Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sương mù

Tiểu thuyết gốc · 1487 chữ

Bữa trưa hôm đó diễn ra trong không khí thật ngột ngạt, ai nấy cũng đều im lặng cắm cúi ăn cho xong bữa. Thầy Dương kéo Đức vào một góc nói nhỏ:

- Nếu lão gù kia đã nói như thế tức là trên tàu bây giờ đang có tay trong của bọn chúng, hiện tại bây giờ cậu không được tin bất kỳ ai, có rõ chưa?

- Kể cả bác Hùng?

- Đúng, kể cả bác Hùng - Thầy Dương quả quyết

Ăn xong bữa cơm, thằng béo chính là người đi đầu trong công cuộc điều tra gián điệp trên tàu

- Tôi nói không phải mê tín chứ, bây giờ đã cùng nhau lên tàu rồi tại sao lại có người còn cố tình giở trò như thế, theo như ngu kiến của tôi ấy, cái lão người Nam Định kia kìa, phải chính lão đấy, chẳng phải lão là người đáng nghi nhất ở đây sao? Hàng của lão lai lịch thì bất minh, không những thế còn vác lên hòm lớn hòm bé, biết đâu đấy lại lạc vào vài quả dưa hấu chưa biết chừng! nhể!

Toàn béo vừa nói vừa hất hàm về phía tay buôn hàng lậu làm cho hắn vừa phải xua tay vừa phải chối đây đẩy:

- Ấy ấy, nào phải tôi, tàu này bị cướp thì không phải tôi là người thiệt nhất hay sao? Chẳng phải là các vị toàn đi người không à?

Thằng béo lại dẩu cái mỏ lên mà nói át cả vía người ta:

- Này, tôi nói cho cái nhà ông biết nhé, bây giờ mà tàu bị cướp thì chỉ có mỗi mình ông thiệt chứ ai thiệt? Thế thì có tìm thấy bùa chú gì trong hành lý anh em tụi tôi thì chắc cũng do thằng nào thù ông mà bỏ vào đấy thôi, có nợ gì là cứ phải tính hết lên đầu ông mới đúng.

Tay buôn kia cũng chỉ biết khẩn khoản cãi lý thêm vài câu nữa rồi cũng đành chịu cái thằng mập lắm mồm. Thế nhưng mà chú Tư cũng chẳng để cho nó nhây nhưa được lâu, đã cùng thằng Út kéo nó đi xuống khoang hàng kiểm đồ. Ấy thế nhưng mà kỳ lạ ở chỗ lục tung hết các xó xỉnh hết cả nửa ngày trời cũng chẳng thấy gì khả nghi. Nhưng thằng béo cố chấp vô cùng, vẫn quyết tâm phải lật tung con tàu lên mới chịu. Bỗng từ trên đài quan sát vang lên tiếng gọi của anh Sáu:

- Nhanh lên mọi người, lên đây mà xem, có cái gì kỳ lạ lắm!

Chú Tư là người đầu tiên lao lên trên, chẳng cần phải giằng lấy ống nhòm cũng có thể nhìn được có thứ gì sắp tới, ông lắp bắp:

- Sương mù, sao lại có sương mù ở đây như thế này được!

Chỉ thấy phía trước tàu có một đám dày đặc hệt như một lớp sữa đặc quánh đang chực chờ đổ ập xuống đoàn tàu bé nhỏ. Bên trong dường như còn nghe thấy tiếng hát thánh thót mà xa xăm, một bài ca bí ẩn chẳng biết là thứ ngôn ngữ gì. Lão gù bất chợt trở lên nhanh nhẹn lạ thường, quay đầu quát thẳng về phía chú Tư

- Nhanh, nhanh, cho tàu quay đầu ngay lập tức, làm mau lên.

- Không thể quay đầu được, phía sau có bão kìa, có bão

Phía sau là một mảng đen kịt phía chân trời đang đần tiến đến, phía trên là từng tia sét sáng lòe. Bỏ mặc những lời can ngăn của lão gù, chú Tư nhảy thẳng từ đài quan sát xuống khoang lái như một cơn gió, mồm không ngừng ra lệnh:

- Bác Cả, dồn tiếp nhiên liệu vào động cơ, mở gấp đôi công suất, thằng Út đi xuống giúp bác Cả, thằng Sáu đi kiểm tra lại tất cả các mối nối, mọi người mau kiếm chỗ nấp

Mọi người lập cập chạy hết vào trong khoang tàu, lão gù còn không quên với theo dặn mọi người cho dù bất kể giá nào cũng không được mở cửa tàu, không được để cho cái thứ sương mù chết tiệt kia lọt vào trong khoang. Đoạn lão còn lôi ra cả một tập bùa bảo mọi người dán vào chính giữa cửa khoang phía bên trong. Xong xuôi đâu đấy lão mới ôn tồn giảng giải cho mọi người:

- Các người có biết chăng, thà nghe ma khóc còn hơn nghe quỷ cười, nếu ra khơi đột nhiên nghe thấy tiếng hát cất lên từ trên mặt biển thì thà quay đầu lại đâm vào cơn bão còn hơn là đi tiếp, ta tưởng cái nhà ông Tư kia còn hiểu điều đó hơn cả ta chứ...

