Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16

Tiểu thuyết gốc · 2503 chữ

Trước đó vài ngày tại Thành Đô.

Tinh Kha sau bao ngày lăn lộn cuối cùng cũng đã trở về Thành Đô cùng với Cao Kiệt. Nhưng tại sao lại là Cao Kiệt? Hắn ta đã bị hành hình ở thành Thăng Long trước đó rồi cơ mà.

Thiết Yêu - Trưởng sự của Ám Quân nhà Nguyên đã đứng sau màn kịch này. Bọn họ đã diễn cho người Đại Việt một vở kịch hay ngay trước mắt họ để giải cứu cho Cao Kiệt.

Đêm trước khi đám người Anh Di và Tinh Kha nam tiến giải cứu Cao Kiệt, vì bản tính đa nghi và ranh mãnh của mình, Thiết Yên đã cho gọi Tinh Kha đến phủ của mình bàn chuyện.

Giữa ánh đèn heo hắt, thư phòng Thiết Yên ngày hôm nay được canh phòng cẩn mật, phía bên trong đang có cuộc gặp mặt của hai con người, một dũng một mưu đã thay đổi hoàn toàn kế hoạch giải cứu mà không thông báo cho Anh Di.

“Tinh Kha. Ta sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ bí mật. Ngay lúc quân Đại Việt áp giải Cao Kiệt, ngươi hãy làm náo động chỗ đó cho ta. Sau đó nhanh chóng tráo người, giải cứu tên họ Cao đó cho ta”

“Thuộc hạ rõ, vậy tại sao không thông báo cho Anh Di?” - Tinh Kha thắc mắc.

“Ngươi có tin Anh Di nữa hay không. Chứ bản thân ta không tin cô nương ấy. Thử hỏi kế hoạch ám sát vua Trần kín kẽ như vậy nhưng tại sao lại bị lộ như vậy. Ngươi không thấy có gì đó không đúng à?” - Thiết Yên vuốt bộ râu trắng của mình rồi đáp.

Thì ra từ nhiệm vụ hành thích vua Trần Nhân Tông lần tước, Thiết Yên đã không tin tưởng Anh Di nữa. Và với bản tính của mình, lần này, Anh Di sẽ là người bỏ mạng lại tại Đại Việt để nhiệm vụ giải cứu Cao Kiệt được hoàn thành.

Kế hoạch chu toàn được Thiết Yên và Tinh Kha vạch ra. Đơn giản mà nói, con cáo và con hổ đã đưa con thỏ “Anh Di” vào họa sát thân.

Cao Kiệt được Tinh Kha cứu về Thành Đô thì thương tích đã trầm trọng, Hốt Tất Liệt còn ra lệnh ngày đêm chữa trị cho hắn, phải cứu sống hắn vì trong tay hắn còn giữ tình báo của Đại Việt.

“Thượng triều”

Hốt Tất Liệt uy nghiêm ngồi lên ngai vàng của mình, phía bên dưới văn võ bá quan cúi rạp người sợ hãi vì tin thua trận ở biên giới Đại Việt đã được đưa về Thành Đô. Và với tính khí nóng nảy, hung tàn của mình, Hốt Tất Liệt không bỏ qua cho thất bại trên đất Đại Việt này được.

“Bây đâu, mau mang hai tên này ra chém đầu cho ta. Thật không thể chấp nhận được. Đường đường là một Đại Nguyên lừng lẫy bốn phương, đánh Đông dẹp Tây lại bị một nước nhỏ xíu ở phía Nam là khó hết lần này đến lần khác” - Hốt Tất Liệt tức giận, khuôn mặt đầy vẻ căm phẫn.

“Xin bệ hạ bớt nóng. Đại Việt là một nước nhỏ. Nếu chúng ta có sự chuẩn bị kĩ càng hơn thì sớm muộn gì cũng có thể thâu tóm được Đại Việt thôi” - Thiết Yên đứng lên dâng tấu Hốt Tất Liệt.

