Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô bé và tấm bản đồ

Tiểu thuyết gốc · 1368 chữ

Buổi sáng thứ bảy, trên con đường tấp nập người qua lại, Anna và Mary đang đứng chờ những người bạn của họ.

- Jennifer, bọn tớ ở đây này. - Mary vẫy tay gọi một cô gái đang đứng ở bên kia vệ đường.

- Các cậu đến sớm thật đấy. Giờ thì đi nào. - Jennifer vui vẻ nói.

Sau đó tất cả mọi người đều đi về phía khu rừng Cấm.

Rừng Cấm là một nơi từng có nạn săn bắt động vật hoang dã bất hợp pháp nên đã được bảo vệ và cấm tất cả mọi người vào trong đó. Tuy nhiên, có nhiều kẻ tham lam đã bước vào và không thấy trở ra, không lâu sau thì xác của chúng được tìm thấy. Thế nhưng, điều đáng sợ và bí ẩn chưa dừng lại ở đó. Người ta còn tìm thấy những kiểm lâm ở đây bị giết rất dã man. Đó cũng là lúc xuất hiện nhiều tin đồn về việc nhiều người đã thấy một sinh vật cao đến 2, 3m, những xúc tu sau lưng màu đen, không có mặt cùng những con người kì lạ và quái dị xuất hiện trong khu rừng. Chính những điều này đã khiến không ai muốn vào rừng Cấm, mặc dù vẫn có nhiều kẻ hiếu kì đặt chân đến đây vì tò mò và họ đều một đi không trở lại.

Buổi trưa, khi đến gần bìa rừng, nhóm của Anna đã gặp một nhóm bạn khác trong lớp cũng có ý định thám hiểm khu rừng. Họ là: Emma, Diana, Samuel, Alan, Jackson, Richard, Michael, Laura, Nana, Lina, Amelia, Alice, Mina. Khi thấy họ, Peter ngạc nhiên hỏi:

- Các cậu cũng định thám hiểm khu rừng này à?

- Phải, bọn tớ định sẽ cắm trại ở gần bìa rừng vào hôm nay và bắt đầu thám hiểm vào ngày mai. Thật trùng hợp là các cậu cũng vậy. Hay là chúng ta đi cùng nhau nhé. Càng đông càng vui mà. - Emma nói một cách phấn khởi.

- Ý hay đấy. Giờ thì chúng ta tìm chỗ để dựng trại và chuẩn bị bữa trưa thôi. - Tom nói và nhìn xung quanh xem có chỗ nào thích hợp không.

- A, đằng kia có người kìa. - Laura nói lớn trong khi chỉ tay về một nhóm người ở cách đó không xa. Họ có khoảng hơn chục người và những chiếc lều lớn nhỏ đang được dựng lên ở bãi đất trống rộng lớn ấy.

- Họ đông thật. - Nana nói sau khi đếm sơ qua số lượng người.

- Chắc họ cũng đi cắm trại giống chúng ta. - Richard đoán.

- Và toàn là trai xinh gái đẹp nữa chứ. - Alice bổ sung. Với thị lực cực tốt của mình, cô có thể gần như nhìn rõ mặt của những người kia.

- Chỗ đó có vẻ thích hợp. Tớ nghĩ mình nên đến đó cắm trại cùng họ, có lẽ không có vấn đề gì đâu. - Lina gợi ý

- Phải nhỉ. - Alan nói

Đúng lúc đang định đến đó thì họ nghe thấy tiếng gọi:

- Các anh chị đang làm gì ở đây vậy ạ?

Quay về phía có tiếng nói, đám học sinh nhìn thấy một cô bé với con gấu bông trên tay đang đứng nép sau thân cây gần đó. Mái tóc màu nâu đậm của cô rủ xuống che đi gương mặt khiến mọi người không nhìn rõ được mặt cô.

- Bọn anh định đi thám hiểm khu rừng Cấm này. Còn em thì sao? - Michael trả lời và hỏi cô bé. Có lẽ không ai nhận ra nhưng nếu có người tinh ý và nhạy cảm với những sự bất thường sẽ thấy cô bé này có gì đó kì lạ.

- Em đến đây cùng với ba và những người ở cùng trong dinh thự của ba. Họ là những người đang dựng trại đằng kia kìa. - Cô bé nói và chỉ về phía đám đông kia.

- Vậy em có thể cho bọn anh cắm trại cùng được không? - Jackson hỏi cô bé.

