Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta vẫn là ta

Tiểu thuyết gốc · 1831 chữ

Mỹ phụ mỉm cười yếu ớt, nhìn nhìn đứa nhỏ trong lòng, nói:

- Con thấy tên mọi người đặt đều hay nha, mỗi người đều có phong cách riêng,... Nhưng con muốn đứa nhỏ này có một cái tên bình thường, sống an lành cả đời thôi!

- Đấy, tên của ta đặt "Trường Thọ" không phải sống lâu sao! Nàng thấy thế nào? Lão Ba hớn hở nói

- Tên chàng đặt quá là tục khí đi, ta cũng không muốn con mình trở thành rùa đen đâu! Mỹ phụ lập tức cười mắng.

- Vậy nàng xem tên gì mới hợp bây giờ? cái này không được, cái kia cũng không xong! Lão ba vò đầu bứt tai phàn nàn.

- Đúng rồi đấy con dâu ngoan, con xem tìm cái tên hay xem nào? cả nhà ta là người thô lỗ, muốn nghĩ ra cái tên hay còn khó hơn lên trời nha!

Mỹ Phụ nhìn đứa nhỏ một lát, rồi lại nhìn ra phía cửa sổ đã đóng kín để tránh gió, đoạn nói:

- Hôm nay trời trở lạnh, gió thổi mạnh mẽ, con nghĩ cái tên "Thiên Phong" là rất hợp. Nguyễn Thiên Phong, cả nhà thấy thế nào?

- Con dâu ngoan đặt tên là nhất rồi. Lão bà bà gật gù khen.

- Nghe cũng bá khí, nhưng không tục khí lắm, cha duyệt cái tên này? Ông lão cũng gật đầu cười

- Tiểu Tuyết, vậy tên Thiên Phong đi, ta cái gì cũng nghe nàng nha? Lão ba phóng rắm nịnh vợ mấy cái.

"haha, may ghê kiếp trước mình tên "Nguyễn Thiên Phong", Kiếp này cũng như vậy, đây thật là ý trời rồi, trước kia đọc mấy quyển tiểu thuyết trọng sinh rắm chó kia, cứ thấy nhân vật chính chắc chắn sẽ nhập vào một cái xác cùng tên cùng họ là vô lý vcđ, thế mà đến mình cũng như vậy, mà không, xùy xùy, mình đâu có chiếm xác của người khác như mấy thằng kia, mình đường đường chính chính do cha mẹ sinh ra nha!"

"Mà mình phát hiện ra một điều rất thú vị, cái nhà này hình như mama là nhất nha, ai cũng phải nghe lời nàng, mama uy vũ vô song!". Hắn nhủ thầm, chắc sau này phải thân thiết với mama hơn với được, có mama chống lưng thì còn sợ gì bị phạt nữa. Nghĩ vậy, hắn cố gắng đưa tay với với làm động tác muốn ôm, hai mắt long lanh tỏ vẻ đáng thương nhìn mama, chứ giờ làm gì có sức mà động đậy, trẻ sơ sinh mà, bò thế nào được. Mỹ phụ thấy thế bật cười ôm hắn vào lòng nói:

- Đói rồi hả tiểu tử thối? mà sao lạ nhỉ, đứa nhỏ này rất ít khóc, chẳng lẽ hiểu chuyện sớm như vậy? Mỹ phụ nghi ngờ hỏi.

- Thôi mọi người ra khỏi phòng nào để tiểu Tuyết với thằng nhóc nằm nghỉ.

Lão bà bà cười cười đuổi mọi người trong phòng ra.

- Tôi còn muốn nhìn đích tôn của mình thêm chút nữa! Lão giả phàn nàn nói

- Ông định làm gì, ở lại định ăn đậu hũ của con dâu à? Lão bà bà lập tức sửng sổ lên véo tai lão giả, kéo sềnh sệch ra ngoài

- Ái! Ái! bà làm cái gì thế, tôi chỉ muốn xem cháu mình thôi mà!

- Đồ già mất nết,.....

Bên ngoài phòng vẫn vang lại tiếng kêu thất thanh của lão giả.

"Xem ra cái nhà này không chỉ mama, mà cả bà bà cũng làm chủ được nha, đúng là âm thịnh dương suy mà!", Nguyễn Thiên Phong thở dài ngẫm, chẳng lẽ đây là xã hội mẫu hệ.

- Tiểu Tuyết, ta ở lại với nàng nhé.

