Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba năm của Cẩm Vân (1)

Tiểu thuyết gốc · 5239 chữ

Sau khi xin phép tạm nghỉ học với thầy Vũ, Cẩm Vân liền không chần chừ mà rời khỏi Đông Hải học viện, mục tiêu của cậu thật sự rất đơn giản, mau chóng đạt tới cấp 30 và hấp thu hồn linh thứ hai.

Khoác lên người chiếc áo choàng màu đen, Cẩm Vân một lần nữa tới Truyền linh tháp phân bộ ở Đông Hải thành, đưa ra thân phận chứng được sư phụ cậu – Tử Lôi đấu la điều chỉnh đôi chút, thái độ của các nhân viên tại đây liền vô cùng khách khí với cậu.

“Tử Vân hồn sư đúng không ạ? Ngài có thể nhận nhiệm vụ ở bên này” Một nhân viên của Truyền linh tháp cẩn thận hỏi thăm và dẫn đường.

Đây là khu vực mà trước đó Cẩm Vân chưa từng tới, có rất nhiều nhiệm vụ mà cậu chưa từng nhìn thấy.

Cậu lướt qua các nhiệm vụ yêu cầu tài nguyên hay rèn đúc, liếc mắt sang khu vực xử lý Tà hồn sư, số lượng Tà hồn sư tất nhiên không thể ít ỏi như bề ngoài cậu thấy được.

“Quả nhiên, ở đây có càng nhiều thông tin về Tà hồn sư, thậm chí là Hồn đế Tà hồn sư cũng xuất hiện, bất quá nếu như đã nhận nhiệm mà thất bại, ta cần phải bồi thường điểm cống hiến sao?” Cẩm Vân cầm lấy một tờ treo thưởng nhị hoàn Tà hồn sư.

“Vâng, đúng vậy, hoạt động của Tà hồn sư đều rất thần bí, có được thông tin của bọn chúng đều rất khó khăn, nếu đánh rắn động cỏ sẽ làm cho đối phương đề phòng và lẫn trốn kỹ hơn, như vậy ngài phải bồi thường cho thông tin nhiệm vụ” Nhân viên Truyền linh tháp giải thích.

Đối với những Tà hồn sư cấp thấp này các Hồn sư cấp cao thường không để ý, còn các hồn sư cấp thấp lại chưa đủ khả năng nhẹ nhàng xử lý kẻ thù.

Cẩm Vân đi dạo một vòng rồi quyết định nhận lấy hai cái nhiệm vụ, một cái là truy sát nhị hoàn Tà hồn sư ở Đông Hải thành, một cái là tam hoàn Tà hồn sư ở Thiên Hải thành.

“Cho ta đăng ký những nhiệm vụ này” Cẩm Vân không do dự đưa tới.

Người nhân viên có hơi bối rối, xong rồi liền nhanh chóng ghi nhận thông tin cho Cẩm Vân, từ tấm thẻ thân phận của Cẩm Vân, bọn họ có thể đoán được cậu có địa vị không nhỏ trong Truyền linh tháp.

Ít nhất là những nhân viên quèn như bọn họ là không thể trêu chọc tôn đại thần này, hoàn thành thủ tục xong xuôi, Cẩm Vân liền thở phào một hơi.

Vì cậu đang ở Đông Hải thành, vậy nên mục tiêu đầu tiên liền đến từ tên Nhị hoàn tà hồn sư này đi?

“Hoạt động ở khu an ninh? Gần một học viện hồn sư sơ cấp sao?” Cẩm Vân đọc lấy thông tin nhiệm vụ ở hồn đạo khí trên tay.

Nói xong, hình bóng của cậu biến mất khỏi Truyền linh tháp, không có năng lực bay lượn, nhưng thành phố bây giờ đã hiện đại rất nhiều.

Thật nhiều công trình đều được làm bằng kim loại, vậy nên lợi dụng lôi điện Cẩm Vân có thể lướt nhẹ lên những tòa nhà cao vút.

Đứng ở trên cao vọng xuống, có được thông tin rõ ràng của Truyền linh tháp, Cẩm Vân không cần phải chật vật nhiều ngày để tìm kiếm Tà hồn sư nửa.

“Hẳn là ở đây đi?” Cẩm Vân mỉm cười đứng ở trên đỉnh của tòa học viện sơ cấp.

