Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hòa thượng

Phiên bản Dịch · 2148 chữ

"Mẹ nó!"

Đột nhiên gặp chuyện đáng sợ như thế, toàn thân của Lý Mộ phát lạnh, ngay cả trái tim cũng ngừng một nhịp. Hắn nhanh chóng lùi lại theo bản năng, kéo dài khoảng cách với quỷ vật kia.

Trong đêm tối, quỷ vật kia nhếch miệng cười, bỗng nhiên nó mở miệng thổi một ngụm khí về phía trước.

Lý Mộ chỉ cảm nhận một cơn gió lạnh thổi vào mặt như thể muốn đông cứng linh hồn của hắn. Hắn muốn chạy trốn, nhưng không tài nào nhấc chân được...

Lý Mộ ý thức được, hắn thật sự gặp quỷ rồi.

Hơn nữa, con này còn không phải âm linh cấp thấp nhất. Nó là ác quỷ có thể điều khiển âm khí để tấn công...

Lý Mộ không cách nào khống chế thân thể của mình. Hắn trơ mắt nhìn quỷ vật kia từ từ đến gần, trong lòng lo lắng vô cùng. Ngay vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác lồng ngực trở nên ấm áp.

Chỗ đó có lá bùa mà Lý Thanh giao cho hắn. Lý Mộ nghe lời nàng vẫn luôn mang theo bên người.

Từ trong ngực, một dòng nước ấm truyền vào thân thể của hắn, xua tan hàn ý, cũng làm cho hắn lấy lại quyền điều khiển cơ thể.

Lý Mộ không chút do dự, hắn dùng tốc độ nhanh nhất đời mình, chạy như điên về phía huyện nha.

Hư ảnh kia đứng sau lưng của Lý Mộ, nhếch miệng cười nói: "Ngươi chạy không thoát..."

. . .

Trong đêm tối, Lý Mộ chạy như bay về phía huyện nha.

Quỷ vật hơi có chút đạo hạnh, người bình thường đều không phải đối thủ, người bình thường có thất phách hộ thể. Bình thường quỷ vật không dám tới gần, nhưng hắn lại không còn thất phách.

Huống chi, đối phương có thể phun ra âm khí để công kích, nói rõ đây ít nhất là oán linh. Lý Mộ vừa bước chân vào giới tu hành, không có bất kỳ thụ đoạn gì để đối phó với nó.

Cho dù hắn biết mình không địch lại, nhưng hắn vẫn đánh giá thấp sự lợi hại của quỷ vật kia.

Hắn chỉ chạy hơn mười bước, thì cảm giác toàn thân lại lạnh cóng lần nữa, không thể nhúc nhích.

Quỷ vật kia bay tới trước mặt của hắn, thâm trầm nói: "Đúng là gặp được một kẻ không có thất phách. Không có thất phách, ngươi cũng sống không được bao lâu. Hôm nay ta nuốt tam hồn của ngươi, giúp đạo hạnh của ta tiến thêm một bước. . ."

"A Di Đà Phật. . ."

Trong lòng của hắn nóng như lửa đốt, lúc hắn cố gắng giãy dụa, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng niệm phật.

Thiền âm lọt vào tai. Lý Mộ chợt phát hiện hắn lại nắm được quyền khống chế thân thể. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước. Dưới ánh trăng, một tên hòa thượng tay trái cầm bình bát, tay phải cầm một cây thiền trượng, đang từ từ đi tới. (bình bát: chén ăn của nhà sư)

Lý Mộ chạy thật nhanh đến bên cạnh hòa thượng. Theo hắn vừa rồi phá giả hiểm cảnh của mình có thể nhìn ra, hòa thượng này nhất định có chút tài năng, ít nhất lợi hại hơn mình nhiều.

Quỷ vật kia nhìn thấy hòa thượng, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, âm trầm nói: "Dã hòa thượng từ đâu tới, dám can đảm làm hỏng chuyện tốt của ta!"

Hòa thượng ung dung đáp: "A Di Đà Phật, bần tăng Huyền Độ, đến từ Kim Sơn tự, không phải dã hòa thượng."

Cái tên Kim Sơn tự này nghe không hiểu có một loại cảm giác an toàn. Trong đầu của Lý Mộ không khỏi hiện ra một hòa thượng mặc áo trắng, miệng niệm "Đại Uy Thiên Long". (Chỗ này hình như là chỉ Pháp Hải thì phải, ta chỉ mới xem phim, nhớ mang mán Pháp Hải bận đồ trắng.)

Ngay vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên nổi lên một trận âm phong, nhiệt độ chợt hạ xuống, thanh âm của quỷ vật càng âm trầm hơn: "Mặc kệ ngươi là Kim Sơn tự hay Ngân Sơn tự, hôm nay nếu ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, ta nuốt luôn cả hồn phách của ngươi!"

