Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lan Ngọc trưởng lão đến tìm

Tiểu thuyết gốc · 1540 chữ

Đưa Hoàng Linh trở về Thanh Vân Phong, thuận tiện chiếm tiện nghi mấy hồi Trần Phong mới luyến tiếc tạm biệt nàng.

Sau cùng hắn dùng quyền hạn của mình thông tri cho chưởng môn Lạc Vân Đông, báo rằng bản thân vừa mới thu nhận hai đệ tử ký danh, hiện đang cho tu luyện tại ngọn Lạc Vân Phong.

Đồng thời hắn cũng có ý nhắn gửi chưởng môn chiếu cố đến hai người bọn họ. Dù sao thì hiện thời chuyện trọng yếu của hắn là bế quan tăng trưởng tu vi, không thể phân tâm quản đến những việc khác.

Sắp xếp ổn thỏa đâu vào đó, Trần Phong liền quay trở về động phủ, bắt đầu nghiêm túc tu hành.

Năm tháng thoi đưa.

Ba năm bình lặng trôi đi.

28 tuổi, Trần Phong hoàn hảo đặt chân vào cảnh giới Kết Đan trung kỳ, thực lực ngày càng tịnh tiến.

Hắn dành ra một khoảng thời gian nhỏ để củng cố tu vi, sau đó tu luyện Cửu Chân Tinh Thần đến đệ tam chuyển mới hài lòng.

Thần thức hiện nay của hắn đã cực kỳ cường đại có thể bao phủ non nửa khu vực nội môn.

Đây đã là cực hạn của hắn.

Muốn tiến lên đệ tứ chuyển cần đạt tới Nguyên Anh Kỳ.

Lại nói, đã nhiều năm nhưng không thấy Bạch Xà Cốc có thêm bất kỳ động tĩnh gì.

Có điều trong lòng Trần Phong vẫn không ngừng lo lắng.

Lão già Tôn La từng nói sau trăm năm sẽ quay trở lại, e rằng lúc đó đôi bên không tránh khỏi một trận máu tanh.

Còn cái gã thiên kiêu Lê Chiêu Đăng nữa, cứ nhìn thái độ của Tôn La thì biết bối cảnh của gã bên trong Bạch Xà Cốc nhất định rất lớn.

Với những gì mà Trần Phong gây ra, hẳn là Lê Chiêu Đăng phải hận thù ghê gớm lắm, thậm chí không chết không ngừng.

Tu luyện trong Lạc Thần Môn nhiều năm, Trần Phong ít nhiều đã nảy sinh cảm tình với nơi đây, nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ hiển nhiên hắn sẽ không dễ dàng bỏ đi.

Tu vi càng cao, Trần Phong càng cảm thấy áp lực.

Tuế nguyệt xoay vần.

Lại qua thêm chín năm nữa.

Trần Phong một hơi tu luyện tới Kết Đan Kỳ viên mãn, chỉ còn cách Nguyên Anh một đoạn.

Nguyên Anh Kỳ!

Vào cấp bậc này nội đan nứt ra hóa thành một nguyên anh - bản thể thu nhỏ của bản tôn, có thể giúp bản tôn không ngừng tu luyện, nếu bản tôn chết, nguyên anh có thể bỏ xác chạy trốn tìm xác mới chui vào luyện lại từ đầu, là một loại trùng sinh khá tà ác bị liệt vào tà ma ngoại đạo.

Trần Phong tạm ngừng tu luyện, mở bảng hệ thống lên kiểm tra.

[ Danh tính: Trần Phong ]

[ Tuổi thọ: 37/3100 ]

[ Danh vọng: 500/500 ]

[ Chủng tộc: Phàm nhân ]

[ Tu vi: Thiên Đạo Kết Đan viên mãn ]

[ Linh căn tư chất: Hoàn mỹ bao gồm Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ]

[ Thể chất: Tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể ]

[ Thần thông: Tam chuyển Cửu Chân Tinh Thần, Hóa Long Thần Biến ]

[ Linh bảo: Vô Danh Giới Chỉ ]

[ Linh phách bản mạng: Cao cấp Hoàng giai Hoàng Kim Chuyên ]

[Tư chất đính kèm: Đỉnh cấp luyện đan, đỉnh cấp luyện bảo ]

[ Mị lực tuyệt thế vô song. ]

[ Công pháp song tu tuyệt thế: Hợp Thể Âm Dương Công ]

[ Đạo lữ song tu: Hoàng Linh ]

[ Đệ tử ký danh: Nguyễn Bảo Nhân, Nguyễn An Vy ]

[ Linh quyết thượng cổ: Ngũ Hành Âm Dương Quyết ]

. . .

Khi nhìn vào số tuổi thọ không ngừng tăng trưởng Trần Phong cảm thấy rất hài lòng.

Hắn tò mò mở bảng quan hệ nhân tế lên kiểm tra xem trong mấy năm qua có gì mới mẻ hay không.

[ Đạo lữ song tu Hoàng Linh, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, hiện đang trong trạng thái bế quan tu luyện. ]

[ Đệ tử ký danh Nguyễn Bảo Nhân, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, bốn năm trước trên đường thực hiện nhiệm vụ sư môn gặp phải kẻ địch tập kích bị đánh trọng thương, hiện đang trong trạng thái bế quan. ]

[ Đệ tử ký danh Nguyễn An Vy, tu vi Luyện Khí Kỳ tầng 15, tam phẩm linh bảo sư, hiện đang trong trạng thái lĩnh ngộ đan phương. ]

Tất cả đều có sự tăng trưởng về tu vi.

