Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Môn

Phiên bản Dịch · 1868 chữ

Trần Mục luôn luôn cảm thấy vạn sự đều có nhân quả.

Chính mình đi tới thế giới này, thành một sai dịch ở tầng dưới chót nhất, trông coi một tiểu muội muội trải qua thời gian khổ cực, liên tiếp hơn hai năm bị bên trên cắt xén bổng lộc, nhưng cũng không vì tiền mà làm ra việc bất nhân bất nghĩa gì.

Quanh năm tích lũy ách vận, rốt cục đổi lấy thu hoạch, để cho hắn mò tới một bộ điển tịch đao pháp, tiếp theo lại xuất hiện một cái hệ thống giúp cho hắn có thể thăng cấp võ nghệ.

"Ừm, chắc là dùng điểm kinh nghiệm liền có thể thăng cấp, bất quá bây giờ điểm kinh nghiệm còn chưa đủ."

Trần Mục nghiên cứu trong chốc lát, đại khái hiểu rõ công năng của hệ thống này.

Hắn chỉ cần luyện tập Cuồng Phong Đao Pháp, cho dù không có người chỉ điểm, luyện không đúng, nhưng chỉ cần đang luyện tập, liền có thể đạt được Kinh nghiệm, sau đó tích lũy kinh nghiệm, liền có thể trực tiếp thăng cấp cảnh giới Cuồng Phong Đao Pháp.

Nói cách khác cho dù không có Võ Sư chỉ điểm, bế môn khổ tu, hắn cũng có thể chậm rãi đem môn kỹ nghệ này rèn luyện đến đại thành rồi.

"Ca ca?"

Trần Nguyệt ở một bên nghi hoặc không hiểu nhìn Trần Mục.

Nàng nhìn Trần Mục không biết thế nào, đột nhiên hướng về phía trước phất tay, trong chốc lát trầm tư sau đó lại cười hắc hắc, để cho nàng cảm giác có chút sợ hãi.

"A, ta không sao, chỉ là nghĩ đến một số việc."

Trần Mục nhìn về phía Trần Nguyệt cười cười, sau đó không nhịn được vươn tay dùng sức vuốt vuốt mặt nàng, nói: "Nguyệt nhi, chúng ta có lẽ sắp thoát khỏi khoảng thời gian khổ cực rồi."

Trần Nguyệt mở to đôi mắt nhìn Trần Mục, nháy nháy hai lần, không hiểu sự tự tin của Trần Mục từ đâu mà tới.

"Vâng."

Nhưng nàng vẫn cười phụ họa một tiếng.

Cuộc sống có khổ hay không kỳ thật không có gì, nàng cảm thấy vẫn còn tốt, chỉ cần Trần Mục có thể bình an là được, cha mẹ đều không có ở đây, nàng là sự an ủi của Trần Mục, thì Trần Mục cũng là ánh sáng duy nhất trong lòng nàng.

Để cho Trần Nguyệt trở lại phòng ngủ, Trần Mục tiếp tục luyện đao, bất quá lần này hắn không còn chậm rãi thử nghiệm nữa, mà là không quản có đúng hay không, cứ dựa theo hình vẽ mà vung đao.

Luyện một đoạn thời gian sau đó.

Trần Mục quả nhiên thấy trong tầm mắt xuất hiện chữ "Kinh nghiệm + 1".

"Rất tốt."

Trần Mục lộ ra nụ cười, giống với những gì hắn phán đoán.

Chỉ là không biết muốn đem Cuồng Phong Đao Pháp từ Chưa nhập môn thăng cấp, cần tích lũy bao nhiêu kinh nghiệm mới được, nhưng chỉ cần có hiệu quả, dưới ngày tháng tích lũy, sẽ có ngày đem môn đao pháp này luyện thành, không phải tu luyện không có phương hướng như trước kia.

. . .

Cuộc sống trôi qua rất nhanh.

Nhoáng một cái liền bảy ngày.

Trong bảy ngày này, Trần Mục ngoại trừ đi đến Thành Vệ Ti, cùng bọn người Lưu Tùng kết đội tuần tra, thì thời gian còn lại đều đầu đâm vào tu luyện Cuồng Phong Đao Pháp.

