Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn cùng phòng, đánh nhau

Tiểu thuyết gốc · 2344 chữ

Hắn đẩy cửa đi vào, căn phòng toát ra vẻ thơm tho như vừa có ai dọn dẹp, căn phòng vuông vức 2 chiếc giường đã chiến diện tích lớn, bên cạnh là 2 cái tủ đựng quần áo, ở trên bàn có 1 cái đèn ngủ, diệp phàm đoán là hồn đạo khí đơn giản.

Hắn nghe thấy nước chảy xì xào trong nhà tắm, có vẻ bạn cùng phòng của hắn vừa dọn dẹp nên đi tắm luôn. Hắn ngồi lên chiếc giường còn lại chờ đợi để chào hỏi bạn cùng phòng 1 tiếng.

1 lát sau cửa phòng mở ra, 1 người quấn cái khăn ngang người bước ra từ nhà tắm, hắn nhìn thấy Diệp phàm thì hoảng hốt mặt đỏ bừng lên.

" biến thái " hắn quát 1 tiếng rồi đóng sầm cửa nhà tắm lại mặc kệ Diệp phàm đang ngơ ngác ở phía ngoài.

" vừa này ta vừa bị mắng sao, sao lại mắng ta là biến thái. Con trai với nhau mà sợ bị nhìn thấy " Diệp Phàm chu mỏ làu bàu.

1 lát sau, thanh niên kia mặc đồ chỉnh chu bước ra ngoài, mặt còn đỏ bừng lên. Diệp phàm lúc này mới nhìn rõ thanh niên này rất đẹp a, đẹp hơn con gái. Làn do trắng bóc, đôi mắt to tròn với tròng mắt hoàng kim. Tóc gọn gàng màu hoàng kim. Tướng mạo đẹp đẽ phi giới tính. Đây là lẽ là người đẹp nhất hắn từng gặp.

"Ngươi là?"

Diệp Phàm hỏi theo bản năng.

Thiếu niên có chút ngạo khí, trừng mắt hắn một cái:

" Tránh ra."

Diệp phàm vội vàng nghiêng người tránh ra, thiếu niên vừa đi qua vài bước.

" Ngươi cũng ở đây à. Thấy ngươi đã quét dọn ký túc xá quét dọn vô cùng sạch sẽ..nên ta.. " diệp Phàm lên tiếng tiếp. Nhưng thanh niên kia không nghe mà dõng dạc nói :

" Ta có mấy quy củ ngươi cần nhớ kỹ. Thứ nhất, không được tùy tiện dẫn người vào ký túc xá. Thứ hai, trong ký túc xá không được trần truồng khiến người chán ghét. Thứ ba, buổi tối ngủ không được ngáy. Thứ tư, không được quấy rầy ta. Thứ năm, khi ngươi quét dọn ký túc, không được động bừa vào giường của ta. Nghe rõ chưa?

Nhìn thấy bộ dạng bố tướng của tên thiếu niên này, diệp Phàm khí nóng bốc lên đầu, cảm kích vì dọn phòng cũng biến mất :

" Ta vì sao phải nghe lời người?"

Thiếu niên hừ lạnh một tiếng:

" Không nghe lời ta, ta sẽ đánh cho ngươi cút khỏi đây. Không tin ngươi thử xem"

Diệp phàm từ nhỏ đến giờ chưa từng có ai bắt nạt hắn như vậy, từ nhỏ ở thôn vì có võ hồn duy nhất nên ai động hắn thì bị ăn đấm rồi.

 "xem, chúng ta đi ra ngoài"

Nhìn thấy bộ dạng của hắn không chút yếu thế, thiếu nhiên kia ngược lại nở nụ cười. Nụ cười khinh miệt càng làm lửa giận trong lòng diệp phàm dâng cao.

" Còn không biết ngươi tên là gì?"

Thiếu niên khinh miệt hỏi.

Diệp phàm không nể nang trầm giọng nói:

"Trước khi hỏi tên người khác, có phải nên nói tên của mình trước hay không?"

