Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mốc ký hiệu đầu người(2)

Phiên bản Dịch · 906 chữ

Huân chương Quân công thủ cấp này tượng trưng cho một loại danh dự, vì vậy, sau khi các tướng sĩ thời xưa qua đời, họ sẽ tạc đầu đá tương ứng theo số lượng binh lính địch mà khi sinh thời họ đã giết được, dựng trước mộ như bảng vàng danh dự, đánh dấu số lượng thủ cấp họ đã chặt khi còn sống; Mặt khác, nó cũng đại biểu cho việc ra uy với đối phương, khiến bọn chúng trở thành tù binh của mình sau khi chết, để họ có thể thể hiện sức mạnh của mình dưới âm phủ. Và những tượng đầu người bằng đá mà chúng ta có bây giờ chính là mốc ký hiệu đầu người được dựng trước những lăng mộ thời cổ đại!

Những mốc ký hiệu đầu người này khắc ngũ quan diện mạo của quân địch trên đó, thậm chí biểu cảm cũng rất sống động. Những linh hồn bị chặt đầu này sẽ bị nương nhờ trong đó. Thứ này cũng gần giống như mộ chôn quần áo và di vật theo vậy, có thể khiến vong hồn người chết đang ở nơi khác trở về với những bức tượng đá này.

Thử nghĩ xem, khi còn sống bị người ta chặt đầu, kết quả đầu rơi xuống một chỗ khác, sau khi chết lại bị người ta trấn áp, tiếp tục làm tù binh, không thể đầu thai chuyển kiếp. Một vong hồn như thế thì bản thân đã mang nặng oán khí, tiếp tục kéo dài như vậy, qua trăm ngàn năm, tất nhiên oán khí sẽ không nhỏ, đó là lý do tại sao la bàn lại biểu hiện rằng ở đây có ác âm. Nếu đây không được tính là ác âm thì tôi đoán chắc trên đời này cũng sẽ không có ác quỷ.

Sau khi hiểu rõ sự tình, ông nội bảo mọi người mau chóng rời đi, đứng lâu ở nơi có ác âm ra vào cũng không phải chuyện đùa.

Trở lại lối vào thôn, mọi người đều tập trung lại, giương mắt nhìn về phía ông nội tôi, hiển nhiên có ý chờ ông ấy nói ra biện pháp giải quyết.

Ông nội không nói gì về giải pháp mà chỉ nói với thôn dân đừng sửa chữa con đường đó nữa, chỉ cần đừng đi trêu chọc người ta thì đối phương cũng sẽ không làm gì mọi người. Nói một cách ngắn gọn, sau này không có việc gì thì mọi người đừng chạy tới chỗ đó.

Đến đây, sự việc làm náo động toàn bộ Trấn Trần Gia đã kết thúc. Cứ tưởng ông nội có cách gì để trấn áp hay thanh trừ tà vật đó, nhưng không ngờ ông nội chẳng làm gì cả mà chỉ quyết định biến nơi đó thành cấm địa của thôn.

Đây vốn coi như một giải pháp, dù sao cũng là nước sông không phạm nước giếng thôi, chỉ cần dân làng đừng đùa giỡn gì tới nó thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, trừ phi có người không có mắt, tự đâm đầu vào chỗ chết thì chẳng trách người khác được. Tuy nhiên, điều khiến tôi không ngờ là cuối cùng những mốc ký hiệu đầu người này vẫn trở thành một tai họa trong thôn, sau cùng vẫn để lại cho tôi giải quyết. Tất nhiên, đây là chuyện của sau này.

Ngày tháng nhanh chóng trở lại êm đềm như xưa, các thôn dân nên làm gì thì làm đó, ông nội vẫn thường đi loanh quanh trong thôn như trước, ngâm nga những bài hát, đôi khi còn gạ gẫm góa phụ Lưu trong thôn, có vài phần giống với tính tình phong lưu phá gia trong quá khứ.

Nhưng ông nội cũng có khó khăn, đã bốn mươi, năm mươi tuổi mà vẫn cô đơn không tìm được một người vợ, một mình ông ấy vừa làm cha vừa làm mẹ mà nuôi nấng tôi trưởng thành. Đừng thấy lúc bình thường ông ấy thảnh thơi nhàn nhã nhưng thật ra không dễ dàng gì. Ngày tháng êm đềm này không kéo dài được một năm rưỡi, cuối cùng cũng bị phá vỡ.

Hôm nay, ông nội nghiêm túc gọi tôi tới, nói với tôi rằng: “Nhị Cẩu, ông nội tính được chúng ta sắp gặp họa lớn, nếu ông nội xảy ra chuyện gì, tương lai cháu chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi!”

Nghe đến đây tôi sợ lắm, tôi chưa bao giờ thấy ông ấy nói như vậy, vì thế tôi hỏi ông ấy rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện lớn gì?

Ông nội nói: “Mọi chuyện sau này cháu sẽ tự hiểu được. Sở dĩ nói cho cháu biết là muốn trong khoảng thời gian tiếp theo cháu đừng đi chơi, ngoan ngoãn ở nhà học kỹ năng. Nếu có chuyện gì xảy ra với ông thì cháu cũng sẽ không bị đói.”

Cứ như vậy, từ hôm đó đến giờ tôi chưa ra khỏi nhà, ông nội tôi cũng không đi dạo trong thôn nữa, suốt ngày kể cho tôi nghe về kinh nghiệm xem phong thủy cả đời của ông. Trong lúc nhất thời, người trong thôn không nhìn thấy ông nội nên chợt thấy không quen, đương nhiên trong đó bao gồm cả góa phụ Lưu.

Bạn đang đọc Dân Gian Sơn Dã Quái Đàm(Bản dịch) của Phan Hải Căn

Truyện Dân Gian Sơn Dã Quái Đàm(Bản dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhatlosinhhoa18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.