Lúc này cậu đã sử dụng Hắc ám ẩn nấp hồn kỹ đến từ vạn năm hồn cốt, với thực lực này không phải ai cũng có thể phát hiện ra Cẩm Vân.

“Ra đây nào, Thanh Lọc Chuông” Thì thầm vươn tay ra, võ hồn thứ hai đóng vai trò như một cái radar bắt đầu dò xét xung quanh.

Ngay tại một góc khuất của học viện, một khu vực ít người để ý, nơi này hiện diện một gương mặt hoảng hốt đang la hét

“Không,… không, cứu ta với…” Đứa nhỏ thoạt tầm tám đến chín tuổi bất lực nhìn về phía trước, một bên cánh tay bị thương.

Đối diện với đối phương là gương mặt tà ác biến dị của một hình bóng người không ra người, quỷ không ra quỷ

“Hắc hắc, trở thành chất dinh dưỡng cho ta nào, bạn trẻ ngoan ngoãn” Giọng nói chói tai cùng với khí tức tràn ngập huyết tinh hiện lên.

Võ hồn là một bức tượng tỏa ra ánh sáng sinh đẹp, có điều ẩn bên trong là linh hồn tàn ác, Anh Linh Dã Trụ võ hồn, chuyên cắn nuốt linh hồn của con nít để làm bản thân cường đại.

Ngay khi tên Tà hồn sư nhị hoàn chuẩn bị vồ tới, đứa nhỏ sợ đến mức cả người run rẩy, trên người chỉ có một hồn hoàn màu vàng nhạt với thanh dao trên tay, thậm chí còn không dám đứng dậy phản kháng.

“Aaaaa!!!!” Đứa trẻ la lên trong tuyệt vọng, có điều cơn đau trong tưởng tượng không xuất hiện, ngược lại cậu nhìn thấy tên Tà hồn sư đang bị trói chặt trước cổ, nhấc bổng lên.

Đằng sau lưng đối phương là một người ăn mặc áo choàng đen, giống như hòa làm một với bóng tối trong hẻm vắng.

Đối phương dùng một giọng bình tĩnh nói “Ít nhất thì cũng hãy tập phản kháng đi, chính vì ngươi tỏ ra yếu đuối nên con chuột này mới nhắm đến ngươi đấy”

Ẩn sau áo choàng màu đen chính là Cẩm Vân, tên Tà hồn sư định nói gì đấy nhưng hắn chỉ có thể quằn quại bên trong những sợi Lam Ngân Thảo màu tím đen của cậu.

Hai vòng hồn hoàn màu vàng của đối phương thoáng chốc biến mờ đi, thân ảnh của Cẩm Vân rời khỏi ngõ hẻm, để lại cậu nhóc nhỏ trợn mắt thở dốc, ngơ ngác nhìn về phía trước.

“Đấy là ai .. vậy?”

Cẩm Vân chỉ là thuận tiện nhắc nhở đứa nhỏ một câu, cậu rút sạch toàn bộ sinh mệnh của tên Tà hồn sư, biến đối phương thành cái xác chết vô hồn.

Mau chóng thanh lọc sự tà ác bên trong cơ thể cậu, Cẩm Vân ngước mặt lên nhìn bầu trời dần trở tối, đem xác của nhị hoàn Tà hồn sư ném vào trữ vật hồn đạo khí.

Tiến thẳng tới vị trí thành phố thứ hai, chuyến tàu đang chạy, thời gian cho Cẩm Vân chợp mắt ngủ đôi chút, khi sáng mai thức dậy, sẽ tiếp tục là một cuộc đi săn giết.

Tám ngày sau, Thiên Hải thành, một tòa kiến trúc cũ kỹ được che dấu rất cẩn thận, một người đàn ông trung niên đang vùng vẫy bên trong tuyệt vong, khóe miệng xủi bọt mét

“Ngươi… ngươi là ai???”

“Ngươi không cần biết” Cẩm Vân im lặng tiếp xuống mặt đất, hắc ám Lam Ngân Thảo đâm xuyên qua ngực đối phương, sinh mệnh rút đi trong chớp mắt.

Tam hoàn Tà hồn sư cứ như vậy chết đi, hồn lực bên trong cơ thể Cẩm Vân lại trướng thêm đôi chút, đạt tới cấp 29 hồn lực.

Xoay người rời khỏi chốn hoang vu không bóng người này, cậu đánh một cái ngáp, tới Truyền linh tháp giao nhiệm vụ trước khi về khách sạn đánh một giấc ngủ.