Thiếu niên thản nhiên nói:

" Ta tên là tuyết Thiên"

"Ta tên diệp phàm ".

Tuyết thiên mỉm cười, đột nhiên bước đến trước mặt diệp phàm:

"Tốt lắm, ta nghĩ cái tên này rất nhanh sẽ biến mất khỏi Sử Lai Khắc học viện. Đi thôi, thằng đần."

Nói xong, hắn xoay người đi ra ngoài.

Diệp phàm nắm chặt hai tay, bước nhanh theo ra ngoài. Hắn biết hắn không có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng hắn tuyệt không mặc cho người khi dễ. Hơn nữa, người này tương lai là bạn cùng phòng với hắn.

Khuôn viên trường học có diện tích cực lớn, mỗi bên đều được ngăn cách với nhau bởi mảnh đất trống, tuyết thiên cũng diêp phàm dừng lên bên mảnh đất trống đấy. Hắn quay lại ngoắc ngoắc tay khiêu khích Diệp Phàm. Nhưng diệp phàm không dễ gì lao lên trước, trải qua khoảng khắc sinh tử trong tinh đấu đại sâm lâm đã khiến hắn trầm ổn hơn rồi.

Ở bên cửa kí túc xã, lão nhân đang dựa ghế khẽ ngẩng đầu cười " lại cặp nữa đánh nhau " . Nói xong lại chùm quyển sách lên mặt.

Diệp Phàm ngay lập tức phát động võ hồn luôn mà tạo thế thủ chiến đấu, hình xăm kín người hắn, vòng hồn hoàn màu trắng hiện ra

Tuyết thiên Nhìn thấy hành động và hồn hoàn của Diệp phàm thì châm biếm nói:

" ta thật muốn biết ngươi làm sao nhập học được chỉ bằng với hồn hoàn 10 năm, Đấu với ngươi không cần võ hồn .nực cười. "

Vừa dứt lời Tuyết Thiên chân chái đạp mạnh xuống đất khiến mặt đất nứt toác ra, hắn phóng nhanh về phía diệp Phàm như tên bắn rất nhanh mà lại rất linh động. Diệp Phàm không chủ quan bật ngay hồn lực khởi động trùng đồng của hắn đôi mắt chuyển sang 2 chòng, chuyển động của Tuyết Thiên hiện rõ trong mắt hắn, từng cử chỉ đến cả quỹ đạo cũng hiện lên. Đôi chân vừa đến gần diệp Phàm hắn nhận ra đôi chân dài hơn người bình thường. Nhẹ người lách sang trái 1 bên cánh tay đỡ lại ghì chặt chân tuyết thiên lại.

" ách " tuyết Thiên hẳn không ngờ diệp phàm đỡ được một chiêu của hắn, hắn quay 1 vòng đẹp muốn 1 cước vô ngay gáy diệp phàm, nhưng tất cả trong tầm mắt của hắn ngay cả đòn đánh tiếp theo. Hắn ngồi xuống tránh né đòn đánh rồi bật người đỡ lấy cái chân lên cổ mình.

Vai hắn khi chạm vào đùi tuyết thiên lại cảm giác rất mềm mại mà lại rất thon gọn. Hắn đẩy nhanh tốc độ muốn nhân lúc tuyết thiên còn 1 chân trụ tấn công hạ gục hắn. Nhưng chưa kịp cước bộ của hắn kịp đến , hắn xoay người 1 vòng tạo thành 1 cú đạp lốc xoáy cực nhanh, đôi mắt diệp phàm có thể thấy được hành động dự đoán mình sẽ tấn công trước nhưng không ngờ tuyết thiên quay 2 vòng trên không 1 cú sút cực mạnh vể đến bên cạnh sườn Diệp Phàm. Động tác tạo bạo khiến Diệp Phàm không ngờ đến muốn né tránh đã không kịp nữa rồi đành phải đưa tay phải cường hóa ngành kháng 1 đòn. 1 cước này mang theo lực lượng kì lạ khiến diệp phàm bắn người ra đập mạnh vào tường đau đớn, hắn tính sử dụng võ hồn chưa kịp thôi động toàn lực nên có phần không chịu nổi mà run lên. Tuyết thiên tấn công rồi nhẹ điểm 2 chân xuống đất nhẹ nhàng rồi nhân cơ hội tăng tốc áp sát Diệp Phàm, hiển nhiên hành động trong phòng và ôm đùi lúc vừa chọc giận.

