Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểm cảnh

Tiểu thuyết gốc · 728 chữ

Trong lúc Thiên Hạ Băng Vũ chới với vì mất thăng bằng, sau lưng hắn vang lên tiếng gió và một thứ đen dài quật thẳng vào gáy hắn.

Bộp!

Mặt Thiên Hạ Băng Vũ thân mật tiếp xúc với nền sân thượng lạnh cóng. Qua khóe mắt, hắn thấy mũi những đôi ủng nhọn.

Là người, không phải quái vật!

Nếu là quái vật, một cú đập bất ngờ có thể đã đập bẹp Vũ. Nhưng nếu là quái vật, hắn đã phát hiện ra và cũng không bị đánh lén.

Quá sơ suất rồi!

Một cái đầu gối hạ xuống chặn lên cổ Thiên Hạ Băng Vũ cực kì thô bạo khiến hắn kêu lên đau đớn. Hai tay hắn bị khóa lại đằng sau lưng. Sau một tiếng cạch, thứ gì đó bóng loáng lạnh lẽo cũng khóa cứng hai cổ tay Vũ.

“Giờ thì, xem chúng ta bắt được ai đây?” Một trong những kẻ tập kích nói. Vũ bị xốc đứng dậy. Tính luôn kẻ đang giữ cổ áo Vũ, bọn họ có tổng cộng ba người. Cả ba đều mặc quân phục và đeo súng. Bọn họ khiến Vũ nhớ đến ba người lính xấu số.

Nhưng đó không phải ba gã lính trẻ măng non nớt đã kinh ngạc khi nhìn thấy Thiên Hạ Băng Vũ và lo lắng cho an nguy của hắn. Những con mắt đang nhìn Vũ thì già dặn và cảnh giác.

“Mặc đồng phục thủy thủ… Lẽ nào là mục tiêu?” Một người nghi hoặc.

“Chắc chắn là mục tiêu! Mau gọi cho sếp!” Một người khác nghe vậy gật đầu khẳng định.

Một cái bộ đàm được lôi ra.

Rè rè!

“Alô! Alô! Cú gọi hải âu! Cú gọi hải âu!”

“Hải âu đang nghe. Hết.”

“Hải âu, chúng tôi bắt được mục tiêu!”

Đầu kia vang lên những tiếng kinh ngạc.

“Hải âu gọi cú. Các bạn đang ở đâu?”

Sau khi trao đổi vị trí, cuộc liên lạc kết thúc.

“Lạ thật, sao sếp lại muốn chúng ta đợi họ qua bên này mà không phải ngược lại?”

“Ai biết được?”

Mấy gã Cú nói xong thì lại tập trung chú ý lên người Thiên Hạ Băng Vũ.

Bị bốn con mắt nhìn thẳng và hai con mắt nhìn gáy, Thiên Hạ Băng Vũ cảm thấy cực kì áp lực. Hắn muốn nói một cái gì đó lại nghĩ mãi không ra nên nói gì.

Bọn họ biết Vũ là ai, giả nai vô dụng.

“Mấy người…” Thiên Hạ Băng Vũ mở lời. Rồi, hắn bỗng cảm giác được chúng.

Một. Hai. Ba. Ba con nhũ quái.

Sắc mặt vốn đã nhợt nhạt của Thiên Hạ Băng Vũ thoáng cái trở nên xanh mét.

“Có chuyện gì?” Gã lính đang khống chế Vũ hỏi khi cảm nhận được cái rùng mình run sợ của hắn.

“Quái vật! Quái vật tập kích! Chúng ta phải chạy mau!”

Cảnh báo của Vũ vang lên đột ngột. Phản ứng của mấy người lính cũng cực nhanh. Hoàn toàn không hề nghi ngờ gì, cả ba quay phắt lại chĩa súng ra xung quanh. Cùng lúc, những cái xúc tu dài vươn lên khỏi lan can sân thượng.

Tiếng súng nổ vang.

“Mau! Lựu đạn!”

Sau một tiếng ầm, một mảng sân thượng nổ toác. Cả tòa cao tầng rung động. Có tiếng rít vang lên, sau đó là tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Một trong ba con nhũ quái bị nổ rơi, nhưng vẫn còn hai con đã tiếp cận rất gần!

“Mau mở trói cho tôi!” Thiên Hạ Băng Vũ hét khản cả giọng.

Những tưởng ba gã lính sẽ tiếp tục hành động nổ súng vô ích. Nhưng không, bọn họ bỗng quay lại nhìn Vũ.

Bọn họ thực sẽ mở còng cho hắn!?

“Nó là một NDC.” Một gã nói nhanh, sau đó nâng súng chĩa vào người Vũ.

Đoàng!

Cơn đau bất chợt khiến Vũ nhíu mày. Một viên đạn xuyên thủng bắp chân Vũ khiến hắn khuỵu gối. Sau khi bắn Vũ, ba gã lính nhanh chóng bỏ chạy về phía cầu thang dẫn xuống khỏi sân thượng.

Thiên Hạ Băng Vũ ngoái đầu nhìn theo bóng lưng bọn họ ngẩn người. Khi hắn định thần lại, trên sân thượng chỉ còn một mình hắn và… hai con nhũ quái.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.