Hoàng Linh quả nhiên học hỏi được phong phạm của ta, vẫn luôn bế quan trường kỳ tu luyện.

Không như cái tên đệ tử ký danh Bảo Nhân kia, mới vào sư môn chưa lâu lại đâm đầu đi làm nhiệm vụ dẫn đến bị đánh cho trọng thương.

Thật khiến cho sư phụ như ta mất mặt quá đi mà!

Nguyễn An Vy tại sao tốc độ tăng trưởng lại chậm chạp vậy nhỉ?

Trần Phong rất nghi hoặc.

Ta đã kiểm tra nàng rõ ràng là linh căn song hệ hỏa thuộc tính, mộc thuộc tính.

Theo lý phải sớm đột phá Trúc Cơ Kỳ rồi chứ?

Chẳng lẽ tu luyện gặp vấn đề nan giải nào chăng?

Nhưng nhìn đến trạng thái hiện thời của nàng thì hắn liền hiểu ra, nhất định là nàng mấy năm qua vẫn luôn tập trung trên phương diện luyện đan cho nên tu vi mới chậm như thế.

Chợt Trần Phong nhớ đến vị sư huynh đầu tiên mà hắn gặp ngày đầu bước vào Lạc Thần Môn.

Nhiều năm rồi chẳng rõ tu vi gã Hoàng mập đã đến cảnh giới nào?

Trần Phong từng có một lần trở về dược viên thăm gã, còn tặng cho gã không ít tài nguyên tu luyện.

Cơ mà lấy thiên tư của gã mập cho dù tu luyện năm mươi năm cũng khó mà Trúc Cơ thành công.

. . .

Thời gian cứ lặng lẽ trôi.

Trần Phong ngoài thời gian tu luyện dần dà có thói quen thường xuyên mở bảng quan hệ nhân tế ra xem xét tình hình của mấy người kia.

Trong lúc tu hành tẻ nhạt thì đây có thể coi là một niềm vui nho nhỏ.

Một ngày nọ, đột nhiên bên ngoài động phủ của Trần Phong xuất hiện một vị khách không mời.

Lan Ngọc trưởng lão.

Trần Phong kết thúc thổ nạp chậm rãi bước ra ngoài.

“Lan Ngọc trưởng lão, cơn gió nào lại đưa người đến đây?”

Lan Ngọc trưởng lão chăm chú quan sát Trần Phong, vẫn thấy hắn là Luyện Khí Kỳ viên mãn thì cực kỳ ngạc nhiên.

Công pháp hắn tu luyện thật quỷ dị! Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu tu vi thực sự của hắn.

Nàng tò mò hỏi:

“Ngươi đã đạt đến cảnh giới nào rồi?”

Trần Phong chẳng giấu diếm nói:

“Ta hiện mới chỉ là Kết Đan viên mãn, còn cách Nguyên Anh Kỳ một đoạn.”

Ngọc Lan trưởng lão cả kinh.

Kết Đan viên mãn?

Người này tu luyện có bao nhiêu năm đâu sao lại có tốc độ khủng bố đến thế?

Chẳng lẽ đúng là sau lưng có đại năng chỉ điểm ư?

Như vậy thì chưa đến trăm năm hắn sẽ có cơ hội trở thành đệ nhất nhân Lạc Vân Môn.

Sau lần cảnh cáo trước, mấy năm nay Trần Phong không có xuất hiện thêm trên Thanh Vân Phong nên mối căm giận của nàng đối với hắn sớm đã phai nhạt dần.

Lại nói lão bà cô này bao năm vẫn luôn trẻ trung xinh đẹp, thân thể lồi lõm nở nang hơn trước đến mấy lần.

Trần Phong nuốt vội ngụm nước miếng, khẽ dằn xuống ý nghĩ dâm tà.

Lan Ngọc trưởng lão bỗng thở dài, sắc mặt chợt buồn bã nói:

“Văn Vinh trưởng lão tọa hóa rồi.”

Văn Vinh trưởng lão là ai?

Lão chết thì có liên quan gì đến ta?

Trần Phong cố gắng nặn óc suy nghĩ, rốt cuộc hồi lâu mới nhớ đây là một trong bốn vị trưởng lão của Lạc Thần Môn.

Thời gian qua đi, có quá nhiều người chỉ là khách qua đường trong cuộc đời hắn…

Chỉ cần không ở bên nhau thì sẽ có ngày quên lãng thôi.

Đối với Văn Vinh trưởng lão, Trần Phong vốn không có quan hệ gì nên cảm thấy cũng bình thường, có điều vẫn hỏi thử:

“Hắn bị địch nhân giết sao?”

Lan Ngọc trưởng lão càng trầm lặng, lắc đầu nói:

“Không phải! Là hết thọ nguyên.”

Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tuổi thọ kéo dài mấy ngàn năm, xem ra lão già đó sống cũng đủ lâu rồi, chết có gì mà hối tiếc?

Nhìn dáng vẻ cô quạnh của Lan Ngọc trưởng lão trong lòng Trần Phong chợt dâng lên một tâm tình khôn tả.

Ngửi mùi u hương thoang thoảng trên cơ thể nàng tỏa ra khiến hắn ngứa ngáy, bèn tiến đến gần cầm lấy bàn tay của Lan Ngọc trưởng lão vuốt ve khe khẽ.

Lan Ngọc trưởng lão cả kinh:

“Ngươi muốn làm cái gì?”

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 712

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.