Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm dò một chút

Tiểu thuyết gốc · 1349 chữ

Nhìn xuống phía dưới, hầu hết các di nương đều có con cái bên cạnh. mồm năm miệng mười thi nhau nói, duy chỉ có một di nương còn rất trẻ, chưa có con, bộ dáng thanh cao, không quan tâm chuyện xung quanh, người này là ai a? Phu nhân tức mẹ Tô Dụ Như đã mất từ lâu, đại ca lại không có ở nhà, cũng không thể suốt ngày tìm lão thái thái cùng cha xin giúp đỡ trừng trị mấy kẻ quấy rối này được. Có lẽ vị di nương này có đủ khả năng ngồi lên ngôi vị cao nhất, đồng thời nhìn phong thái này thoạt nhìn là người tốt. Tô Dụ Như quay sang hỏi lão thái thái đang lắng nghe mấy vị di nương tám chuyện:

“ Lão thái thái!”

“Ưm, sao vậy Như nhi, con mệt sao?”

“ Không phải, con chỉ muốn hỏi, vị di nương kia là ai vậy?” Nói nói cô chỉ tay về phía vị di nương ngồi ở cuối cùng, ăn mặc thanh lịch, lại có chút nhan sắc, bất quá thần thái là không thể coi nhẹ.

“ Con nói Ngũ di dương, Đó là vị di nương trẻ tuổi nhất ở đây, lúc trước ra ngoài ta bắt gặp bị thương rất nặng, lại bị xua đuổi, cũng như con không nhớ gì cả, ta liền đem về. Ban đầu nàng không chịu làm vợ lẽ, chỉ muốn hầu hạ ta trả công cứu mạng, song ta lại muốn Quốc Cường có thêm con nỗi dõi nên khuyên nhủ nàng. Cuối cùng nàng vì trả ơn cũng đồng ý. Nàng vẫn chưa có con, lại là người mới, nếu con thấy hứng thú thì qua lại một chút”

        Cô gật gật đầu. Thì ra là vậy. Nhưng nhìn dáng vẻ đó, tay chân nhìn yếu ớt, chắc hẳn cũng không phải người có thân phận bình thường. Lại nghe lão thái thái nói cầm kì thi họa thành thạo, là người tốt nhất ở đây. Vậy thì cô phải gần gũi một chút mới được, tìm cách đưa cô ấy lên cao, dù sao cô ấy cũng chưa có con, hơn hết nếu để người khác lên thay thì khả năng cao nhất sẽ thuộc về nương của Tô Linh Nhi. Nếu vậy, cô phải hành động nhanh mới được. 





        Sau khi rời khỏi chỗ này, cô về phòng ăn chút điểm tâm rồi sang Nam phòng, đến chỗ Ngũ di nương. Vào đến trong sân, cô mới thấy rất nhiều loài hoa khác nhau, thi nhau nở rực rỡ, mà lại có một điểm chung đó là hương thơm rất nhẹ không ngào ngạt như nhiều loài hoa khác. Cái này cô rất thích, liền đi lại chỗ bông hồng gần nhất ngắm nghía một chút, cái này mà làm nước hoa hồng chắc chắn rất tốt. Ở thế giới này mĩ phẩm cũng nhiều, nhưng dưỡng nhan lại không có là bao, phần đa là do da đẹp sẵn nên không dùng. Nhưng ai có thể biết trước được chứ, vẫn phải dưỡng mới tốt. Ngũ di nương nghe nói Đại tiểu thư qua đây vẫn có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đi chuẩn bị kĩ càng để đón khách. Lúc ra khỏi cửa đón thì thấy Tô Dụ Như đang vô cùng hứng thú với mấy bông hồng của nàng tự tay trồng. Không ngờ vị đại tiểu thư này lại có sở thích giống nàng, xem ra mấy tin đồn không hay về cô cũng phải xem xét lại. Cô mở miệng gọi:

“Đại tiểu thư!”

“ A, Ngũ di nương!” Cô quay người đáp lại. Lúc này tiếp xúc gần cô mới nhìn rõ, từ cách đi đứng nói chuyện, đều rất bài bản, tuy rằng ngoại hình không phải quá xuất sắc nhưng vẫn rất thanh tú, ưa nhìn, thảo nào lão thái thái lại nhất quyết gả nàng cho phụ thân.

“Đại tiểu thư xem ra rất thích mấy bông hồng này. Nếu muốn cứ hái về một ít.”

