Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổ bộ đảo hải tặc (phần 1)

Tiểu thuyết gốc · 1494 chữ

Sáng sớm ngày một cuộc đổ bộ quy mô được thực hiện ở bờ bắc của đảo Phụng Hoàng. Hơn hai trăm năm mươi quân sĩ của An Phong đã chuẩn bị sẵn sàng, việc đổ bộ vào vùng biển nông đã được họ tập luyện nhiều lần khi còn ở khu cảng buôn lâụ tại Tư Dung Hành doanh. Đây có thể xem như là lực lượng tinh nhuệ nhất hiện tại.

Hiện tại, trên bãi cát trắng phía bờ bắc của đảo Phụng Hoàng bỗng nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền buồm cỡ lớn. Đây rõ ràng không phải là thuyền của thương nhân đi biển bình thường. Có khả năng là thủy quân của một nước nào đó. Những tên hải tặc canh gác ở đây đã phát hiện ra đối phương.

- Sống rồi!

Một tên hét lớn.

Trước tình cảnh hiện tại, chúng không hề sợ hãi mà lại lấy làm vui mừng đơn giản vì thuyền lớn của chúng đã bị đánh đắm cả rồi. Đang nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền này thì khác gì trên trời rơi xuống món quà cho chúng. Không cần biết đối phương là ai, mạnh bao nhiêu, điều quan trọng nhất đối với bọn hải tặc lúc này là phải cướp được thuyền. Dù sao thì chừng đó thuyền cũng không thể mang quân số quá ngàn người.

Chiến trường là sự biến hóa đa đoan như vậy đó, nếu như trước đây nếu gặp phải lực lượng mạnh như vậy thì khả năng chúng sẽ rút về sau bức tường gỗ trên núi mà cố thủ. Nhưng vì bị đánh đắm hết thuyền to nên chúng lại trở nên liều lĩnh tấn công đội thuyền mạnh mẽ này.

- Toàn quân tập hợp!

Một tên hải tặc của vai vế lên tiếng.

Lửa báo hiệu bên bờ biển được đốt lên. Chỉ trong chốc lát bờ biển tràn ngập hải tặc lố nhố. Vậy mà đến cả ngàn người cùng tập trung. Có những kẻ rách rưới còn không có cả vũ khí trên tay chỉ cầm khúc gỗ thay thế. Chúng quyết định mặt đối mặt sau đó bơi ra cướp thuyền. Nếu cố thủ sau bức tường thì có chiến thắng đối phương thì lũ hải tặc cũng không thể đuổi kịp mà cướp được bốn chiếc thuyền này.

- Báo cáo. Có biến!

Một tên lính của An Phong lên tiếng. Hắn là kẻ từng tham chiến trong trận đánh với quân Chiêm cùng An Phong nên khả năng chiến đấu cùng óc quan sát cực cao.

Vấn đề đặt ra lúc này lại trở nên khó khăn cho việc đổ bộ rất nhiều, hơn năm trăm cung thủ của đối phương là lực lượng mang tính uy hiếp cực cao trong quá trình đổ bộ. Đội súng của hắn tuy mạnh nhưng chỉ có một nữa là bắn được và thời gian nạp đạn thì không thể nào nhanh hơn cung tên. Trường cung thì mạnh thật nhưng lại bị kẻ địch áp đảo về số lượng.

Do đó, bốn chiếc thuyền vẫn neo cách bờ tầm 500m. Họ đang phải thương lượng lại kế sách. An Phong cũng không biết nên làm gì nên hắn đã ra lệnh chờ đợi xem kì biến mà không vội vàng tấn công. Nếu đánh tới cùng thì thiệt hại sẽ vô cùng lớn. Quân của hắn thì đông thật nhưng không tới mức như Đại Minh để mà chơi biển người.

- Đùa à!?

Hải tặc chỉ dám đứng trên bờ mà nhe răng trợn mắt. Có thách chúng giờ này cũng không dám bơi ra tiếp cận thuyền. Bởi các cung thủ từ phía trên thuyền sẵn sàng tiêu diệt chúng trong chớp mắt. Tên thủ lãnh của hải tặc cũng là một tên có đầu óc. Sau một thời gian tiếp xúc với tên quân sư Mã Diễn thì cũng đã học được một hai. Hắn biết rằng nếu ép sát không cho binh sĩ trên thuyền đổ bộ thì rất có thể họ sẽ bỏ đi, vậy thì cơ hội cướp thuyền là không còn rồi.

- Toàn quân lui lại một trăm hai mươi lăm tượng!

Khoảng cách này tương ứng với năm trăm mét vừa đủ để an toàn cho bốn chiếc thuyền kia cập bãi mà thả quân. Tuy vậy, nó cũng thuận lợi cho lũ hải tặc chạy nước rút rồi bắn tên, sau đó là lao vào cận chiến rồi xông lên cướp thuyền. Điểm qua trọng ở đây là thuyền đổ bộ nhanh hay lũ hải tặc chạy nước rút đến trước.