- Thôi chàng ra ngoài tổ chức ăn mừng với mọi người đi, dù sao cũng cần người chủ trì, để tiểu Lan ở đây là được rồi, chàng đi đi.

- Được rồi, ta ra ngoài lát nữa trở lại với nàng, tiểu Lan chăm phu nhân cho tốt, có chuyện gì ta xử lí ngươi.

Lão ba lạt nộ tiểu nha đầu đáng thương một câu, thể hiện chút uy quyền chủ nhân ít ỏi của mình, rồi hí hửng đi ra ngoài, hắn nhịn lâu rồi, muốn tìm mấy tên bạn đầu trâu mặt ngựa của mình tổ chức chè chén chúc mừng, vui quá mà, hiếm có dịp được uống thỏa thuê như này, phải tận dụng mới được.

- Haizz cái tên đầu gỗ này. Mama cũng không cảm thấy tủi thân, ở với nhau được mấy năm rồi, mặc dù tên này ngốc ngốc không hiểu phong tình một chút, nhưng những lúc quan trọng vẫn là rất đáng tin cậy.

- Tiểu tử thối, mama cho ngươi ăn đây, chắc đói meo rồi nhỉ. Nói vậy, nàng liền vén áo lên cẩn thận cho Nguyễn Thiên phong bú.

Ký ức sâu thẳm trong Nguyễn Thiên Phong tràn ra, dù sao kiếp trước hắn cũng ở tình cảnh này rồi, cảm thấy vô cùng ấm áp, cũng chẳng nổi lên chút suy nghĩ xấu xa nào cả. "Mẹ, con xin lỗi, kiếp trước không báo hiếu được cho mẹ rồi, kiếp sau hi vọng lại được làm con của mẹ". Hắn chợt nhớ về người mẹ kiếp trước của mình, mặc dù hơi nghiêm khắc một chút nhưng rất yêu thương, chăm sóc hắn, nước mắt trào ra.

- A! tiểu tử thối này, đói thì không khóc, được ăn thì lại khóc, chê sữa của mama không ngon à. Này nha, đừng có kén cá chọn canh nữa, không có lựa chọn nào khác đâu, nếu không thì ôm cái bụng đói mà ngủ nhé.

Mama giả vờ giận dỗi một chút, nâng cái đầu hắn cẩn thận đưa vào ngực mình. Nguyễn Thiên Phong cũng tỉnh lại sau cơn thương cảm, bản năng của cơn đói khiến hắn cũng chẳng nhịn được nữa, rúc đầu vào bú chùn chụt.

- hi hi lại còn giả vờ làm bộ nữa, lão mama biết ngay là ngươi không nhịn nổi nữa mà. Mama cười đắc ý nói.

[Đinh! kỹ năng "Phàm ăn kích hoạt", hiệu suất hấp thụ năng lượng tăng 10%]

[Đinh! giá trị kinh nghiệm 1/10]

[Đinh! kỹ năng "ngôn ngữ" lên cấp 2]

3 tin thông báo của hệ thống liên tục hiện ra trước mắt của Nguyễn Thiên Phong, khiến hắn đang trong cơn say sữa cũng phải tỉnh lại.

"A! vậy hóa ra ăn cũng tăng kinh nghiệm nhân vật à, thế này thì làm gì có kẻ nào cản được ta quật khởi nữa, chỉ cần ăn uống ngủ nghỉ là cũng có thể thăng cấp, chẳng mấy chốc mà vô địch thiên hạ". Tự sướng một hồi, hắn nhìn lại.

"Ủa, vậy mà cái kỹ năng "Ngôn ngữ" sao tự nhiên lại lên cấp nhỉ? chẳng lẽ là do ta nghe mọi người nói chuyện mà nó lên cấp ư? mà sau khi lên cấp lại chẳng có tác dụng gì mới, thôi kệ nó vây. Xem ra các kỹ năng của mình có vẻ như chỉ cần sử dụng nhiều lần là sẽ kiếm đủ exp để lên cấp, chứ không tốn điểm kỹ năng, còn mấy kỹ năng level 1 để thử xem".

Không muốn chờ đợi thêm, hắn miệng vừa bú sữa, vừa nhìn vào mama thử sử dụng [Thiên nhãn hạ phẩm]. Liền sau đó, một bảng chỉ số hiện lên.

[

Mama

Tên: ???

