Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba năm của Cẩm Vân (2)

Tiểu thuyết gốc · 4422 chữ

Hoàn thành hấp thu hồn linh thứ hai, cảm giác như thể lực và tinh thần lực của Cẩm Vân đều đã trướng tới giới hạn, tạm thời cậu không còn dư thừa khả năng để tiếp tục Thăng linh.

“Vạn năm hồn hoàn” Cẩm Vân cúi đầu xuống nhìn hồn hoàn thứ ba của bản thân, vừa rồi cậu cảm giác như mình đã sắp chết rồi.

Nếu không phải cậu nhanh chóng kích hoạt Thanh Lọc Chuông để xoa dịu cảm xúc điên cuồng từ Ám Kim Khủng Trảo Hùng, sau đấy bao phủ cơ thể đối phương bằng Lam Ngân Thảo, kích hoạt thiên phú Hấp thu sinh mệnh, sợ rằng cơ thể Cẩm Vân đã nổ tung thành nhiều mảnh.

Cơ thể lúc này của Cẩm Vân tràn đầy lực lượng, đôi lúc vì cậu không kiểm soát được sức mạnh của mình mà lỡ dẫm nát mặt đất.

“Ôi, đừng có phả hủy của công a!” Tử Ngân đối với đồ đệ của mình nói

Lúc này Cẩm Vân đã bắt đầu bộc lộ ra thiên tư của một cái yêu nghiệt, bất kể là đẳng cấp hồn lực lẫn khả năng chiến đấu

Hấp thu Ám Kim Khủng Trảo Hùng làm hồn linh, hơn nữa còn thật sự thành công, chúc phúc mang lại tuyệt đối mạnh đến kinh khủng

“Tiểu Vân, đối với ta sử dụng hồn kỹ mới nào, bằng toàn bộ thực lực của con” Tử Ngân vô cùng mong chờ để xem sức mạnh mới của đệ tử mình.

“Vâng… như vậy, chỉ giáo rồi!” Cẩm Vân lập tức gật đầu, thật nhiều Lam Ngân Thảo bắt đầu mọc lên, ba cái hồn hoàn phát sáng

Xung quanh Cẩm Vân xuất hiện thật nhiều khối kim loại sắc bén có màu sắc giống như Ám Kim xuất hiện, chúng nó xoay chuyển và hướng về phía Tử Ngân.

Một cảm giác nguy hiểm ập tới, tất nhiên chỉ là cảm giác mà thôi, Tử Ngân còn chưa đến mức bị khả năng của một Tam hoàn hồn tôn đe dọa đâu.

Chín cái hồn hoàn lơ lững sau lưng Tử Ngân, võ hồn của cô chính là Lập Kim Lôi Vũ, hình dạng là từng khối kim loại có thể phóng điện và thu hồi, đỉnh cấp Lôi hệ võ hồn.

Phạch! Phạch! Phạch!....

Ám Kim Khủng Thạch đánh về phía của Tử Ngân, sức công phá mạnh đến mức Tử Ngân không thể không dùng hồn kỹ chống đỡ.

Đơn thuần hồn lực là chưa đủ để cản lại hồn kỹ này, có điều đây vẫn chưa là điểm kết thúc, vấn đề là khi Lôi Ngân Chùy của Cẩm Vân đập vào một trong các khối Ám Kim thật mạnh.

ẦM!

Như một khối thiên thạch giáng xuống một cách chóng mặt đánh về phía Tử Ngân, hồn hoàn thứ tư lập tức phải sử dụng để cản trở lại đòn tấn công này

Một bức tường được thành lập bởi nhiều khối Lập kim ở trước mặt Tử Ngân, dù vậy cô vẫn bị đẩy lùi đôi chút.

Lần đầu tiên Tử Ngân cảm thấy Phong hào đấu la như cô sống thật không đáng giá, phải dùng hồn kỹ thứ tư mới chặn được hồn kỹ thứ ba của một hồn tôn?

“Đáng sợ thật đấy” Thu hồi võ hồn, một ít khói bốc lên sau cơn va chạm mạnh mẽ vừa rồi.

Tử Ngân thở dài một hơi, sau đấy mới đối với Cẩm Ngân nói

“Thế, thời gian kế tiếp con định làm gì?” Cô thật sự khá là tò mò về cách thức mà đứa nhỏ này tu luyện.