Chân linh hoạt tốc độ cực nhanh, 1 chân trụ đạp thật mạnh xuống sàn, sàn cứng như vậy mà phải in nốt chân là hiểu đòn này cực mạnh. Hắn muốn dùng đòn đạp từ trên không xuống hạ gục Diệp Phàm.

Diệp phàm thấy rõ chuyển động này không giám nghạnh kháng lấy đòn này vì cánh tay hắn đang run lên vì đòn lúc trước. Nếu giờ mà chịu thêm có thể cánh tay hắn không chịu nổi.

Hắn lúc này bắt đầu tránh mũi nhọn những đòn tấn công mạnh như vũ bão của Tuyết Thiên. Đôi mắt vận dụng toàn bộ đoán trước quỹ đạo.

"Hồn kĩ - lăng ba vị bộ " Tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều, không những thế chuyển động rồi mơ hồ thêm khả năng quan sát khiến cho Tuyết Thiên không thể đánh trúng.

Tuyết thiên càng kinh hãi vì hắn biết diệp phàm chỉ hơn cấp 10, sức mạnh đều không thể bẳng mình nhưng vừa hồi nãy tốc độ hắn tăng lên rất nhiều và quỹ đạo di chuyền khiến cho Hắn không thể đánh trúng diệp Phàm.

Diệp pháp chiêu này là hồn kĩ mà Minh Nguyệt mới sáng tạo ra dựa trên cược bộ của bối bối, đây là niềm vui ngoài ý muốn của Diệp phàm

Tuyết Thiên là người kiêu ngạo thấy hắn khong dùng võ hồn nên cũng không dùng, hắn sử dụng liên tục đòn tấn công tỏa xung hữu đột của mình, hắn không tin diệp Phàm có thể tránh mãi.

Diệp Phàm vì duy trì tốc độ cao võ hồn, cước bộ và thêm trùng đồng nên mặt hắn có chút tái đi vì mất hồn lực. Hắn đang tiêu tốn lượng lớn hồn lực của mình. Còn Tuyết thiên dù không sử dụng võ hồn như vẫn tồn tại trong người bổ sung liên tục cho hắn, càng đánh khoảng cách càng lộ ra. Mới đầu diệp phàm còn né tránh được, nhưng dần dần cũng bị dính mấy đòn đánh khiến hắn toàn thân đau nhức.

Hắn vừa đánh vừa lùi về sau gần vách tường, phạm vi rút lui của hắn hoàn toàn hết hắn không thế né tránh được đòn tất công của Tuyết Thiên nữa. Vòng hồn hoàn kéo dọc người, luồng hào quang bao phủ cơ thế hắn ngay lập tức sức mạnh của hắn tăng theo cấp số nhân từ tốc độ sức mạnh, đến khả năng phán đoán

Tuyết Thiên không tại sao sức mạnh hắn tăng nhanh như vậy ở đâu ra thì nó đã 1 nắm đấm cực mạnh thẳng về phía của mình, diệp phàm dùng lực quán tính mà vung mạnh mạnh về phía tuyết Thiên, với khoảng cách này của hắn thì tuyết thiên không thể né tránh cũng không kịp sử dụng võ hồn. Nhưng nhưng nắm đấm vừa đến mặt thì ngừng lại bắn , màn này khiến tuyết thiên bất ngờ nhìn lại phía diệp phàm. Nhưng khi nhìn đã không thấy hắn đâu, lúc này diệp phàm đã sử dụng dịch chuyển xuất hiện ngay sau tuyết thiên hắn nhảy lên ôm chặt Tuyết Thiên đè xuống đất. Đòn đánh kia tấn công chỉ để phân tâm, hắn cũng không muốn gây hại cho ai. Diệp phàm ôm chặt lất Tuyết thiên ghì mạnh xuống đất.

