Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mọi việc đều nắm rõ

Tiểu thuyết gốc · 1387 chữ

Ngày ngày nàng đều đến chỗ Ngũ di nương chơi đùa. Có khi còn ngủ tại đó luôn. Đến đây cũng đỡ buồn chán, tài nghệ của Ngũ di nương rất cao nha, nàng cũng là học được nhiều cái bổ ích, cũng tốt cho tương lai sau này. Chính nàng cũng thấy may mắn vì bản thân có học qua chữ Hán, nếu không đảm bảo bản thân sẽ trở thành kẻ mù chữ á, rất xấu hổ. Lâu dần nàng cũng phát hiện ra Ngũ di nương đúng là bị mất trí, lại rất gần gũi với nàng nên bây giờ nàng lại có them một người đáng tin tưởng. Có điều sao nhìn di nương lại có dấu hiệu có thai vậy nhỉ? Vì chính nàng cũng đang có mà, lại chỉ có ba tháng nữa sẽ sinh.

Kết quả tối hôm đó, nàng ngủ lại, di nương bỗng nói với nàng ngay chuyện này:

“Đại tiểu thư. Có lẽ người cũng đã nhận ra ít nhiều, ta quả thật như người nghĩ!”

“ Chúc mừng di nương nha, vậy là ta có tiểu đệ đệ rồi.” Cô vui mừng xoa xoa cái bụng bắt đầu to lên của Ngũ di nương.

Ngũ di nương cũng là không ngờ Tô Dụ Như lại chỉ nói như vậy, không hỏi xem nàng có từ bao giờ, con trai hay con gái, chỉ chăm chăm nói nàng nên cẩn thận một chút, ăn uống bổ dưỡng. Nàng cũng là an tâm, lại càng them tin tưởng vị tiểu thư này hơn.

Chuyện nàng gần gũi với Ngũ di nương đương nhiên là lan truyền khắp phủ rồi, còn xuyên tạc đủ chuyện trên trời dưới đất, đều nói rằng hai người cùng là kẻ lẳng lơ chuyên đi dụ dỗ nam nhân. Đến cả mấy người nha hoàn bên cạnh nàng cũng nói to nói nhỏ. Đúng là không để tiểu thư nàng đây vào mắt mà. Ngũ di nương luôn nói nàng nhẫn nhịn giữ gìn đứa nhỏ, nhưng nàng trông có vẻ giống người dễ bắt nạt sao, trước khi xuyên qua đây, nàng cũng học rất khá môn Taekwondo đấy nhá. Nhưng vì có thai nên nàng vẫn chưa cử động tay chân nhiều, mỗi tối chỉ luyện một chút để cải thiện sức khỏe cho hai mẹ con thôi.

Sáng hôm sau lúc nàng ngủ dậy, đang thủ thỉ thâm tình với đứa bé, tâm trạng vốn rất tốt, lại nghe mấy tên nha hoàn ngoài phòng nói xiên xỏ chuyện nàng mang thai. Nàng liền thay đồ một chút ra dạy dỗ bọn cẩu nô tài này, thuận tiện thay luôn một đám người hay tám chuyện. Không diệt được kẻ đằng sau truyền lời thì cũng phải cho bọn tay chân này thấy nàng không dễ đụng chứ. Đừng tưởng nàng không có gián điệp liền không biết mấy chuyện này do mấy vị di nương rảnh rỗi làm mất thanh danh của nàng sao? Hừ, tiểu thư đây xuyên từ thế kỉ 21 đến đấy, mấy chuyện cỏn con này còn không nhận ra sao. Nàng làm mấy vết bầm tím trên mặt, rồi lấy son và chì kẻ mày vẽ vài vết trên tay, lấy ít máu trên ngón tay bôi vào. Đi ra nơi đám người đang tụm năm tụm bảy nói chuyện. Thấy nàng đi ra với bộ dáng đó, bọn họ còn đang thắc mắc liền nghe nàng quát lớn:

“ Sao? Muốn nói thì nói thẳng nơi mặt ta đây, nói sau lưng có gì hay ho chứ?”

Có người khinh bỉ nàng :

“Đại tiểu thư ngài cũng quá kiêu căng rồi, mang thai đến mức đó rồi còn tỏ vẻ không có lỗi lầm gì chứ, nếu là ta, ta đã đi nhảy cầu chết rồi.”

