Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu cho năm học mới ! Cuộc tập kích tàn độc.

10380 chữ

Bà Mana cùng các con mình ra khỏi phòng phép thuật thì ông Darast cũng vừa về tới cổng, ông cầm chiếc cặp rời khỏi chiếc taxi bước vào sân nhà. Chị em Jane đon đả chạy ra đón tiếp hỏi thăm xem công việc thế nào. Điều đó làm ông vô cùng xúc động mừng ra mặt. Fuiko cầm lấy cái cặp đưa vào trong phòng hộ ông, riêng chị em Jane cùng ông bước nhà.

Ông đi nhanh lên nhà trên để chào hỏi ông bà nội ngay khi mới về. Trong bếp, các món ăn nấu gần nấu xong và chuẩn bị soạn ra bàn. Jane liền vào trong bếp hỗ trợ mẹ làm các món ăn đang dang dở.

Ông bà nội ở nhà trên đang từ từ xuống nhà cùng con trai mình. Khi họ xuống đến nơi thì Anne đã dọn ra đầy đủ các món ăn trên bàn chỉ đợi mọi người ngồi vào bàn là hoàn thành thủ tục.

Bà nội Rame ngửi thấy mùi thơm cất tiếng:

_ Chà ! Ngon thật nha ! Cháu Jane khéo tay thật đấy.

Jane mặt ửng hồng đáp:

_ Dạ !

Bà Mana từ phía sau nhà cũng bước vào, mọi người cùng ngồi vào chiếc bàn ăn để thưởng thức bữa cơm tối của gia đình. Trong bữa ăn, bà cụ Rame hỏi thăm qua công việc của con trai:

_ Darast à ! Sau kỳ nghỉ phép vừa qua, con thấy đi làm việc thế nào?

Ông Darast hân hoan:

_ Thưa mẹ ! Con cảm thấy sung sức và thoải mái hơn nhiều sau những tháng ngày mịt mù công việc.

Bà cụ Rame phấn khởi:

_ Ồ ! Tốt đấy! Cố gắng phát huy nhé con.

Ông Darast đáp:

_ Vâng ! Thưa mẹ.

Mọi người trong gia đình ai cũng cảm thấy đây là bữa cơm tuyệt vời nhất, ai cũng cảm thấy trong mình như tiếp thêm nguồn sinh lực mới.

Từ bên ngoài trời đêm, các cơn gió nhẹ phảng phất hòa cùng tiếng ve kêu râm ran. Âm thanh du dương trầm bổng nghe rất xa thanh thanh mát dịu, làm cho không khí thêm thanh mát giữa đêm hè thêm ấm cúng.

Ông cụ Jamast thều thào:

_ Chà ! Trời hôm nay mát thật, giữa trời mùa hè có các cơn gió thật là thích.

Bà cụ Rame xác nhận:

_ Vâng ! Tôi cũng thấy thế !

Chị em Jane đã ăn cơm xong, họ ra ngoài phòng khách để có thể xả mình một lúc, chờ mọi người ăn xong sẽ dọn dẹp. Chị em họ nhìn nhau đầy tâm ý, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi trải qua cuộc thi thử ấy họ tin rằng cuộc thi chính cũng sẽ nắm vững để trở thành phù thủy thực sự.

Họ ngồi được một lúc thì tiếng chén bát lách cách, ai nấy đều đã ăn xong. Chị em họ liền đi vào bên trong nhà dọn dẹp để có thể lên phòng riêng của mình. Họ thoăn thoắt rửa dọn thay nhau trong mọi việc chỉ lát sau mọi thứ đâu vào đấy.

Họ tự biến lên phòng mình gặp nhau ở hành lang cùng vào phòng của Anne. Sau cuộc thi thử vừa qua họ cảm thấy phấn chấn hơn hẳn, từ đó họ vô cùng hồi hộp phấn khích cho cuộc thi Tam Pháp Thuật sẽ diễn ra vào mùa hè năm sau. Vào thời điểm đó ở lãnh địa do hội phù thuỷ cai quản, phù thủy ánh sáng sẽ đưa ánh sáng chiếu rọi mở màn cho ngày mới. Đó là một trong các phù thuỷ vĩnh hằng truyền thuyết mà lịch sử phép thuật nhắc đến.

