Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Những kẻ lạ mặt

Tiểu thuyết gốc · 2842 chữ

Cái chết rùng rợn của 4 tên côn đồ được cảnh sát xác định là 1 vụ trả thù băng đảng đẫm máu. Còn đối với tên lái xe thì đây là phần ký ức mà hắn muốn quên nhất.

Sáng hôm sau, Tom tỉnh dậy trong ngôi nhà cạnh biển mới mua của mình. Sau khi tắm rửa và ngắm cơ thể mình đã trong gương, khuôn mặt hắn không khỏi nộ nét tiếu ý. Cơ thể vẫn trắng trẻo nhìn qua có vẻ yếu đuối như trước, nhưng hắn chỉ cần có chút khẽ vận lực liền cảm thấy cơ bắp toàn thân như nở ra, từng đợt sức mạnh chưa từng có theo huyết mạch chảy xuôi.

Tom biết lão già hôm qua đã truyền thừa cho hắn một thứ sức mạnh kinh khủng, không những khiến hắn mạnh mẽ, cơ thể có sức hồi phục khủng khiếp và khó phá hủy. Hơn nữa hắn còn có cảm giác chỉ cần khẽ đưa tay là có thể nắm được sức mạnh của kẻ khác, cơ thể càng chịu nhiều tổn thương thì càng trở lên mạnh mẽ bá đạo.

Thứ sức mạnh tràn trề trong từ tế bào khiến hắn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.Hắn cần cái gì đó để phát tiết.

Tom nhảy lên chiếc phân phối lớn, kéo ga phi vào thành phố. Tiếng động cơ gầm rú khiến mỗi nơi hắn đi qua đều trở thành tiêu điểm. Người nhìn vào hắn chỉ âm thầm tặt lưỡi. Quả là một tên liều mạng mà.

Phía trong một con hẻm, một đám thanh niên xăm trổ đầu xanh đầu đỏ đang cầm tuýp và các loại vũ khí tự chế ẩu đả. Người xung quanh cũng sơ tán đi gần hết, ko ai muốn lảng vảng quanh khung vực hỗn loạn này. Khu này là giáp ranh giữa 2 thành phố bởi thế nơi đây có rất nhiều bang phái cai quản, cảnh sát cũng ko ai muốn can dự. Đơn giản vì giáp ranh, hiển nhiên là cha chung ko ai khóc. Ở cái xã hội thực dụng này, cái khái niệm cảnh sát nhân dân đã sớm tan theo mây khói. Vực tối này cũng là nơi của những tên liều mạng muốn thể hiện chất tôi của mình. Đây cũng là nơi có nhiều án mạng nhất ở QL, và điều đó cũng trở thành một điều hiển nhiên, cảnh sát ko bao giờ những tay cũng là một luật bất thành văn.

Cuộc ẩu đả đang tới hồi căng thẳng bỗng có 1 chiếc xe phân phối lớn màu đen lao vụt tới, bánh xe cán ngay vào một bậc thềm ngôi nhà gần đó, gã thanh niên ngồi trên xe cũng theo đó mà mất đà lão vụt ra ngoài, đầu hắn cắm mạnh vào vách tường ngăn phía trước, vách tường rẽ ra, máu cũng theo đó mà chảy xuống.

Lũ côn đồ thây vậy chỉ thoáng giật mình dừng tay, sau đó từng trận cười thống khoái vang lên. Lũ côn đồ như được tiếp thêm sự điên cuồng từ cái chết ngu xuân của gã thanh niên mới xuất hiện, lao vào phang nhau như lũ thiêu thân.

Tom khẽ cựa mình, đầu hắn phá tường mà ra, máu chảy thành một mảng xuống mặt, nhưng vết thương trên đầu hắn đã sớm lành lại như chưa từng có. Tom gầm lên một tiếng, hắn dùng tay giật đứt một cái ống tuýp gần đó rồi lao lên đập thẳng tay vào bất cứ tên nào trước mặt.

Lũ côn đồ trợn tròn mắt không thể tin được “ Thằng điên kia từ đâu tới vậy” , “ Thằng này chưa chết hả, khó tin thật đấy”, “ Xem ra lại là một con chó điên muốn thể hiện đây”. Lũ côn đồ ko hẹn mà cùng cười như điên, sau đó hướng tới thanh niên không biết sống chết mà phang tới.

Một mảnh hỗn loạn diễn ra, người thanh niên như một cỗ xe tăng không thể cản phá. Hắn ko sợ bị đánh, mỗi một cái gậy, một nắm đấm khiến hắn càng đau đớn thì hắn càng thét lên sung sướng, sự hưng bạo và sức mạnh của hắn cũng theo đó mà bùng nổ.