“Ý khanh là sao? Khanh có cao kiến gì mau nói Trẫm nghe”

“Thần nhận thấy, trong vòng 5 năm nữa. Đại Việt sẽ bị thâu tóm. Điều cần làm bây giờ là tập trung phát triển Thủy quân để tấn công phía Đông Đại Việt. Ở phía Nam là Chiêm Thành, Đại Nguyên ta sẽ tìm cách đánh từ phía Nam lên, Phía Tây và Bắc Đại Việt đã là lãnh thổ của Đại Nguyên. Tới lúc đó, đại quân sẽ cùng tấn công từ bốn phía, Đại Việt sẽ như cá nằm trong chậu, đợi Đại Nguyên ta xơi rồi”

Thiết Yên lấy ra một tấm bản đồ mà Cao Kiệt đã mang về từ Đại Việt - Bản đồ đó chính là bản đồ quân sự của nhà Trần. Đó cũng là lí do Thiết Yên bắt buộc phải giải cứu bằng được Cao Kiệt. Với tấm bản đồ đó trong tay, Đại Nguyên sẽ dễ dàng nắm được hành tung của Đại Việt, hòng tiện đường tấn công. Và một thông tin nữa có lợi cho Thành Đô là Thăng Long vẫn chưa biết được việc đã mất bản đồ này.

Thiết Yên cười đắc ý vì kế sách này của mình nữa. Hắn còn nắm được tình hình của Đại Việt thông qua Tinh Kha.

“Bẩm Bệ hạ, Đại Việt bây giờ đang thiệt hại nghiêm trọng về người và của sau khi trận chiến với chúng ta kêt thúc. Đại Việt chưa thể huy động lực lượng lớn cả về người và lương thực để chống lại Đại Nguyên ta. Nhưng chúng ta cần sự chắc chắn, không được chủ quan thêm một lần nào nữa. Nên thần thỉnh cầu bê hạ, sau 5 năm nữa chúng ta sẽ xâm lược Đại Việt thêm một lần nữa”

Hốt Tất Liệt nghe xong bản tấu ấy, trên mặt hiện rõ sự không hài lòng nhưng vì không cách khác buộc phải đồng ý với sách lược đó của Thiết Yên.

“Diệu kế nhưng đường đường là một nước lớn như Đại Nguyên, ta không thể ngồi yên như vậy được. Phải thị uy sức mạnh với Đại Việt. Không thể để cục tức này trôi đi một cách dễ dàng như vậy được” - Hốt Tất Liệt ánh mắt đỏ rực như một ngọn đuốc nhìn về phía văn võ bá quan đang quỳ ở dưới.

“Bệ hạ yên tâm. Đại Nguyên không thể để yên cho Đại Việt chuẩn bị nhân lực được. Ba năm tới, ta sẽ cho tăng cường quân ở biên giới, đánh các trận nhỏ lẻ ở biên giới. Một là không để Đại Việt yên ổn trong 5 năm tới. Hai là khiến bọn chúng chi viện quân cho biên giới mà lơ là ở những nơi khác, đặc biệt là thành Thăng Long. Lúc đó sẽ là cơ hội cho chúng ta.”

“Hay, hay. Diệu kế. Ta sẽ phong ngươi làm Nam Chinh Đại Tướng Quân, toàn quyền phụ trách việc này. Ta không cần biết ngươi làm cách nào, dùng thủ đoạn gì. Ta chỉ cần biết ba năm tới, thứ người dâng lên cho ta sẽ là toàn bộ đất đai lãnh thổ và những tên đầu sỏ của Đại Việt”.

“Thần xin một thỉnh cầu nữa” - Con cáo già Thiết Yên sắp sửa nỏi ra một kế hoạch tinh vi và ranh mãnh của mình nhằm về phía Đại Việt.

“Ngươi mau nói đi”

“Theo tình báo của thần nhận được. Đại Việt có không ít tướng tài, nếu muốn thuận lợi thâu tóm Đại Việt thì phải tiêu diệt những tướng lĩnh này. Đặc biệt trong đó có ba người.”

“Là ba người nào?”

“Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn - tổng chỉ huy những trận thắng trước đây của Đại Việt. Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải - một tướng lĩnh có thừa sức mạnh và tài trị quân. Cuối cùng là Phạm Ngũ Lão - mãnh tướng bất khả chiến bại của Đại Việt. Thần xin bệ hạ cho thần ám sát ba người này để kế hoạch thâu tóm Đại Việt được diễn ra thuận lợi”

“Chuẩn tấu. Lệnh cho các quan văn quan võ có liên quan, tập trung hỗ trợ Thiết Yên sớm hoàn thành sách lược này”

“Rõ”

Tiếng hô của quan lại đại thần thể hiện rõ tinh thần quyết tâm hòng xâm lược Đại Việt thêm một lần nữa. Trở về phủ, Thiết Yên ngay lập tức cho truyền Cao Kiệt và Tinh Kha bàn chính sự.

Cả ba người sau ba canh giờ bàn chính sự cũng cho ra một kế hoạch chu toàn. Theo đó. Tinh Kha sẽ chịu trách nhiệm ám sát các tướng lĩnh nhà Trần. Cao Kiệt sẽ đi thuyền xuống Chiêm Thành, lấy lí do là đi cầu thân nhưng thực chất là xâm nhập, lũng đoạn chính trị ở Chiêm Thành, qua đó thâu tóm quyền lực, gọm kìm Đại Việt khi đại quân nhà Nguyên phát động cuộc xâm lược.

Thiết Yên thì ở lại Thành Đô nhằm tăng cường lực lượng, huấn luyện Bộ binh, Kỵ Binh và Thủy Binh. Hắn tỏ ra quyết tâm trong lần chuẩn bị này. Trước khi xuất phát, Thiết Yên không quên dặn dò.

“Tinh Kha, ngươi phải hết sức cẩn thận. Cả ba người này không phải là người dễ đối phó. Bọn họ có cả dũng cả mưu nên ngươi phải hết sức cẩn thận, không được thất bại, nếu không mang cái đầu của ngươi về tạ tội”.

Tinh Kha cúi đầu, lần này đi, hắn mang theo khá đông nhân lực, cùng với đó là hai người cấp dưới vô cùng lợi hại và tài giỏi - hai tỉ muội được Ám Quân huấn luyện hệt như Anh Di. Một người là Bạch Thanh - chuyên về ám sát bằng cung nỏ. Người còn lại là Bạch Lam - chuyên về trinh sát, thu thập thông tin.

Thiết Yên còn giao cho Tinh Kha một vũ khí đặc biệt của hắn - Thiết Hỏa Cung. Loại cung này do chính tay Thiết Yên nghiên cứu và làm ra, cộng thêm sức công phá của mũi tên Thiết Yên sẽ mang đến cho Thiết Hỏa Cung một sức mạnh kinh ngạc - sau này cũng chính loại mũi tên này đã khiến vết thương của Đông trở nên nghiêm trọng hơn.

Tinh Kha và Cao Kiệt chia nhau hai ngã đường, đi về hai nơi. Tinh Kha nam tiến, mang trong mình nhiệm vụ mà Thiết Yên mang cho, hắn còn mang trong mình suy nghĩ sẽ tìm ra người mang tên Phan Đông để đánh bại hắn. Những suy nghĩ ấy càng khiến hắn thêm nôn nóng muốn tới thành Thăng Long thật nhanh để thực hiện nhiệm vụ. Vì thế cho nên Tinh Kha phi ngựa ngày đêm, chẳng mấy chốc đã đến Đại Việt, đến thành Thăng Long.

Lấy thân phận là lái buôn, hắn cùng đám người Ám quân cũng thành công trà trộn được vào bên trong thành Thăng Long. Túy Tuyết Lâu đã bị quân nhà Trần quét sạch nên buộc lòng hắn phải chọn nơi nghỉ chân khác. Lần này nơi hắn chọn là một căn nhà nhỏ ngay bên hông cửa phủ Phạm Ngũ Lão. Hắn chọn căn nhà đó là để tiện quan sát nhất cử nhất động của phủ Phạm Ngũ Lão, dễ bề hành động.

“Bạch Lam, ngươi mau đi xung quanh tìm hiểu tình hình cho ta. Mục tiêu lần này của chúng ta chính là người tên Phạm Ngũ Lão” - không cần nghỉ ngơi sau chuyến đi dài, đám người Ám Quân sốt sắng bắt tay ngay vào việc ám sát Phạm Ngũ Lão.

