Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh lại

Tiểu thuyết gốc · 859 chữ

Khi Thiên Hạ Băng Vũ tỉnh lại, xung quanh tối đen.

Nơi này hôi và ẩm ướt.

Bốn dải sáng bạc mỏng manh chiếu xuống từ trên đầu Vũ.

Nơi đây là… bên dưới miệng cống!

Vũ thử hoạt động thân thể. Sau một hồi vật lộn, hắn nhận ra bản thân thì đang nằm trong một cái túi ngủ.

Cô ta vẫn còn rất lương tâm đấy chứ!

Việc mở túi ngủ chui ra khó khăn kì lạ. Lại mất thêm một lúc để Vũ nhận ra hiện tại hắn chỉ còn một bàn tay.

A!

Hắn không kinh ngạc vì thiếu một bàn tay. Hắn từng thiếu cả cái cánh tay cơ mà. Điều hắn kinh ngạc thì là, hắn vẫn chưa hồi sinh lại!

Sau trận đại chiến với hai con nhũ quái, Thiên Hạ Băng Vũ thê thảm như thế nào thì bây giờ vẫn còn như thế ấy. Thương thế trên người hắn đã được băng bó và chỉ có thế.

Nhộn nhạo.

Vũ cười khổ. Hắn sờ soạng vách tường đứng dậy. Tình hình hiện tại, hắn thậm chí không dám tự sát để hồi sinh.

[Thiên Hạ Băng Vũ]

HP:1, MP: 17/100

Đói bụng cũng sẽ giảm MP!

Thiên Hạ Băng Vũ leo lên khỏi miệng cống. Bầu trời trên đầu tối đen điểm xuyết hằng hà sa số sao sáng lấp lánh. Cái dải sáng treo giữa bầu trời hẳn chính là dải ngân hà.

Đêm của thời đại tận thế vẫn luôn rất lộng lẫy.

Nhưng bụng đang đói thì mái ngói cũng như mái gạch.

Nhìn sắc trời, Vũ giống như chỉ mới ngủ một buổi chiều. Nhưng cảm giác đói bụng nói cho hắn thời gian có sai lệch. Chỉ sợ không phải chỉ mới một ngày hai ngày mà thậm chí đã nhiều ngày rồi.

Kim Ngân… không rõ đã đi đâu rồi.

“Thật là, bỏ mặc tôi đói đến thế này. Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!”

Soạt!

Sau lưng Thiên Hạ Băng Vũ, từ trống rỗng bỗng chui ra một người.

“Không nhờ tôi thì em không chỉ đơn giản là đói thôi đâu!”

Giọng của Kim Ngân. Quan trọng hơn, mùi bánh bao nóng hổi phả đến từ sau lưng xông nức mũi Vũ.

“Ôi chao!”

Sự thực chứng minh, không nên dễ dàng mang thức ăn đến trước mặt nạn dân, hay dã thú đói khát.

-0-

Có thực mới vực được đạo.

Thiên Hạ Băng Vũ ăn no, giờ, hắn đòi hỏi tri thức.

“Tôi ngủ bao lâu rồi?”

“Bốn ngày.” Kim Ngân đáp. Cô đứng tựa lưng vào một bức tường đổ, gương mặt giấu trong bóng tối.

“Rất nhiều chuyện đã xảy ra.” Cô nói thêm. “Nhưng vấn đề quan trọng nhất tôi muốn hỏi thì là, có vấn đề gì với thanh kiếm của em vậy?”

“Kiếm?”

“Thứ em đã dùng để chém lũ nhũ quái!”

À, là ma kiếm.

“Nó có vấn đề gì?” Thiên Hạ Băng Vũ hỏi ngược lại. Có thể là Kim Ngân đã nhân cơ hội Vũ hôn mê mà cuỗm đi ma kiếm. Rồi thì, cô ta đi quá xa và Ma kiếm tự động biến mất.

Không thấy mặt nên Vũ không rõ Kim Ngân đang nghĩ gì. Sau một lúc, cô gái kiên nhẫn giải thích:

“Sau khi em hôn mê, có thêm ba con nhũ quái nữa xuất hiện. Chúng hẳn là đánh hơi thấy mùi máu…”

“Cái gì! Ba con!”

“Ừ. Bọn nhũ quái bỗng trở nên rất khôn lỏi. Nhưng cái này nói sau…”

Cái đó rất quan trọng được chứ!

“Tôi đã mượn thanh kiếm của em.” Kim Ngân tiếp tục. “Không phải là em đã dùng nó phân thây hai con nhũ quái sao. Những vết cắt đều bóng loáng như gương…”

Giọng của Kim Ngân trầm xuống run rẩy. Giống như là cô đang nhớ tới một hồi ức rất không đẹp.

“Nếu không phải tôi cẩn thận, cả hai ta giờ đã nằm trong bụng quái vật!”

“Vì… sao?” Thiên Hạ Băng Vũ cẩn thận hỏi.

“Vì thanh kiếm khốn kiếp ấy kẹt trong người chúng!”

“K… kẹt?

“Tôi chém. Tôi nghĩ là quái vật sẽ bị xẻ như đậu hũ. Rồi thì kiếm bị kẹt… Hiểu?”

Thiên Hạ Băng Vũ ngẫm nghĩ, cố gắng mường tượng cảnh Kim Ngân cầm kiếm chém quái vật rồi bị kẹt kiếm trên người bọn nó.

“Chị không chết?” Vũ kinh ngạc hỏi.

“Nhờ phúc của cô bé, tôi còn chưa có chết!” Kim Ngân hậm hực đáp lại.

Trao đổi tạm dừng. Công tố viên Kim Ngân chờ đợi cho bị cáo Thiên Hạ Băng Vũ ngấm thông tin. Khi cảm thấy hẳn là đã đủ, cô mở miệng hỏi lần thứ ba:

“Thanh kiếm đó cuối cùng là bị cái gì?”

Đáp lại là một cái nhún vai vô tội.

“Tôi không biết.”

Tôi thậm chí không phải người đã dùng nó chém quái vật. Dù chính tôi là.

Dưới bóng tối trên mặt Kim Ngân, Thiên Hạ Băng Vũ dám thề là hắn nghe thấy tiếng mạch đập nổ dồn dập.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.