Thu hoạch kinh nghiệm Cuồng Phong Đao Pháp cũng không dễ dàng, có thể nói mỗi một điểm kinh nghiệm cơ hồ đều là dùng mồ hôi đổi lấy, hắn vùi đầu vào khổ luyện gần một canh giờ, mới có thể thu được hai ba điểm kinh nghiệm.

Rốt cục.

Vào một buổi chiều, Trần Mục lại luyện đến mồ hôi đầm đìa, kinh nghiệm Cuồng Phong Đao Pháp tích lũy đến một trăm điểm.

【 Võ nghệ: Cuồng Phong Đao Pháp (chưa nhập môn + ) 】

【 Kinh nghiệm: 100 điểm 】

Bên trên hệ thống quả nhiên xuất hiện biến hóa, phía sau chữ chưa nhập môn, lại xuất hiện một cái ký hiệu +.

Trần Mục hít sâu một hơi, tầm mắt trịnh trọng nhìn giao diện, sau đó hơi chuyển động ý nghĩ một chút, hướng về phía dấu + kia nhấn xuống.

Vù vù!

Một ánh sáng chợt lóe lên.

【 võ nghệ: Cuồng Phong Đao Pháp (nhập môn) 】

【 kinh nghiệm: 0 điểm 】

Nương theo giao diện biến hóa, Trần Mục lập tức cảm thấy một lượng lớn tin tức tràn vào trong óc, những chiêu thức của Cuồng Phong Đao Pháp vốn trước đây hắn không biết phải phát lực và biến hoá như thế nào, thì ở bên trong những tin tức này lại có đầy đủ thông tin, uốn nắn hắn từng chiêu.

Phảng phất như là hắn dựa theo lộ tuyến chính xác nhất mà khổ luyện mấy tháng thời gian.

Khi tất cả biến hóa tiêu tán.

Trần Mục hít sâu một hơi, nắm chặt thanh Đao trong tay, lập tức liền có một loại cảm giác hoàn toàn khác biệttự nhiên sinh ra, Cuồng Phong Đao Pháp mười hai thức, mỗi một thức cùng tất cả biến hóa, giờ phút này tất cả đều nhớ kỹ trong lòng.

Nên dùng lực như thế nào, nên biến hóa như thế nào, tất cả đều trở nên rõ ràng, không giống trước kia hoàn toàn không biết gì cả.

"Nhập môn."

"Nhẹ nhàng nhấn một cái, chỉ sợ bây giờ mức độ đao pháp của ta còn cao hơn so với người ta khổ luyện một hai tháng dưới sự dẫn dắt của võ sư. . . Bất quá kỳ thật ta cũng coi như là khổ luyện bảy ngày rồi còn gì."

Trần Mục trong lòng lẩm bẩm một tiếng, hướng về phía trước bỗng nhiên vung đao, sử xuất Loạn Phong thức thứ nhất.

Lần này thi triển, so với trước đây hoàn toàn khác biệt, chiêu thức vốn có vẻ hơi quái dị, lập tức trở nên cực kỳ chặt chẽ, kéo căng chân, hóp bụng, nghiêng vẩy. . . Một đao vung ra, mang theo một tiếng xé gió!

"Xác thực so với trước đây hoàn toàn khác biệt."

Trần Mục âm thầm gật đầu.

Uy lực của một đao này phát huy toàn bộ sức mạnh của cơ thể, chưa kể còn có những chiêu thức sau đó, còn có nhiều loại biến hóa, nối tiếp nhau, liên miêng kéo dài, chiêu sau nối chiêu trước, hơn xa so với việc hắn cầm đao chém lung tung như trước kia.

Theo như giới thiệu của Cuồng Phong Đao Pháp viết, môn đao pháp này chia làm nhập môn, tiểu thành, đại thành cùng viên mãn.

Dựa theo đường chính tu luyện, người bình thường mất mấy tháng liền có thể nhập môn, một hai năm có thể tiểu thành, lúc này cầm đao có thể địch hai địch ba, năm sáu năm có thể đại thành, thường cân năm sáu tên địch thủ cũng là chuyện thường.

Còn viên mãn. . .

Một bước này rất khó, yêu cầu nắm giữ huyền diệu chân chính của Cuồng Phong, tu luyện ra Đao Thế, một khi luyện thành liền có thể lấy một địch mười, tham gia thi võ trúng tuyển Võ sinh trên cơ bản là điều dễ dàng.

