Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

án treo

1750 chữ

Từ phòng xét xử ra, Kim Luyến và Thanh Hải mừng rối rít:

- Tụi em cảm ơn anh chị nhiều lắm, không biết làm sao đền đáp nữa.

Luật sư Hùng nói:

- Hai em đừng khách sáo. Chuyện không có gì đâu.

Diệp cười nhẹ:

- Chị thì đã nói với hai em rồi, chị không ưa mấy người gia đình đó. Nên thật lòng chị …

Diệp ngắc ngứ không tiện nói thêm. Dù đã nói rõ với Kim Luyến và Thanh Hải từ trước, nhưng cô vẫn thấy áy náy trước sự biết ơn của hai người.

Luyến thân mật nắm tay Diệp siết nhẹ:

- Có là gì, tụi em vẫn rất cám ơn anh chị. Cuối tuần này, cho phép tụi em mời anh chị tới nhà dùng cơm nha!

Hùng liếc Diệp một cái, trả lời ngay:

- Ồ, được chứ!

Hải nói:

- Anh chị nhất định đến đó!

Diệp gật đầu:

- Ừ, hứa. Hai em về đi. Vết thương Hải chưa lành, chắc sáng giờ cũng mệt lắm rồi, về mà nghỉ ngơi.

Kim Luyến, Thanh Hải gật đầu chào:

- Dạ. Chào anh chị, tụi em về.

- Ờ, hai đứa về.

Hùng sực nhớ nói với Diệp:

- Anh có bạn làm thư ký ở tòa, anh muốn ghé vào gặp nó. Em ra ngoài đợi anh chút há!

Diệp vui vẻ:

- Dạ, anh cứ đi.

Diệp lẩn thẩn đi dạo quanh trong sân trong khi chờ đợi.

- Ngọc Diệp !

Nghe tiếng gọi, Diệp quay lại. Gia đình bà Quỳnh Như đang tiến tới với những gương mặt “đằng đằng sát khí”. Trong đó có cả Minh Hào. Xem chừng anh không hứng khởi lắm, dường như anh bị bắt buộc phải tới dự phiên tòa.

Diệp “lịch sự”:

- Chúc mừng được hưởng án treo.

Bốp … Bà Quỳnh Như vung tay tát mạnh vào má Diệp:

- Chỉ tại mày xen vào con tao mới bị tội. Đồ quỷ cái ác độc! Còn dám giở giọng với tao à?

Bốp … Diệp bất thần trả đũa ngay. Tức thì, Quỳnh Hoa, Quỳnh Hương bênh mẹ, lăn xả vào Ngọc Diệp, Hào nhanh tay ghìm hai người lại, nhắc:

- Ở đây là tòa án.

Bà Quỳnh Như đã tỉnh người, bắt đầu tru tréo:

- Mày dám đánh bà à? Bộ má mày không biết dạy mày …

Đôi mắt Diệp gườm gườm, rực lên ngọ lửa hoang dại. Tại sao là Hào chứ không phải ba cô? Ông không thấy xót khi con gái ruột của mình bị người ta ăn hiếp ư?

Diệp hiểu mình đang mong chờ điều vô vọng. Nhưng cô vẫn mong. Thế mới đau. Bần thần, Diệp tự hỏi: “Nếu cô chết đi, ba cô có khóc không, có hối hận rời xa bọn người này không?”.

Hay là giống như đối xử với má, không có một giọt nước mắt, vẫn tíu tít bên họ thành một gia đình vui vẻ. Thỉnh thoảng thì lén lút trốn bà Quỳnh Như, mua một bó hoa ra thăm mộ, hòng xoa dịu cái lương tâm của mình.

Chẳng biết bà ta đã phun ra những câu độc địa gì. Đột nhiên, Diệp quát lên, át hẳn tiếng bà ta:

- Má tôi cũng không biết dạy cho chúng tôi thủ thuật mồi chài đàn ông.

Bà Quỳnh Như nín bặt, hai con mắt trợn tròn tưởng chừng sắp vọt ra ngoài. Bất giác, cả ông Tường, cả Hào đều hơi nghiêng mặt đi.

