Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hố đen

Tiểu thuyết gốc · 2512 chữ

Trung Đông, vùng đất nhiều dầu mỏ và cũng nhiều xung đột. Bên cạnh sự can thiệp của những quốc gia “dân chủ” thì đó còn là do sự ngu dốt của một bộ phần dân chúng. Đang sống yên lành, một số kẻ chỉ gì nghe lời của những kẻ mà họ chưa từng gặp mà chống đối chính quyền. Kết quả, chính quyền sụp đổ cũng là lúc địa ngục bắt đầu.

Dù vậy, An Phong không có thời gian suy nghĩ nhiều. Hắn tranh thủ che khuôn mặt đẹp trai như tài tử Hàn Quốc của mình lại trước khi gió bụi sa mạc tàn phá nó không thương tiếc.

Tại bìa phía tây của một khu vực này, hắn dẫn theo một nhóm đội viên gồm chín người, lần theo dấu vết của một nhóm tổ chức khủng bố Trung Đông, để đem con tin giải cứu ra ngoài.

Nhóm con tin này gồm có mười lăm người, trong đó có ba người phụ nữ mang quốc tích Việt Nam, và những người còn lại đều là phụ nữ mang quốc tịch Đông Nam Á. Theo thông tin từ phía cơ quan tình báo Tổng cục 2, những người phụ nữ này ban đầu bị bắt sang Trung Quốc, sau đó lại bị bán sang Trung Đông, để làm nô lệ cho các nhóm phiến quân nổi dậy.

Sau khi xác nhận được thông tin này, phía chính phủ Việt Nam liền nhanh chóng cử ra một đội đặc công đặc biệt tinh nhuệ, lấy số hiệu là NH1 sang Trung Đông để làm nhiệm vụ trinh sát. Đồng thời phối hợp với các nước có liên quan, cùng với chính quyền sở tại, đem nhóm con tin này an toàn giải cứu ra ngoài, sau đó liền trực tiếp đưa trở về nước.

“Báo cáo! Hiện tại chỉ cách mục tiêu còn năm trăm mét, xin chỉ huy cho phép được hạ cánh?”

Trong kênh liên lạc của bộ tổng chỉ huy, âm thanh của nhân viên an ninh vang lên.

“Hạ cánh!”

Tiếng đáp lại của bộ tổng chỉ huy.

Toàn bộ các nhóm đặc nhiệm tinh nhuệ từ các nơi bắt đầu đổ bộ xuống đất, đem phạm vi năm trăm mét xung quanh bao vây vào bên trong. Mà nhóm đặc công của An Phong đang từ hướng bắc tiến vào, nơi này cách mục tiêu gần nhất, đồng thời cũng có lực lượng phòng ngự tinh nhuệ nhất, tính nguy hiểm có thể nói là cao nhất trong hành động lần này.

“Đội trưởng, phía trước có người!”

Chính tại lúc này, một thành viên trong đội đặc công NH1 lên tiếng nhắc nhở.

Phong hơi đưa mắt nhìn sang. Bằng với thị lực viễn siêu người thường của mình, gã hoàn toàn có thể nhìn thấy mục tiêu ở cự ly rất xa, đặc biệt là trong đêm tối lại càng thêm lợi hại. Cho nên chỉ quan sát một hồi, An Phong liền xác định được một đội tuần tra gồm bốn người, đang bắt đầu đi về phía bên này.

“Tất cả nhanh chóng vào vị trí ẩn nấp, khi chưa có lệnh của bộ tổng chỉ huy, không ai được phép có hành động nổ súng, rõ chưa?”

Mặc dù nhìn thấy mục tiêu có rất ít người, lại đi đến rất gần, nhưng gã vẫn ra lệnh cho đội viên của mình ẩn nấp. Đó là tác phong của quân nhân chuyên nghiệp.

“Rõ!”

Cả tám người còn lại đều dứt khoác giơ tay lên ngang đầu để chấp hành mệnh lệnh.