Hiện nay triều chính bại hoại, thế đạo hỗn loạn, thi văn chương chỉ còn trên danh nghĩa, không nói đến tú tài tầng dưới chót, rồi đến cử nhân này nọ, trên cơ bản đều biến thành tiền bạc mà giao dịch, không quyền không thế cơ bản không thể thông qua thi văn mà thay đổi cuộc đời.

Còn thi võ lại có chỗ khác biệt, cho dù danh sách có bị quan trên không chế, nhưng chỉ cần có đủ thực lực, vẫn có thể thắng lợi, thậm chí được khắp nơi lôi kéo.

"Nếu có thể trúng tuyển trở thành một Võ sinh, nhất định là có thể thăng cấp thành Bổ Đầu, cho dù thi không đậu, chỉ cần để lộ ra thực lực, cũng có thể được cân nhắc lên làm Bổ Đầu."

Trần Mục trong lòng nghĩ ngợi.

Những ngoại công như Cuồng Phong Đao Pháp, có thể luyện đến đại thành, trên cơ bản liền có hi vọng trở thành Bổ Đầu rồi, chỉ cần vị trí trống, hoặc là được quan trên thưởng thức, liền có thể thượng vị.

Mà nếu có thể luyện đến viên mãn, luyện được Đao Thế, như vậy đảm nhiệm Bổ Đầu là điều chắc chắn, bởi vì theo hắn biết, dù là ở bên trong đám Bổ Đầu, cũng rất ít người có thể đem đao pháp hoặc kiếm pháp luyện được ra Thế.

"Muốn đem một môn đao pháp luyện đến đại thành, với ngộ tính cùng thiên phú của người bình thường, khổ luyện hơn mười năm cũng có thể đạt đến, nhưng muốn luyện được Thế, trăm người không có một."

Trần Mục mấy ngày trước cùng với đám sai dịch trong Thành Vệ Ti từng nói chuyện phiếm, từ đó biết được trong năm vị Bổ Đầu ở Thành Vệ Ti, cũng chỉ có một vị là luyện được thế, là bằng thực lực lên làm Bổ Đầu.

Trong bốn vị khác, Bổ Đầu lớn tuổi nhất là Triệu Tông, thậm chí đã hơn sáu mươi, luyện đao cả một đời, cũng không thể ngộ ra Đao Thế, Triệu gia ở đây cũng có chút quyền thế, nếu như Triệu Tông có thể luyện ra Đao Thế, chỉ sợ sẽ có hi vọng lên làm Soa Ti.

"Bọn họ ngộ không ra, nhưng ta thì khác biệt, chỉ cần kiên trì chậm rãi tập luyện, sớm muộn sẽ tiểu thành, đại thành mãi đến viên mãn. . . Chỉ sợ ta đến viên mãn nhiều nhất cũng chỉ cần một năm."

Bên trong đôi mắt của Trần Mục hiện lên một tia sáng nhạt.

Hắn bây giờ đao pháp đã nhập môn, mà mong muốn luyện đến tiểu thành, thì cần ba trăm kinh nghiệm, dựa vào tốc độ trước đó tăng đến tiểu thành, đại khái chỉ cần một tháng, sau đó đại thành, viên mãn, tính theo điểm kinh nghiệm tăng lên thì trên dưới một năm.

Mà một khi đao pháp của hắn viên mãn, luyện được Đao Thế, bất luận đến thi võ tìm kiếm công danh, hay là lặng lẽ thi triển thực lực ở Thành Vệ Ti, thì việc thăng lên làm Bổ Đầu là điều chắc chắn, sau đó thân phận và địa vị của hắn sẽ khác xa so với bây giờ.

Hắn đi tới thế giới này đã hơn hai năm rồi.

Tại thời thế nguy hiểm này hắn đã cẩn thận để sống lâu như vậy, cũng không ngại chịu thêm một năm nữa, huống chi bây giờ hắn còn nhìn thấy hi vọng để thay đổi cuộc sống.

Bạn đang đọc Đại Tuyên Võ Thánh (Dịch) của Dạ Nam Thính Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐộcCôCầuTài
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.