Mặc dù đã từng kêu Cẩm Vân tới tổng bộ Truyền linh tháp để tu luyện, thằng nhóc vẫn tiếp tục nhập học ở học viện Đông Hải.

Bất quá cũng may là Cẩm Vân khá độc lập, đối phương không cần cô quá lo lắng, điểm cống hiến của tháp cũng chưa bao giờ mở miệng xin.

“Thời gian qua đi lung tung cũng khá nhiều, lần này con phải ở nhà cùng cha mẹ một thời gian” Cẩm Vân suy nghĩ đôi chút rồi nói.

Lần trước nghĩ hè cậu không ở lại quá lâu với gia đình, nghe nói mẹ cậu đã mang thai và chuẩn bị sinh cho cậu một cô em gái.

Lần này cậu nhất định phải về thăm gia đình, Tử Ngân thấy vậy cũng không có nói gì thêm, chỉ nhắc nhở một câu

“Khi nào con mười lăm tuổi, ta sẽ dẫn con tới gặp sư tổ, cũng là sư phụ của ta, ông ấy cũng rất muốn gặp con đấy” Tử Ngân nói xong lời liền xoay người rời đi.

Cẩm Vân rời khỏi Hồn linh tháp và lập tức bắt chuyến bay trở về Ngao Lai thành, thị trấn Vân An, trước khi trở về, cậu thuận tiện đem một nửa số điểm cống hiến của mình mua những vật phẩm trân hiếm mang về cho cha mẹ.

Thực chất mà nói, Cẩm Vân cũng không cần sử dụng những thứ này, với cả muốn kiếm lại điểm cống hiến đối với cậu không quá khó.

Đã một năm không quay về nhà, cha mẹ cậu đều rất nhớ đứa con trai của mình, đặc biệt là mẹ cậu luôn nở nụ cười trên mặt.

“Tiểu Vân về thật là tốt quá, phải rồi, mau lại đây xem em gái của con đi”

Ngọc Thủy xoa đầu Cẩm Vân, sau đấy áp đầu cậu vào trên bụng bà, đứa nhỏ này đã ở trong bụng mẹ cậu tầm bảy tháng hơn rồi, những vết rạn đều đã xuất hiện.

Cẩm Đằng cha cậu cũng cười cười mang đồ ăn tới, những món mà Cẩm Vân mua về cũng là để bồi bổ cho mẹ và em gái sắp sinh của mình.

Hồn lực của hai người đều không có tiến bộ lắm, bọn họ đều đã quen thuộc cuộc sống bình dị hằng ngày của mình, làm giáo viên ở học viện cũng rất tốt.

“Lần này con tính ở lại bao lâu?” Cẩm Đằng đối với con trai mình hỏi

“Khoảng tầm tới khi em gái con sinh ra đi? Ba đã đặt tên cho em ấy chưa?” Cẩm Vân cười cười nói

“Tất nhiên là rồi, tiểu áo bông của ta làm sao có thể lơ là được giống con chứ, đứa nhỏ này chắc chắn cũng sẽ rất tài giỏi, bởi vì con bé được sinh ra với tình thương của chúng ta mà” Cẩm Đằng hạnh phúc nói

Khoảng thời gian ở nhà vẫn luôn rất yên bình, Cẩm Vân cũng thật yêu thích sự trầm lặng này, nó làm cậu thoải mái sau khoảng thời gian chật vật ở thế giới bên ngoài kia.

Hai tháng thời gian trôi qua trong thoáng chốc, cô em gái bé nhỏ của cậu cũng đã ra đời, lúc mới sinh đứa nhỏ nhăn nhúm đỏ bừng, bất quá rất nhanh liền đáng yêu như một thiên thần.

Đứa bé cực kỳ khỏe mạnh, cũng vô cùng nghịch ngợm, Cẩm Vân biết rõ, kể từ khi bản thân rời khỏi Ngao Lai thành, cha mẹ cậu đều rất buồn, có chút cô đơn.