Một thoáng, tới hơn một nửa lũ côn đồ đã nằm hôn đất tới mức ko còn sức rên rỉ, nhìn qua số lượng cũng tới hơn 10 tên. Gã thanh biên một thân máu me be bét, quần áo bẩn thỉu rách rưới, xong ảnh mắt hắn lại vô cùng tỉnh táo sắc bén, ngập tràn chiến ý. Lũ côn đồ còn lại đã nhận ra một điều bất thường, tên thành niên trước mắt ngoài cơ thể đầy máu ra, các vết thương đều có thể bằng mắt thường mà nhìn nhất chúng liền lại, hiển nhiên là một tên bất tử biến thái, sức chiến đấu thì càng lúc càng mạnh bạo.

Một tên mào gà ném cây gậy trong tay nhìn về gã thanh niên hoảng sợ “ ko, thằng này nó không phải là người'” , “ sao lại có chuyện này, hắn là ai, nó ko phải là người”...

Lũ côn đồ như kiến vỡ tơ tháo chạy. Tóm đứng nhìn chúng và cũng ko đuổi theo, trận chiến này với hắn đơn thuần là phát tiết và kiểm nghiệm lại sự mạnh của bản thân, hả cũng ko có giết bất kỳ tên nào, chỉ là đánh gãy tay, gẫy chân, đánh cho tới hôn mê mà thôi.

Tóm ném cấy gậy sắt đã cong vẹo trong tay đi, sau đó lên xe phóng đi trong ánh mắt khiếp sợ của báo ánh mắt.

Nhiều ngày sau, khu vực tối này dần trở thành nơi của một tên thanh niên 16,17 tuổi phát tiết. Lũ côn đồn ở đây gọi hắn với cái tên cuồng nhân, từng có bang phái muốn thu thập cuồng nhân nhưng ruốt cuộc chỉ là chuốc hoạ vào thân. Vì cuồng nhân là một kẻ điên, một tên bất tử biến thái.

Cho tới một ngày có 3 tên kỳ lạ xuất hiện. 2 nam một nữ, nữ xinh đẹp cơ thể nóng bỏng mặc bộ đồ miêu nữ, tay cầm roi da ánh mắt dụ hoặc, yêu mị. 1 tên chột mắt khuôn mặt dữ tợn, một tên có mái tóc dài đỏ như máu, đồng tử cũng ánh đỏ.

3 tên này xuất hiện ở vực tối, ở một con hẻm còn nguyên dấu tích của một vụ tranh chấp bang phái diễn ra. Chỉ có điều lạ là, đám người của cả 2 bang phái này đều như lũ chuột chết mà la liệt.

Gã chột mắt khẽ hít hà, con mắt còn lại của gã trở lên trắng dã. Sau một hồi như tên nghiện được thoả mãn, một mắt lạnh lùng nói “ Hướng bắc”

Miêu nữ kiều diễm cười sau đó giọng nói dâm đãng của nàng lanh lảnh vàng lên “ Kho báu, kho báu. Chột, diễm à, 2 ngươi đừng để kho báu thoát đó nha”

Gã chột vẫn im lặng. Gã tóc đỏ hừ lạnh “Miu, ta ko cần ngươi phải nhắc nhở”. Diễm trở lên sắc lạnh, khuôn mặt hắn hừng hực chiến ý “Hừ, dị viện lần này ta muốn xem các ngươi có bản lĩnh gì”. Sau đó cả ba chậm rãi theo hướng bắc mà đi tới.

Ở phía xa đối diện với con hẻm, lúc này có 3 người khác. Sợ với 3 tên vừa nãy thì hiển nhiên là hiền lành hơn rất nhiều. Cũng đều là 2 nam một nữ, nữ tóc đen dài ngang vai mặc một bộ váy trắng vô cùng thuần khiết, nàng gọi là thỏ.

Thỏ quay sang hỏi gã thanh niên bên cạnh “ Bạch, Quái tổ đã xuất hiện rồi, tại sao chúng ta lại còn chưa xuất phát. Tháng trước chúng bại dưới tay của ta xong ko phải vì chênh lệch thực lực mà bởi chúng ta đến có chuẩn bị trước mà thôi. Tên Diễm ngày càng mạnh, ngươi lên để ta và Thạch đi trước a”

Thanh niên tóc trắng mặc bộ vét lịch lãm, treo cặp kính tròn, khuôn mặt trắng trẻo ngập vẻ thư sinh tuấn tú. Hắn nghe Thỏ nói thế ko có vội phản bác mà chỉ cười, từ tốn nói “Kho báu lần này ko vội, theo ta biết hắn được gọi là cuồng nhân, là một kẻ điên. Năng lực chưa rõ ràng, có thể là thuộc về siêu nhiên lực lượng, xong cơ thể lại có khả năng tái tạo mạnh, hiển nhiên lên thuộc về bên sinh. Điều này thật sự lạ kỳ mà. Cứ là để Quái Tổ đi trước vén bức màn này đi, chúng ta theo dõi”