Sau khi mọi người an toàn ẩn nấp sau các bức tường chắn, đội tuần tra của đối phương cũng vừa hay đi tới, trong tiếng nói chuyện của bọn họ, An Phong có thể loáng thoáng nghe được mấy từ ngữ liên quan đến tình báo và phụ nữ. Nhưng vì không thông thuộc nhiều tiếng Trung Đông, cho nên gã chỉ có thể hiểu được một chút nội dung bên trong.

“Không lẽ có âm mưu gì.”

Hắn nghĩ thầm.

“Đội trưởng, phía đông có ánh lửa? Đây có phải là tín hiệu hành động hay không?”

Sau khi đội tuần tra của bọn khủng bố rời đi, một thành viên trong đội NH1 đột nhiên chỉ tay về phía đông hô lên.

Gã không khỏi kinh ngạc đưa mắt nhìn theo. Quả thực, lúc này, bên phía mặt trận phía đông đang có ngọn lửa nhóm lên, nhưng đây không phải là phần tín hiệu trong thông báo, mà chỉ đơn thuần là ánh lửa bị đốt cháy. Dự cảm bất an trong lòng An Phong lúc này càng thêm tăng cao.

Nhưng lúc này, đội tuần tra của bọn khủng bố lại đột nhiên đi tới, số lượng so với lúc trước còn muốn tăng lên gấp mấy lần. An Phong liền biết chuyện này không ổn, cho nên vội hướng các đội viên còn lại ra lệnh: “Toàn đội rút lui!”

Các thành viên trong đội ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng không biết tại sao đội trưởng lại ra mệnh lệnh như vậy. Nhưng đây là quân đội, bọn họ nhất định phải chấp hành. Sau khi mọi người vừa tản đi, sau lưng liền vang lên một tiếng nổ lớn.

“Ầm!”

Một quả tên lửa cầm tay từ đằng xa bay rít tới, sau đó nhắm ngay vị trí mà nhóm người An Phong vừa mới mai phục nổ tung. Nhìn thấy mặt đất bị cày lên một mảng lớn, bụi khói không ngừng bay lên mù mịt, toàn bộ thành viên của đội đặc công đều lạnh toát mồ hôi. Xem ra vị trí ẩn nấp của bọn họ vừa rồi đã bị bại lộ, mà nếu không có sự chỉ huy kịp thời của An Phong, cả đội giờ phút này rất có thể đã bị tiêu diệt.

“Tiếp tục lui lại!”

An Phong lại lần nữa ra lệnh, các đội viên còn lại cũng nhanh chóng lui đi.

“Xì xào… xì xào…”

Đám khủng bố sau khi bắn phá trúng mục tiêu, tất cả đều đang ăn mừng reo hò, nhưng sau đó có người phát hiện ra mục tiêu bên trong đã chạy thoát, liền tức giận hô lên.

“Bla bla… Bla bla…”

Ngay lúc này, từ phía sau lưng của bọn khủng bố lại nhào ra một chiếc xe bọc thép, bên trên còn trang bị một khẩu đại liên, không ngừng hướng về phía bên này oanh kích.

“Đội trưởng, chúng ta đã bị bại lộ!”

Lúc này các đội viên đã bắt đầu trở nên lo lắng, bọn họ còn chưa tìm thấy con tin, đã bị phục kích ở chỗ này, dù cho là kẻ ngu ngốc nhất cũng có thể nhận ra được sự bất thường ở bên trong.

Sắc mặt Phong thật sự trở nên vô cùng khó coi, nếu như chỉ một mình hắn, cho dù đối mặt với một đại đội đặc nhiệm tinh nhuệ của Mỹ, hắn cũng không sợ một chút nào, chứ huống hồ chi là một đám khủng bố chưa từng trải qua huấn luyện đặc biệt. Nhưng hiện tại, bên cạnh hắn còn có các thành viên khác, với lại đám khủng bố này dường như đã biết được toàn bộ thông tin của bọn họ, muốn đem mọi người an toàn thoát thân không phải là một chuyện dễ dàng. An Phong chỉ trâm ngầm một lúc, liền phất tay ra hiệu cho các đội viên còn lại, nói:

“Ẩn nấp, chờ đợi và phục kích!”