Nhưng sau khi em gái cậu ra đời, khoảng trống đó lập tức được lấp đầy, tên của em ấy là Cẩm Lan, không biết có phải là những món đồ trân quý của cậu mang về hay không, nhưng thật sự là Cẩm Lan thật sự lớn lên vô cùng khỏe mạnh

Khóc nháo cũng dùng sức rất nhiều, khoảng một tuần sau khi Cẩm Lan ra đời, Cẩm Vân cũng bắt đầu rời đi.

Chuyến đi này cũng không phải là về học viện Đông Hải, mà là tới Truyền linh tháp, bắt đầu chuỗi ngày đi săn Tà hồn sư của cậu.

Trở thành Hồn tôn sau đấy, Cẩm Vân đã bắt đầu đánh mục tiêu lên các Tà hồn sư đẳng cấp cao hơn, vì hiệu suất của cậu rất nhanh, lại thêm võ hồn Thanh Lọc Chuông làm radar, hầu như các mục tiêu cậu nhận đều được xử lý rất triệt để.

“Ngài lại tới giao nhiệm vụ sao?” Một nhân viên Truyền linh tháp ở Đông Hải thành mỉm cười nói

“Ừm, phiền phức ngươi rồi” Cẩm Vân gật đầu, giao ra chiếc nhẫn Trữ đạo hồn khí của mình, những cái xác của Tà hồn sư đều được đặt ở trong đây.

Thời gian qua bắt đầu dần dần có một vài lời đồn đại bên trong Truyền linh tháp, về vị hồn sư tên là Tử Vân, là một Thợ săn diệt Tà, hay là Hồn sư chuyên săn giết Tà hồn sư.

Nói về sự cường đại và thần bí của đối phương, có người nói Tử Vân là một đệ tử của vị đại năng nào đó trong Truyền linh tháp.

Có người nói Tử Vân là một cường giả vô cùng căm ghét Tà hồn sư, vậy nên cực kỳ chăm chỉ làm các nhiệm vụ săn giết Tà hồn sư.

Lời đồn đãi càng ngày càng nhiều, đến mức mà Cẩm Vân cũng không còn quan tâm nữa, cậu thanh toán điểm cống hiến xong liền mua một vài môn tuyệt học ở bên trong Truyền linh tháp.

Mặc dù không có các kỹ năng chiến đấu thú vị giống Đường Môn, nhưng làm một tổ chức tồn tại lâu năm, thậm chí còn xuất hiện ở những đại lục khác, những kỹ năng chiến đấu ở đây đều rất hữu ích.

“Năm nay ta đã mười ba tuổi rồi a… thời gian trôi qua nhanh thật đấy” Cẩm Vân một lần nữa trở về học viện Đông Hải.

Nơi này vẫn đông đúc như trước kia, bên trong học viện lớp 0 vẫn luôn là mục tiêu mà nhiều học viên ngắm tới, cũng có vài người được lựa chọn.

Nhưng học viên thật sự của lớp 0 chỉ bao gồm năm người, Đường Vũ Lân, Tạ Giải, Cổ Nguyệt, Hứa Tiểu Ngôn và Cẩm Vân, có điều Cẩm Vân xin rời đi thời gian quá lâu, nhiều người thậm chí còn quên mất lớp 0 còn có một học viên như vậy.

Bài kiểm tra cuối kỳ là thời điểm mà mọi người gặp mặt, Cẩm Vân lần này không có tiếp tục xin nghỉ nửa, đối với thầy Vũ nói

“Kể từ năm sau, con sẽ bắt đầu đi học đầy đủ trở lại”

“Biết đường mà về rồi sao?” Vũ Trường Không lão sư mặt lạnh nhìn Cẩm Vân, đối với cậu hỏi, bất quá bên trong đấy vẫn có sự ấm áp quan tâm.

Bài kiểm tra cuối kỳ được tăng độ khó lên ở Truyền linh tháp trung cấp, tại đây bọn cậu liên tục phải đối mặt với hồn thú ngàn năm.

Thực lực của từng người đều đạt tới một độ cao đáng kể, chỉ có duy nhất Vũ Lân là thăng cấp chậm nhất, có điều địa vị lớp trưởng của cậu và thực lực bá đạo từ huyết mạch võ hồn vẫn luôn không thể lung lay.

Hứa Tiểu Ngôn cũng đã hòa nhập rất tốt cùng với Tạ Giải và Vũ Lân, Cổ Nguyệt vẫn luôn dùng biểu cảm đóng băng để nhìn cậu.