“Vâng….?” Nhân viên của truyền linh tháp khó tin hỏi

“Ta tới giao nhiệm vụ” Cẩm Vân không muốn dài dòng, trực tiếp ném ra hai cái xác mình xử lý thời gian trước, thanh toán điểm tích lũy, trở về khách sạn.

Nghỉ ngơi hai ngày trước khi bắt đầu cuộc đi săn tiếp theo, Cẩm Vân nhận một vài nhiệm vụ đoán tạo để không bỏ rơi tay nghề.

Từ khi rèn ra Lôi Ngân Chùy, bất kể kim loại nào Cẩm Vân đều có thể vào tay nhanh chóng, mặc dù không tính là hoàn mỹ, nhưng tuyệt đối là ưu phẩm.

Đoán chừng không bao lâu, cậu có thể rèn ra nhị phẩm thiên rèn kim loại, tiền tài và điểm cống hiến của Cẩm Vân đã khá cao, giống với nhiệm vụ nghề nghiệp phụ, nhiệm vụ giết Tà hồn sư mang tới lượng lớn điểm cống hiến.

“Tử Long Ngư, đến lúc nâng giới hạn của ngươi lên một chút rồi” Cẩm Vân gọi ra hồn linh của mình, cậu quyết định sẽ bắt đầu tập phối hợp với đồng bọn nhỏ này.

Khà … khà..

Con cá nhỏ hưng phấn cả người tóe lên ánh điện, Tử Lôi Ngư liền ngoan ngoãn dựa lên vai trái của Cẩm Vân.

Một tháng gần đấy, Cẩm Vân bắt đầu liên tục xông Thăng linh đài, đem niên kỷ hai cái ngàn năm hồn hoàn đầu tiên đẩy lên giới hạn.

Mỗi cái đạt tới sáu ngàn năm niên kỷ, đấy là khả năng hấp thu tối đa của Tử Lôi Ngư, còn giới hạn hiện tại của Cẩm Vân là tầm chín ngàn năm hồn linh.

Đạt tới đẳng cấp 30 thì có thể Cẩm Vân sẽ phá vỡ giới hạn vạn năm ở hồn hoàn thứ ba, có điều cậu sẽ không chỉ dừng lại ở mức độ đó.

“Tiếp tục đi săn thôi…” Rời khỏi Thăng linh đài, tiêu tốn không ít điểm cống hiến để cải thiện bản thân, Cẩm Vân lại lên đường tới những địa điểm mới săn giết tà hồn sư.

Khoảng chừng tám tháng sau đó, Cẩm Vân mới trở về Đông Hải thành, lúc này hồn lực của cậu đã đạt tới cấp 30.

Cả người đều trưởng thành hơn đôi chút, lần này trở về là để tham dự cuộc thi cuối kỳ tại trường, đồng thời tiến tới Sử Lai Khắc thành, gặp mặt lại sư phụ.

Nhóm Vũ Lân, Tạ Giải, Cổ Nguyệt và Hứa Tiểu Ngôn đều trở nên mạnh mẽ hơn trong khi cậu không có mặt, bất quá mọi người cũng không có thường xuyên ở lại trường như những học viên bình thường khác.

Vũ Lân, Tạ Giải đều bận làm nhiệm vụ của Đường Môn, Hứa Tiểu Ngôn cũng giống hai người bọn họ, tiến nhập vào môn phái này.

Cổ Nguyệt có vài lần rời khỏi học viện để đi theo sư phụ mình, nên nói chung, việc Cẩm Vân xin nghỉ phép cũng không tính là gì lạ.

“Tiểu Lân, cậu đột phá Đại hồn sư rồi?” Cẩm Vân ngạc nhiên nói, trên người Đường Vũ Lân là hai cái ngàn năm hồn hoàn, sức mạnh khí huyết cũng trở nên dồi dào hơn một chút.

“Hắc hắc, ta cũng không thể làm người chót bảng mãi được đúng không?” Đường Vũ Lân vui vẻ nói.

Hứa Tiểu Ngôn vốn là cấp 17, một năm này cô cũng đột phá lên cấp 20, sở hữu hồn hoàn màu vàng thứ hai.

Bài kiểm tra cuối kỳ vẫn là khiêu chiến Thăng linh đài, không có quá nhiều thay đổi, độ khó này đã không còn làm nhóm bọn cậu gặp trở ngại.

