Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến trình huấn luyện Huân Nhi

Tiểu thuyết gốc · 2272 chữ

Ào!

Tiếng gió rít cùng một âm thanh như thể có thứ gì đó khổng lồ vừa lướt qua, đó chính là màn sương đen kịt với trung tâm là Nagil. Anh lơ lửng giữa hư không và cánh tay khoanh lại trước ngực.

Đôi mắt hoàn toàn đen nhìn quanh một vòng, gật đầu với chính mình và nhanh chóng hạ xuống đất, Nagil lan rộng màn sương ra bán kính hàng trăm km và mỉm cười nhè nhẹ.

“Đây là sức mạnh của mày? Tạo khói à?”

Gia Nguyên thắc mắc.

“Tao sử dụng màn đêm như một loại lĩnh vực, và bên trong màn sương này tao sẽ nắm rõ toàn bộ tình hình. Đồng thời có thể thao túng những linh hồn yếu ớt bên trong đây.”

Nagil cũng giải thích rất cụ thể, bởi vì thứ năng lực này là độc nhất. Chỉ duy nhất anh sở hữu, và người duy nhất hiểu cách sử dụng cũng chỉ có mình anh.

“Hmm. Ổn thôi.”

Gia Nguyên đã biết về sơ lược sức mạnh của Nagil, nhưng cậu lại không quá để tâm đến nó lắm, bởi vì mỗi lần Nagil sử dụng cơ thể thì cậu thường sẽ tiến vào trạng thái ngủ say. Chỉ may mắn hôm nay cậu hoàn toàn tỉnh táo mà thôi.

Nagil trước khi xuyên theo cậu đến thế giới Đấu Phá này chính là một dạng linh hồn sống chung cơ thể với cậu, không hẳn là đa nhân cách bởi vì cả hai có những năng lực rất khác nhau mỗi khi chiếm quyền điều khiển.

Gia Nguyên chỉ là con người bình thường, nhưng cậu lại rất thông minh và thường sử dụng mưu kế nhằm thao túng kẻ khác làm tay sai cho mình. Nagil thì không như thế, anh có sức mạnh của màn đêm và thường sử dụng bạo lực để giải quyết toàn bộ vấn đề gặp phải.

Chỉ có duy nhất một điểm chung giữa họ, đều rất yêu thích việc làm tình với phụ nữ.

Gia Nguyên thì tận hưởng từng cảm giác, còn Nagil thì thường coi việc đó như một phương thức tăng lên niềm vui.

“Những con người yếu ớt.”

Nagil nói, dù cho nơi đây là Ma Thú Sơn Mạch nhưng cũng chẳng hề tồn tại bất cứ tồn tại mạnh mẽ nào.

Hệ thống sức mạnh ở thế giới này không ảnh hưởng đến Nagil, và thậm chí anh còn có gần như đầy đủ những sức mạnh mình từng có.

Mặc dù toàn bộ khả năng đều vẫn chưa khai phá hết hoàn toàn, nhưng cơ bản thì Nagil đã có thể thoải mái tung hoành tại vũ trụ mới này.

Anh là một dạng linh hồn tồn tại thêm khả năng thôn phệ, một hố đen được hình thành từ rất sâu bên trong Nagil – đó là cội nguồn của sức mạnh giúp cả anh và Gia Nguyên xuyên đến thế giới này thành công.

Thao túng và điều khiển những linh hồn đã bị cắn nuốt, thủ đoạn của Nagil so với Hồn tộc tại thế giới có phần tương đồng khá cao. Nhưng anh lại hoàn toàn áp đảo hơn hẳn, bởi vì anh không phải một linh hồn thuần tuý. Cảnh giới linh hồn tại thế giới này không vượt ra khỏi vũ trụ của chính nó, nhưng Nagil là một tồn tại không thuộc về nơi đây.

Dù là Đế cảnh linh hồn, Nagil vẫn sẽ cắn nuốt rất dễ dàng, miễn là đủ điều kiện cần thiết.