“Tiểu Vân, cậu cứ giống như là học sinh dự giờ, tới cuối kỳ mới xuất hiện một lần vậy” Vũ Lân cười vỗ vai của Cẩm Vân, khác với trước đây, sức mạnh của Vũ Lân không còn làm cậu quá mức chật vật nữa.

“Nhưng mà thực lực của cậu vẫn tăng lên đều đều a” Tạ Giải cũng bất ngờ, bọn cậu phải trải qua những giờ học vô cùng khắc nghiệt của thầy Vũ, còn Cẩm Vân không biết một năm qua làm gì vẫn tăng cấp hồn lực đều đều, khả năng thực chiến cũng tăng chứ không có giảm.

“Thật là ghen tị, thầy Vũ vẫn luôn bật hình thức địa ngục với tụi này a” Hứa Tiểu Ngôn cũng khóc lóc than vãn, bất quá thầy Vũ vừa tới cả đám liền im bặt.

Bài kiểm tra cuối kỳ kết thúc với sự hợp tác của cả năm, thời kỳ bạo động ở bên trong Thăng linh đài nửa ngày là yêu cầu lần này.

Thật nhiều hồn thú ngàn năm và những đối thủ đáng sợ, có điều những thứ này đều không làm gì được nhóm Vũ Lân.

“Tạ Giải, tập kích ở phía sau”

“Tiểu Vân, cậu khống chế hỗ trợ cho Tạ Giải đồng thời bảo vệ cho Tiểu Ngôn đi”

“Cổ Nguyệt, cậu tập kích ở phía sau, để hàng công ở trên cho tớ lo”

Lần này đối thủ của bọn cậu là một con ngàn năm Nhân Diện Ma Chu, đây là con hồn thú vô cùng đáng sợ với bọn họ thời gian trước, nhưng bây giờ lại bị bọn cậu xử lý không thể đơn giản hơn.

“Tinh Luân xiềng xích” Hứa Tiểu Ngôn kích hoạt hồn kỹ, đem Nhân Diện Ma Chu khóa lại.

Những cây Lam Ngân Thảo của Cẩm Vân được triệu hồi để bảo vệ trước người Hứa Tiểu Ngôn, đồng thời cũng là để giúp Tạ Giải tránh những đòn tập kích bất ngờ.

Keng!

Một cái chân của Nhân Diện Ma Chu tính đâm lén Tạ Giải nhưng bị cản lại, Tạ Giải lập tức áp sát dùng Quang Long Chùy và Ảnh Long Chùy vung lên chém.

“Cảm ơn, Tiểu Vân” Ra đòn xong Tạ Giải liền trốn đi, để lại Cổ Nguyệt tung ra hỏa cầu liên tục về phía Nhân Diện Ma Chu.

Kết thúc tổ hợp chiến đấu này chính là một đấm đến từ Hoàng Kim Long Trảo của Vũ Lân, rất đơn giản, mạnh đến mức cả người Nhân Diện Ma Chu bị đánh nát.

“Hết thời gian rồi!” Hứa Tiểu Ngôn quan sát đồng hồ nói.

Quả nhiên, rất nhanh nhóm bọn cậu được gọi trở về thế giới thực, lần Thăng linh đài này cả nhóm hấp thu được rất nhiều Linh lực, bất quá chỉ có Cẩm Vân là không đụng vào những thứ này.

Giới hạn của Cẩm Vân đã chạm tới đỉnh, Các hồn hoàn đều đạt tới niên kỷ cao nhất nó có thể đạt được tới rồi.

Thời gian một năm qua cậu đã giết không biết bao nhiêu Tà hồn sư, thậm chí còn đem đẳng cấp của mình nâng lên cấp 38, một năm thăng lên chừng này cấp, thật sự là quá cấp tốc.

Đến mức mà Cẩm Vân còn cảm thấy thân thể trướng căng, cậu quyết định cho bản thân một thời gian lắng xuống.

Tập trung vào nghề đoán tạo sư nhiều hơn, cùng với tận hưởng nốt thời gian ở học viện Đông Hải trước khi cậu tốt nghiệp.