Thực lực của từng người đều tăng lên nhiều, thầy Vũ cũng phải dùng thêm hồn hoàn thứ ba, thậm chí hồn hoàn thứ tư để thực hiện bài kiểm tra khả năng đoàn chiến của năm người Cẩm Vân.

Hoàn thành bài kiểm tra cuối kỳ, Tạ Giải lại dẫn cả nhóm đi ăn món thịt bò hầm ngon ngọt, mọi người đi chơi lễ hội với nhau.

Cứ như vậy lại một năm kết thúc, một tháng nghỉ hè mới lại đến, mọi người trở về nhà, tất nhiên là trừ Đường Vũ Lân ra, đối phương tiếp tục ở lại trường để rèn luyện với thầy Vũ.

Lúc này là ba ngày sau khi bài kiểm tra cuối kỳ kết thúc, chuyến bay tới Sử Lai Khắc thành vừa mới đáp xuống, bên kia đầu thông tin hồn đạo khí đã vang lên âm thanh quen thuộc của Tử Ngân

“Đồ đệ ngoan, ngươi đã tới chưa?”

“Con vừa mới tới sân bay thôi, chờ thêm một chút nữa đi” Cẩm Vân đánh một cái ngáp, thức dậy sau giấc ngủ say, cậu rời khỏi sân bay và bắt một chuyến xe bus đến Tổng bộ Truyền linh tháp.

Đây là lần đầu cậu tới đây, khác với những nhân viên ở nơi khác, tại đây thân phận của cậu không đạt được bất cứ ưu đãi nào.

“Ngài muốn gặp ai?” Một nhân viên đón tiếp lịch sự hỏi thăm.

“Tử Lôi Đấu La!” Cẩm Vân không hề do dự nói ra danh tự sư phụ mình, bên phía đối diện liền hơi đổi biểu cảm.

“Ngài có hẹn trước không?” Nhân viên đó hỏi lại

“Có, phiền ngươi nói với Tử Lôi đấu la rằng Tử Vân đã tới” Cẩm Vân gật đầu, sau đấy ngồi chờ đợi một chút.

Dứt lời, người nhân viên của Truyền linh tháp còn chưa kịp đi, liền xuất hiện hình bóng của một cô gái tóc tím đột ngột xuất hiện.

Trước ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, đối phương không nói lời gì nhấc người Cẩm Vân lên, sau đấy rời khỏi tầm nhìn của mọi người.

“Vừa rồi… là Tử Lôi miện hạ?”

Thoáng chốc, hai người Cẩm Vân liền xuất hiện ở một tòa tháp gần đấy, Truyền linh tháp ở Sử Lai Khắc thành là một nơi rất rộng lớn.

Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cậu đã bị dắt tới một căn phòng tối đen, Cẩm Vân đang tính hỏi thì có một thứ âm thanh đến từ phía trên vọng xuống

“Hồn linh tháp, khiêu chiến thăng tầng, tầng đầu tiên, Trăm năm hồn thú, Bạch Ma Lang”

“Lên đi, đồ đệ ngoan! Ta sẽ giúp nhóc xử lý vạn năm hồn thú, còn lại phải tự xử đấy!” Tử Ngân mỉm cười vô cùng thân thiện đối với Cẩm Vân nói.

“Hả?” Cẩm Vân còn hơi bối rối, bất quá tiếng gầm gừ trước mặt lập tức giúp cậu tỉnh táo lại ngay lập tức.

Bây giờ Cẩm Vân làm sao còn chưa rõ chuyện gì đang diễn ra, bà sư phụ vô lại của cậu đã trực tiếp mang cậu vào Hồn linh tháp.

Hơn nữa đối phương còn chỉ ra tay với vạn năm hồn thú mà thôi, nói cách khác những cửa ở phía dưới, cậu đều phải tự xử lý.

Người khác có thể hợp thành đoàn thể xông tháp, còn cậu phải tự xông một mình sao?

“Tới rồi kìa” Tử Ngân lùi lại phía sau, thú vị cười.

“A…. phiền chết” Cẩm Vân gãi gãi đầu, trước khi con trăm năm Bạch Ma Lang kịp xông tới cắn cậu, nó đã bị đâm bởi thật nhiều nhánh hắc ám Lam Ngân Thảo.

“Hồn kỹ: Lôi tâm + Lôi Châm”

Có tổng cộng mười lăm con trăm năm hồn thú tập kích ở trước mặt, nếu chỉ một con thì không phải là quá đơn giản rồi?

