Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếp Trước Của Bọn Nhỏ

Phiên bản Dịch · 1365 chữ

Nín thở!

Bạch Tuyết triệt để thua với anh rồi !

Tra tấn không chết cô, anh còn chưa xong!

Không cam lòng trợn trắng mắt, choáng -- Lang Vương vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của Bạch Tuyết.

"Này? Người phụ nữ, cứ như vậy đã xong! Thật đúng như đứa em gái cùng cha khác mẹ của em nói!" Lang Vương chơi đùa nói, ai ngờ?

Bạch Tuyết lúc đầu bị mệt mỏi choáng váng, bỗng nhiên mở đôi mắt ra, bời vì cô loáng thoáng nghe được Lãnh Dạ nói cái gì mà em gái?

Nhìn cô gái nhỏ trợn đôi mắt đẹp như bị đánh máu gà, trong nháy mắt lấy lại tinh thần.

"Ai nói em hả?" "Bạch Lan." "Nó nói em cái gì?" Bạch Tuyết lập tức khẩn trương lên, bời vì Bạch Lan từ nhỏ đã làm bại hoại thanh danh của cô, khi còn bé nói cô là kẻ trộm, chẳng lẽ vừa rồi lại ở sau lưng nói xấu cô sao?

Đáng giận!

Khi còn bé khi dễ cô còn chưa tính, hiện tại còn muốn khi dễ cô sao?

Mơ tưởng!

Cái cừu oán này không hết.

"Em không choáng nữa hả?" Lang Vương ra vẻ hiếu kỳ hỏi.

"Không choáng, nói cho em biết, nó nói với anh cái gì rồi hả?" Bạch Tuyết gấp gáp hỏi.

Đều bị người ta cưỡi lên trên cổ rồi, nào còn có tâm tình choáng!

"Cô ta nói thân thể em không có sức, chính là ngực cũng không lớn bằng cô ta, còn muốn để cho anh sờ, em nói anh là loại người như vậy sao! Anh không sờ, cô ta còn không cam tâm, trực tiếp cởi quần áo! Tuy nhiên anh rất có định lực, nhưng cũng bị kích thích kém chút! Còn nói để cho anh ngủ với cô ta, nhất định khiến anh biết cái gì là cao thủ trên giường, còn để cho anh dễ chịu không dứt! Cô ta nói công phu trên giường của em khẳng định là bình thường! Anh nói với cô ta: Em trên giường có thể lợi hại! Thế nhưng, cô ta không tin!" Lang Vương rất vô tội nói, giọng điệu cũng thay đổi.

Bạch Tuyết nói không ra lời, trong lòng bùng nổ, hỗn đản -- dám quyến rũ người đàn ông của cô, thật sự cho rằng cô là Bạch Tuyết lúc trước hay sao?

Không phải không tin công phu trên giường của em không ra hồn sao? Vì sao không chứng minh công phu trên giường của mình một chút.

"Anh nói thân thể em không có sức? Anh nhìn thấy ngực nó rồi hả?" Lang Vương cúi đầu, ra vẻ ủy khuất nói: "Anh không sờ, không nghĩ tới cô ta lại cởi quần áo, thấy thì thấy thôi, bất quá không lớn bằng em, thật, bên trái cô ta còn giống như lớn hơn một chút." Lang Vương chơi đùa nhìn cô gái nhỏ.

"Hừ -- anh nhìn cẩn thận a, thế mà còn nhìn ra bên trái lớn hơn. Còn có, công phu trên giường của em thật kém sao?" Bạch Tuyết giận điên lên, IQ giảm xuống, lửa giận công tâm. Cô hoàn toàn không nhìn thấy trong mắt Lang Vương có đắc ý, trong con ngươi giống như muốn nói: Tức giận đi, nhanh tức giận đi, nhanh tới giúp anh hoàn thành sau cùng đi.

"Anh thật không có nhìn mấy lần, chỉ nhìn qua." Lang Vương vô tội nói.

"Nhìn hai mắt sao? Anh còn thấy người ta một lớn một nhỏ nhỏ! Ai mà tin! Vậy em hỏi ngươi, em cái nào lớn cái nào nhỏ?" "Của em? Thật đúng là khó mà nói! Anh nhìn không rõ ràng lắm!" "Cái gì? Anh nói cái gì? Hỗn đản, anh nhìn không rõ ràng, làm sao lại không thấy rõ ràng? Mắt anh mù sao? Coi như mắt anh mù, vậy anh cũng sờ ngắm vô số lần chứ? Phải biết rõ!" Bạch Tuyết tức hổn hển gầm nhẹ.