“ Vậy phải đa tạ Ngũ di nương rồi”

  Ngũ di nương cười cười rồi nắm tay nàng dắt vào phòng khách ngồi nói chuyện. Nàng vừa rót trà vừa hỏi:

“ Không biết Đại tiểu thư đến thăm di nương có chuyện gì a?” Bởi vì nàng mới vào phủ không lâu, nên cũng chỉ có 3 nha hoàn bên cạnh, mấy việc như vậy cũng là nàng tự tay làm hết.

“ Cũng không có gì, ta chỉ thấy di nương ở đây có chút buồn tẻ nên sang hỏi thăm chút thôi. Hơn nữa ta cũng là giống di nương, không nhớ chút gì, cũng là có chút đồng cảm a”

“Đại tiểu thư quá lời rồi, đây là trà hồng đào tự tay di nương pha chế, rất tốt cho thai nhi nên tiểu thư cứ an tâm”

“ Cảm ơn di nương”. Cô vừa uống vừa xem sắc mặt của Ngũ di nương, quả thật không có dấu hiệu của việc nói dối mất trí, nhưng nếu là diễn vậy thì quá không đơn giản rồi. Cho dù là thật hay giả thì cô cũng phải để bên người mới thuận tiện. Nếu là thật cũng tiện bảo hộ, sau này đưa lên cao, rồi sẽ tốt cho cả hai. Nếu là giả thì phải giữ bên người mới chắc chắn được, đề phòng việc bị phá rối từ trong. Lâu nay nàng luôn có dự cảm đứa bé trong bụng nhất định sẽ khiến cuộc sống của nàng không mấy suôn sẽ nên phải có thế lực từ nhà mẹ mới yên ổn được. Cô mở lời:

“ Ngũ di nương ở đây có tiện không? “

“ Cũng bình thường thôi, lúc trước đến chỗ ở còn không có, bây giờ có chỗ ăn chỗ ở, lại có người hầu hạ, ta vẫn rất thỏa mãn a.”

        Nàng quả thật rất thỏa mãn, không có người quấy rối, chỉ chăm chút vườn hoa nhỏ, nghiên cứu mấy loại thảo dược, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhạ, yên bình. Nhưng có lẽ sẽ không như ý đi, vì nàng đã có thai rồi. Tất nhiên chuyện này nàng cũng không nói ai nghe, tự mình nhận ra thôi. Nàng phải hảo hảo chăm chút đứa bé này thật cẩn thận mới được, không thể để nó xảy ra chuyện gì bất trắc. Tô Dụ Như nghĩ nghĩ rồi tỏ ý muốn quay về, nàng đã thăm dò kĩ càng, nhưng nếu mới như vậy đã dẫn về Tây phòng được, như vậy quá lộ liễu, lại không có lý do hợp lý. Nhưng Tô Dụ Như đoán chắc các di nương lúc sáng thấy hành động cùng sủng ái của lão thái thái với Ngũ di nương sẽ nhanh chóng quấy rối thôi. Đến lúc đó nàng đưa đi cũng chưa muộn a. 





      Tô Dụ Như dặn mấy người nha hoàn cùng tì nữ bên cạnh về trước, nàng muốn đi dạo chút mới quay về. Nhưng nói thế nào họ cũng không nghe, còn bảo cái gì mà lão thái thái cùng lão gia không cho phép để nàng ở lại một mình. Thật tức chết nàng mà. Dùng dằng hồi lâu, nàng quyết định quay về, lên giường nằm ngủ cho qua ngày. Nằm trên chiếc giường êm ái, nàng nhận ra bản than hoàn toàn thích ứng với ở đây rồi, xưng hô theo cách gọi thời xưa, ăn mặc cũng rắc rối, ngày ngày chỉ nằm trong phòng. Rồi nàng ngồi bật dậy. Cười gian xảo, cũng nên tạo chút thế lực rồi, bị chỉ trích như vậy cũng không vui vẻ gì, nàng phải mau chóng làm bọn họ câm miệng lại. Vả lại đại tiểu thư nàng đây, không thích bị người ta nắm điểm yếu đâu nha, càng không muốn đứa con này chịu ủy khuất gì khi sinh ra, chưa nói đến bên ngoài, ít nhất trong phủ này là không thể…
Bạn đang đọc Đại tiểu thư thế kỉ 21 sáng tác bởi AnHạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnHạ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.