Anne lấy ra cuốn sách phù thủy gia đình để xem lại các câu thần chú cùng nhiều loại phép thuật khác. Cô lấy nó từ trong bức tường của tủ sách ma thuật, vì kích thước cuốn sách khá lớn và dày nên cô phải để nó ở trên cái giá bằng sắt để tiện xem. Jane thì cho biến ra các thứ liên quan đến động vật xem thử khả năng thế nào. Ngoài ra xem thuật biến hình của cô có tiến bộ không, xem cô có thể biến hóa như Yako không. Cô bé ấy biến hóa hay gì mà chỉ cần suy nghĩ đến là được không cần thần chú, làm cô thấy mình còn kém xa. Riêng về cậu bé Fuiko thì được cô phù thủy búp bê Nina công nhận là thuật sĩ bùa chú, nên cậu bé cũng thử nghiệm khả năng để có thể phát huy hết tốc lực để có kết quả tốt. Bùa chú ở đây không nhất thiết dùng đến lá bùa mà dùng thuật bùa hay chú thuật để thi triển. Cậu để ý tới cái hộp bút chì trước mắt rồi thông qua thuật chú, đỉnh đầu ngón tay niệm sáng lên nó đã biến thành hình dạng cậu muốn.

Vừa lúc, bà Mana vừa lên tới phòng mà chị em họ đang ở:

_ Các con đấy à? Tháng tới là tới kỳ năm học mới rồi, mẹ mong rằng năm tới các con cũng có thể đạt được trình độ như năm nay và có thể tốt hơn.

_ Dạ ! Còn hơn nửa tháng nữa mà mẹ, chúng con sẽ xem lại bài vở ôn tập lại để có thể hiểu hơn về bài học. - Jane ôn tồn nói.

Bà Mana trỏ tay trịnh trọng:

_ Đúng đó ! Giờ vẫn còn thời gian cho các con hãy xem lại thực lực của mình để có thể vươn xa hơn trong năm học mới.

_ Dạ ! - Chị em Jane hô vang. Cả ba về phòng mình lấy ra tập vở của họ để chuẩn bị ôn luyện lần nữa. Bà Mana thấy vậy trong lòng rất vui như muốn chúc các con mình sẽ có khởi đầu tốt đẹp, bà tiếp tục công việc của mình như trước lúc vào đây.

Ngày ngày cứ thế trôi qua từng ngày, thời gian nhanh chóng chuyển dời. Giờ phút tựu trường năm học mới đã điểm, đường phố tấp nập hân hoan. Trong lòng ai nấy đều nô nức đón chờ mong ngóng. Chị em Jane đã chuẩn bị tất cả cho ngày lễ tựu trường này, bây giờ họ cùng nhau mặc đồng phục bước đi tới ngôi trường. Họ rảo bước thật nhanh cùng tiến bước, đây là ngày đầu tiên của lễ tựu tường.

Trên đường đi đến trường, họ dường như cảm thấy có ánh mắt nào đó quan sát họ mà không rõ, thực tế đó là Hina cũng đi tham gia ngày đầu tiên này. Bên ngoài cánh cổng sắt nhà trường đông nghịt người chen chúc qua lại. Họ cũng mong chờ buổi đầu tiên của mình đến trường, hồi hộp và vô cùng phấn chấn. Xe cộ qua lại cũng khá đông, các làn xe đi qua lại cũng nhiều hơn. Bên phía trong cổng trường các hoạt động diễn ra vô cùng náo nhiệt, rộn ràng. Lễ đài được dựng lên trước ban giám hiệu đối diện cột cờ, các giáo viên và học sinh đang chờ đến giờ khai mạc. Đội trống đã chuẩn bị cho công vụ, hội trưởng hội học sinh đang lên kế hoạch triển khai kế hoạch với các thầy cô trong trường. Bàn ghế để các giáo viên cùng người tham dự khai giảng đã đầy đủ hai bên lễ đài. Tình hình ở cổng trường dần trở lại bình thường, mọi người đang và đã chuẩn bị cho mình để tham dự lễ cùng lớp mình.