Lý Mộ bị trận âm phong này thổi cho lắc lư qua lại, còn hòa thượng thì sừng sững bất động như bàn thạch, hắn thương xót nói: "Nhân có nhân đạo, quỷ có quỷ đồ, ngươi vì tự thân tu luyện mà đoạt phách con người là chỗ Thiên Đạo bất dung, ngươi đã phạm nghiệp chướng, chi bằng để cho bần tăng độ ngươi một lần, tiêu trừ nghiệp chướng, cũng thuận đường vãng sinh cực lạc. . ."

Quỷ vật kia dường như biết hòa thượng này không dễ chọc. Sau đó, nó hét lên một tiếng, trong thân thể bỗng nhiên tuôn ra một đoàn hắc vụ bao phủ nó lại. Hắc vụ quay cuồng không ngừng, lấy tốc độ cực nhanh tràn ra phía ngoài, trong chớp mắt liền bao quanh Lý Mộ và hòa thượng.

Có điều, khi hắc vụ này sắp chạm đến bọn hắn lại giống như gặp cản trở, nó không cách nào tiến lên phía trước nữa.

Hòa thượng một tay cầm bình bát, một tay nắm thiền trượng, thất vọng nói: "Ngươi thật không muốn để cho bần tăng độ ngươi sao?"

"Vậy nhìn ngươi có bản lãnh này hay không!" Trong hắc vụ truyền đến tiếng nói sắc lẻm.

Hòa thượng thở dài một tiếng, rồi giao bình bát trong tay cho Lý Mộ. "Tiểu thí chủ, có thể giữ dùm cho bần tăng một lát hay không?"

Hắc vụ quay cuồng không ngừng. Lúc nào Lý Mộ gặp qua loại trận thế này. Hắn không dễ dàng gì mới có được sinh mệnh thứ hai, toàn bộ ký thác lên người của hòa thượng này.

Hắn không chút do dự nhận lấy bình bát, nhưng không biết bình bát này làm bằng vật liệu gì mà nặng hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều lắm. Lý Mộ một tay không cầm nổi, suýt nữa tuột tay. Hắn gian nan bưng bằng hai tay, hoàn toàn không giống hòa thượng cầm bằng một tay nhẹ nhàng như vậy.

Hòa thượng nắm thiền trượng, nhìn về phía hắc vụ, hỏi: "Bần tăng hỏi lại ngươi một câu, cuối cùng ngươi có để bần tăng độ ngươi hay không?"

Trong hắc vụ không có bất kỳ âm thanh gì truyền đến, nhưng lại quay cuồng càng dữ dội hơn. Từng cái hắc trảo do sương mù ngưng tụ chộp về phía hòa thượng và Lý Mộ.

Bình bát trong tay của Lý Mộ bỗng nhiên lóe ra ánh sáng màu vàng nhạt, móng vuốt vươn hướng hắn sụp đổ một cách dễ dàng.

Lý Mộ lại nhìn về phía hòa thượng kia, chỉ thấy biểu lộ trách trời thương dân trên mặt của hắn đã không còn, ngược lại có chút tức hổn hển. Hai tay nắm lấy thiền trượng, rồi hắn nhào vào trong hắc vụ.

Sau đó, Lý Mộ nghe thấy một trận ầm ầm vang lên trong hắc vụ cùng tiếng mắng của hòa thượng.

"Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"

"Lão. . . Bần tăng không phải đã cho người mặt mũi rồi sao?"

"Ngươi nghĩ mặt mũi của ngươi lớn lắm sao!"

"Cũng không đi ra hỏi thăm một chút pháp danh Huyền Độ của ta, bần tăng muốn độ ngươi. Đó là nể mặt ngươi, bao nhiêu người cầu bần tăng độ bần tăng cũng không độ. Đừng cho rằng bần tăng sợ ngươi . . ."

"Lúc này, bần tăng lưu lại cho ngươi cái mạng chó trước, một hồi nếu người còn ngoan cố không thay đổi, bần tăng để cho ngươi hồn phi phách tán. . ."

. . .

Lý Mộ hai tay nâng bình bát, mắt thấy hắc vụ kia từ trạng thái quay cuồng kia dần dần lắng lại, rồi tiêu tán. . .

Hắc vụ tán đi. Bóng dáng của hòa thượng lại xuất hiện lần nữa, một tay nắm lấy thiền trượng, trên mặt lại khôi phục biểu lộ trách trời thương dân. Hắn đi đến bên cạnh Lý Mộ, nhận lấy bình bát, mỉm cười nói: "Đa tạ thí chủ."

Lý Mộ nuốt nước miếng một cái, lẩm bẩm nói: "Không, không cần tạ ơn. . ."

