Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dục tình

Phiên bản Dịch · 2077 chữ

Lý Mộ đưa Liêu Trai cho Tô Hòa đọc là vì muốn thay đổi thành kiến về nam tử trong lòng nàng, không phải để nàng xoắn xuýt hỏi han vấn đề nhàm chán này.

Càng không phải để nàng hiểu lầm hắn có phải đang ám chỉ nàng điều gì hay không.

Lý Mộ há to miệng, đáp: "Việc này, việc này không quan trọng..."

Tô Hòa lại cầm quyển sách kia lên, bảo:

"Nhắc đến mới thấy, trong quyển sách này không chỉ có nữ quỷ, còn có nữ yêu, thậm chí là Long tộc, ngươi không phải có đam mê đặc thù gì chứ..."

Lý Mộ tỏ vẻ nghiêm túc đáp:

"Dĩ nhiên không phải... Ta chưa thành thân, nguyên dương vẫn còn, sao có thể có đam mê kia chứ, ý của ta là tình yêu không có giới hạn, mặc kệ là người, yêu hay quỷ đều có quyền tự do yêu đương..."

Tô Hòa đáp:

"Xem như thật có cũng không sao, nói thế nào ta cũng là tỷ tỷ của ngươi, muốn lần sau ta bắt nữ quỷ ngưng hình đưa cho ngươi không?"

"Ta còn có việc ở nha môn, cáo từ..."

...

Đi ra vịnh Bích Thủy, Lý Mộ mới thở phào một hơi, lần thứ nhất gặp mặt hắn liền biết Tô Hòa không phải là đèn đã cạn dầu, sau này thân với nàng hơn, Lý Mộ đã có chút theo không kịp tốc độ lái xe của nàng.

Quả nhiên, nữ quỷ có đạo hạnh hai mươi năm không giống với âm linh vừa chết như Lâm Uyển, lần sau hắn cũng không cần mang bản thảo phần sau Liêu Trai theo, miễn cho nàng tưởng rằng hắn đang ám chỉ điều gì, nhất thời cao hứng xem hắn như đồng loại của nàng. Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng có suy nghĩ này...

Lý Mộ xem nàng như bạn bè, nàng lại luôn muốn mệnh của hắn.

Bạn bè thì bạn bè, lúc nên đề phòng vẫn phải đề phòng.

Về đến huyện thành, khi đi ngang qua thư quán, hắn đứng đằng xa liếc mắt nhìn qua. Liêu Trai đã chính thức bán ra hai ngày trước, lượng tiêu thụ cũng không cao lắm nhưng thư quán cũng không lỗ vốn, còn kiếm lời chút đỉnh.

Vân Yên Các chỉ là một thư quán mới mở nên sức ảnh hưởng chỉ gói gọn trong huyện Dương Khâu, thành thử số lượng độc giả cũng không nhiều, lại có nhà khác cạnh tranh, thế nên muốn quyển Liêu Trai đầu tiên trở thành cơn sốt, đạt được tự do tài chính là chuyện không thể nào.

Cũng may người biết chữ đều tương đối giàu có, mỗi thư quán đều có độc giả cố định. Vân Yên Các vừa mở không lâu, chính đang ở giai đoạn hấp dẫn khách hàng, mặc dù Liêu Trai cũng là tiểu thuyết thần tiên ma quái nhưng nội dung vô cùng đa dạng, bất kể là muốn xem tình yêu đôi lứa, khủng bố kinh dị, kỳ văn dị sự hay trong đêm tối tịch mịch khó nhịn YY nữ quỷ, nữ yêu, một quyển Liêu Trai đều có thể thỏa mãn.

Lý Mộ chú ý hôm nay khách trong cửa hàng đều nhiều hơn ngày thường ba thành.

Về quyển Liêu Trai tiếp theo, hắn dự định sẽ bán theo cách chia hoa hồng, mặc dù cách này sẽ làm giảm khoảng tiền nóng hắn nhận được, nhưng lại có lợi ích ổn định về lâu dài, cộng thêm tiền cải biên ca khúc, diễn kịch và tiền hắn kiếm được từ việc kể chuyện, mặc dù không thể một đêm thành phú ông nhưng cũng đủ để cho hắn thoát nghèo.

Không phải mỗi ngày nha môn đều có chuyện, Lý Mộ còn nửa tháng dưỡng thương ở nhà. Trong nửa tháng này, hắn dự định sẽ thu thập đầy đủ nộ tình, hắn cũng đã nhắc lão Vương nếu có vụ án thích hợp thì để Trương Sơn tới kêu hắn.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Mộ ngoại trừ mỗi ngày cố định đi trà lâu thu hoạch nộ tình, phần lớn thời gian còn lại đều ở nhà tu hành.

