Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử lai khắc học viện

Tiểu thuyết gốc · 3061 chữ

Mấy canh giờ sau, cuối cùng diệp phàm đã thấy được học viện Sử Lai Khắc.

Gọi nó là tòa học viện cũng không chính xác, phải nói là một tòa thành thị. Ra khỏi rừng rậm đến thẳng đường lớn, xa xa phía trên bình nguyên là một dãy tường thành cao cao mở rộng ra tứ phía.

Sử Lai Khắc học viện được xây dựng trên một bình nguyên, diện tích cực lớn. Bản thân nó cũng là một tòa thành thị, tên là Sử Lai Khắc thành. Trên Đấu La Đại Lục, Sử Lai Khắc thành có thể nói là thành thị lớn thứ hai thứ ba, trong thành có hơn hai trăm vạn dân. Tòa thành thị này thuộc quyền sử hữu của Sử Lai Khắc học viện, hoàn toàn không phụ thuộc vào bất cứ quốc gia nào. Chỉ cần điểm này thôi, những học viện khác đã không thể so sánh rồi.

Sử Lai Khắc học viện không nằm ở trung tâm thành thị, mà tọa lạc tại phía đông, bởi vì ở đây cách Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tương đối xa.

Bốn phía Đông Tây Nam Bắc của Sử Lai Khắc thành đều giáp với một quốc gia, giao thông cực kỳ thuận lợi, đồng thời cũng là thành thị thuận lợi trao đổi buôn bán cho cả bốn đế quốc. Thêm vào sự tồn tại của Sử Lai Khắc học viện, nên ở đây cực kỳ an ninh, giao dịch ở đây tuyệt đối an toàn, vì thế mỗi khi thương nhân của tam đại đế quốc muốn trao đổi hàng hóa đều chọn địa điểm là Sử Lai Khắc thành.

Ba phía Bắc - Tây - Nam của Sử Lai Khắc thành đều có thể thoải mái ra vào, chỉ riêng phía Đông là thuộc về riêng Sử Lai Khắc học viện.

Diệp phàm cũng hoắc vũ hạo được dẫn đến cửa phía đông.

" lần này may mắn đến đây đúng dịp học viện tuyển học viên mới, nên có thể thuận lợi gia nhập. So với ta và Tiểu Nhã thấp hơn ba lớp. Bình thường muốn nhập học phải trải qua một kỳ sát hạch và cần có một thư đệ cử do chính chủ thành của một trong tam đại đế quốc cấp. Hàng năm vào thời gian này, là lúc Sử Lai Khắc thành náo nhiệt nhất."

" khảo hạch sẽ làm theo 2 cấp bậc sơ khảo, thứ nhất tuổi không được quá 12 tuối, thứ 2 hồn lực phải không dưới cấp 15. Còn 3 tháng nữa sẽ mở ra khóa đầu tiên " bối bối nói tiếp.

Diệp phàm một bên 1 đầy quyết tâm, hắn đã cố đến tận lúc này nên sẽ không bỏ cuộc mà càng quyết tâm đến cùng. Hắn giờ vẫn chưa đạt cấp 15 nhưng cũng đã đến cấp 12 rồi. Mơ đến cấp 15 không phải hão huyền mà có thể thực hiện.

Trái lại với diệp phàm thì hoắc vũ hạo lại lo lắng vì 3 tháng muốn hắn đạt 15 cấp rất khó vì thiên phú tu luyện hắn rất thấp.

" cần cố gắng, ta nghe nói xét duyệt trên thực chiến. Chiến đấu thực chiến lúc nào cùng hơn số liệu trên giấy nên các ngươi phải cố gắng " bối bối khích lệ tạo động lực cho 2 người.

Bối Bối và Đường Nhã dẫn Hoắc Vũ Hạo đi vòng qua đám người rồi vào cổng thành phía đông.

Ở cửa thành đông, có hơn mười người trạc tuổi bọn họ đang đứng thủ hộ, mỗi người đều mặc trang phục màu vàng, trên ngực có thêu một phù hiệu màu xanh biếc. Đây là đồng phục của đệ tử ngoại viện năm ba.

