Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ đại gia tộc ẩn thế

Tiểu thuyết gốc · 1543 chữ

Kiều My cực kỳ kinh ngạc, lẩm bẩm nói:

“Vị tiền bối kia hẳn là người của Lạc gia?”

Thanh âm của vị lão tổ thần bí lại chậm rãi truyền ra:

“Đúng là như vậy! Trong ngũ đại gia tộc, họ Lạc nắm giữ sức mạnh của Kim thuộc tính sắc bén bá đạo. Họ Lê nắm giữ sức mạnh của Mộc thuộc tính quỷ dị. Họ Đỗ nắm giữ sức mạnh của Thổ thuộc tính hùng hậu vững vàng. Họ Lý nắm giữ sức mạnh của Thuỷ thuộc tính nhu hoà. Họ Lê nắm giữ sức mạnh của Hoả thuộc tính nóng nảy huỷ diệt. Nếu tu sĩ sở hữu linh căn thuộc tính tương ứng đối mặt với bọn họ thì sẽ bị áp chế đến năm thành thực lực.”

Kiều My thần sắc biến hoá, hiển nhiên là không ngờ tới trên đời lại có chuyện lạ lùng như vậy.

Một lát, nàng nghi hoặc hỏi:

“Vãn bối có điều chưa rõ! Ngũ đại gia tộc đáng sợ nhường ấy, nếu muốn khống chế Linh giới chẳng phải là dễ dàng như trở bàn tay ư? Vì sao phải lựa chọn con đường mai danh ẩn tích?”

Tiếng cười sang sảng của lão tổ vang lên:

“Ha ha… Nào có đơn giản như thế? Mối quan hệ giữa năm gia tộc cũng không quá hoà thuận, thậm chí còn phải luôn tìm cách kìm hãm sự phát triển của nhau. Ngũ hành tương sinh tương khắc tạo nên một sự cân bằng vi diệu. Cho dù bọn họ nhận được truyền thừa cũng không thoát khỏi quy tắc này.”

Nghe lão tổ giải thích Kiều My mới tỏ tường.

Từ thuở khai thiên lập địa vốn chỉ tồn tại duy nhất năm loại nguyên tố là lửa, nước, đất, cây cỏ và kim loại, tương ứng với ngũ hành hỏa, thuỷ, thổ, mộc, kim.

Năm nguyên tố có mối quan hệ tương sinh, tương khắc với nhau.

Ngũ hành tương sinh là Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim.

Đây chính là quy tắc tối cao để tạo nên sự sống và vạn vật.

Ngược lại, ngũ hành tương khắc là Kim khắc Mộc, Mộc khắc Thổ, Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Hỏa và Hỏa khắc Kim.

Đây là sự tương tác giữa những nguyên tố đại biểu cho hủy diệt, chết chóc.

Lẳng lặng đứng đó chừng độ một chum trà, Kiều My chau mày nói:

“Bọn họ liệu có khả năng phát động chiến tranh?”

Giọng nói già nua chậm rãi truyền ra, như có như không:

“Nhiều năm về trước, có lời đồn tộc trưởng Đỗ gia và tộc trưởng Lý gia từng xảy ra một trận chiến. Nguyên nhân cũng thật buồn cười, chỉ vì tranh giành một nữ tử nên mới sinh chuyện. Tộc trưởng Lý gia hô mưa gọi gió, làm thành dông bão rung chuyển cả đất trời, dâng nước sông lên cuồn cuộn đánh tới cửa Đỗ gia.”

Ngừng lại một chút, âm thanh của lão tiếp tục vang lên:

“Tộc trưởng Đỗ gia dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, dựng thành lũy đất, ngăn chặn thần thông đối phương. Một người là chúa vùng non cao, một người là chúa vùng nước thẳm. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời, cuối cùng tộc trưởng Lý gia sức cùng lực kiệt đành oán hận rút quân về. Từ đó, oán nặng thù sâu, cho đến ngày nay vẫn không thể giải quyết.”

Hai tu sĩ đại thần thông vì một nữ nhân mà đánh nhau đến long trời lở đất?

Kiều My tấm tắc cảm thấy kỳ lạ.

Xem ra quan hệ giữa năm đại gia tộc rất phức tạp, dễ phát sinh rạn nứt.

Bỗng lão tổ thần bí chuyển qua vấn đề khác hỏi:

“Đúng rồi, con bé Lý Lan Ngọc vẫn ở Văn Lang sao?”

Kiều My trong lòng kinh ngạc, vì sao lão tổ đột nhiên lại nhắc tới nàng ta?

Hơn trăm năm trước, Lan Ngọc cùng một vị tiền bối thượng quốc cấp tám đi vào Xích Quỷ Tông. Sau đó liền được đích thân lão tổ an bài thân phận Văn Lang sứ giả.

Mặc dù Kiều My rất tò mò nhưng đứng trước lão tổ cũng không dám nhiều lời, cung kính đáp:

“Mấy năm nay nàng vẫn yên ổn, hiện đang đảm nhận chức vụ trưởng lão Lạc Thần Môn.”

“Lạc Thần Môn? Lạc Thần… Không lẽ là…?”