“Vậy. Giờ làm gì?”

Gia Nguyên hỏi, cậu cảm thấy việc chạy vào rừng và tìm kiếm tài nguyên hay tu luyện là chuyện không thể nào. Nhưng nếu là để chơi gái như sở thích của Nagil thì hoàn toàn không khả thi, cơ thể hiện tại của cả hai chỉ mới mười ba mười bốn tuổi mà thôi.

“Mày từng nhắc với tao về một cô bé tên là Tiểu Y Tiên rất xinh đẹp và thuần khiết nhỉ?”

“Ừ, nhưng lúc này mày cũng đâu thể chạy tới và cưỡng hiếp nàng được?”

“Hiện tại sẽ không, nhưng tao đã tìm thấy linh hồn yếu ớt đó. Một đánh dấu nho nhỏ mà thôi.”

“Tùy mày.”

Gia Nguyên tuy rằng cũng khá thích Tiểu Y Tiên, nhưng cậu đã có được Huân Nhi. Vì thế nên việc thu thêm người khác vào lòng là chuyện khá khó diễn ra, dù sao thì Gia Nguyên cũng đặt cao tình cảm hơn là tình dục.

“Hồn Thần Xích!”

Nagil nói một cách chậm rãi, màn sương ngay lập tức du nhập vào mặt đất và hoàn toàn biến mất.

“Về nhà nào.”

Cảnh tượng cây cối um tùm đã biến mất, trước mắt Nagil đã là căn phòng quen thuộc.

“Đến lượt mày đấy, tao ngủ.”

Cơ thể co giật nhẹ, đôi mắt đen đã thả lỏng và trở thành một màu nâu nhạt. Gia Nguyên lắc nhẹ đầu và đưa tay vỗ vỗ mạnh vào sau gáy mình.

“Trời chưa sáng nữa mà thằng chó này.”

Cậu thở dài một hơi, hiện tại có nên tìm Huân Nhi để thả chút dê con không nhỉ?

“Quyết định vậy đi.”

Thân thể bước nhanh ra ngoài, Gia Nguyên nhìn thấy một đôi mắt đen đang nhìn mình từ phía xa. Cậu mỉm cười nhẹ và tiếp tục tiến về gian phòng của Huân Nhi.

Người vẫn đang nhìn cậu chính là Lăng lão, tuy rằng nhiệm vụ của lão vẫn đang là bảo hộ Huân Nhi. Nhưng do Nagil đã thao túng linh hồn nên hiện tại lão chỉ là một con rối hành động theo ý muốn của cả Gia Nguyên và Nagil.

Bề ngoài thì lão vẫn sẽ là thuộc hạ trung thành của Huân Nhi mà thôi.

Cánh cửa căn phòng nhỏ được mở ra, Huân Nhi nằm im ắng trên chiếc giường ấm áp. Nàng đang ngủ say và lồng ngực phập phồng nhè nhẹ.

Vẫn là gương mặt nõn nà đáng yêu đó, vẫn là vóc dáng yêu kiều dễ dàng nhấn chìm mọi gã đàn ông nhìn thấy đó.

Huân Nhi luôn như thế, luôn là tồn tại xuất sắc nhất trong thế giới này.

Gia Nguyên cười nhẹ, cậu thật lòng khá thích cảm giác vào lúc này.

Tiến đến giường và nhẹ nhàng chui vào trong chăn, cậu giang tay ôm lấy cơ thể mềm mại cùng ấm áp của Huân Nhi vào lòng.

Cả hai đang đối mặt với nhau, nhưng đôi mắt nàng vẫn đang nhắm chặt nên hoàn toàn không nhìn thấy cậu.

Hơi thở thơm ngát của Huân Nhi liên tục phà vào mặt Gia Nguyên, cậu nhích người gần hơn và hoàn toàn ôm chặt nàng trong vòng tay mình.

Cơ thể Huân Nhi thật sự rất mềm mại, hoàn toàn có cảm giác êm ái dễ chịu.