Lại một tháng nghỉ hè bắt đầu, Cẩm Vân mau chóng đi thăm cha mẹ và em gái mình, lúc này Cẩm Lan đã tập bò và bớt khóc lại, đối với người anh trai của mình, con bé liền nở nụ cười rất tươi.

“Tiểu Lan thật là đáng yêu a” Cẩm Vân ôm em gái mình lên nựng vào má đối phương.

“Tiểu Vân, ra ăn cơm đi con” Ngọc Thủy vừa nấu ăn xong, hướng lên nhà trên lớn tiếng nói.

“Vâng!” Cẩm Vân bế em gái mình xuống nhà, cha mẹ cậu đã dọn sẵn đồ ăn.

Một tháng này Cẩm Vân đều dùng để chơi đùa với Cẩm Lan, tất nhiên là không có quên việc tu luyện và đoán tạo, nhưng lúc rảnh rối đều là ôm em gái đi dạo.

Thị trấn Vân An về đêm cũng tương đối xinh đẹp, không có phồn hoa giống những thành phố lớn, nhưng lại nhiều đôi chút bình dị.

Đang ôm em gái đi tới bên bờ biển, đột nhiên một cảm giác khó chịu cứ dâng lên, giống như cảm giác khi phát hiện ra Tà hồn sư vậy.

Nhưng mà ở một thị trấn nhỏ như Vân An sao? Cẩm Vân cau mày tránh đi đám đông, trước biểu cảm ngơ ngác của Tiểu Lan, Cẩm Vân triệu hồi Thanh Lọc Chuông.

“Quả nhiên… có Tà hồn sư hoạt động ở đây, nhưng mà giống như đang có chiến đấu?” Rung động của quả chuông mang tới hồi đáp cho Cẩm Vân.

Bất quá cậu cũng không định đi thám thính ngay lúc này, dù sao ôm trong mình em gái, chiến đấu sẽ rất bất tiện, chưa kể sẽ gây ra nguy hiểm cho em gái.

Xoay người liền định rời đi, một giọng chợt vang lên

“Cẩn thận, mau trốn đi, là Tà hồn sư” Âm thanh của một cô gái chợt hiện, thêm cả một cột sáng bắn tới.

“Chết tiệt..” Tên tà hồn sư lập tức bị cản lại, có điều mục tiêu của tên khốn đó hẳn là Cẩm Vân, muốn giết chết cậu để khôi phục hồn lực sao?

Sau lưng sáu vòng hồn hoàn vẫn đang tỏa sáng, Hồn đế tà hồn sư? Tại một chốn xa xôi thế này?

Cẩm Vân lập tức bế lấy em gái bỏ trốn, đứa nhỏ giống như nhận phải kinh hách bật khét, Cẩm Vân đành phải dùng tay che miệng của con bé.

Chạy thật nhanh, nơi này không phải là chiến trường mà cậu có thể can thiệp, hơn nữa chị gái đang chiến đấu với Tà hồn sư đẳng cấp cũng không thấp, là một cái Hồn đề nhất tự đấu khải sư.

“Dật Ma, ngươi trốn không thoát đâu!”

Chị gái Hồn đế vừa nói vừa tấn công, sau lưng sáu cái hồn hoàn phân biệt là tím tím tím tím, đen đen, là một thiên tài.

“Khốn kiếp, ranh con thật muốn can thiệp vào chuyện của ta sao?” Người tên gọi là Dật Ma lập tức phát động hồn kỹ thứ sáu, tên Tà hồn sư này không có đấu khải.

Bất quá hồn kỹ của đối phương thật sự rất quỷ dị, tinh thần của cô gái Hồn đế bị làm choáng, một khắc thời gian cũng đủ để làm tình thế thay đổi.

“Chết đi!” Dật Ma xông lên tấn công, bốn vòng hồn hoàn đầu tiên phát sáng, thật nhiều linh hồn màu đen tấn công.

“Hồn kỹ, Quang Minh Vũ Điệu” Cô gái lập tức sử dụng hồn kỹ thứ sáu của mình, võ hồn của cô là một thanh kiếm lớn, là Khí võ hồn!

Có điều tốc dộ của cô lại không hề chậm, giống như một con đại bàng tung cánh khiêu vũ trên bầu trời, chớp cái tránh thoát được công kích của kẻ thù.