Hòa thượng lại niệm một tiếng phật hiệu. "A Di Đà Phật, thí chủ không cần lo lắng, ác quỷ kia đã bị bần tăng thu phục, bần tăng sẽ dùng phật pháp độ hóa nó, dẫn nó đi đến chính đạo. . ."

Nói xong, hắn liền quay người rời đi, chưa được hai bước lại như nhớ tới điều gì. Hắn quay đầu lại, lấy chuỗi phật châu trên cổ tay xuống, đưa cho Lý Mộ. "Bần tăng xem thất phách của thí chủ đã mất hết, nhưng nhục thân lại nội uẩn Hỉ Nộ, xác nhận là pháp môn tu hành. Thế nhưng, pháp lực của thí chủ quá yếu, trấn không được những thứ yêu ma quỷ quái này, chuỗi phật châu này tặng cho thí chủ, có thể bảo vệ thí chủ không bị yêu vật bình thường tới gần. . ."

Lúc này, Lý Mộ mới kịp phản ứng, vội vàng nhận lấy phật châu, khom người nói: "Đa tạ đại sư cứu mạng. . ."

"A Di Đà Phật, giúp người tức là giúp ta. . ."

Tiếng nói của hòa thượng nhỏ dần, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Lý Mộ đứng trên đường phố không một bóng người. Không có ác quỷ, không có hắc vụ, hòa thượng cũng biến mất, nếu như không phải chuỗi phật châu này còn trên tay, thậm chí hắn coi vừa rồi chỉ là ảo giác.

Ác quỷ là thật, hắc vụ là thật, hòa thượng cũng là thật, suýt chút nữa không còn là hắn.

Lý Mộ vừa tới thế giới này không được mấy ngày, lại một lần nữa trải qua nguy cơ sinh tử. Kinh lịch tối này để hắn ý thức được, hắn không thể tiếp tục như vậy được nữa.

Hắn không có thất phách. Trong mắt của quỷ vật, hắn là miếng mồi ngon béo bở.

Trước khi hắn ngưng tụ ra thất phách, chuyện hôm nay rất có thể sẽ xảy ra lần nữa.

Lần này, hắn trùng hợp gặp được hòa thượng 'gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ', lần tiếp theo, lần tiếp theo nữa đâu?

Hắn không có khả năng mỗi lần đều may mắn như vậy. Ngày mai, hắn nhất định phải hỏi Lý Thanh có biện pháp gì làm cho hắn nhanh chóng tăng cường thực lực hay không. Lần sau nếu như hắn gặp phải yêu quỷ, cũng không phải không có bất cứ sức hoàn thủ gì.

Hắn móc ra lá bùa từ trong ngực áo, trải qua chuyện vừa rồi, pháp lực ẩn chứa trong lá bùa đã tiêu gần hết. Lý Mộ bèn cất nó đi, sau đó đeo chuỗi phật châu lên cổ tay, trở về nhà. . .

Một đêm không ngủ.

Trời vừa hừng sáng, Lý Mộ đã rời giường, sau khi rửa mặt xong, hắn đứng trước cửa chờ đợi.

Lý Thanh có thói quen luyện công buổi sáng. Đây là con đường nàng phải đi ngang qua, nhưng hôm nay, sương mù giăng kín lối, mấy chục bước bên ngoài là một vùng trắng xóa, trên đường phố cũng không có bóng người qua lại, cũng không biết hôm nay nàng có tới hay không.

Lý Mộ đứng một hồi, chưa thấy Lý Thanh đến, ngược lại cửa viện sát vách lại mở ra.

Nữ tử tên là Liễu Hàm Yên bê chậu nước bẩn giội ra cửa, sắc mặt nàng nhìn Lý Mộ vẫn chẳng tốt hơn tẹo nào. Sau đó, nàng hừ lạnh một tiếng rồi trở về trạch viện, đóng sầm cửa một cái.

Hiện tại, Lý Mộ căn bản không có tâm trạng đi chọc nàng tức giận. Chuyện kinh hồn tán đảm tối qua làm hắn thức trắng đêm, hắn sợ trước giường lại xuất hiện âm linh lệ quỷ gì đó, sáng sớm ngồi trên thềm đá trước cửa, ngược lại từng cơn buồn ngủ kéo đến.

Không biết qua bao lâu, trong lòng hắn khẽ động, hắn từ từ ngẩng đầu. Trong tầm mắt, sương mù dày đặc dần dần tiêu tán, rốt cục xuất hiện một bóng người mảnh khảnh...

Khoảnh khắc thấy bóng dáng ấy, bao nhiêu thấp thỏm lo lắng của hắn biến mất tăm, lòng hắn bình tĩnh trở lại.

. . .

Bạn đang đọc Đại Chu Tiên Lại (Dịch) của Vinh Tiểu Vinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi madknight95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 338

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.