- Em sợ là không có đủ chỗ đâu ạ. Dinh thự của ba em rất lớn nên cũng có rất nhiều người ở. Hơn nữa họ còn rất ồn ào, sợ là sẽ gây phiền phức cho các anh chị. Nhưng mọi người có thể qua chỗ kia dựng trại kìa. - Cô bé đáp và đưa ngón tay nhỏ bé về phía một bãi cỏ xanh ở gần đó.

- À, đúng rồi. - Cô bé nói như thể sực nhớ ra điều gì đó. - Ba em có bản đồ của khu rừng Cấm, nên nếu mọi người muốn đi đến đó thì em sẽ bảo ba cho anh chị một tấm bản đồ. Như vậy các anh chị sẽ không bị lạc.

- Thật sao? Cảm ơn em nhiều nhé. - Amelia vui vẻ nói với cô bé nọ.

- Mọi người chờ em một chút, em sẽ quay về nói chuyện với ba. - Cô bé nói rồi chạy nhanh về phía những người kia. - Mọi người cứ dựng trại đi ạ. - Cô ngoái đầu lại và nói.

-----Một lúc sau-----

- Phìu, cuối cùng cũng dựng xong rồi. - Samuel nói sau khi hoàn tất việc dựng lều. Những chiếc lều đủ loại được dựng lên quanh bãi cỏ mà cô bé tóc nâu đã chỉ cho họ. Mọi người đều cảm thấy mệt mỏi nên họ nhanh chóng lấy hộp cơm mang sẵn trong ba lô ra và ăn trưa.

- Giờ thì chúng ta nên đi kiếm củi để đốt lửa trại, mà đừng đi xa quá nhé. - Diana nói với mọi người sau khi ăn xong.

- Hả, nghỉ thêm chút nữa đi. Còn chưa ngủ trưa nữa mà - James mệt mỏi nói.

- Cũng được, dù sao cũng chưa muộn lắm, chúng ta có thể kiếm củi sau. - Peter nói sau khi nhìn vào trước đồng hồ đeo tay sau đó ngồi xuống bãi cỏ xanh mát, hưởng thụ cơn gió trong lành. Hầu hết những người còn lại đều cảm thấy mệt mỏi nên ngủ thiếp đi. Chỉ có Diana, Jennifer, Alan và Michael không thấy mệt nên họ quyết định chia nhau ra đi kiếm củi. Còn Peter thì nói muốn kiểm tra đồ dùng một chút.

Lúc quay về trại, 4 người họ thấy mọi người cũng vừa mới dậy và đang vươn vai ngáp ngắn ngáp dài. Lúc này, Mina nhìn thấy một tấm bản đồ được đặt trên ba lô của cô với dòng chữ:"Khu rừng Cấm". Cô cất tiếng gọi những người còn lại:

- Các cậu ơi, ra đây xem này.

- Gì vậy. - Richard hỏi. Mina chỉ vào tấm bản đồ.

- Đây hẳn là của cô bé vừa nãy. Nhưng sao chúng ta không nghe thấy tiếng bước chân nhỉ. Nếu có ai đó đặt tấm bản đồ ở đây thì trước hết họ phải bước qua chỗ những tán lá rụng kia. Không thể nào có chuyện không phát ra bất cứ tiếng động nào khi dẫm lên chúng được. - Emma nói một cách khó hiểu.

- Có lẽ do chúng ta ngủ say quá nên không để ý. - Alan trả lời thắc mắc của Emma.

- Thật may là chúng ta có thứ này. Nó khá là chi tiết. - Jennifer nói sau khi xem xét tấm bản đồ. - Hình như có một ngôi biệt thự hoang trong rừng thì phải. Tớ nghĩ việc thám hiểm nó sẽ rất là thú vị.

Cô ta đang cố kìm nén sự khó chịu từ sáng tới giờ vì những người xung quanh đã nhiều lần "ra lệnh" cho cô ta, mặc dù họ chỉ nêu ý kiến. Đương nhiên là không ai để ý tới điều này nhưng Mary và Anna thì có bởi hai ả cũng thấy như vậy.

- Ý hay đấy. Chúng ta nên tìm đường tắt để đến đó. - Anna bổ sung - Có một con đường này. - Cô ta đánh dấu lên tấm bản đồ. - Nhưng cho dù là ngắn nhất thì nó cũng khá dài. Sẽ mất rất nhiều thời gian để đến đó. Nhưng tớ nghĩ sẽ không sao đâu, tuần sau chúng ta được nghỉ mà. Vẫn còn rất nhiều thời gian.

Còn tiếp

Bạn đang đọc Creepypasta Family [Fanfiction]: Ngôi Nhà Của Những Kẻ Sát Nhân sáng tác bởi PhuongLinh2107
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongLinh2107
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.