Thấy Bối Bối, đám thanh niên này liền lộ ra vẻ kính nể, nói:

"Chào Bối sư huynh."

Bối Bối mỉm cười đáp lễ, sau đó nói vài câu với người dẫn đầu, người học viên kia nhìn thoáng qua diệp phàm Hoắc Vũ Hạo, lập tức gật đầu nói:

" Bối sư huynh đã nói thế thì còn chuyện gì phải nghi ngờ nữa, các ngươi dẫn 2 vị tiểu huynh đệ này vào đăng kí đi."

Bối Bối nhìn hắn mỉm cười, giơ lên ngón cái tay phải, nói:

" Cám ơn các huynh đệ, lát nữa để ta mời các huynh đệ một bữa."

Người nọ cũng không khách sáo, cười ha ha nói:

" Tất nhiên rồi. Có cơ hội ăn miễn phí chúng ta sẽ không bỏ qua đâu."

" Nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng."

Bối Bối nói xong liền cùng Đường Nhã dẫn Hoắc Vũ Hạo đi.

Cách đó không xa, một học viên mới quay sang hỏi tên đệ tử vừa sát hạch hắn.

" Học trưởng, vị học trưởng vừa rồi là ai thế?"

" Đó là Bối sư huynh, hắn tên là Bối Bối nhưng mọi người thường gọi hắn là Phích Lịch Bối Bối. Hắn có Thú vũ hồn đỉnh cấp, Lam Điện Phách Vương Long, hơn nữa còn có dị bẩm thiên phú. Mười ba tuổi đã đột phá cấp ba mươi, nghe nói, hiện tại có thể hắn đã gần đến cấp bốn mươi, khoảng hai năm nữa là đột phá trở thành Hồn Tông. Là một trong những người giả tại ngoại viện. Nếu không vì Đường Nhã học muội, với thực lực của Bối sư huynh, có lẽ sớm đã khảo hạch vào lớp năm rồi. Nếu hắn đột phá được cấp bốn mươi thì khảo hạch của lớp sáu chưa chắc đã làm khó được hắn. Bối Bối sư huynh chẳng những có thực lực, còn luôn giúp đỡ mọi người, có thể nói là người được yêu mến nhất tại ngoại viện. Ở ngoại viện, Bối sư huynh là người trong mộng của rất nhiều nữ đệ tử, nhưng người hắn yêu duy nhất chỉ có Đường Nhã học muội, hắn vì nàng đã cự tuyệt không biết bao nhiêu học tỷ, học muội. Nghe nói có mấy sư tỷ trong nội viện cũng có cảm tình với hắn nữa. Ai cũng nói, cùng lắm là hai năm nữa, Bối sư huynh nhất định có thể tiến vào nội viện."

Bối bối và đường nhã dẫn theo diệp phàm và hoắc vũ hạo đi vào. Vào trong thì diệp phàm bị choáng ngợp, nơi đây khác xa hắn tưởng tượng, khuôn viên rộng lớn, khung cảnh tuyệt đẹp, thảm cỏ khắp nơi, không khí tươi mát trong lành. Đi trên đường nhìn đâu cũng thấy cây cối um tùm được chăm sóc cẩn thận.

4 người đi về phía trước đập vào mắt 2 người là các pho tượng thật lớn. Ở đây tổng cộng 10 pho tượng, tất cả đều rất to lớn và được làm từ đá hoa cương cứng rắn nhất.

Hàng đầu tiên có ba pho tượng, pho tượng ở giữa là một lão giả mang kính, miệng nở nụ cười, dáng người hơi mập nhìn qua rất phúc hậu.