Quan sát từng người một, Diệp cười khinh khỉnh.Ông Tường hiểu con gái ông đang thỏa mãn cỡ nào. Nó đã ấm ức, hận thù ông mười mấy năm nay. Ông mất đứa con gái này thật rồi.

Ông đã mất nó từ lúc nó mới mười lăm tuổi kìa, chỉ tại ông không dám chấp nhận. Nhìn nó tự nhận chìm trong ngọn lửa thù hận, ông cũng không có tư cách kéo nó ra. Ừ, mà biết đâu khi thấy bàn tay của ông, nó còn tìm cách chết cho lẹ hơn.

Lần này, đến phiên Quỳnh Hoa ré lên:

- Thừa nhận cô rắp tâm bám theo nhà tôi trả thù rồi nhé. Con người cô thâm hiểm quá mà. Mọi chuyện xào xáo giữa chúng tôi đều có nguyên nhân từ cô. Thằng Trung nó bị tù tội chắc cô hả dạ lắm. May mà ông trời có mắt, không để cô được toại nguyện, nó chỉ bị án treo thôi.

Diệp thầm ngạc nhiên về Quỳnh Hoa. Mặt người ta có thể dầy tới mức có thể tỉnh bơ nói ào ào những câu đạo đức trong khi bản chất thì thối nát cực kỳ!

Cô lạnh lùng:

- Nếu không có tội sẽ không bị tòa kết án đâu.

Quỳnh Hoa đuối lý, tức giận bươi móc:

- Vậy Chiến Thắng thì sao? Đã biết Thắng với Hương là một cặp mà vẫn cố tình chen vào phá bĩnh. Còn ra vẻ thanh cao - Hoa phun một bãi nước bọt - Đồ đạo đức giả ! Tôi khinh!

Quỳnh Hương bất ngờ nhìn chị:

- Chị Hoa! Thật là vậy?

Quỳnh Hoa cay độc:

- Chính mắt tao thấy, chính tai tao nghe Thắng hẹn hò với nó còn giả sao? Trong điện thoại vẫn biết cách õng a õng ẹo, đưa đẩy đàn ông lắm. Thắng của mày bị vô mê hồn trận rồi, khó thoát -

Quay sang Diệp, Hoa nói tiếp - Không cần mẹ cô dạy, cô vẫn rất khá. Cuộc sống sinh viên ở Mỹ phóng túng, thác loạn cỡ nào, ai chẳng biết. Dù gì mẹ con tôi chỉ dùng thủ thuật đó với chồng mình, không như ai.

Hào không nói không rằng bỏ đi. Ông Tường lúi húi chạy theo con rể. Diệp giấu nụ cười đắc ý. Cô tin Hào sẽ sớm ly hôn thôi. Anh bản lĩnh hơn ba cô xa lắc. Không hiểu sao lại có chuyện hiểu lầm cô với Chiến Thắng. Diệp mặc kệ, chẳng quan tâm.

Cô muốn làm lên máu bà Quỳnh Như một bữa:

- Cám ơn chị đã đánh giá tôi cao. Với người phóng túng, lại xinh đẹp như tôi, chuyện gì sẽ còn xảy ra nữa?

Diệp lẳng lơ liếc Trung đầy tình ý. Thành Trung mê mẩn ngó Diệp. Án treo có nhằm gì so với sức quyến rũ của cô gái này?

Bà Quỳnh Như biến sắc:

- Mày đã làm gì con trai tao hả?

Ngọc Diệp che miệng cười lớn. Dáng điệu của của bà ta hốt hoảng cứ y như rằng cô là hồ ly tinh tu ngàn năm, còn Trung là gã mọt sách ngây ngô.

Bà Như chỉ chỉ mặt Diệp:

- Cái con ranh này! Mày dám …

- Nè, mấy người làm gì đó?

Hùng thăm bạn xong trở ra, thấy Diệp bị bao vây bởi đám người bát nháo. Anh nhận ra họ là ai nên vội lên tiếng.

Hùng đến bên cạnh Diệp, phát hiện gò má cô còn hằn mấy ngón tay. Anh nóng hực:

- Tôi sẽ kiện mấy người tội đánh người vô cớ, gây rối trật tự công cộng.