Thanh âm của lão có phần nghi hoặc, nói đến nửa chừng liền ngưng lại, sau đó chuyển sang sắc thái nghiêm trọng nói:

“Thân phận nàng ta không đơn giản đâu! Ngươi cần hết sức chú ý! Nhưng cũng chớ nên tìm hiểu quá sâu, có nhiều chuyện không cần phải quá rõ ràng.”

Ẩn ý trong lời nói của lão tổ làm Kiều My rùng mình cả kinh.

Lý Lan Ngọc?

Họ Lý?

Chẳng lẽ là Lý gia nằm trong ngũ đại gia tộc ẩn thế?

. . .

Quay trở lại Văn Lang.

Thiên Âm Tự là một môn phái tu tiên nằm ở đất Chân Định.

Bởi vì từng có lão tổ Hoá Thần nên danh tiếng Thiên Âm Tự rất lớn, thanh thế cực thịnh.

Cơ mà mấy chục năm gần đây liên tục giao tranh với Bạch Xà Cốc khiến cho nhân khí có phần sa sút.

Ngay đại sảnh, lúc này tập trung một nhóm bảy người.

Thông qua khí tức toả ra, không ngờ đều là những tồn tại Nguyên Anh Kỳ cường giả.

Đặc biệt, ngồi chính giữa là hai nam tử trung niên, diện mạo giống nhau như đúc, phân biệt bởi màu sắc y phục một xanh một đỏ.

Nhưng đáng sợ nhất là từ trên cơ thể bọn họ ẩn hiện một luồng thiên địa bản nguyên bá đạo, điều này chứng tỏ cả hai đã chạm một chân vào Hoá Thần cảnh giới.

Không sai, hai đại nhân vật này là thái thượng trưởng lão Thiên Âm Tự, đồng thời còn là anh em song sinh đồng bọc.

Người mặc y phục màu xanh là anh, tên gọi Âu Dương Văn.

Người mặc y phục màu đỏ là em, tên gọi Âu Dương Võ.

Bỗng nghe một lão già đầu trọc ngồi bên dưới cất tiếng:

“Chẳng hay Bạch Xà Cốc đã có phản hồi chưa?”

Âu Dương Văn quét nhìn mọi người, dù chỉ là một ánh mắt nhưng lại mang theo khí thế cao ngạo như đấng chí tôn, nắm giữ trong tay quyền sinh quyền sát, trấn áp vạn vật.

Hắn hằm hằm mở miệng nói:

“Lạc Thần Môn dám giở trò ám toán sau lưng, thật khiến cho lòng người oán hận. Ta đã hướng Bạch Xà Cốc giải thích, đạt được hiệp nghị song phương tạm thời đình chiến. Mục tiêu trước mắt của chúng ta chính là Lạc Thần Môn. Nhất định phải một chiêu sét đánh ngang tai giết sạch bọn chúng, gà chó không tha!”

Ngồi bên cạnh, Âu Dương Võ hai mắt nhắm hờ, thần sắc phô bày vẻ lãnh khốc vô tình.

Lão già đầu trọc trầm mặc nói:

“Quan hệ giữa bản tự và Lạc Thần Môn sớm đã rạn nứt. Có điều, chẳng hay vì sao Âu Dương Văn đạo hữu lại biết được bọn họ chính là chủ mưu phía sau khơi mào chiến tranh?”

Âu Dương Văn không nói không rằng bèn phất tay lên, ngay lập tức trong lòng bàn tay xuất hiện một nguyên anh nhỏ bé, chỉ là tình trạng của nguyên anh này cực kỳ suy yếu, đã gần như mất đi ý thức.

“Các ngươi mau xem đây là ai?”

Mọi người trong đại sảnh cả kinh, quan sát diện mạo của nguyên anh kia liền hoảng hốt la lên:

“Phạm Huy?”

“Trưởng lão Lạc Thần Môn? Hắn vì sao lại biến thành bộ dạng này?”

Chuyện kể ra thật rất dài.

Ngày ấy, Phạm Huy cùng chưởng môn Võ Văn Đông vì tranh giành quyền khống chế động phủ bí ẩn kia mà bị một đám Nguyên Anh lão quái liên thủ tập kích.

Lạc Thần Môn nếu vào thời điểm năm xưa, lúc lão tổ Hoá Thần còn tại thế thì làm gì có kẻ nào dám ngang nhiên động thủ?

Chỉ là thế sự xoay vần, cực thịnh ắt suy.

Hôm nay, Lạc Thần Môn lâm vào cảnh sa cơ thất thế, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

Đánh không lại, chưởng môn Võ Văn Đông và Phạm Huy trưởng lão đành chia nhau mỗi người một ngả rút lui.

Xui xẻo thay, trong một khắc phân tâm, Phạm Huy trưởng lão bị địch nhân đánh lén dẫn đến thân thể toái diệt, nguyên anh xuất khiếu chưa kịp bỏ chạy đã bị một gã Nguyên Anh hậu kỳ tóm gọn.

Sau khi dùng thuật sưu hồn, gã Nguyên Anh hậu kỳ liền biết được rất nhiều bí mật của Lạc Thần Môn.

Ngay trong đêm đó, gã bèn tức tốc đem nguyên anh Phạm Huy bay thẳng đến đất Chân Định giao cho Âu Dương Văn.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 539

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.