Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Băng nguyên

Tiểu thuyết gốc · 937 chữ

Thành phố DN hình cái phễu, phía Đông giáp với vịnh Cá heo, ba mặt còn lại bị dãy Chomchom bao bọc.

Trước tận thế, dãy Chomchom với địa hình không quá cao nhưng hiểm trở là địa điểm đi phượt ưa thích của dân phược thủ. Những đường mòn ngoằn nghèo dẫn lên đỉnh một ngọn núi thấp đi giữa cây rừng dễ khiến tâm hồn những người lãng mạn bay bổng.

Quốc lộ 1A chạy xuyên qua rặng Chomchom là một đường hầm lớn rộng rãi, với tám làn xe chạy. Hiện tại, lối vào đường hầm chìm sâu dưới lớp tuyết dày.

1A là con đường duy nhất để rời khỏi thành phố nếu không đi đường biển, đường không hoặc đường núi. Nói cách khác, muốn rời khỏi thành phố DN vào lúc này cũng chỉ có thể leo núi.

Nhưng trên núi rất nguy hiểm.

Trước mặt Thiên Hạ Băng Vũ lúc này là bình nguyên băng tuyết trải dài đến chân núi. Sau nửa ngày cuốc bộ, Kim Ngân và Vũ cuối cùng đã đi tới rìa thành phố DN, bỏ lại sau lưng những nhà cửa xập xệ đổ nát.

Ngoảnh đầu nhìn lại Vành đai của Căn cứ, bóng dáng những tòa nhà cao tầng hiếm hoi chưa sụp đổ bao quanh lấy một nhóm kiến trúc cao san sát duy nhất còn sót lại.

“Em chưa từng thử ra ngoài này?”

“Chưa.” Thiên Hạ Băng Vũ đáp gọn. Đầu óc hắn còn bận nghĩ đến cái cách mà thành phố đã đột ngột nhường chỗ cho Băng nguyên.

Đây là kết quả sau đợt pháo kích rải thảm. Ngoại vi thành phố bị pháo san thành bình địa. Tuyết rơi che phủ mặt đường và gạch đá.

“Trông như một ốc đảo.” Thiên Hạ Băng Vũ nhận xét.

“Người của Căn cứ thích gọi nó là thành trì hơn, thành trì cuối cùng của nhân loại.”

Cuối cùng!

Nhìn vẻ mặt Kim Ngân, Vũ nhận ra cô gái chỉ đang đùa.

-0-

Băng nguyên lạnh lẽo nhưng không hề hoang vắng. Nếu ví Băng nguyên như một khu rừng, cây cối là lũ nhũ quái.

Cây mọc rất thưa, lẳng lặng im lìm.

Chúng đang ngủ.

So với đồng loại đang săn mồi ở trong thành phố, lũ nhũ quái nơi đây lớn hơn hẳn một vòng.

Kim Ngân đưa cho Thiên Hạ Băng Vũ một cái áo choàng trắng và bắt hắn mặc vào.

Áo ngụy trang. Đối với nhũ quái không có tác dụng gì, lại có thể che chở cả hai khỏi ánh mắt của nhân loại.

Thiên Hạ Băng Vũ đã bị căn cứ liệt vào sổ đen. Theo lời của Kim Ngân, thái độ của căn cứ đối với người được chọn gói gọn trong một câu: phục tùng hay là chết.

Nhưng Kim Ngân không phục tùng, cũng không chết.

Cô gái cũng không có thiện cảm với Căn cứ.

Ở đây có một mẩu chuyện xưa mà Kim Ngân không chịu bật mí.

“Căn cứ đang đào một cái hầm về phía vịnh biển.” Kim Ngân nói sau khi biến mất cả một buổi sáng. “Chúng ta sẽ đi về phía ngược lại.”

Cô cũng tìm về cái két sắt cho Thiên Hạ Băng Vũ, thứ mà lẽ ra nên nằm dưới cả tấn đất đá. Khi vội vã rời khỏi chung cư X, Vũ đã không có thời gian để giấu cái két quá xa.

Trong két là rất nhiều lương khô mà Vũ đã cẩn thận lựa chọn để chuẩn bị cho Tận thế. Chìa khóa két không có, hắn quyết định sử dụng Ma kiếm.

Đó cũng là lúc mà Vũ thực sự hiểu được cái vấn đề mà Kim Ngân cứ luôn nhắc mãi.

Ma kiếm chém sắt như chém bùn, nhưng cũng có giá cả. Khi lưỡi kiếm xuyên vào thép, Vũ cảm nhận được một chút trở lực. Gần như là bản năng, hắn vận dụng độ bền. Ma kiếm lóe lên, độ bền trừ hai điểm, cái két sắt biến thành hai nửa.

Vỏ két sắt và da ngoài lũ nhũ quái, cái nào cứng hơn? Từ kinh nghiệm, câu trả lời hẳn là két sắt, vì khi chém nhũ quái, độ bền của Ma kiếm không hề bị hao tổn.

Nhưng điều này không đúng.

Kim Ngân chứng kiến mọi việc. Sau cùng, cô thở dài: “Em thực sự không nói dối.”

Từ đầu chị vẫn nghĩ là tôi nói dối!?

Không tiết lộ mọi thứ về kĩ năng cosplay cho Kim Ngân không phải lỗi của Vũ. Ngu ngốc mới sẽ thành thật khai hết!

Chính Kim Ngân cũng không giải thích nhiều về năng lực của mình.

Nhưng cô cũng không ngại thị phạm nó trước mặt Vũ.

Cách mà Kim Ngân lên đến cấp một cũng giống như kế hoạch bọ ngựa bắt ve của Vũ. Quân đội giết chết quái vật và Kim Ngân lén lút thu thập ma lực/kinh nghiệm. Có khác chăng là, sau khi lên đến cấp hai, cô không cần nhờ đến ngoại lực nữa.

“Con kia thế nào?”

Đó là một con nhũ quái béo mập cao hơn hai mét. Thiên Hạ Băng Vũ và Kim Ngân dừng lại cách con quái đang ngủ rất xa. Quái vật sẽ tỉnh giấc khi phát hiện NDC tới gần và khó mà nói liệu một con quái to lớn liệu có phải cũng thính nhạy hơn hay không.

Quái vật đơn độc. Trong phạm vi ba mươi mét xung quanh chỉ có nó một mình.

“Được!”

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.