Bối Bối chỉ cho diệp phàm và Hoắc Vũ Hạo:

"Vị ở giữa chính là người sáng lập học viện Sử Lai Khắc, cũng là viện trưởng đầu tiên: Phất Lan Đức. Người bên trái hắn là một trong những tổ tiên của ta, là người sáng tạo cơ sở giảng dạy cho các hệ vũ hồn, Ngọc Tiểu Cương, danh xưng Đại Sư. Mẫu thân của ta chính là trực hệ của người. Người con gái bên phải cũng là tổ tiên của ta, Liễu Nhị Long, cũng là vợ của Đại Sư. Hai vợ chồng họ và viện trưởng Phất Lan Đức hợp lại Hoàng Kim Thiết Tam Giác. Nếu nói viện trưởng Phất Lan Đức là người sáng tạo học viện, vậy hai người kia chính là những người đã bồi dưỡng ra Sử Lai Khắc Thất Quái .

Vị đại sư nhìn qua là một trung niên gấy yếu, còn nữ tử lại có phong tử yểu điệu.

Phía sau ba người là bảy pho tượng, Hoắc Vũ Hạo và diệp nhìn thấy pho tượng đầu tiên lập tức mỉm cười.

Đây là một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, đặc biệt nhất là đôi mắt. Trên trán hiện lên chữ Vương, tuy chỉ là một pho tượng nhưng khí thế vô cùng cường đại.

" Bảy pho tượng phía sau Hoàng Kim Thiết Tam Giác chính là Sử Lai Khắc Thất Quái. Người đứng đầu là lão đại Bạch Hổ Đấu La Đái Mộc Bạch, vị thứ hai là Hương Tràng Đấu La Áp Tư Tạp, thứ ba chính là tổ tiên của Đường Môn chúng ta, Thiên Thủ Đấu La Đường Tam.

Trong bảy người Đường Tam là anh tuất nhất, một mái tóc màu lam phiêu dật, trang phục đơn giản, trên pho tượng còn có lam sắc đằng mạn của vũ hồn Lam Ngân Thảo không ngừng xoay quanh, khóe miệng lại mỉm cười bình thản, ánh mắt như hướng về nữ tử thứ năm trong thất quái.

" Người thứ tư là Tà Phượng Đấu La Mã Hồng Tuấn, vị thứ năm chính là thê tử của Thiên Thủ Đấu La, Nhu Cốt Đấu La Tiểu Vũ. Nghe nói người chính là một Thập vạn niên Hồn Thú tu luyện thành người. Người thứ sáu là Hồn sư phụ trợ cực mạnh Cửu Bảo Đấu La Trữ Vinh Vinh, cũng là thê tử của Hương Tràng Đấu La. Vị cuối cùng là U Minh Đấu La Chu Trúc Thanh, là thê tử của Bạch Hổ Đấu La Đái Mộc Bạch.

Bảy pho tượng tuy hình thể khác nhau nhưng đều hiện ra khí tức cường đại của Phong Hào Đấu La.

Ánh mắt Đường Nhã dừng lại trước pho tượng Thiên Thủ Đấu La Đường Tam. Sau đời Thất Quái Sử Lai Khắc, ngàn vạn năm trôi qua, học viện Sử Lai Khắc xuất hiện vô vàn thiên tài cường giả, nhưng số lượng pho tượng vẫn chỉ là mười không hề tăng thêm.

Bới Bối giới thiệu với diệp phàm Hoắc Vũ Hạo:

"Từ đây bắt đầu chia đường, bên trái là phân viện Vũ Hồn, bên phải là phân viện Hồn Đạo. Đây cũng là hai đại phân bộ của học viện Sử Lai Khắc. Nói một cách tương đối, phân viện Vũ Hồn lớn hơn phân viện Hồn Đạo một ít. Trong phân viện Vũ Hồn lại phân chia nhiều hệ. Trước tiên chúng ta đến phân viện Vũ Hồn báo danh, phải thông qua sát hạch mới có tư cách báo danh phân viện Hồn Đạo."

Ánh mắt diệp còn lưu luyến trên mười pho tượng, trong đầu hồi tưởng đến truyền thuyết mà mẫu thân từng kể qua và trong những cuốn sách của cha hắn, từng đạo cảm giác rung động không ngừng xuất hiện.