Mỗi khi ngưng tụ được một phách, pháp lực của hắn đều sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng quan trọng nhất vẫn phải khổ tu Dẫn Đạo Chi Thuật như bình thường.

Ngoài ra, mỗi ngày hắn còn tốn một khoảng thời gian nhất định dùng pháp lực ôn dưỡng Bạch Ất. Chất liệu của pháp khí đương nhiên quan trọng, nhưng càng về sau, muốn tăng lên phẩm giai chủ yếu nhờ vào chủ nhân. Một món pháp khí bất phàm, cộng thêm pháp quyết chữ "Binh" sẽ có tác dụng xuất kỳ bất ý trong lúc hắn giao đấu với yêu quỷ.

Cùng lúc Lý Mộ đang bế quan tu hành, một quyển sách mang tên Liêu Trai yên lặng lưu truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ của huyện thành Dương Khâu.

Bộ tiểu thuyết này do Vân Yên Các khắc bản, hoàn toàn khác với thoại bản bình thường. Nói đúng hơn, nó là tập Đoản Thiên tiểu thuyết, nghĩa là tập hợp của mấy chục câu truyện khác nhau, những câu truyện này có dài có ngắn, ngắn thì hơn trăm chữ, dài thì hơn mấy ngàn, số lượng từ không theo quy luật nào, nội dung cũng thiên kỳ bách quái, hỗn loạn vô ngần.

Mấy ngày đầu, chỉ có độc giả tìm của lạ mới mua đọc, về sau, người tìm mua cuốn này bỗng nhiên nhiều hơn, điều này cũng dẫn tới sự chú ý của hiệu sách khác.

Bọn họ vắt óc mang quyển sách này ra mổ xẻ, phân tích, cuối cùng đưa ra hai nguyên nhân sở dĩ Liêu Trai được hoan nghênh.

Đầu tiên là mới.

Mười mấy năm qua, tiểu thuyết mô tả yêu quỷ tinh quái vẫn rất thịnh hành, sáo lộ liên tục thay đổi, nhưng cuối cùng vẫn trốn không thoát bốn chữ 'trảm yêu trừ ma'.

Song, Liêu Trai thì khác, yêu quỷ tinh quái trong Liêu Trai không phải hoàn toàn là tà vật chuyên hút máu, câu hồn đoạt phách của con người, mà một bộ phận trong đó được mô tả sống động, có máu có thịt, có tình có nghĩa, về mặt tình cảm không khác gì con người.

Cách viết mới lạ này hấp dẫn không ít độc giả.

Thứ hai là rộng.

Quyển sách Liêu Trai này là tập hợp của rất nhiều câu chuyện, cũng không có chủ đề cố định.

Người muốn xem tình yêu đôi lứa, trong sách có Tiểu Thiến, An Ninh.

Người muốn xem chuyện cười hài hước, trong sách có Hồ Liên, Quỷ Lệnh.

Người muốn xem kỳ văn dị sự, trong sách có Thi Biến, Người Trong Tai.

Ban đêm tịch mịch, trong sách có Quỷ Hồ với một phen đặc biệt phong tình.

Sau khi về thời gian Hiền giả (1), đạo lý trong sách lại khiến người ta tỉnh ngộ.

(1)Ý chỉ sau khi xxx

Trong một thư quán nào đó, chưởng quỹ vỗ đầu một cái, hối hận nói: “Ai da, nhìn lầm!”

Một thư quán khác có người vội vàng nói: “Mau đi tìm kẻ tên Bồ Tùng Linh này, nhìn xem có thể dùng tiền đào hắn trở về hay không, kẻ này là một nhân tài…”

Vân Yên Các, Hoàng chưỡng quỹ vẻ mặt hớn hở nhìn Liễu Hàm Yên nói:

“Cô nương mắt sáng như đuốc, lão Hoàng bội phục, có Liêu Trai, về sau thư quán của chúng ta có thể đứng vững gót chân ở chỗ này rồi.”

Gần như mỗi thư quán đều có mấy người tác giả được hoan nghênh và mấy đầu sách nổi tiếng để quảng cáo. Vân Yên Các vừa mở không lâu, độc giả cũng không nhiều, nhưng Liêu Trai bất ngờ bán chạy để bọn họ thu hút được một nhóm độc giả lớn, chỉ cần mỗi quyển tiếp theo đều duy trì tiêu chuẩn sẽ giữ lại được những người này trở thành độc giả cố định của thư quán.

Liễu Hàm Yên ho nhẹ một tiếng cũng không nói gì.