Chủng tộc: nhân loại

Nghề:???

Cấp độ: ???

Kỹ năng: ???

]

"Đệch! sao toàn dấu ??? thế này, à f(.)! như vậy là mama có cấp độ cao hơn mình quá nhiều, nên không đọc được chỉ số à". Nghĩ vậy hắn liền đảo mắt ra xung quanh, check xem có cái gì đọc được thông số không

[

Giường ngủ,

Chất liệu: gỗ sồi 100 năm

Mô tả: giường gỗ do thợ mộc lành nghề chế tạo, kiểu dáng đẹp, bền chắc, 5-6 người thác loạn đảm bảo vẫn không sập.

]

[

Chăn ma thuật

Chất liệu: lông ngỗng hỏa diễm

Mô tả: sử dụng lông của ma thú ngỗng hỏa diễm nhồi, đông ấm, hè mát, tự điều hòa nhiệt độ, ngoài ra có khả năng chặn được vũ khí cấp thấp.

]

...

"Nha, nhà ta có vẻ là phú hào đây, toàn xài đồ xịn được yểm phép thế này, kiếp này đúng là số đỏ, vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, lớn lên là phú nhị đại, cho dù chẳng cố gắng tu luyện cầy cấp cũng thoải mái chơi bời đi!". Than thở về thân thế chủ tịch của mình hắn liếc cô hầu gái đang đứng phía sau mama.

[

Hầu gái tiểu Lan

Tên: Đỗ Kim Lan

Tuổi: 14

Chủng tộc: Nhân loại

Nghề: Hầu gái, đầu bếp

Cấp độ: 8

Kỹ năng: Dọn dẹp (cấp 6), chăm sóc (cấp 8), nấu ăn (cấp 8).

Chỉ số: Str (41), Agi (67), Int (50)

]

[Đinh, Thiên nhãn hạ phẩm tăng cấp: level 2]

Vừa check hàng xong em hầu gái tiểu Lan, kỹ năng [Thiên nhãn hạ phẩm] liền tăng cấp khiến Nguyễn Thiên Phong giật cả mình, cắn mạnh vào đầu vếu mama.

- A Á Á! thằng tiểu tử thối hỗn láo này, đã cho ăn còn dám bất mãn cắn mama à?

Mama cười mắng, giả bộ tức giận trừng hắn một cái, cơ mà Nguyễn Thiên Phong cũng chẳng buồn để ý, vẫn vùi đầu vào bú chùn chụt, vừa mở giao diện [Kỹ năng], kiểm tra [Thiên nhãn hạ phẩm] mới lên cấp 2.

[

Thiên nhãn hạ phẩm

Cấp độ: 2

Loại kỹ năng: Bị động

Mô tả: khai mở thiên nhãn giúp ký chủ có thể nhìn được thuộc tính của vạn vật không hơn quá 15 đẳng cấp nhân vật

]

"Waoh! Lên cấp cái tự nhiên tăng hiệu quả nhiều như vậy, thử kiểm tra lại mama xem sao?, biết đâu lại có thể đọc được rồi, mình cũng chỉ mới biết mama tên là Tuyết, còn lại chẳng biết gì cả, cả nhà cũng vậy, lão ba, ông nội, bà nội,..." Hí hửng hắn lại lấy kỹ năng [Thiên Nhãn hạ phẩm] soi mama của mình.

[

Mama

Tên: ???

Chủng tộc: nhân loại

Nghề:???

Cấp độ: ???

Kỹ năng: ???

]

Đệch! cao thủ nha! chắc chắn mama là một cao thủ đỉnh cấp rồi! Có lẽ mình phải cố cầy cái kỹ năng thiên nhãn này thôi, kỹ năng mạnh mẽ như này, để hoang phí thì ông trời cũng giáng sét xuống đánh chết ta mất, thử nghĩ mà xem, có thể đọc được thông số con người, sinh vật, đồ vật,... có thể hóa nguy thành an, tránh được nhiều nguy hiểm, cũng như không bỏ phí đồ tốt nha! Đúng là kỹ năng thần cấp, thế mà chỉ là hạ phẩm, phải chăng có Thiên nhãn cấp trung phẩm, thượng phẩm, đỉnh cao???

Bạn đang đọc Con Nghiện Game Cũng Xuyên Không Sao? sáng tác bởi srajng

Truyện Con Nghiện Game Cũng Xuyên Không Sao? tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi srajng
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.