Phía trái pho tượng là một con đường lớn đủ để bốn năm xe ngựa đi qua cùng lúc, ven đường còn có một tấm bảng hướng dẫn viết bốn chữ Bờ Hồ Tiểu Kính.

Bên phải có thể mơ hồ nhìn thấy một mảng nước mênh mông, nói cách khác mười pho tượng đứng dựa vào ao hồ phía sau.

Đường Nhã nhìn thấy ánh mắt diệp phàm, kiêu ngạo nói:

"Hồ này là vì kỷ niệm tổ tiên Thiên Thủ Đấu La của Đường Môn chúng ta mà xây nên, tên gọi Hải Thần Hồ. Trong truyền thuyết tổ tiên Đường Tam chính là người kế thừa của Hải Thần. Nội viện của học viện nằm tại một hòn đảo ở giữa hồ, toàn bộ đệ tử ngoại viện đều xem việc có thể đến giữa hồ là vinh quang."

Bối Bối nhìn sâu vào hướng giữa hồ, ánh mắt toát lên vẻ kiên định.

Hải Thần Hồ vô cùng to lớn, đường mòn bờ hồ từ hướng nam kéo dài kéo đến hướng tây, phải đi một lúc nữa đường mòn mới bắt đầu nhỏ lại, một quảng trường rộng lớn xuất hiện trước mắt, bên cạnh còn có một tấm bảng ghi quảng trường Sử Lai Khắc.

Phía sau quảng trường là những tòa Giáo Học Lâu to lớn, các Giáo Học Lâu màu sắc không giống nhau, chủ yếu là trắng, vàng, đen, tím. Khá xa ở hướng bắc quảng trường tựa hồ còn có một tòa Giáo Học Lâu màu xám

Bối Bối chỉ vào một Giáo Học Lâu:

"Màu sắc Giáo Học Lâu đại biểu cho các cấp khác nhau, dựa theo Hồn Hoàn mà phân chia. Giáo Hồn Lâu màu trắng là dành cho học viên vừa tiến nhập, tương tự như Thập niên Hồn Hoàn, năm hai và năm ba màu vàng, năm bốn và năm màu tím, năm thứ sáu màu đen. Có thể bước ra từ Giáo Học Lâu màu đen thì xem như đã tốt nghiệp học viện."

" Giáo Học Lâu màu xám ở phía xa kia là thuộc Hồn Đạo hệ, từ diện tích thì Hồn Đạo Hệ chiếm một phần ba học khu, Vũ Hồn Hệ chiếm hai phần ba. Ngoài các Giáo Học Lâu còn có rất nhiều học tràng, tựa như Đấu Hồn tràng, khu sát hạch, khu ký túc xá, khu vực của các giáo sư…

Giáo Học Lâu màu trắng là nơi chiêu mộ tân sinh, khoảng cách cũng gần bờ hồ tiểu kính nhất, 4 người diệp phàm đi dọc theo sườn nam tiến vào bên trong.

Vì đang ở thời điểm nhập học nên khu vực Giáo Học Lâu dành cho tân sinh khá nhộn nhịp, một ít học viên vừa thông qua sát hạch đang đăng ký báo danh.

Vì diệp phàm không như vũ hạo thông qua bài phỏng vấn nên hắn đành xin phép 2 người đi khảo hạch phỏng vấn trước.

Hắn đi về phía trước có phòng đề tham gia phỏng vấn cũng xếp một hàng dài. Nói phỏng vấn nhưng thực chất là hỏi những vấn đề về kiến thức về hồn thú ....

Diệp phàm đăng kí vào trong thì đã chật ních người, hắn được sắp xếp bàn cuối cùng. 2 canh giờ diễn ra suôn sẻ diệp phàm vươn lưng mà ra ngoài. Nói việc này dễ cực thì không đúng vì hắn có minh nguyệt làm hết haha.

Diệp phàm đi đến chỗ đăng kí báo danh, tuy chậm hơn nhưng lúc này vẫn đầy dẫy nhộn nhịp người đến báo danh.