'Tuuuuuùnnng ! Tuuuuùnng ! Tuuuuuùnnnng ! 

Đúng bảy giờ sáng tiếng trống trường vang lên báo lễ khai giảng bắt đầu. Các học sinh từ các lớp đổ ra sân trường cầm theo cái ghế nhựa vừa phải của mình, đứng thành từng hàng mỗi lớp. Ai nấy chỉnh đốn lại hàng ngũ và trang phục để chuẩn bị hành lễ.

Trên lễ đài trước ban giám hiệu các giáo viên và một số cán bộ địa phương được mời đến dự lễ. Dưới chân cột cờ hội trưởng hội học sinh và đội trống đã đứng nghiêm đã trong tư thế sẵn sàng.

Giọng hội trưởng hội học sinh vang lên rõ to:

_ Nghiêm ! - Toàn thể học sinh toàn trường chỉnh đốn toàn thể toàn thân thẳng đứng, hai bàn tay nắm lại. Các thành viên nhà trường cùng các cán bộ trong tư thế nghiêm trang.

_ Chào cờ ! Chào ! - Giọng hội trưởng tiếp tục ngay sau đó, bàn tay phải đặt chếch ở trên thái dương của hội trưởng và toàn thể học sinh. Cờ được kéo lên trong nghi lễ trước ban giám hiệu. Trang phục của các học sinh nam màu ghi có thắt cà vạt, quần tím than. Với nữ thì áo liền váy chấm đầu gối màu ghi. Tiếng trống vang lên không ngừng, ai nấy đều như nín thở trong phong thái uy nghiêm trước quốc kỳ.

Chỉ trong vòng một phút, tiếng trống đã tạm lắng. Hội trưởng hội học sinh cất giọng:

_ Thôi !

Toàn thể học sinh bỏ tay xuống, hội trưởng tiếp:

_ Quốc Ca !

Tiếng trống lại vang lên lần nữa hoà cùng giọng hát của toàn thể.

Ít phút sau, tiếng hát chấm dứt, đội trống rời khỏi lễ đài. Hội trưởng lên tiếng:

_ Kính thưa toàn thể các thầy cô giáo cùng các cán bộ và các bạn học sinh ngồi xuống. 

Lần lượt ai nấy ngồi xuống chỗ ngồi, bắt đầu cho các cuộc thuyết trình.

Giọng hội trưởng tiếp tục:

_ Con xin mời cô Tiara lên phổ biến kế hoach đầu năm học mới.

Cô Tiara trong bộ áo dài màu cam với mái tóc chấm lưng để mái từ hàng ghế bên trái lên phát biểu:

_ Kính thưa các thầy cô giáo cùng các cán bộ và các em học sinh thân mến. Trong năm học vừa qua trường ta đã có các bước tiến thật đáng nể, tuy nhiên còn một số tồn đọng bất cập. Nhưng chúng ta sẽ cần khắc phục điều đó trong năm học này, củng cố về mọi mặt để có thể đạt được điều mong muốn.

Phía bên dưới sân trường nhìn ra cổng, các cô cậu học trò đang ngồi trên chiếc ghế nhựa chăm chú lên phía ban giám hiệu, có số thì trò chuyện hay làm gì đó. Giọng nói trên loa vang vang toàn sân trường, trên nền trời các áng mây theo gió trôi đưa. Thời gian lặng lẽ trôi vô tình không chút ngần ngại gì đến mọi sự biến động của thế gian. Kế sau cô Tiara là thầy hiệu trưởng đưa ra nhận định sẽ thực hiện kế hoạch cụ thể cùng các phương châm mới. Trong niên khoá mới sẽ có các thử thách cùng nhiều vấn đề mới, sự nhập học của các thành viên mới. Rồi sự phát biểu của các đại diện phường xã,...

30 phút trôi qua nhanh chóng như gió thoảng. Đã là gần cuối mùa Thu nên thỉnh thoảng có cơn mưa bất chợt, gió nắng thay đổi thường xuyên. Buổi lễ đã kết thúc, các học viên về lớp của mình và học buổi đầu tiên của niên khoá mới.