Bất quá số lượng vẫn là lợi thế đáng kể đối với hồn thú, Cẩm Vân liên tục phải né tránh và phản kích.

Nếu không phải thời gian qua cậu đã đấu với khá nhiều Tà hồn sư, am hiểu nhiều phong cách chiến đấu quỷ dị, Cẩm Vân sợ là phải ăn không ít thiệt thòi đâu.

“Cũng không tệ a!” Tử Ngân huýt tiếng sáo nhàn rỗi nói

“Ôi…” Cẩm Vân hơi phát cáu, xử lý nốt con trăm năm hồn thú cuối cùng, hoàn thành việc thăng tầng đầu tiên.

Tiến đến tầng thứ hai, hồn lực và thể lực của Cẩm Vân được khôi phục, đối thủ là bảy con gần đạt tới ngàn năm hồn thú.

Phối hợp với Lôi Ngân Chùy tấn công, Cẩm Vân lần nữa xông qua cửa ải này, thực sự mà nói, nếu không sử dụng thiên phú Hấp thu sinh mệnh tà ác thì bản thân lực chiến của Cẩm Vân không quá mạnh.

Lam Ngân Thảo được coi là phế võ hồn không phải là không có lý do, bởi vì võ hồn của cậu không phải là Lam Ngân Hoàng giống như Hải thần Đường Tam, cho nên Cẩm Vân mới phải tìm con đường đột phá cho võ hồn của cậu.

Một con đường thích hợp cho loại võ hồn có tính dung hợp cao như Lam Ngân Thảo!

Tầng thứ sáu, đối thủ là một con tám ngàn năm hồn thú, Tứ dực sư vương, thân hình là sư tử, trên thân lại có đôi cánh trắng lớn mọc lên.

“Cố lên, cố lên!” Tử Ngân hoàn toàn không lo lắng cho đệ tử của mình, nếu thằng nhóc này không thể chiến thắng thì cô mới ra tay

.Cẩm Vân lúc này đang muốn chửi tục, sử dụng Hắc ám ẩn nấp để né tránh và tìm cơ hội phản kích, sau đấy lại giăng bẫy chờ đợi kẻ thù.

Tứ dực sư vương có thể phi hành rất nhanh, thực lực đã sắp sửa đạt tới trình độ vạn năm, nếu không phải là Cẩm Vân dành thời gian ở đẳng cấp 30 cải thiện tố chất của mình, cậu sẽ bị đối phương một vồ giết chết.

“Chính diện chiến đấu là không thể, chỉ có thể mài chết đối phương…” Cẩm Vân lợi dụng Lam Ngân Thảo khóa lại đối thủ.

Sử dụng hồn kỹ tự nghĩ, Lôi Pháo, đem ngàn rèn kim loại trở thành đạn đạo, Lôi Ngân Chùy làm vũ khí, bật hình thức phá tiền tấn công ngàn năm hồn thú.

“Là kỹ năng lúc trước? Dùng ngàn rèn kim loại để tấn công? Phá sản a!” Tử Ngân cũng giật mình.

Nếu là bình thường kim loại sợ là sẽ không làm gì được Tứ dực sư vương, nhưng ngàn rèn kim loại, hơn nữa còn là nhị phẩm, dưới cái búa của Cẩm Vân vung lên, sức công phá thế mà có thể đâm xuyên hàng phòng ngự của Tứ dực sư vương?

“Được rồi, phóng thích độc tố của ngươi đi” Cẩm Vân hai tay siết chặt, Lam Ngân Thảo bao vây lấy đối thủ, độc tố theo vết thương ngấm vào bên trong người Tứ dực sư vương.

“Lôi Tâm!”

Liên tục tấn công, sấm sét chớp giật, rất nhiều thủ đoạn của Cẩm Vân dùng ra, nhưng chúng đều không thể giết chết đối thủ.

Tứ dực sư vương đột ngột xông lại gần, như thể muốn cắn xé nhân loại bé nhỏ trước mặt, Cẩm Vân bị vồ tới suýt nữa đi đời cánh tay trái.

Máu tươi bắn ra, Tứ dực sư vương càng thêm hung hãn và khát máu, nó đang tính thuận thế cắn nuốt luôn con mồi ngon trước mặt.

Tử Lôi đấu la cũng chuẩn bị hỗ trợ cho đệ tử của mình, cô cảm thấy là đủ rồi, bắt một nhị hoàn đại hồn sư đấu với tám ngàn năm hồn thú đã là một chuyện điên rồ!