Buồn cười, không phải chủ nhân trước của cái thân thể này cũng tự tử bất thành rồi sao, à không là chết rồi mới đúng. Giờ còn nói nàng mặt dày sao, xem nàng dạy dỗ bọn nô tài này như thế nào đây. Nàng cười gian xảo tiến lại gần, bắt đầu ra tay đánh bọn họ. Thấy nàng dám đánh nhau lại còn rất có khí lực, không giống đại tiểu thư chân yếu tay mềm dễ bị bắt nạt giống như trước nữa, liền có kẻ chạy đi mach lão gia. Nàng cười cười, càng tốt, càng dễ thực hiện. Vốn dĩ nàng giả vờ thương tổn trước vì đoán chắc không ai động được đến một cọng lông tơ của nàng . Bây giờ nàng thoải mái đánh đấm một trận. Nghe tiếng bước chân xa xa, nàng liền dừng tay, thấy nàng lùi bước, nghĩ nàng đã mệt, những kẻ bị nàng đánh đau liền tiến lên đánh nàng, nàng liền giả vờ ngã xuống, ôm bụng bảo vệ bảo bối không bị kinh hãi.

Lão thái thái cùng Tô Quốc Cường vừa đến thấy nàng chật vật nằm dưới đất còn đám nô tài lại đánh đấm, tể tướng tức điên lên, chạy lại đánh bọn nô tài không phép tắc này bay ra chỗ khác, còn mình lại ôm Tô Dụ Như, trong lòng đau như cắt. Lão thái thái cũng minh mẫn kêu người đi gọi đại phu. Sau đó, tể tướng ôm nàng vào phòng. Còn đám nô tài đó đương nhiên bị đem ra xử lý rồi. Nàng nhếch môi. Dám khinh thị nàng sao. Chán sống rồi mà. Liếc mắt thấy cô tì nữ vẫn đi bên cạnh, đúng là không đơn giản, cô ghét nhất chính là thể loại gian xảo này mà. Nằm trên giường cô khóc thút thít, tể tướng nói gì cô cũng không trả lời, đại phu bảo cô chỉ bị thương nhẹ, may mắn đứa bé không có chuyện gì. Mấy vị di nương còn xóc xỉa:

“ Thanh danh chưa đủ tốt sao còn gây náo loạn trong phủ”

“Đúng vậy, không lo an an ổn ổn sinh trong im lặng đi còn muốn làm to lên cho cả thiên hạ này đều thấy sao?”

“ Thực xấu hổ mà”

Nói nàng, bọn họ chưa đủ tư cách lọt tai, nhưng mà nhắc đến đứa bé thì không xong đâu. Nàng ngoảnh sang bày vẻ mặt đáng thương như bị bỏ rơi:

“ Phụ thân, có phải ta cố tình đâu là do bọn họ suốt ngày nói như vậy, ta không kìm được mới ra dặn dò bọn họ im lặng tránh nói ra ngoài, ai ngờ,… hức hức”

Thấy Tô Dụ Như nhu vậy, tể tướng liền phát cơn thịnh nộ, bắt thay hết toàn bộ người trong Tây phòng, rồi để nàng tự chọn coi như đền bù chút ủy khuất nàng chịu. Nàng hài lòng nhưng đâu thể dễ dàng như vậy:

“ Người xem, ta từ nhỏ không có mẫu thân, thực muốn có tình thương, phụ thân lại không hay ở cạnh, mấy vị di nương liền ủy khuất con”

Tô Quốc Cường biết cô còn để mấy lời di nương đó để trong long, sợ nàng lại nghĩ bậy bạ liền cấm túc mấy người lắm lời đó một tháng vì không giữ bổn phận. Mấy vị di nương chỉ biết vò nát khắn tay, hướng sát khí đến nàng. Nàng cũng là đắc ý đáp trả. Thấy nàng nhắc đến mẫu thân, lão thái thái lại buồn lòng:

“ Như nhi, nếu con thấy buồn thì đến ở cùng ta, ta chăm sóc con được không?”

“ Không cần đâu ạ, hằng ngày con vẫn ở cạnh Ngũ di nương” Nàng hướng ngũ di nương mỉm cười.

Thấy ánh mắt của nàng, Tô Quốc Cường liền dụ dỗ:

“ Nếu vậy, hay để Ngũ di nương đến Tây phòng cùng con được không?” Ngũ di nương cũng được lòng tể tướng, lại nghĩ hiếm khi nàng mở lòng, liền trao cho nàng, tránh nàng lại ngày ngày đau buồn. Vậy là ổn rồi, một công đôi việc. Nàng cũng không nghĩ là Tô Quốc Cường cùng lão thái thái yêu chiều nàng như vậy. Nàng cứ nghĩ phải tốn không ít tâm tư nữa mới có thể hoàn thành việc này chứ. Thật không ngờ lại nhanh như vậy a

Bạn đang đọc Đại tiểu thư thế kỉ 21 sáng tác bởi AnHạ

Truyện Đại tiểu thư thế kỉ 21 tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnHạ
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.