Bạch Lam canh chừng trước cổng phủ Phạm Ngũ Lão cả nửa ngày, khi thấy bóng dáng của Phạm Ngũ Lão thì cô lập tức đi theo. Nơi Phạm Ngũ Lão tới không nơi nào khác chính là Đại Hình Bộ.

Và thông tin mà cô nắm được thì ngày mai, Phạm Ngũ Lão sẽ đến tham dự “khai trương” Đại Hình Bộ. Tinh Kha lập tức lên kế hoạch ám sát vào ngày mai ngay tại Đại Hình Bộ. Và việc đó được giao lại cho Bạch Thanh cùng Thiết Hỏa Cung.

Đúng như kế hoạch được đề ra từ trước, đêm hôm đó, Bạch Thanh âm thầm leo lên mái nhà của Đại Hình Bộ ẩn nấp để chờ ra tay. Cứ thế thời gian trôi qua, Bạch Thanh như một “ninja” ẩn nấp trên mái nhà mà không một ai biết.

Thời cơ chín muồi, cũng là lúc Bạch Thanh ra tay với Phạm Ngũ Lão.

“Đi chết đi” - Bạch Thanh bóp cò, mũi tên từ cây cung bắn ra.

Nhưng ngay lúc đó, Phạm Ngũ Lão lại có một hành động né khỏi tầm bắn của Bạch Thanh, mũi tên vô tình trúng vào người của Đông. Biết mình thất bại, mũi tên đó càng khiến tình hình hoảng loạn, Bạch Thanh ngắm bắn thêm hai phát nữa vào A Tiêu và Lan Chi để khiến tình hình càng thêm hỗn loạn hòng thoát thân. Nhân cơ hội đó, Bạch Thanh cũng nhanh chóng thoát thân, lẫn vào đám người hỗn loạn kia, ầm thầm biến mất trước sự truy đuổi của Phạm Ngũ Lão.

“Khốn kiếp. Tại sao lại có thể thất bại như vậy được. Ngươi đường đường là thần tiễn số một Đại Nguyên ta mà lại thất bại như vậy. Thật mất mặt Ám Quân mà” - Tinh Kha tức giận khi Bạch Thanh báo tin kế hoạch thất bại.

“Xin lỗi Tinh Kha đại nhân. Tôi xin được lập công chuộc tội”

“Thôi không cần đâu. Ta lên kế hoạch lại từ đầu. Bây giờ đã bứt dây động rừng rồi, bước tiếp theo phải hết sức cẩn thận. Bạch Lam tiếp tục giám sát Phạm Ngũ Lão, có tin tức gì thông báo ngay cho ta.

Những ngày tiếp theo, Bạch Lam theo dõi Phạm Ngũ Lão, cũng không quên theo dõi hành tung của đám người Phan Đông, và với thân thủ của mình, Phạm Ngũ Lão không cách nào nhận ra sự theo dõi của cô.

Còn với Tinh Kha, hắn không từ bỏ mục đích hắn tới đây để tìm Phan Đông, hắn dò hỏi khắp thành Thăng Long mới biết rằng người mà Bạch Thanh bắn trúng, đó chính là Phan Đông.

“Vừa hay, hai con mồi lại chung một chỗ. Lần này ta sẽ không để các ngươi thoát khỏi bàn tay của ta thêm một lần nào nữa”.

Để tiện việc ám sát cả hai mục tiêu, Tinh Kha cho dời đến đối diện Đại Hình Bộ, ngày đêm quan sát Đại Hình Bộ lúc này đã được Đinh Vũ sắp xếp thêm lực lượng sau khi Đông bị ám sát.

Với số lượng người đông đến như vậy, thân thủ cũng không phải dạng vừa, thật khó để Tinh Kha có thể thực hiện mưu đồ của mình. Hắn đã tự mình vào thế khó vì sự tham lam, muốn kết thúc Phạm Ngũ Lão và Phan Đông cùng một lúc.

Kế hoạch ám sát của Tinh Kha liệu có thành công không? Với vết thương chưa khỏi của mình, Đông sẽ làm gì để ngăn chặn mối nguy hiểm tiềm tàng này? Và liệu lần gặp mặt này, Anh Di có thay đổi quyết định ở lại Đại Việt để trở về Ám Quân hay không?

Bạn đang đọc Đại Trần Ký sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.