Có điều chính là lúc này…

“Haha” Cẩm Vân ôm lấy cánh tay chảy máu, cười khinh thường thứ súc vật ngu xuẩn đứng trước người mình, cột sống của Cẩm Vân toát lên ánh sáng, hồn cốt hồn kỹ phát động:

“Bạch Văn Ma Chu hồn cốt hồn kỹ: Đánh dấu săn mồi”

Đây không phải là một hồn kỹ tương đối hiệu quả ở giai đoạn này, phải mất một chút thời gian chuẩn bị trước khi kích hoạt hồn cốt hồn kỹ.

Cậu bỏ ra nhiều ngàn rèn kim loại như vậy cũng đâu thể chỉ sử dụng một lần là xong? Khác với kim loại bình thường cậu dùng, ngàn rèn kim loại có thể an toàn sau khi chịu một cú đánh với Thay đổi từ tính.

Đánh dấu săn mồi là kỹ năng định vị của Bạch Văn Ma Chu, con nhện sẽ liên tục phóng thích độc châm của nó ở khắp nơi tại một không gian hẹp, tại thời điểm nguy hiểm nhất, đem toàn bộ các độc châm dựa vào Đánh dấu săn mồi hồn kỹ, một lần nữa bắn về phía con mồi.

Đúng vậy, lúc này, thật nhiều ngàn rèn kim loại đang lơ lửng trên cao, trước sự bàng hoàng của ngàn năm Tứ dực sư vương, ánh điện màu tím chớp giật liền phát ra liên hoàn âm thanh.

Phạch! Phạch! Phạch!....

ẨM! ẨM! ẨM! ẨM!...

Bắn với tốc độ chóng mặt, lần này mỗi khối ngàn rèn kim loại đều dùng sức mạnh đáng sợ đâm thẳng vào người Tứ dực sư vương.

Thậm chí có những khối ngàn rèn kim loại đã vỡ nát ra khi đập vào người Tứ dực sư vương, máu tươi văng lên.

Cứ như vậy, con tám ngàn năm đâm nát còn mỗi một vũng máu, và cái đầu khó tin rơi gục dưới mặt đất.

“Hah… hah…” Cẩm Vân thở dốc, vừa rồi cậu đã canh thời gian khá chuẩn, khi phòng thủ và sự đề phòng của đối thủ giảm xuống thấp nhất.

Đôi lúc Cẩm Vân còn sợ sự bình tĩnh của mình, chiến thắng! Ít nhất là ở trận đấu này!

Đối với một nhị hoàn Đại hồn sư mà nói, đây là toàn bộ khả năng của cậu rồi!

“Thiên phú này.. Haha… thú vị, đồ đệ ngoan, cho ta biết cái vạn năm hồn linh mà con muốn đi, ta thật sự mong đợi cái ngày mọi người biết đến thiên phú đáng sợ này a!”

Tử Ngân có hơi thẩn người ra một chút, sau đấy bật cười tràn đầy vui sướng, cô vốn chỉ là nhất thời nổi hứng thú nhận lấy cậu đồ đệ nhỏ này thôi.

Trong lúc sư phụ của cô muốn bản thân trưởng thành hơn, Tử Ngân liền nghĩ tới việc thu nhận một đồ đệ dưới trướng mình, ai ngờ lại gặp được một tiểu quái vật như vậy.

Hoàn thành một tầng thử thách, vết thương của Cẩm Vân được chữa trị, tuy nhiên trải nghiệm đau đớn vừa rồi rất khó bỏ qua.

“Vạn năm hồn thú, tầm khoảng 2 vạn năm, tốt nhất là Ám Kim Khủng Trảo Hùng!”

Quăng ra một quả bom lớn, Cẩm Vân đã suy nghĩ một thời gian cho hồn linh thứ hai của mình, càng mạnh càng tốt, thể chất của cậu chỉ chịu đựng được khoảng 2 vạn năm hồn thú, nhưng tinh thần lực của cậu lại có thể ký kết ở mức độ cao hơn.

Đó là lý do mà cậu lựa chọn Ám Kim Khủng Trảo Hùng, đây là một hồn thú luôn nằm ở top những hồn thú đỉnh phong, về cả mặt phòng ngự lẫn tấn công.

Được xưng là có thể đối chọi với chân long hồn thú, vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng có thể đối đầu được với bình thường mười vạn năm hồn thú.