Mũi chạm nhau, Gia Nguyên nghiêng nhẹ đầu và áp miệng mình vào đôi môi nhỏ của nàng.

“Ưm.”

Huân Nhi khẽ rên, nàng lờ mờ tỉnh giấc và nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Đôi môi nàng nhanh chóng bị Gia Nguyên cạy ra, cậu dùng lưỡi xâm nhập vào trong và du ngoạn tứ phương.

Chiếc lưỡi nhỏ của Huân Nhi cũng rất nhanh bị bắt lấy, Gia Nguyên dùng sức cuộn hai chiếc lưỡi vào nhau và các tuyến nước bọt hoạt động mạnh mẽ, khuôn miệng Huân Nhi chảy ra một vài giọt nước bọt và hô hấp của nàng dần trở nên khó khăn.

“Ưm.”

Huân Nhi hoàn toàn không đưa ra bất cứ hình thức phản kháng nào cả, từ rất lâu về trước, nàng đã hoàn toàn thuộc về Gia Nguyên. Vì thế nên chỉ có sự ngại ngùng khiến nàng chậm chạp trong việc đáp trả mà thôi.

Cắn nhẹ vào môi Huân Nhi, Gia Nguyên mút lấy chiếc lưỡi nhỏ và hai đôi môi áp chặt vào nhau.

Bàn tay cậu cũng không hề ngoan ngoãn, nó lướt nhẹ qua bờ lưng trơn nhẵn và mát rượi của nàng, sau đó là tiến về phía mông và bóp mạnh vào một cái.

Huân Nhi run nhẹ lên, nàng có thể cảm nhận được ngón tay Gia Nguyên đang tiến lại cực gần vị trí trọng yếu của mình. Nhưng vẫn như cũ, nàng hoàn toàn đón nhận điều đó.

Ngón tay Gia Nguyên khá dài và thô, điều đó khiến mỗi lần cậu dùng nó để khám phá bên trong Huân Nhi đều khiến nàng run rẩy không ngừng.

Gia Nguyên vuốt nhẹ đầu ngón tay vào hai mép l-n ẩm ướt của Huân Nhi, cậu vui vẻ tiếp tục ma sát vào vị trí mềm mại nhưng đầy dụ hoặc này.

Phần ngực của cả hai đang áp chặt vào nhau, vì thế mà tiếng tim đập mạnh mẽ của Huân Nhi hoàn toàn lộ rõ ra với Gia Nguyên, cậu cũng tương tự thế.

Nhưng phần ngực tiếp xúc của cậu lại cảm nhận được sự mềm mại thoải mái từ hai bầu vú của nàng, nơi nhũ hoa đã căng cứng khiến va chạm nhẹ nhàng cũng đủ khiến nước rỉ ra không ngừng nơi thân dưới Huân Nhi.

Một tay ôm vào vòng eo nhỏ nhắn, tay còn lại thì không ngừng vuốt ve xoa bóp phần mu trơn nhẵn kia, Gia Nguyên tách nhẹ khuôn miệng của cả hai và một sợi tơ trắng được tạo từ nước bọt kéo dài giữa hai miệng.

“Vẫn còn sớm.”

Gia Nguyên thủ thỉ, nhìn thấy gương mặt Huân Nhi đã hoàn toàn là một màu đỏ như gấc. Điều đó khiến tâm trạng cậu lại càng phấn chấn hơn nữa.

Ngón tay đi sâu vào giữa mép và chậm rãi tiếng vào từng lớp thịt bên trong.

Huân Nhi nhắm mắt và cơ thể giật giật không ngừng.

“D-Dừng...”

m giọng nhỏ xíu như tiếng mèo kêu, Huân Nhi đưa tay ra sau và nắm chặt vào cánh tay Gia Nguyên.

“Muội ra!”

Co giật liên hồi, cơ thể Huân Nhi run run và phần dưới phun mạnh ra một loạt nước thánh làm ướt cả giường lẫn chăn gối.

