Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến lợi phẩm

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

Trần Phong sau khi về tới Lạc Thần Môn liền truyền âm thông báo tình huống Thiên Âm Tự cho chưởng môn Võ Văn Đông xử lý, rồi lập tức quay trở về động phủ.

Ba ngày nhanh chóng qua đi, rốt cuộc những thương thế trên người hắn đã hoàn toàn được giải quyết.

Trần Phong mở mắt, thở hắt ra một ngụm trọc khí, cảm thấy toàn thân thư thái dễ chịu vô cùng.

“Phù…”

Lê Chiêu Tân không hổ danh là tồn tại đỉnh cấp giới tu tiên Văn Lang, thần thông thực sự rất lợi hại.

May mà Trần Phong tu luyện Ngũ Hành Âm Dương Quyết nên tốc độ hồi phục cực nhanh. Đổi lại nếu là tu sĩ khác e rằng phải chuyên tâm tĩnh dưỡng mất cả tháng trời.

Trần Phong điểm lại sự tình một lượt, rồi phất tay lấy từ trong Vô Danh Giới Chỉ ra một đống túi trữ vật, tất cả đều là chiến lợi phẩm thu được từ đám trưởng lão Thiên Âm Tự.

Hắn đem toàn bộ vật phẩm trong các túi trữ vật đổ ra.

Nào là đan dược, nào là linh bảo, nào là ngọc giản, linh thạch, nội đan linh thú… cho đến các loại thiên tài địa bảo bày la liệt trước mắt.

Thiên Âm Tự tồn tại nhiều năm ở đất Chân Định, tài nguyên tích luỹ của bọn Nguyên Anh lão quái đương nhiên rất kinh người.

“Chuyến này ta phát tài thật rồi nha!”

Trần Phong hai mắt phát sáng như điện, mang theo tâm trạng hào hứng kiểm tra từng thứ một.

Mất đến gần nửa ngày mới phân loại hoàn tất.

Đan dược từ nhất phẩm đến ngũ phẩm cả thảy hơn bốn trăm viên, có cái công dụng trị thương, có cái công dụng gia tăng tu vi cảnh giới, có cái công dụng tẩm bổ thân thể… nói chung là muôn màu muôn vẻ.

Tiếc là không có đan dược từ lục phẩm trở lên, cơ mà Trần Phong hiểu rõ trong tu tiên quốc cấp 4 như Văn Lang thì đan dược ngũ phẩm đã cực kỳ trân quý rồi.

Chỉ những tông môn thượng cấp Xích Quỷ Tông hay Nam Hải Tông mới có khả năng sở hữu đan phương cấp bậc cao hơn.

Kiểm kê linh bảo cả thảy gần trăm kiện, tuy nhiên đa phần đều là hàng hạ phẩm, số lượng linh bảo trung phẩm không vượt quá mười kiện.

Ngoài ra còn có các loại ngọc giản ghi chép linh quyết, công pháp tu hành.

Trần Phong tu luyện đều là thần thông công pháp tuyệt đỉnh đến từ Vô Song Hệ Thống, nên đương nhiên chẳng mấy hứng thú với đám ngọc giản này, khinh thường quẳng qua một bên.

Kế đến là linh thạch, gom lại tương đối nhiều, bao gồm hơn năm mươi vạn linh thạch sơ phẩm, ba vạn linh thạch trung phẩm. Linh thạch thượng phẩm vô cùng quý giá vậy mà cũng có gần trăm khối.

Một số vật phẩm khác có cái nhận ra có cái không, hắn nghiên cứu một lượt rồi thu cả vào Vô Danh Giới Chỉ.

Trần Phong bật cười ha hả, lấy làm hài lòng lắm!

Sau đó, hắn tiếp tục lấy ra túi trữ vật của Lê Chiêu Tân.

Bởi vì Lê Chiêu Tân nguyên thần chưa diệt nên túi trữ vật của lão vẫn còn lưu giữ ấn ký thần thức, nhất thời không thể mở ra.

Trần Phong cân nhắc một chút liền triển khai Cửu Chân Tinh Thần tiến hành phá bỏ ấn ký.

Mất chừng nửa nén nhang, rốt cuộc đạo ấn ký của Lê Chiêu Tân đã bị Trần Phong mạnh mẽ xoá bỏ, rồi vận dụng thần thức của mình tràn vào bên trong tra xét.

“Để ta coi thử túi trữ vật của Hoá Thần tu sĩ có gì đặc biệt?”

Sắc mặt vốn đang hí hửng của Trần Phong thoáng cái chợt trở nên đen kịt.

Người ta vẫn nói, hi vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, quả nhiên không sai!

Thế đếch nào mà trúi trữ vật của con heo mập này lại trống huơ trống hoác?

Ngoài mấy thứ giá trị tàm tạm như linh quyết, công pháp… còn lại đều là vật phẩm vụn vặt, đan dược và linh thạch cực ít ỏi.

Cốc chủ Bạch Xà Cốc nghèo đến vậy ư? Còn không bằng một tên trưởng lão Thiên Âm Tự?

Chẳng lẽ là cất giấu của cải ở nơi khác?

Con mẹ nó chứ!

Nhất định ông phải cho con lợn quay này một trận nhớ đời!

Lê Chiêu Tân nếu biết được suy nghĩ trong đầu Trần Phong sẽ phải ngửa cổ kêu gào ba tiếng “oan uổng quá, oan uổng quá”!