Nhìn thấy quân địch rút lui, An Phong mỉm cười. Mọi thứ quả nhiên vẫn nằm trong kế hoạch của hắn.

- Tất cả cung thủ, lính cầm súng chuẩn bị, không cần đổ bộ... thuyền cập vào bãi cát sẽ rất chắc chắn không còn bồng bềnh... các ngươi có thể xạ kích. Các nhân viên chèo thuyền tìm chỗ ẩn núp sau thuyền tránh thương vong. Đao thuẫn binh che chắn tên của địch và ngăn chặn hải tặc lên thuyền. Tất cả cập bến...!

Tuy rằng tình thế không như kết quả ban đầu thế nhưng An Phong vẫn không nao núng mà đưa ra chỉ lệnh. Dù sao thì đây cũng chỉ là một trong những dư tính mà thôi. Bốn chiếc thuyền lấy vận tốc sau đó từ từ cập bến. Thuyền đáy bằng của châu Á có một đặc điểm đó là mực nước ăn rất thấp do đó cập vào bãi cát vẫn là có thể. Chỉ khó khăn nhất lúc rời đi sau khi mắc cạn thôi xong đó cũng là chỉ tốn thêm chút công sức mà thôi. Đám này không thể nào chính quy hơn quân đội Chiêm Thành được. Hơn nữa, hắn vẫn có mấy băng đạn AK nên cũng chả sợ.

- Tốt rồi!

Thấy được thuyền đang cập bến thì đám hải tặc nhao nhao hưng phấn mà liếm môi liếm mép, mài đao xoàn xoạt. Chỉ sợ con mồi bỏ đi thôi, nếu những chiếc thuyền khi dám đổ bộ thì chúng dám chiến, hải tặc là một lũ vong mạng không nhát chiến một chút nào. Nhất là khi chúng bị dồn vào chân tường rồi, không có thuyền lớn thì phần lớn nhóm hải tặc này sẽ chết đói trên đảo mà thôi. Số thuyền nhỏ còn lại chỉ có thể chứa vài chục người mà thôi.

Cách tiếp bờ của cả bốn chiếc thuyền đó là gần đến nơi thì xoay bánh lái, một bên mạn thuyền vẫn tiếp tục chèo, còn bên kia thì đã thu mái chèo lại rồi. Những động tác này khiến cho thuyền cập bờ theo chiều ngang. Điều nàykhiến cho việc mắc cạn của nó thuyền càng thêm nặng nề, nhưng việc xoay ngang thuyền cũng khiến cho cung thủ và xạ thủ súng hỏa mai có nhiều không gian tiếp xúc trực tiếp trong trận chiến. Đây chính là thứ mà lực lượng của An Phong cần vào lúc này.

- Các huynh đệ, sát!!!

Ngay khi chiếc thuyền đầu tiên cập vào bãi cát thì lũ hải tặc cũng đã hành động. Thuyền đã mắc cạn thì sẽ mặc cho chúng sâu xé thôi, ít nhất trong đầu của chúng là đang nghĩ như vậy. Cũng không thể trách được bởi tư duy quân sự thời này là như vậy. Ai mà nghĩ được An Phong lại có bố trí khác cơ chứ.

Phải nói lũ hải tặc thể lực khá tốt. Đây chủ yếu là do sống trên biển, vật lộn với tử thần. Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi xuất phát mà chúng đã vượt lên gần 200m. Quân chính quy của Đại Minh hay Đại Ngu còn chưa làm được.

Nhưng đúng lúc này, lực lượng pháo binh của Nguyễn Hãn cũng xuất đã nạp đạn xong. Khẩu pháo “con” đã được lắp vào “mẹ” của nó. Kể ra thì nguyên lý hoạt động của vũ khí này khá giống với đầu đạn hiện đại và nó thực sự rất có uy lực. Vào khoảng hai trăm năm nữa, nó sẽ được người Bồ Đào Nha mang tới Nhật Bản. Bản thân nhà Minh cũng sẽ dùng nó trong cuộc chiến với người Mãn Châu.

- Khai hỏa!

Sĩ quan chỉ huy pháo lên tiếng. Hắn sau đó cùng thủ hạ lấy tay ôm lỗ tai để tránh âm thanh quá lớn. Do đã luyện tập suốt mấy ngày nên bọn chúng mới làm được thành thục như vậy. Đây chính là lực lượng pháo binh tinh nhuệ nhất thế giới vào thời điểm hiện tại. Do kẻ địch tập trung với số lượng lớn mà cũng chả cần phải nhắm bắn theo kiểu đạn đạo học chi cho tốn công. Khi thuốc súng được đốt cháy, khẩu pháo nhanh chóng bay về phía của kẻ thù.

Bạn đang đọc Đại Việt Thần Thánh Đế Quốc sáng tác bởi dangtuanviet2018

Truyện Đại Việt Thần Thánh Đế Quốc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.