Đương nhiên bàn tay Gia Nguyên là nơi bị nước của Huân Nhi tạt vào nhiều nhất, cậu rút nhẹ ngón tay và đưa lên trước mặt nàng.

“Thật đáng yêu.”

Gia Nguyên luôn cảm giác việc Huân Nhi dễ dàng bị kích thích và rất dễ ra là một việc cực kỳ đáng yêu, cậu yêu cảm giác này.

Ngón tay đưa về miệng mình, Gia Nguyên cảm nhận được chút vị mặn và đắng nhẹ, nhưng nó lại kích thích cậu đến khó tin.

Gương mặt Huân Nhi càng trở nên đỏ hơn, nàng thở bằng cái miệng nhỏ và phần ngực càng phập phồng hơn.

Hai núm cũng nhô ra rất cao, mặc dù là sau lớp áo mỏng, nhưng Gia Nguyên vẫn cảm nhận được vị trí đã cứng hơn rất nhiều.

Lần nữa áp chặt hai đôi môi vào nhau, lần này thậm chí còn mãnh liệt hơn nữa khi Gia Nguyên mạnh mẽ mút chặt chiếc lưỡi nhỏ và không ngừng trao đổi nước bọt với Huân Nhi.

“Ưm... Ưm...”

Lần này cậu không tiến đến phần khe nhỏ của Huân Nhi nữa, nếu làm quá thì nàng sẽ kiệt sức mất.

Vì thế nên bàn tay được đưa lên phía trên ngực, xoa nhẹ vào hai chiếc núm đang vươn cao sau lớp áo mỏng.

“A...”

Huân Nhi giật mình và dùng hai tay đẩy mạnh Gia Nguyên ra, nàng ngay lập tức bật người dậy và hai tay nhanh chóng đưa xuống giữa háng và giữ chặt.

“Cho muội ra ngoài.”

Nói vội, Huân Nhi dựa định bước ra khỏi giường và chạy nhanh ra bên ngoài nhà xí.

Nàng đang mắc tiểu khủng khiếp, cũng chỉ bởi vì một cái ngắt nhẹ của Gia Nguyên vào đầu núm mà phần dưới dường như muốn tuôn trào.

“Đi đâu.”

Nhưng Gia Nguyên không phải kẻ tốt tính, cậu bắt lấy cơ thể Huân Nhi từ phía sau và một tay ôm chặt eo nàng, tay còn lại hướng thẳng đến nơi đang được hai tay bảo vệ.

“Đừng, ca ca!”

Huân Nhi có chút sợ, nàng không muốn bản thân mình tè vào lúc này, ngay tại đây. Hình tượng sẽ ngay lập tức đổ vỡ mất.

Nhưng Gia Nguyên chẳng đáp trả, cậu mạnh mẽ dùng một tay kích thích chiếc l-n nhỏ và tay còn lại hướng thẳng đầu vú và bóp chặt.

“Á!”

La lên một tiếng với âm giọng cao hơn bình thường, Huân Nhi dùng biểu cảm tức giận nhìn về Gia Nguyên.

Không thể giữ được nữa.

Xì!

Tiếng nước chảy như thác, Huân Nhi căng cứng người và Gia Nguyên cảm nhận được ngay tay mình đang hứng một dòng nước lũ ấm áp.

Nước tiểu tuôn ra trong vài giây, và cơ thể Huân Nhi trở nên xụi lơ đi. Nàng dùng hay tay che mặt mình, hiện tại còn có thể xấu hổ hơn không chứ.

Váy nàng hoàn toàn ướt đẫm, dâm thuỷ cùng với nước tiểu khiến một mùi hương đầy gợi dục và cũng có phần choáng váng đầu óc khiến Gia Nguyên vui vẻ hôn nhẹ lên má Huân Nhi.

Cậu đứng dậy và bế Huân Nhi theo kiểu công chúa, hướng đến nhà tắm riêng của nàng và ánh mắt chứa chan một chút phấn khích.

Bạn đang đọc Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 1262

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.