“Ngươi bị điên rồi sao?” Tử Ngân bày ra biểu cảm ngớ ngẩn nhìn Cẩm Vân.

“Không bị điên thì làm sao lại trở đệ tử của ngài a?” Cẩm Vân nhoẻn miệng cười, không hề có ý nói ra cái tên hồn linh thứ hai.

Xem ra là đứa nhỏ này thật sự muốn lựa chọn Ám Kim Khủng Trảo Hùng để hấp thu hồn linh, Lam Ngân Thảo sao? Với đỉnh phong thú võ hồn? Dung hợp này có được hay không?

Không đúng…. Với sự biến đổi hiện tại của hắc ám Lam Ngân Thảo, võ hồn của Cẩm Vân đã không còn tính là bình thường Lam Ngân Thảo nữa.

“Chết thì đừng có đổ lỗi cho ta đấy!” Tử Ngân suy nghĩ một chặp, sau đấy cười nói

Thật chất vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng vô cùng hiếm thấy, coi như có cũng hiếm ai mà hấp thu được.

Sự kiêu ngạo và bất khuất của Ám Kim Khủng Trảo Hùng là không thể khinh nhờn, nếu Tử Ngân chỉ là một cái 91 cấp Phong hào đấu la, cô tất nhiên không thể cấp ra loại hồn linh đáng sợ này cho Cẩm Vân được.

Bất quá

“Ai biểu sư tổ của ngươi lại là Cực hạn đấu la cơ chứ? Vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng, vừa vặn có một con dành riêng cho ngươi đây!”

Dứt lời, Tử Ngân dắt Cẩm Vân đi về phía trước, không có tiếp tục xông lên tầng tiếp theo, mà đi tới một góc phòng, Tử Ngân liền đặt bàn tay lên nhắm mắt nói

“Phóng thích hồn linh số # 8561, quyền trưởng lão, Ảnh Thần Đấu La quyền hạn!”

Đặc quyền mà sư phụ của cô trao cho cô, Tử Ngân quyết định dùng nó để làm hồn linh cho đồ đệ của mình.

Dứt lời, hơi thở gào rống lên gần đấy, một hồn linh mà đến cả Tử Ngân cũng phải cau mày cẩn thận quan sát, mặc dù không phải là hai vạn năm hồn thú, nhưng đã đạt tới 9999 năm hồn linh.

Nếu đối phương thật sự là vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng, kể cả Tử Ngân cũng không dám chắc mình có thể an toàn chiến thắng hay không, thậm chí là cả Cẩm Vân cũng sẽ gặp nguy hiểm

“Ta có biện pháp giúp nó đột phá thành vạn năm hồn linh trong khi con ký khế ước, vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng, hẳn là đã đủ tiêu chuẩn rồi chứ? Yêu cầu này đã ngang bằng với một cái hồn linh mười vạn năm rồi a!” Tử Ngân đối với Cẩm Vân nói

“Vâng!” Cẩm Vân cũng nhận ra bản thân ngây thơ thế nào, không hổ được xưng là có thể sánh bằng chân long, Ám Kim Khủng Trảo Hùng chưa đạt tới vạn năm này lại mạnh đến vậy?

Cẩm Vân dám chắc mình hoàn toàn không có cửa thắng đối phương, thậm chí là khởi động thiên phú Tà hồn sư.

Nếu con Tứ dực sư vương kia cậu có thể lợi dụng chiến thuật chiến thắng, thì con 9999 năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng này có thể một tát nghiền nát cậu.

“Lùi lại đi!” Tử Ngân quay đầu nói, đồng thời chín cái hồn hoàn dần dần hiện lên, tím tím tím tím tím tím, đen đen đen!

Hai cái hồn hoàn màu vàng đã chuyển màu, thật nhiều khối kim loại hiện ra sau lưng Tử Ngân, Tử Ngân cũng nhẫm trong miệng bốn chữ

“Diệp Ảnh Tử Thần”

“… Đấu khải?” Cẩm Vân lần thứ hai nhìn thấy đấu khải, nhưng hoành tráng hơn Thiên băng của thầy Vũ, đây là tứ tự Đấu khải sư!

Bất quá coi như kích hoạt đấu khải, 9999 năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng cũng chống cự lại sức mạnh khủng bố của Tử Ngân một thời gian.