Đây chính là mệnh lệnh của An Phong ban ra, mà các đội viên đều rất thuần thục ra hiệu đáp lại. Rất nhanh, toàn bộ thành viên của đội NH1 đều đã đi vào vị trí sẵn sàng.

Mà phía bên ngoài lúc này, đã hoàn toàn trở nên hỗn loạn. An Phong có thể dễ dàng nghe được tiếng súng nổ từ khắp các phương hướng. Rõ ràng bộ tổng chỉ huy còn chưa có truyền đạt mệnh lệnh, mà tiếng súng đã nổ lên khắp nơi, điều này đủ để chứng minh rằng nhiệm vụ lần này đã hoàn toàn thất bại, mà thông tin của tất cả bọn họ rất có thể đã bị tiết lộ ra bên ngoài. Chỉ sợ rằng lúc này trong bộ tổng chỉ huy cũng loạn thành một bầy rồi.

An Phong hơi lúc lắc cái đầu, hắn biết lúc này cũng không phải là lúc quan tâm đến những chuyện khác, mục tiêu nhiệm vụ lần này của hắn đã xem như là thất bại. Trước hết hắn cần phải tỉnh táo, để đem toàn bộ thành viên của NH1 an toàn trở về nước, đây mới là vấn mà hắn cần quan tâm nhất lúc này. Dù sao bọn họ không chỉ là cấp dưới của hắn, mà còn là anh em cùng sinh ra tử với hắn, hắn không thể để mặc cho bọn họ hy sinh một cách vô nghĩa như vậy.

Nhìn thấy chiếc xe bọc thép dưới sự yểm hộ của đại liên đang dần nhích gần về phía bên mình, An Phong liền nhảy người phóng lên, đem một quả lựu đạn ném thẳng về phía trước. Bằng với một lực ném tay cực kỳ khủng bố của mình, quả lựu đạn trong tay An Phong lao đi như tên bắn, tên khủng bố đang điều khiển đại liên còn chưa kịp phản ứng, đã nghe một tiếng trầm đục vang lên, quả lựu đạn cứ như thế mà xuyên thẳng qua sọ não của hắn, sau đó liền nổ tung lên, đem tên khủng bố cùng với khẩu đại liên kia nổ nát vụn.

“Xì xào… xì xào…”

Mấy tên khủng bố nhìn thấy một màn này, đều tức giận đến đỏ mắt, những khẩu súng trường trong tay bọn họ bắt đầu gầm vang, đem tường đất bao quanh trước mặt của An Phong và các đội viên khác cày nát.

An Phong làm sao có thể để cho bọn chúng dễ dàng xông phá vào vị trí của mình như vậy được, chỉ thấy hắn huýt lên một tiếng, các đội viên còn lại liền bắt đầu nổ súng đáp trả. Tuy rằng số lượng của thành viên NH1 so với đám khủng bố kia phải chênh lệch rất nhiều, nhưng bằng vào sự quan sát tinh tế, cùng với tài nghệ thiện xạ đã được trui rèn qua nhiều năm, chẳng mấy chốc mà tiểu đội NH1 đã đem khí thế của bọn khủng bố ép lại, nhanh chóng triệt tiêu hơn mười mấy tay súng, thậm chí ngay cả chiếc xe bọc thép cũng bị phá hủy, không còn có thể tiếp tục tiến lên gia tăng sức ép trên chiến trường.

Thế nhưng ngay tại lúc này, bốn phía chiến trường xung quanh đột nhiên im ắng trở lại, mà tiếng bước chân cùng tiếng huyên náo càng lúc càng đông, vị trí bọn họ đang hướng về phía bên này chạy tới. An Phong không cần nghĩ cũng biết, những nhóm đặc nhiệm kia không chết thì cũng đã chạy trốn rồi, chỉ còn dư lại một mình tiểu đội NH1 của hắn là còn cầm cự cho đến tận bây giờ, trong lúc nhất thời An Phong có chút khó nghĩ.