Diệp không muốn Hùng biết nhiều chuyện gia đình mình. Cô kéo tay anh:

- Mình đi đi anh!

Hùng vẫn còn hậm hực vô cùng. Nhưng vì chiều Diệp, anh mới bỏ qua dễ dàng. Không dám trách cô, anh chĩa mũi dùi sang người khác:

- Thật không hiểu nổi. Bảo vệ, người giữ xe ở đó làm gì mà không biết can thiệp? Ngồi ù lì một đống không coi được.

Diệp khom người vào xe. Gia đình bà Quỳnh Như ai dám đụng, nếu không sợ Thành Trung côn đồ thì cũng sợ tiền của bà Như đốt chết người ta.

Hùng chu đáo mua bịch nước đá chô Diệp chườm mặt:

- Hay là chiều nay khỏi làm, anh đưa em về nhà luôn.

Diệp lăn lăn má:

- Dạ khỏi anh! Em không sao!

Hùng tìm tay Diệp siết chặt:

- Anh xót quá!

Diệp khẽ khàng rút tay lại, mắt nhìn thẳng phía trước:

- Cám ơn anh!

Hùng nén tiếng thở dài. Anh biết mình không là gì với Diệp. Thế nhưng vẫn không thể ngăn tình cảm của mình.

Ở tòa án, Quỳnh Hương nói mẹ với anh trai về trước. Không thể chờ đợi lâu hơn, cô kéo

Quỳnh Hoa vào quán nước gần đó:

- Chị! Những điều chị nói đều thật chứ?

Quỳnh Hoa ngó em thương hại:

- Thật.

Quỳnh Hương bần thần:

- Là thật à … Có bao giờ là nhầm lẫn không?

Hoa cau mày:

- Mày không tin có thể trực tiếp gặp Thắng mà hỏi.

Hương lập cập cầm ly nước uống, rồi thừ người ra. Hoa bực minh:

- Nhìn mày tao chướng mắt ghê. Phấn chấn lên. Tinh thần có phấn chấn mới làm việc được. Mày đừng quên phụ nữ nhà mình chưa bao giờ thua phụ nữ nhà bên ấy.

Giọng Hương ỉu xìu:

- Phấn chấn sao nổi. Em không đẹp, không giỏi bằng Ngọc Diệp. Anh Thắng không có yêu em.

- Ngốc! Tình yêu à? Nó đẹp và có sức mạnh đó, nhưng tuổi thọ nó không dài đâu. Hai người gắn bó với nhau là do nhiều yếu tố. Tình yêu không phải là yếu tố quan trọng - Mắt Hoa nheo nheo, hỏi - Mày biết khi hai người ly hôn với nhau, trong trường hợp nào tòa chỉ hòa giải cho có lệ, sau đó là giải quyết ly hôn ngay không?

Quỳnh Hương lắc lắc đầu. Quỳnh Hoa nhấn từng chữ:

- Khi lý do ly hôn là không hòa hợp tình dục.

Quỳnh Hương ấp úng lảng mắt đi:

- Em không nghĩ nó quan trọng như vậy.

Giọng Hoa kẻ cả:

- Mày về học hỏi mẹ đi, rảnh thì ghé tao chơi, tao chỉ cho vài cách.

Hương bán tín bán nghi:

- Đàn ông đâu dễ điều khiển thế?

Hoa cười khinh khích:

- Mày đúng là đại ngây thơ. Không hiểu sao tao lại có đứa em ngố như mày. Mẹ với tao là bằng chứng sống cho mày đấy.

Hương ngượng ngùng:

- Anh Thắng bản lĩnh lắm, không phải dạng đó đâu.

Hoa hiu hiu tự đắc:

- Bộ Hào không bản lĩnh à? Dượng Tường có hơi khiếp nhược nhưng cũng không phải dễ xơi đâu nghen. Chuyện đó …

Hoa kề miệng vào tai Hương thì thầm một số chuyện. Hương nghe chăm chú, gật đầu lia lịa, rất tin tưởng. Mặt cô thỉnh thoảng đỏ ửng vì mắc cỡ.

Bạn đang đọc Còn Tuổi Nào Cho Em của Đường Châu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kaibaseto
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.