Tuyết thiên lúc này cũng tỉnh lại sau cơn ngây nhưng khi nhìn lại đã thấy mình bị đè chặt xuống đất, tay chân bị khóa chặt. Mặt đối mặt với nhau hơi thở có thể nghe thấy.

Diệp Phàm thở hổn hển gầm gừ hỏi:

"Phục chưa?"

" Phục cái đầu ngươi, buông ta ra"

Tuyết thiên giận dữ giãy dụa không ngừng. Nhưng diệp phàm đã dùng hết sức lực của mình lại còn dẫn động cả hồn lực, bản thân hắn lại không sử dụng vũ hồn, làm thế nào cũng không thoát ra được.

"Thua không dám nhận sao? Vừa rồi ta không dừng là người đã no đòn rồi."

Diệp phàm không chút nhân nhượng gầm lên. Lúc này hắn khóa người tuyết thiên mới phát hiện hóa thân thể tên này hết sức mềm dẻo, thậm chí còn có chút cảm giác mềm mại. Một đứa con trai mà trên người lại có loại khí chất này, tuy kì lạ nhưng cũng rất thoải mái.

Nghe diệp phàm nói, tuyế thiên nhất thời giật mình, ngẩn ngơ, phản kháng cũng giảm xuống vài phần. Đúng a! Vừa rồi đòn đánh kia không hủy đi hắn sẽ bị xuyên thủng, vì lúc đấy thôi động hồn lực cũng không kịp nữa rồi

"Ta thua, ngươi đứng lên đi."

Tuyết thiên tức giận nói, đôi mắt lộ rõ vẻ không phục và oán hận.

Nhưng diệp phàm không dễ dàng buông hắn ra mà lạnh lùng nói:

" Những điều ngươi nói ban nãy ta không phải là không làm được, ta làm không phải vì sợ ngươi mà vì ta xem ngươi là bạn cùng phòng với ta. Ta biết, ngươi mạnh hơn ta, nếu ngươi sử dụng Vũ Hồn, ta chắc chắn không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi nên nhớ, nếu còn tiếp tục vũ nhục ta, cho dù liều mạng ta cũng phải bắt ngươi trả giá."

Nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của diệp phàm, ánh mắt còn đáng sợ hơn cả hồn thú. Hận ý trong mắt tuyết thiên nháy mắt tan biến, chỉ còn lại ánh nhìn hoảng sợ. Thực lực người này rõ ràng không bằng hắn, nhưng khí thế, hắn chịu thua không bằng.

Diệp Phàm không thèm quan tâm hắn nữa mà đứng dậy đi về kí túc xá của mình.

Tuyết thiên nằm ngây ra 1 lúc mới ngồi dậy mà lê lết đi về kí túc xá của mình, đang đi 1 giọng nói gì nua vang lên :

" ngươi thật sự thua, không chỉ đánh nhau mà còn về mặt tinh thần "

" không thể nào , ta không muốn đánh thắng hắn thôi , nếu muốn đã thằng từ rất lâu rồi " tuyết thiên không cam tâm giận giữ nói.

Lão già cũng không phản bác mà chỉ nhẹ giọng nói " coi thường cái chết, 1 trái tim dũng cảm khiến người ta có sức mạnh "

Nghe được như vậy, tuyết thiên ngần ngơ 1 lúc rồi quay đầu cảm ơn

" cảm ơn lão gia gia, ta đã hiểu " nói xong hắn quay người đi về kí túc xá

Nhìn theo tuyết Thiên đi, lão nhân cười cười.

" hôm trước một cặp cũng như vậy, đám nhóc bữa nay thật thú vị "

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Chi Dị Bản sáng tác bởi lucyel

Truyện Đấu La Đại Lục Chi Dị Bản tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lucyel
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.