Thạch bên cạnh từ đầu tới cuối chỉ gật đầu ko nói. Thỏ thì có phần bất mãn “ Bạch, làm thế ta chỉ sợ tên khát máu kia lại bị ả Miu kia cướp mất. Cuồng nhân là một tên điên chuẩn theo tiêi chí kho báu của Quái tổ. Dù thế nhiệm vụ lần này của chúng ta là đích thân viện trưởng đưa xuống. Có thể thấy rõ tính trọng yếu. Ta nghĩ trước cứ dành thế chủ động như mọi lần đi”

Bạch lại cười thản nhiên nói tiếp “ Cuồng nhân theo ta thâý là một con ngựa hoang khó thuần đó. Ko bằng cứ để đám Diễm kéo cương ghìm nó lại, chúng ta cứ theo đó mà cướp ngựa thôi”

Thỏ tuy có phần bất mãn như vẫn chỉ đành lặng gật đầu. Trong suy nghĩ của Thỏ và ko hề ưa tên cuồng nhân một chút nào. Một gã mà hỏi ai cũng nói là điên, nhìn đâu cũng ko hợp với tiêu chí của Dị viện. Từ lúc nhận nhiệm vụ. thỏ vẫn ko thể hiểu nổi vì sao viện trưởng lại muốn chiêu mộ 1 tên như thế.

Lúc này Tom đang đứng trên đỉnh một ngọn núi. Hà Giang rộng hai tay, hai mắt nhắm nghiền cảm nhận không khí trong lành. Hắn muốn thử xem nhảy từ cái đỉnh núi này xuống phía dưới sẽ có bao nhiêu kích thích, dù sau hiện tại hắn cũng đã vô cùng tin tưởng vào khả năng hồi phục của bản thân. Mà với hắn cái chết chưa hẳn đã đáng sợ, mà chính là sự cô đơn từ sâu bên trong. Sức mạnh hắn được ban ta ko hề giúp hắn thoát khỏi sự đau đớn, thậm chí thời khắc mà cơ thể hắn tái tạo, sự đau đớn còn lớn hơn, chỉ có điều dây thần kinh mang theo nỗi đau của hắn đã sớm mất đi cảm giác rồi. Bởi vậy một kẻ điên ko biết đau đớn chính là truyền thừa tuyệt mà thứ sức mạnh này cần.

Tom đang chuẩn bị nhảy xuống thì 3 tên Quái tổ xuất hiện. Miu yêu kiều cười nói “ Này soái ca của ta, ngươi tính nhảy xuống dưới đó sao. Đừng nhà, người ta còn muốn gặp ngươi mà”

Tom quay về sau nhìn, ánh mắt hắn hờ hững ko có nhiều cảm xúc. Sau đó cũng ko thèm để ý tới 3 kẻ lạ mặt mới xuất hiện, tiếp tục nhảy từ trên cao xuống.

3 tên kia thoáng giật mình, ko nói gì mà tiếp cận bờ vực rồi nhảy theo. Miu và Chột bám theo vách núi thoăn thoắt bay xuống, trong khi Diễm cả người bốc cháy một đường nhảy thẳng.

Nhìn Tom đang hồi sinh từ đống máu thịt bầy nhầy, cả 3 đều ko nhịn được mà hít và một ngụm kinh ngạc, ánh mắt cả 3 dần trở lên nóng bỏng.

Miu ko kìm được thốt lên “ Hệ sinh sao, trước đó ta nghe nói còn tưởng là hệ siêu nhiên chứ”.

Diễm cũng nói “ Báu vật này này quá lớn rồi. Quái tổ của chúng ta đã 50 năm rồi chưa xuất hiện hệ sinh”

Chột nói “ Quả là một hạt giống tốt. Nhìn cách tên này hồi phục, ko đơn thuần là hệ sinh thông thường đâu, có thể là một cấp độ cao hơn, ko biết chừng có thể so với hệ tự nhiên cường công như ngươi đó Diễm”.

1p trôi qua, Tom cũng đã hoàn thành tái tạo đầy đủ cơ thể. Thấy 3 kẻ trước mắt, hắn lạnh nhạt nói “ Các ngươi tìm ta”

“Đúng vậy, ngươi là cuồng nhân a. Tỷ tỷ thật là đang tìm ngươi đó” Miu nhẹ nhàng nói, ánh mắt nhìn Tom ko chút giấu diếm.