Nhưng An Phong cũng không có nghĩ bao lâu, liền nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh xuống phía dưới, để cho toàn đội bắt đầu rút lui, vừa chạy vừa bắn trả về phía đối phương. Mà lúc này thành viên của đám khủng bố ban đầu bị tiêu diệt gần hết, chỉ thoáng một lúc lại gia tăng lên ba bốn chục người. Cứ tiếp tục như vậy nữa, e rằng một lúc trên chiến trường sẽ đầy ấp quân khủng bố.

Lúc này An Phong cũng đã bất chấp tất cả, hắn ra lệnh cho toàn đội tăng tốc chạy trốn, còn bản thân mình thì ở lại yểm hộ sau lưng. Ban đầu các đội viên đều kịch liệt phản đối, nhưng dưới nét mặt kiên quyết đầy nghiêm nghị của An Phong, bọn họ đều phải cắn răng mà chấp hành mệnh lệnh.

Thế nhưng ngay lúc các đội viên vừa quay lưng rời đi, đột nhiên từ xa bay tới một vật thể màu đen, phía sau phun ra tia lửa mang theo tiếng rít gào cực kỳ quen thuộc. Vừa nhìn thấy vật này, sắc mặt An Phong không khỏi đen lại, hắn có thể dễ dàng nhận ra đây chính là một quả tên lửa chống tăng, có tên hiệu là FGM-148 Javelin của Mỹ, nó có lực công phá cực kỳ khủng bố. Đừng nói là một con người bằng xương bằng thịt, cho dù là cỗ xe tăng hạng nặng cũng có thể dễ dàng bị công phá.

Mà nghe được tiếng rít gào này, đám đội viên còn lại đều quay đầu nhìn về phía An Phong, trong mắt bọn họ xuất hiện một tia kinh hoảng không thể nào tả được.

“Đồng chí đội trưởng!”

“Đội trưởng! Đội trưởng!”

“…”

Hầu như tất cả mọi người đều bắt đầu kêu gào, nhưng mặc cho bọn họ kêu gào như thế nào đi chăng nữa, quả tên lửa vẫn không ngừng lao tới. Mà chính An Phong lúc này cũng đắng chát nuốt xuống cuốn họng, trong đầu của hắn chỉ có thể mang theo một cái ý nghĩ duy nhất:

“Đời ta vậy là xong rồi?!”

“Ầm!”

Ngay tại lúc này, một tiếng nổ tung vang lên, bụi đất bị cuốn lên mù mịt, mà thân ảnh của An Phong hoàn toàn bị che lấp bên trong. Khi tất cả mọi người đều cho rằng An Phong đã bị tên lửa bắn cho thịt nát xương tan, thì kỳ biến lại đột nhiên xảy ra. Chỉ thấy ngay tại vị trí trung tâm của vụ nổ, bất ngờ nổi lên một trận cuồng phong, sau đó là một cái lỗ đen khổng lồ xuất hiện, đem không khí chung quanh nuốt vào.

Các đội viên của tiểu đội NH1 nhìn thấy cảnh này đều ngây ngốc đến mở to hai mắt ra nhì lên. Còn đám thành viên khủng bố thì không ngừng hốt hoảng kêu la, trong miệng bọn họ không ngừng vang lên tiếng cầu nguyện gửi đến vị thánh Ala tối thượng. Chỉ là, lúc này lỗ đen một ngày một lớn, không chỉ đem thân hình của An Phong nuốt mất, mà ngay cả không gian xung quanh cũng dần dần bị nuốt đi. Nó như thể một con quái vật khổng lồ, muốn đem toàn bộ không gian xung quanh nuốt trọn vào vậy. Đến lúc này, cho dù là thành viên của tiểu đội NH1, hay là những tên khủng bố không sợ chết, cũng lo cuống cuồng bỏ chạy.

Bạn đang đọc Đại Việt Thần Thánh Đế Quốc sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.