Trước khi nó bị đánh gần chết, Tử Ngân liền kêu

“Lại đây, mau lên”

Cẩm Vân lập tức đứng dậy, chú ngữ được đọc ra, một mối liên kết được thiết lập giữa cậu và con Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Bỗng chốc cả người nóng bừng lên, cơ thể quặn đau, giới hạn mà cậu đạt được chỉ đúng với bình thường vạn năm hồn thú.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang phản kháng, tràn ngập sự điên cuồng phản kháng, cả tinh thần lẫn thể xác đều như kéo căng

“GAHHHHHHHHHH!!!”

Cẩm Vân đau đớn thét gào, bất quá quá trình chú ngữ vẫn đang được thực hiện, sự nổi điên và thị huyết của Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang bừng cháy.

“Tiểu Vân?” Tử Ngân cũng lo sợ, đồ đệ ngoan của cô mà vì vậy mà chết thì quá uổng phí rồi.

Nhưng rất mau cô liền nhìn thấy một cảnh tượng thú vị, võ hồn thứ hai của Cẩm Vân hiện ra, Thanh Lọc Chuông xóa đi cảm xúc tiêu cực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Đồng thời sau khi Thanh Lọc Chuông biến mất, Cẩm Vân cũng ở trong miệng cố gắng nhẫm gì đó.

Thật nhiều Lam Ngân Thảo bao quanh cả người Cẩm Vân và con Ám Kim Khủng Trảo Hùng, Lam Ngân Thảo mọc càng lúc càng nhiều, tạo ra một cái kén khổng lồ.

Ở bên trong diễn ra điều gì cũng không thấy rõ, Tử Ngân đang định can thiệp vào liền bất ngờ nhìn thấy Lam Ngân Thảo mau chóng thu hồi.

Nằm lơ lửng chính giữa Cẩm Vân chậm rãi mở mắt ra, Ám Kim Khủng Trảo Hùng đã biến mất, để lại trên người của cậu là một cái vòng tròn màu đen.

Tím tím đen!

Tam hoàn hồn tôn!

“Vậy mà… thật sự thành công?” Tử Ngân thở phào một hơi, xong khi Cẩm Vân mở mắt ra, cô cảm nhận được một lực lượng đáng sợ đang bộc phát.

Lam Ngân Thảo một lần nữa xuất hiện, diện mạo của Cẩm Vân cũng đang phát sinh thay đổi, sau khi hấp thu một lực lượng đáng sợ như vậy, cơ thể đứa nhỏ cũng cải biến để thích nghi với lực lượng của mình.

Thân cao tăng lên, đôi mắt bên trong nhàn nhạt màu đen hắc ám nguy hiểm, xứng với cái tên Ám Kim Khủng Trảo Hùng!

Cơ thể đang không ngừng run rẩy, xương cốt cũng vang lên từng âm rắc rắc, số lượng Lam Ngân Thảo tăng mạnh, mà thực chất Tử Ngân còn không biết đó có còn gọi là Lam Ngân Thảo hay không.

Giống như thật nhiều móng vuốt bằng thép mọc lên, vừa có sự cứng rắn của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, vừa có sự linh hoạt của thực vật võ hồn.

Đây chính là thứ vũ khi siêu đáng sợ, chưa kể biến hóa thành như vậy, lôi điện của Cẩm Vân cũng tăng mạnh rất nhiều.

“Sư phụ?” Cẩm Vân thức tỉnh, đáp xuống mặt đất, lực lượng mất khống chế mà lỡ dẫm nát mặt đất.

“Đồ đệ ngoan, nói cho ta biết, hồn kỹ thứ ba của con là gì?” Tử Ngân đã rất tò mò, hồn hoàn vạn năm ở vị trí thứ ba có thể mang lại hồn kỹ gì, nhất là Ám Kim Khủng Trảo Hùng!

“Hừm… hồn kỹ này tên là … Ám Kim Khủng Thạch” Cẩm Vân từ hồn hoàn và hồn linh mà có được thông tin của hồn kỹ này.

Tạo ra những khối thiên thạch cứng rắn như Ám kim tấn công? Có đôi khi loại hồn kỹ này còn hữu dụng hơn cả việc xài Ngàn rèn, thậm chí Linh rèn kim loại.

Phối hợp với hồn cốt kỹ năng, sức mạnh của Cẩm Vân đã đáng sợ đến một trình độ khủng bố!

Bạn đang đọc Đấu La Chi Tà Hồn Sư sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.