“Trốn đi đâu?” Liên tục đuổi theo, những linh hồn tràn đầy oán hận đuổi tới, đây là hồn kỹ của Dật Ma.

Dù cho cô gái hồn đế vẫn luôn vận dụng đấu khải, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh trúng, cả người bị đập vào một bức tường.

Phần bụng bị dộng mạnh bởi tà linh, cô gái đau đớn đến phun ra một búng máu, có điều trên tay thanh kiếm vẫn cố gắng vung lên, đem năng lực cắn nuốt của đối phương chặt đứt.

“Hah… chết ở đây sao?” Cô gái rất muốn bỏ trốn, có điều đối phương sẽ không cho cô cơ hội này.

Ở đây lại càng không có ai tới giúp đỡ cô, Mặc Thiên Linh thở dài…

Có điều cô sẽ không chết một cách đơn giản như vậy, nếu có chết thì cô cũng sẽ kéo đối phương chết theo.

“Vẫn còn muốn phản kháng sao?” Dật Ma mỉm cười tà ác chậm rãi bước tới, hồn hoàn sau lưng đã sẵn sàng kích hoạt

Chính là lúc này có một hồi chuông lanh lảnh vang lên, âm thanh này làm cho Mặc Thiên Linh cảm thấy thả lỏng, còn tên Dật Ma trước mặt thì hai tay ôm đầu đau đớn.

“Là ai?” Dật Ma đau đớn quay đầu lại, chỉ thấy một thằng nhóc đang cầm lấy một quả chuông rung lên.

Hồi chuông có nhịp điệu làm cho Dật Ma không thể di chuyển thông thuận, lại thêm lúc này Mặc Thiên Linh đuổi tới tấn công.

Mặc Thiên Linh không hề bỏ lỡ cơ hội chớp mắt, hơn nữa không hiểu vì sao khi nhìn thấy võ hồn của anh bạn kia lại làm cô cảm thấy rất thân thiết.

Vung kiếm lên, hồn kỹ thứ sáu lần nữa kích hoạt

“Quang Linh Tử” Cột sáng lập tức bắn ra, Dật Ma bị trúng đòn, cả người bị chiêu thức này làm cho ăn mòn.

Cơ thể như có vô số con rùi bọ mọc ra, con mắt co giật tràn đầy thị huyết, biểu hiện của một Tà hồn sư rõ rệt lộ ra.

“Các ngươi đây là bức ta!” Nói xong, tên Tà hồn sư đang đọc chú ngữ gì đó, cả người tên Dật Ma như cái động không đáy gọi tới vô hạn ác linh.

“Điều này… đối phương đã giết bao nhiêu người rồi?” Cẩm Vân cũng phải rờn mình trước tình cảnh hiện tại.

Đây là lý do mà rất hiếm hồn sư bình thường lại đi trêu chọc Tà hồn sư đi, nếu có thì cũng kết bạn thành nhóm để đuổi giết Tà hồn sư.

Bọn chúng thật sự quá quỷ dị, thứ năng lực này… đối phương đang đốt lấy linh hồn của mình để chiến đấu?

“Thanh Lọc Chuông của ta không còn tác dụng nữa?” Cẩm Vân ngạc nhiên nhìn về phía trước.

Có vẻ sự hạn chế của cậu đối với Hồn đế đã mất đi, như vậy người có thể dựa vào lúc này chỉ có thể là chị gái hồn đế này.

“À.. chị có thể cản lại đối phương không?” Cẩm Vân không biết tên của cô gái

“Ta là Mặc Thiên Linh, rất tiếc, nhưng với tình huống này sợ là không thể rồi, xin lỗi đã làm liên lụy ngươi” Mặc Thiên Linh cười khổ nói.

“Không.. dù sao thì nơi này cũng là quê nhà của ta, bảo vệ thị trấn này là điều tất yếu” Cẩm Vân lắc đầu trả lời.

Vừa nãy Cẩm Vân đã ôm em gái mình quay trở về đưa cho cha mẹ, còn bản thân thì vội quay trở lại.

Không phải là vì cậu háo hức muốn đánh giết tên hồn đế Tà hồn sư, chỉ đơn giản là cô gái kia mang cho cậu một cảm giác rất thân thiết.