Diệp phàm đến báo danh, quá trình cũng rất suôn sẻ, học phí hắn tự mình đóng. Số tiền mẹ hắn tiết kiệm còn 14 kim hồn tệ thì nay đã đóng mất 10 kim hồn tệ. Nếu sau thất bại sẽ không trả lại.

Hắn được thông báo 3 ngày sau sẽ khai giảng, nhận lấy chìa khóa phòng kí túc xá của mình, 2 bộ đồng phục và 1 huy chương màu trắng. Diệp phàm đi đến giáo học lâu của tân sinh.

Diệp phàm đi đến thì thấy chỗ thông báo rất đông đúc mọi người đang chen nhau xem phần thông báo, diệp phàm không cần chen chúc hắn vận chuyển hồn lực vào 2 mắt.

Những hình săm hiện ra viền mắt tất cả thu lại trong mắt hắn.

Trên thông báo ghi, chủ nhiệm tân sinh nhất ban: Mạc Ý, chủ nhiệm tân sinh nhị ban...

Mạc Ý? Mình hình như cũng là lớp Tân sinh nhất ban a? Bởi vì diệp phàm làm bài xong báo sớm nên đã được sếp vào lớp Tân sinh nhị ban.

Diệp phàm tiến về phòng kí túc xá của mình, giáo học lâu của tân sinh là màu trắng, năm 2,3 là màu đen. Kí túc xá chiếm một diện tích rất lớn dù là một nhà thống nhất nhưng được chia theo 4 màu : vàng , trắng , đen , tím . Rõ ràng tượng trưng cho 4 cấp bậc khác nhau, tòa nhà này cao đến 6 tầng.

Diệp phàm đi đến cổng ký túc xá màu trắng, phía trong có một vị lão nhân đang ngồi. Lão nhân này mặc trang phục màu xám, mặt đầy vết nhăn, đôi mắt lờ mờ, mí mắt sụp xuống, bộ dạng gần đất xa chời. Lão đang ngồi tựa vào ghế trông hết sức thoải mái, ánh mắt trời từ bên ngoài vừa vặn chiếu lên người lão.

Diệp Phàm từ từ tiến vào, cung kính nói:

" Đệ tử xin ra mắt lão gia gia, đệ tử là tân sinh năm nay, lần đầu đến ký túc xác. Ngài có cần kiểm tra huy chương tân sinh của ta không?"

Lão nhân kia cũng không ngẩng đầu lên, tay phải run rẩy giơ lên, thều thào nói:

"Huy chương và chìa khóa ký túc xá đâu, đưa cho ta xem."

Diệp phàm vội vàng lấy ra.

Lão giả cầm xem một lát rồi trả lại cho hắn.

" Đi đi, phòng 113, lầu một, phòng thứ ba bên trái. Từ tầng bốn trở lên là ký túc xá của nữ sinh, không thể vào. Nếu bị phát hiện lập tức khai trừ.

" Cám ơn ngài."

Diệp phàm lại cúi chào lão giả một cái rồi mới quay người rời đi.

Lão nhân vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế cũ, thì thào nói:

" lại thêm Một đứa nhỏ lễ phép, thật hiếm thấy."

Trước khi diệp phàm đến, cũng có vài tên tân sinh đi ngang, nhưng chẳng có ai buồn chú ý đến hai người, chỉ cứ thế mà vào. Lão cũng không ngăn bản bọn họ, chỉ nằm thiu thiu ngủ ở trên ghế kia.

Diệp phàm dựa vào lời chỉ dẫn của lão gác cửa, rất dễ dàng tìm được phòng của mình. Các phòng trong ký túc xá xếp thành một dãy ngang, trên hành lang đầy những cánh cửa, phía trên mỗi cánh cửa đều có một cái bảng nó viết số phòng. Ở cuối mỗi dãy phòng là phòng vệ sinh.

Diệp phàm đi đến số phòng của mình thì đã thấy cửa phòng có dấu hiệu mở ra rồi điều này khiến hắn có chút kích đồng vì hắn có bạn cùng phòng nếu rất mong chờ.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Chi Dị Bản sáng tác bởi lucyel
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lucyel
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.