Đúng là Bạch Xà Cốc căn cơ sâu dày, tài nguyên tích luỹ nhiều lắm, nhưng vì đột phá vào Hoá Thần Kỳ mà Lê Chiêu Tân đã gần như tiêu pha sạch sẽ.

Chưa kể đến việc mấy năm nay Bạch Xà Cốc chinh chiến liên miên, bảo khố ngày càng vơi cạn dần.

Trần Phong cảm thấy chán nản, đang định thu hồi thần thức thì chợt phát hiện ở một góc khuất bên trong túi trữ vật có giấu một khối ngọn giản màu vàng, bên cạnh còn có một hộp ngọc tinh xảo đẹp đẽ.

Lấy làm hiếu kỳ, hắn bèn đem hai vật này ra ngoài kiểm tra.

Thần thức xâm nhập vào khối ngọc giản màu vàng, một luồng thông tin cấp tốc hiện lên:

“Hợp Hoan Đan, phẩm chất đan dược lục phẩm. Tu sĩ dưới Hợp Thể Kỳ một khi hít vào sẽ kích thích nhu cầu nam nữ quan hệ luyến ái. Nếu trong vòng nửa canh giờ không được đáp ứng thì lập tức kinh mạch chấn nát, xương cốt nổ tung, nguyên thần toái diệt.”

Trần Phong “a" một tiếng, người ngây như phỗng.

Mẹ kiếp! Hoá ra là đan phương xuân dược.

Con lợn giống này chẳng lẽ đến mùa động dục?

Hắn tò mò bèn mở hộp ngọc còn lại ra xem, phát hiện bên trong đặt một khoả đan dược hình tròn, kích thước to bằng hai ngón tay.

Trần Phong cầm lên coi thử, phát hiện bên trong đan dược ẩn chứa một thứ lực lượng vừa nhu vừa cương, vừa nóng như lửa lại vừa lạnh như băng tuyết.

Hắn mới thử hít nhẹ một hơi đã thấy khí huyết toàn thân sôi trào.

“Đây chắc là một khoả Hợp Hoan Đan rồi!”

Trần Phong tấm tắc xưng kỳ!

Theo thông tin trong ngọc giản, luyện chế Hợp Hoan Đan cần dùng tới một loại nguyên liệu trọng yếu lấy từ dịch hoàn của linh thú cấp 7.

Trong Linh giới, linh thú cấp 7 thực lực tương đương Hợp Thể Kỳ tu sĩ, cũng chỉ có tông môn đứng đầu thượng cấp tu tiên mới đủ nhân lực vật lực bồi dưỡng.

Không rõ Lê Chiêu Tân bằng cách nào lại đạt được vật phẩm bậc này?

Trong lòng Trần Phong thầm mắng chửi lão là kẻ đê tiện vô sỉ, cơ mà đối với Hợp Hoan Đan lại rất có hứng thú.

Đan dược lục phẩm, từ xưa đến nay hắn chưa từng gặp qua.

Nếu xét trên khía cạnh giao tranh thì đây có thể coi là một loại ám khí bất khả chiến bại đối với các tu sĩ dưới Hợp Thể Kỳ đó nha.

Trong chiến đấu, thần không biết quỷ không hay ném ra, chắc chắn sẽ thu hiệu quả tuyệt vời.

Cơ mà muốn luyện chế Hợp Hoan Đan không đơn giản, yêu cầu cấp bậc Linh Đan Sư chí ít cần đạt lục phẩm trở lên.

Về thuật luyện đan, Trần Phong sở hữu thiên tư đỉnh cấp nhưng nhiều năm bận mải tu hành, hiện vẫn đang dậm chân ở tam phẩm Linh Đan Sư.

Điểm mặt những người quen biết, chỉ có hai người đạt thành tựu trên phương diện đan dược là Nguyễn An Vy và Lan Ngọc trưởng lão.

Nguyễn An Vy đang ở hàng tứ phẩm, còn cách lục phẩm khoảng cách rất xa.

Lan Ngọc nhiều năm trước đã là ngũ phẩm, không rõ mấy năm nay có tiến triển gì thêm chưa?

Hồi lâu sau, Trần Phong bèn thu lại tất cả mọi thứ, sau đó lấy ra nguyên thần của Lê Chiêu Tân.

Lúc này, trạng thái nguyên thần Lê Chiêu Tân mờ nhạt vô cùng, cảm tưởng như chỉ cần một trận gió lay động cũng có thể khiến cho lão hồn phi phách tán.

Vừa được triệu hoán ra, Lê Chiêu Tân gấp gáp nói nhanh:

“Đạo hữu! Là lão phu hành sự lỗ mãng, xin đạo hữu giơ cao đánh khẽ tha cho một con đường sống.”

Sinh tử bản thân phụ thuộc vào ý niệm đối phương, Lê Chiêu Tân đành tha thiết giở giọng cầu xin.

Ngay cả cách xưng hô đối phương cũng đưa lên ngang hàng với mình.

Trần Phong thần sắc thâm trầm, ánh mắt loé lên luồng độc ác, chậm rãi nói:

“Bạch Xà Cốc năm lần bảy lượt nhắm vào Lạc Thần Môn, đến hôm nay lại chặn đường đòi chém đòi giết ta, Trần Phong ta không tru diệt toàn cốc há có thể giải được cơn hận trong lòng?”

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 618

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.