Sự cộng hưởng đến từ Võ hồn? Đúng, Thanh Lọc Chuông biểu thị vô cùng thân cận đối với võ hồn của cô gái hồn đế bên cạnh.

“Này, thử một lần không?” Cẩm Vân đột nhiên quay đầu sang hỏi

“Hả? thử cái.. gì?” Mặc Thiên Linh trầm trọng định một mình liều mạng, đột nhiên nhìn thấy bàn tay của Cẩm Vân đưa tới.

Ý của đối phương là? Có phải là cậu ta cũng có cảm giác thân thiết giữa hai võ hồn giống như cô không?

Mặc Thiên Linh suy nghĩ trong chốc lát liền dứt khoát đưa tay tới, nếu đối phương cũng có cảm nhận giống cô, vậy thì xác xuất này hẳn là rất cao.

“Được, tới đi”

Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, sáu cái hồn hoàn của Mặc Thiên Linh tỏa sáng, đồng thời ba cái hồn hoàn của Cẩm Vân cũng hiện lên

Tím tím, đen!

Mặc Thiên Linh thật bất ngờ trước bộ hồn hoàn này của Cẩm Vân, bất quá cảm giác dẫn dắt rất mau xuất hiện.

Thế mà quyền chủ đạo lại thuộc về anh bạn nhỏ trước mặt này, điều đó nghĩa là Võ hồn Quang Linh Thánh Kiếm của cô có đẳng cấp dưới cái chuông nhỏ này một bậc?

“Làm thôi!” Cẩm Vân nói

“Ừm!” Mặc Thiên Linh cũng gật đầu.

Trong khi đấy Dật Ma ở đằng xa đã mất đi thần trí, để lại thật nhiều thật nhiều ám linh muốn cắn nuốt hai người Cẩm Vân.

Chính là lúc này, trên bầu trời xuất hiện một đôi cánh bát dực xuất hiện, một thân hình giống như thiên sứ hạ phàm cầm lấy quả chuông nhỏ giữa hai tay, sau lưng còn có một thanh kiếm chỉa lên bầu trời.

“Võ hồn dung hợp kỹ, Thần hòa bình!”

Hai người cùng lúc nói lên tên của Võ hồn dung hợp kỹ, cứ như vậy một luồng ánh sáng khổng lồ bộc phát ra, thanh tẩy tất cả mọi thứ.

Đồng thời thứ âm thanh êm dịu còn không ngừng khuếch tán, tạo ra một sức mạnh chữa trị rất mạnh lên người Cẩm Vân và Mặc Thiên Linh.

Khi hồn lực cả hai bị rút sạch, tất nhiên là Cẩm Vân buông tay ra trước, cậu mới là hồn tôn, thực lực còn xa không bằng Mặc Thiên Linh.

“Kết thúc.. rồi?” Cẩm Vân nghi ngờ quay đầu sang bên cạnh, thể xác của tên hồn đế đã bị đánh nát banh, chỉ còn lại vài mảnh vụn quần áo.

Các ám linh lúc nãy cũng được thanh lọc triệt để, thứ năng lượng được giải phóng mau chóng được thuần khiết và hấp thu vào người cả hai.

Cẩm Vân cảm thấy hồn lực của mình lại tăng lên đôi chút, đã sắp đạt tới giới hạn của cấp 39 hồn sư, bên phía Mặc Thiên Linh cũng ngạc nhiên không kém.

“Vậy mà thật sự có được Võ hồn dung hợp kỹ?” Đây là trọng điểm mà cô quan tâm.

Buổi gặp gỡ tình cờ với một hồn đế thiên tài trước những ngày cuối cùng của kỳ nghĩ hè, Cẩm Vân thở dài một hơi, đang tính quay trở về, đột nhiên cậu nghe một tiếng ‘Bịch’

Mặc Thiên Linh đã ngã xuống, giống như kiệt sức quá mà ngất xỉu, Cẩm Vân hai hàng lông mày giật giật…

“Có cần đúng lúc vậy không?”

Cuối cùng cậu vẫn là đi ôm lấy đối phương mang trở về nhà, cũng không thể để mặc cho chị gái này nằm ngất xỉu ở ngoài đường được, đúng chứ?

Bạn đang đọc Đấu La Chi Tà Hồn Sư sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.