Thật ra, lúc trước nàng chỉ cảm thấy Lý Mộ đáng thương, ngay cả hắn viết gì nàng cũng chẳng thèm nhìn, càng không nghĩ tới rằng, hành động mang ý tốt lúc ấy của nàng sẽ mang đến cho hiệu sách thay đổi lớn như vậy.

Nàng cầm lấy một bản Liêu Trai, rồi nói với Hoàng chưỡng quỹ: “Ông ở đây trông tiệm, ta có một số việc nên về trước.”

Trong tiểu viện, Vãn Vãn ăn no uống say, vừa mới trở về, Lý Mộ nghỉ ngơi một lát liền bắt đầu luyện tập kiếm phổ Lý Thanh cho hắn.

Mặc dù Bạch Ất kiếm là pháp khí, nhưng cũng giống đao kiếm bình thường, chỉ có phối hợp kiếm chiêu mới phát huy ra uy lực lớn nhất được.

Khi Lý Thanh giao đấu với Hổ Yêu kia, Hổ Yêu cậy vào một thân man lực và bản năng dã thú để chiến đấu, còn nàng dựa vào thân pháp linh hoạt và kiếm chiêu trong tình huống lực lượng không chiếm ưu thế mà vẫn dễ dàng ngăn chặn Hổ Yêu kia, khi đó, Lý Mộ lập tức kiên định ý nghĩ củng cố những kỹ năng cơ bản này.

Những công phu cơ sở này không thể luyện cấp tốc, vỏn vẹn kiếm chiếu cơ bản đã có hơn mười thức, mà muốn luyện tập kiếm chiêu phức tạp thì phải nhuần nhuyễn kiếm chiêu cơ bản trước đã.

Mặc kiếm, vân kiếm, phách kiếm, quải kiếm, tạo kiếm, điểm kiếm…

Dưới ánh mặt trời chói chang, Lý Mộ luyện tập kiếm chiêu một lần lại một lần trong sân mà không sợ người khác làm phiền, cho đến khi toàn thân ướt đẫm mồ hồi, cách tay bủn rủn không cách nào nhấc lên mới buông kiếm xuống. Đoạn, hắn cởi luôn cả áo ngoài và áo trong, chỉ mặt một chiếc quần dài, rồi nâng một thùng nước lạnh từ trên đầu dội xuống. Cảm giác lạnh buốt truyền từ đỉnh đầu đến chân để cả người hắn thoải mái không nói nên lời.

Sau khi trùng sinh, Lý Mộ rất hài lòng thân thể này của mình.

Ở kiếp trước, vì nằm trên giường trong thời gian dài nên thân thể của hắn đã sớm bị bệnh tật hủy hoại không còn hình dáng, mặc dù thân thể hiện tại cũng không phải vô cùng cường tráng, nhưng lại rất khỏe mạnh, chẳng qua không có thất phách nên sáng sớm tỉnh giấc vẫn còn hơi thiếu hoàn mỹ đôi chút.

Vì bộ khoái thường xuyên luyện công nên hắn cởi y phục xuống, cũng có thể thấy rõ cơ bắp cân đối và cơ bụng sáu múi mà kiếp trước hắn vô cùng hâm mộ.

Dáng người gần như hoàn mỹ, ngay cả Liễu Hàm Yên đứng ở cửa nhìn thấy, đều thoáng kinh ngạc.

Sau một khắc, nàng nhanh chóng che mắt, hoảng sợ nói:

“Sao ngươi không mặc quần áo…”

“Ta vừa luyện công xong, cởi ra cho mát…” Lý Mộ giải thích một câu, bỗng nhiên sững sờ.

Mặc dù Liễu Hàm Yên che mắt, nhưng ánh mắt vẫn lăm lăm nhìn qua kẽ hở giữa ngón tay, không chỉ có như vậy, giờ phút này, trong mắt Lý Mộ, thân thể của nàng lóe ra hào quang nhàn nhạt.

Hào quang màu vàng.

Trong bảy màu sắc của thất tình, màu vàng ------ là dục tình.

Lý Mộ thề, từ trước tới giờ, hắn thật sự chỉ xem Liễu Hàm Yên là bạn bè, tuyệt đối không nghĩ tới, hắn coi nàng là bạn, nàng lại muốn…

Lý Mộ vội vàng dẫn tia dục tình này tới, đây chính là tia dục thứ nhất hắn thu thập được, nghĩ đến người khác tu hành dựa vào cố gắng, còn hắn lại dựa vào thân thể, trong lòng không khỏi bi ai một trận….

Kim quang trên người Liễu Hàm Yên lóe lên lập tức biến mất, nàng vừa thẹn vừa giận nói: “Ngươi còn không mau quần áo vào!”

Bạn đang đọc Đại Chu Tiên Lại (Dịch) của Vinh Tiểu Vinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi madknight95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 354

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.