Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oanh kích

Tiểu thuyết gốc · 875 chữ

Máy liên lạc im ắng không phát ra một tia tạp âm. Đầu kia, Kim Ngân hẳn vẫn chưa mở máy. Thiên Hạ Băng Vũ thừ người ngồi xuống. Hắn muốn dựa lưng vào tường, nhưng thành cống có màu xám xịt đáng nghi. Hắn muốn ngồi bệt, nhưng đáy cống càng đen hơn. Mùi thum thủm trong không khí chưa bao giờ tan đi. Vậy là, dưới lòng cống, "thiếu nữ" mặc đồng phục thủy thủ ngồi chồm hổm cúi đầu, bóng dáng cô quạnh rất đáng thương.

Thời gian chờ đợi dài dằng dặc. Có lúc, Thiên Hạ Băng Vũ đã muốn ném phứt cái máy đi. Hắn trước nay là một con sói đơn độc, sau này vẫn có thể tiếp tục như thế. Nhưng gương mặt xinh đẹp của Kim Ngân mang ba phần quen thuộc lạ lẫm hiển hiện trong đầu khiến Vũ mãi không thể động thủ.

Hắn đang bị làm sao vậy?

Kim Ngân là một người được chọn. Từ cái cách mà cô gái "bốc hơi", năng lực của cô hẳn là một kiểu dịch chuyển không gian nào đấy. Nói cách khác, Kim Ngân không có khả năng cũng đồng thời sở hữu một kĩ năng kiểu quyến rũ.

Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể.

Vũ quả thực vẫn là nên vứt cái máy và rời khỏi nơi này!

ẦM!

Không hề báo trước, cả lòng cống bỗng rùng động như trong một cơn động đất. Bụi và đá vụn rơi lả tả. Trong khoảnh khắc, Thiên Hạ Băng Vũ nghĩ rằng mình sắp bị chôn sống và tất cả là một âm mưu lớn nhằm vào hắn! Nhưng chấn động trôi qua rất nhanh và cả cống ngầm lẫn Thiên Hạ Băng Vũ vẫn tồn tại hoàn hảo.

Thiên Hạ Băng Vũ tự giễu cười cười. Khi hắn tính đi lên xem xem bên ngoài xảy ra chuyện gì, máy liên lạc rè rè phát ra tiếng người nói.

“Ái chà chà! Xem chúng ta được ai viếng thăm đây? Đừng nói rằng cô đến đây chỉ là vì tình cờ đấy nhé?”

Giọng nam lạ hoắc, cũng rất kiêu ngạo hợm hĩnh. Không cần phải hỏi, đó chắc chắn là một kẻ đáng ghét!

“Tôi đi dạo và tình cờ thấy mấy người phá sập cả một tòa nhà. Tôi có thể đang tình cờ ở trong nhà và bị mấy người chôn sống!”

Là giọng của Kim Ngân!

“Tôi ước là mình có thể nói rằng chúng tôi sẽ rất buồn.” Giọng lạ cợt nhả, sau đó đột ngột nghiêm lại: “Cô biết gì về kẻ giết người trong chung cư X?”

“Kẻ giết người?”

“Đừng giả bộ! Phạm Ái Quyên đã chết và chúng tôi có căn cứ để tin rằng kẻ đã giết cô ta là một kẻ cực kì nguy hiểm!”

“Một kẻ cực kì nguy hiểm…” Kim Ngân lẩm bẩm. “Và anh xung phong ra ngoài vì Căn cứ trừ đi hiểm họa? Thật đáng khâm phục!”

Lời nói của Kim Ngân có ẩn ý. Nhưng Thiên Hạ Băng Vũ còn đang bận tiêu hóa một cái thông tin quan trọng vừa nghe được, nó quá nghiêm trọng để hắn có thể quan tâm đến bất cứ một cái gì khác nữa! Chung cư X bị đánh sập!

Đến lúc này thì chẳng còn đợi với chờ gì nữa. Thiên Hạ Băng Vũ ba chân bốn cẳng leo lên khỏi miệng cống. Khi hắn ngẩng đầu nhìn về hướng chung cư X, có thể thấy một cột khói đen bốc cao thành một đám mây bụi.

Chung cư X thật sự bị đánh sập!

Không, không thể nào!

Thiên Hạ Băng Vũ nhìn quanh. Chỗ cao không an toàn. Lời cảnh báo của Kim Ngân bỗng hiện lên trong đầu Vũ. Nhưng nó nhanh chóng bị hắn quẳng sau đầu.

Mình cần tận mắt nhìn thấy!

Vậy là, Thiên Hạ Băng Vũ chạy lại chỗ tòa nhà cao nhất gần đó. Hắn hì hục chạy lên lầu sau khi chui vào nhà qua cửa sổ, vì rằng cửa chính thì bị tuyết chặn cứng. Đến lúc leo đến tầng thượng, Thiên Hạ Băng Vũ đã mệt nhoài.

Là Người được chọn, thể lực của Thiên Hạ Băng Vũ lại cũng chẳng hơn gì người bình thường. Cũng chỉ có mỗi khả năng kháng lạnh là còn có thể tạm tính là hơn người.

Thiên Hạ Băng Vũ thở hồng hộc. Khi hơi thở đã ổn định lại, hắn đẩy cửa đi ra ngoài.

Cánh cửa cứng ngắt không hề động đậy!

Chỉ nửa giây là Thiên Hạ Băng Vũ đã hiểu là có chuyện gì. Cửa chái sân thượng thì cũng không khác gì những cánh cửa khác mở ra ngoài trời, cũng bị tuyết chặn kín.

Mẹ kiếp thật chứ!

Tòa nhà này Thiên Hạ Băng Vũ cũng không quen thuộc. Không có gì đảm bảo đi xuống tầng dưới sẽ thuận lợi hơn. Hơn nữa, ban công tầng dưới cũng không hướng về phía chung cư X.

Bực bội, Thiên Hạ Băng Vũ đạp cửa. Lần này, cánh cửa cứ thế bật mở. Theo quán tính, hắn chới với ngã chúi về phía trước.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.