"Không có mò ra, sờ soạng cái này, lại quên cái kia lớn bao nhiêu?" Lang Vương bình tĩnh hồi đáp, giống như anh nói thật.

"Anh chính là một tên khốn kiếp, em không nói sờ vô số lần, nơi này bị anh ăn cũng ăn vô số lần rồi!" Bạch Tuyết phát điên.

Lúc này, nếu như Bạch Tuyết tỉnh táo, nhất định có thể nhìn ra trong lúc đó Lãnh Dạ biểu lộ có chút giả dối, nhưng mà, bây giờ cảm xúc cô mất khống chế nghiêm trọng, không cách nào biện luận thật giả, trong đầu của cô chỉ biết là Bạch Lan quyến rũ đàn ông của cô, còn ở trước mặt đàn ông của cô cởi quần áo, còn muốn ngủ cùng với người đàn ông của cô!

Cô sao có thể không vội, cô sao có thể tỉnh táo!

"Ăn được là ăn gì. . ." Lang Vương dừng một chút, giống như là đang chất vấn Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết nào chịu để anh chất vấn.

"Được, anh không nói, hiện tại em liền để anh biết cái gì là cao thủ! Anh chờ đó cho em." Bạch Tuyết đứng dậy, thuận tiện mặc một bộ đồ ngủ đi ra, chỉ chốc lát sau bưng tới một chậu nước, còn có một cục xà phòng đi tới trước mặt Lãnh Dạ.

"Đứng dậy, rửa sạch sẽ." Lang Vương rung động, quả nhiên cô bị kích thích không nhẹ! Vì cùng Bạch Lan phân cao thấp, thế mà dốc hết vốn liếng rồi!

Nghe được cô trần trụi trêu chọc, lúc này thụ sủng nhược kinh lại là Lang Vương.

"Nhìn cái gì vậy, nhanh rửa đi, em không chờ được nữa rồi." Bạch Tuyết vô cùng lo lắng gầm nhẹ.

"Em đừng như vậy, anh rất có áp lực! Ôn nhu, nhẹ nhàng một chút." Lang Vương một bộ tiếp nhận bị ức hiếp, để Bạch Tuyết buồn cười.

"Ha ha ha. . . Nhanh tắm một cái, nơi đó đã ô uế, chờ một chút em sẽ cho anh biết công phu trên giường của em đến cùng thế nào?" Bạch Tuyết vẫn là không phục.

"Tốt a, để chứng minh em là cao thủ, anh sẽ phối hợp tốt với em!" Lang Vương một bộ tráng sĩ đi không trở lại, ngồi xuống tẩy rửa lão nhị.

Một lát sau.

"Rửa sạch rồi." Lang Vương một bộ tiểu tức phụ bị ức hiếp nói ra.

"Ừm, qua nằm trên giường đi, chờ em, đem quần áo cởi hết." Một tiếng này, Bạch Tuyết cố ý tiến sát vách vách tường nói, cũng là để Bạch Lan nghe được cô muốn sử dụng đàn ông của cô thế nào rồi. Dám quyến rũ đàn ông của cô, muốn ngủ với đàn ông của cô, kiếp sau đi!

Bạch Tuyết đi qua phòng tắm đổ nước bẩn.

Lang Vương rung động!

Cô gái nhỏ vừa rồi đã nhẹ nhàng đến mấy lần, hiện tại thế mà cao ngạo như vậy, xem ra vừa rồi chuyện của Bạch Lan là đả kích rất lớn đối với cô.

Kỳ thật, Bạch Tuyết từ nhỏ đã bị Bạch Lan khi dễ, trong lòng đè ép lửa giận, đã không phải là một ngày hai ngày, là giận vài chục năm, một người đã chịu vài chục năm, lúc này, cuối cùng lửa giận muốn bạo phát.

Chỉ chốc lát sau, cô trở về, cửa cũng không khóa, trực tiếp đóng lại.

Giống như coi Bạch Lan xông tới cô cũng không sợ.

"Người đàn ông, rất ngoan, em tới, em trước tiên vởi quần áo, chờ ngoan ngoãn nhé." Bạch Tuyết cố ý đề cao giọng nói nói ra.

Bạch Tuyết lấn thân mà lên, đem từ trên hướng xuống Lang Vương hôn hết một lần, hài lòng nói: "Có phải rất dễ chịu hay không?" Lang Vương không biết nói gì!

Bạch Tuyết ra đòn sát thủ, một tay nắm chặt chân thứ ba của anh, trầm thấp lại hỏi: "Thoải mái hay không?"

Bạn đang đọc Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Chiều Mà Hoảng của Hi Vũ Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hằng_Chun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.