“ Tìm nhầm người rồi. Ta có tên. Ko phải cuồng nhân”, Tom ko thèm để ý 3 kẻ kia nữa, hắn xoay người tính rời đi thì 1 cái bóng thoát cái đã tới trước mặt chặn hắn lại.

“ Tỷ tỷ còn chưa có đưa ngươi đi mà” Miu hờn dỗi nói.

Tom khẽ cười, sau đó đấm thẳng về phía Miu, xong chỉ là đấm vào khoảng ko. Miu lần này xuất hiện sau, tay ngọc khẽ vuốt dọc sống lưng hắn. Tiếp theo là một mèo vờn chuột đặc sắc. “ Này, sao ngươi lại nóng tính vậy. Tỷ tỷ chỉ muốn cùng ngươi nói chuyện thôi mà”

Bị đối phương quần to quay cuồng đầu óc. Tom hét lên một tiêng, tay phải nắm chặt lại hướng phía Miu mà tới. Nhưng lần này cái bóng của Miu vừa tan rã thì một nắm đấm khác xuất hiện cùng tay phải của Tom va chạm. Tim chỉ thấy như tay mình tiếp xúc với một tấm thiết bản lớn.

Rắc 1 cái, hồ khẩu của hắn rách toạt ra, cái khớp xương ngón tay cơ hồ bị gãy toàn bộ, cơ thể hắn bị lực phản chấn mạnh, bay ra tới 7m mới dừng lại.

Chột nhìn qua Miu nói “ Để ta lên đi”

Da thịt và xương tay Tom liền tái tạo lại. Hắn tiếp tục lao lên cứng đối cứng với Chột, mỗi lần va chạm lại là một lần xương cốt, máu thịt của hắn bị phá ra tung toé, cơ thể cũng bay ra xa hơn. Khi thì bị đập văng làm gãy thân cây lớn, khi thì đâm vỡ cả một vách núi, khi thì hai châm ngập tới quá nửa dưới đất, xong hắn cứ như tên điên hướng Chột mà lão tới. Cứ vậy lặp đi lặp lại cho tới lần thứ 10 thì Chột cuối cùng cũng bị hắn đấm lùi lại 3 bước.

Diễm và Miu ánh mắt kính ngạc nhìn sang đồng bọn. Chột giọng nói càng trở lên kích động hơn “ Phản đòn, và hình như là hấp thụ sát thương”

Diễm ko tin nói “ Sao có thể như vậy được. Đó là năng lực của hệ siêu nhiên mà. Một người sao có thể có tới năng lực của 2 hệ chứ”

Miu ca ngang “ Hệ sinh chẳng qua cũng là hệ siêu nhiên đặc biệt thôi mà, có gì là ko thể chứ”.

Diễm ko đáp trả mà hướng Chột ra lệnh “ Dùng khí đi, trước hết cứ bắt hắn về trước.”

Chột khẽ gật đầu, một luồng khí đỏ mờ ảo từ cơ thể hắn bỏ ra.

Lần này Tom lao tới vẫn là cứng đối cứng, cơ thể của gã sau nhiều lần và chạm tích năng lượng có thể nói là kinh khủng, hắn có lòng tin cú đấm tiếp theo này ko đơn giản là chỉ đẩy lùi Chột 3 bước.

Như khi hai nắm đấm và chạm, Tom chỉ có cảm giác đại não mê đi, một cơn đau buốt từ nắm đấm chuyền lại. Cánh tay của hắn bị gãy văng ra, máu tươi văng tung toé, xương trắng ko ra vô cùng ghê rợn. Hắn cảm thấy cơ thể hiện tại trở lên yếu đuối, vết thương lần này cũng khép lại vô cùng chậm chạp. Chỉ một đấm, cuồng nhân khát máu ác mộng ám ảnh đám côn đồ vô lực ngã xuống, hoàn toàn mất ý thức.

Thấy đồng bọn dùng đến khí mà sau cú va chạm cũng phải lùi tới 5 bước mới đứng vững, Diễm tùy ngạc nhiên nhưng cũng ko hỏi nhiều mà trầm giọng nói “ Mạng hắn đi, chúng ta trở về”.

Như khi Chột tiến tới gần Tom thì không khí bỗng trở lên lạnh lẽo. Một tầng băng dầy cứ theo mặt đất mà lan ra, sau đó đóng kín thành một vùng quanh chân của 3 thành viên Quái tổ.

3 thân ảnh lịch lãm khác xuất hiện đi đầu là tên thư sinh tóc trắng tên Bạch “ Đừng có vội vàng thế chứ, chúng ta còn chưa xong việc mà”.

Bạn đang đọc Cuồng dã nhân - Tao là quái vật sáng tác bởi kedien

Truyện Cuồng dã nhân - Tao là quái vật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kedien
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.