Buổi học đầu tiên của niên học mới có nhiều biến chuyển đáng kể, các công thức mới. Quy trình ngày càng chặt chẽ điêu luyện hơn, các giáo viên cũng hướng dẫn kỹ càng giải thích đưa ra vấn đề cho các học viên dễ nắm bắt hơn. Giờ ra chơi, một số học viên ở lại chỉ bảo nhau về điều đã học được, có số thì ra ngoài hành lang hay sân trường nô đùa giải trí,...Các buổi học khác cũng có nhiều nét mới tạo nên nhiều diện mạo mới. Năm học mới này, Anne học trên tầng ba và phòng học chính giữa toà nhà giám hiệu và cầu thang lên xuống nằm chính giữa dãy hàng lang qua lại hai bên. Bên kia cái sân trường thì Jane và Fuiko học ở tầng bốn cạnh cầu thang lên xuống.

Giờ ra về, các học viên rời khỏi lớp chạy tung tăng khỏi sân trường. Mọi người đều cảm thấy vui vẻ bồi hồi trước niên khoá mới, chị em Jane cảm thấy đây đã là năm học cuối cấp nên cảm thấy hơi có phần hồi hộp hơn bình thường. Nhưng họ lại thấy quan tâm nhất là cuộc thi thực sự mà hội sẽ đua ra sắp tới, với Jane thì cô có cảm giác rằng có ánh mắt nào đó cứ để ý tới cô mà không rõ là gì.

Hina cũng tham dự vào buổi lễ và lại học chung lớp với Jane và Fuiko lần nữa. Trên đường về cô có để ý mọi hoạt động chị em Jane thông qua cảm ứng hay nhãn thuật bí mật. Jane hoàn toàn có thể cảm nhận được nhưng không thể nào biết đó là gì. Cô ngó ngang ngó ngó dọc thấy thế nên Fuiko mới tò mò:

_ Có chuyện gì vậy chị?

Câu hỏi khiến cho cả Anne cũng phải chú ý tới, làm gương mặt Jane chớm đỏ xạm đi.

_ Có chuyện gì à?

_ À ! Không có chuyện gì đâu? - Jane gượng cười đưa hai bàn tay ra trước xua đi. Thấy em gái có gì kỳ lạ nên Anne càng lo lắng hơn, cô nghĩ tạm thời chưa nên hỏi lý do mà chỉ nói:

_Được rồi ! Chúng ta về nhà thôi nào ! Chắc con bé có ẩn ý gì đây - Cô nghi ngờ mắt láo liên dò xét xung quanh, riêng Fuiko cho qua.

Họ bước nhanh hơn một chút, Anne cứ vờ trò chuyện như không có gì xảy ra:

_Jane này, sang niên khoá mới này, em thấy thế nào?

Jane ngước lên trước câu hỏi bất ngờ từ chị:

_ Vâng ! Em thấy rất vui, trường mình năm nay có nhiều thay đổi quá.

Anne lặng lẽ âm thầm như muốn xem thế nào, cô gạt mấy sợi tóc bị gió thổi tung ra trước:

_ Phải ! Chị cũng thấy vậy.

Họ bước thêm mấy bước chân nữa là tơi đoạn ngoặt rồi rẽ trái thì thấy nhà mình cách mấy ngôi nhà phía trước. Về đến tới nhà họ thấy cửa cổng bị khoá, trong nhà không có ai ở nhà. Cả ba vô cùng kinh ngạc vì điều này, họ nhìn nhau không hiểu vì sao. Anne ngã hai bàn tay ngửa ra tự hỏi:

_ Lạ thật ! Hôm nay tại sao mọi người đi vắng cả không một ai ở nhà luôn.

_ Em nghĩ họ chỉ đi đâu đó thôi ! Ví dụ như là ngày đầu niên khoá chẳng hạn. - Jane đáp.

_ Ừ nhỉ? Cũng có thể, vì nhiều lý do riêng. Sao mẹ không nói gì cho chị em mình nhỉ? - Anne liếc mắt gãi cằm trầm ngâm. 