Lúc này chú Tư đã lái tàu tiến sâu vào trong lớp sương mù dày đặc. Bên ngoài cửa sổ là một màn trắng đùng đục nhờ nhờ. Bỗng đâu một tiếng "bộp" nho nhỏ như là có vật gì đang đập vào cửa kính từ phía bên ngoài. Sau đó là liên tiếp những tiếng "bốp" "bốp" nữa liên tục vang lên. Thằng béo nhanh nhảu chạy ra định mở cửa

- Tốt nhất cứ để tôi chạy ra ngoài xem có cái gì ở đó đã nào

Lão gù kiên quyết ngăn nó lại bằng được

- Không được, có chết cũng không được mở cửa ra

- Này ông già, đừng có mà giả thần giả quỷ, ngoài đó thì làm đếch gì có cái gì, nói không phải mê tín chứ ông béo này mà ra ngoài kiểu gì cũng bắt về làm thịt cho các vị được một bữa tươi

Lão gù lấy hết sức bình tĩnh cố giải thích cho mọi người:

- Nãy giờ ta đã cảm thấy lớp sương mù đó chẳng phải sương mù bình thường, ta cảm nhận được trong đó có ẩn chứa thi khí rất là nồng đậm

- Thi khí?

- Đúng, là thi khí, khi người ta còn sống, thứ khí chúng ta thường hít thở được gọi là "sinh khí" còn thứ khí người chết thở ra thì gọi là thi khí.

Toàn béo chỉ nghe tới đây tức thì dẩu môi ra mà phản bác

- Thôi nào ông già, ông tuyên truyền mê tín dị đoan hơi bị quá tay rồi, người chết mà còn thở được thì gọi gì là người chết.

Lão gù có vẻ như không để ý đến những lời hỗn xược của nó, vẫn kiên trì giải thích cho mọi người

- Cái cậu này, cứ để im cho ta nói đã xem nào, phàm những người lúc chết chẳng may bị bế khí hay cốc khí thì khi chết đi rồi sẽ giữ lại một chút khí tức ở cổ họng, cái này gọi là thi khí. Nếu xác chết này có oán khí quá nặng, hay là bị chôn ở những chỗ có long mạch quá vượng thì rất dễ trở thành cương thi, ở ta hay gọi là mộ kết. Đôi khi có những người chưa chết hẳn mà đã bị đem đi chôn, khi tỉnh lại ở trong quan tài rồi mới chết. Khi mở nắp quan tài thường thấy xác người chết không phân hủy hoặc có phân hủy cũng rất chậm. Những người làm nghề cải táng đều biết một khi đào phải mả kết như thế này, nếu không cẩn thận để thi khí của xác chết dính vào da thịt, nhẹ thì thâm tím phát ban, nặng thì có khi thối rữa hoại tử. Còn như nếu chẳng may mà hít phải thi khí thì sẽ sinh ra ngộ độc. Người chết oán khí càng lớn thì thi khí càng nhiều. Đối với người chết đuối dưới nước cũng như thế, người bình thường rơi xuống nước kiểu gì cũng bị trương lên, ấy thế nhưng mà có những người oán khí quá nặng, hoặc gặp vào những trường hợp đặc biệt xác chết không bị trương lên mà cứng lại thì gọi là thủy thi. Thi khí từ cương thi dưới đất nhả ra thì màu đen, còn thi khí mà loại thủy thi này phát tiết ra thì có màu trắng đục như sương mù. Không biết rằng phải kéo được bao nhiêu thủy thi tới đây mới có được một lớp sương mù dày đến như vậy nữa? Vả lại lúc nãy ta nghe thấy dưới biển có tiếng hát, nếu rủi mà gặp phải lời nguyền giao nhân Nam Hải thì chắc chết cả lũ...

- Thế bây giờ phải làm sao?

- Ta đồ rằng có kẻ đã dẫn dụ chúng ta tới đây

Bỗng tiếng chú Tư vang lên từ trong khoang lái làm mọi người giật thót mình:

- Có lẽ chúng ta đã đi lạc vào trong "Tam Giác Rồng" rồi cũng nên

Bạn đang đọc Cửu Tử Lệnh sáng tác bởi Cyborg92
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cyborg92
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.