_ Em nghĩ với khả năng tiên tri và bói toán của chị Jane thì thừa biết họ đi đâu. - Fuiko xen vào.

Anne chỉ tay vào ống khoá và nó tự mở ra, họ cùng bước vào nhà. Bước vô bên trong, ngồi xuống ghế phòng khách và dùng bùa ngăn cách không để ai biết được cuộc trò chuyện. Cô nói giọng lưỡng lự quan tâm lo lắng:

_ Em ngồi xuống ghế đi, không ai biết và nghe thấy chúng ta nói gì. Hãy nói cho chị biết chuyện gì làm em hớt hải thế?

Fuiko và Anne chú mắt vào Jane, để ý lắng nghe cô bé sẽ nói gì.

_ À ! Chuyện là... - Jane hơi rụt rè.

_ Em cứ tự nhiên đi. - Anne động viên.

_ Dạ ! Em cảm thấy có ai đó cứ theo dõi cứ bí ẩn thế nào ý. - Jane đỏ bừng mặt mày.

_ Hả? - Anne và Fuiko há hốc mồm kinh ngạc. Anne nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh:

_ Ừm ! Được rồi ! Chuyện này chị thấy cần phải điều tra rõ ràng và người đó là ai.

_Jane ! Em cũng nghĩ vậy đó chị ! - Fuiko mấp máy môi.

'Cạch' ! - Tiếng cửa cổng mở, bà Mana bước vào cùng với chiếc xe đạp. Thấy chị em Jane đang ngồi trong phòng khách nói chuyện:

_ Các con về rồi à ? Ngày đầu năm học các con cảm thấy thế nào?

Cả ba chạy ra khi thấy mẹ bước vào từ cổng, Fuiko đáp:

_ Dạ ! Hôm nay đúng là khởi đầu thú vị thưa mẹ !

_ Ồ ! Thật hả? - Bà Mana chu môi, tiếp:

_ Đã sang năm học mới rồi, nên mẹ hôm nay đã mua thêm các món mừng năm học mới.

_ Year ! - Cả ba nhảy cẩng lên.

Jane ngưng lại hỏi:

_ Mẹ à ! Hôm nay cả nhà ta đi đâu cả mà vậy ạ?

_ À ! Ông bà nội các con đã được chú Fuga đưa đi xem qua ngày tựu trường của các con chú ấy, thì các con chú ý mới ở cấp một mà. - Bà Mana nói.

_ Ồ ! Vậy đúng như con đoán. - Jane nói.

_ Con thử mẹ đó à, con nhỏ này ! - Bà Mana dí ngón tay vào trán cô cười.

Anne và Fuiko cười khúc khích.

Bà Mana tiếp:

_ Mẹ biết con rất giỏi tiên đoán và bói toán, và thuật thông linh của con cũng cao nữa nên sẽ biết chuyện gì đã xảy ra và sắp đến.

Đây là khả năng của phù thuỷ huyền thoại kiếp trước - Bà nghĩ thoáng qua, dù sao thì giáo chủ sớm biết, ngày cô ấy trở lại không xa nữa trong hậu kiếp này, nhưng cần phải chờ đúng thời điểm như vị phù thuỷ cai quản ký ức nói. Trên những vùng núi trập trùng, Hina đã liên hệ với các pháp sư trên khắp hành tinh và các thế giới khác nhau để cùng cô lo việc. Theo chỉ đạo của lâu đài tia chớp bí mật hoạt động mật, đây cũng là ý của giáo chủ trong phi vụ này. 


Ở cách xa lãnh địa phù thuỷ bên dưới khu vực tăm tối mà mặt trời không thể chiếu tới. Nơi đây là nơi phong ấn mọi thứ hắc ám huyền hoặc nhất hàng ngàn năm. Giáo chủ cùng các thuật sĩ và pháp sư đi thị sát lại xem tình hình. Bọn phù thuỷ đen đã bày trò gì đó mà các phù thuỷ trắng không thể thấy được kể cả mắt thần. Thật khó có thể biết được vị trí lỗ hổng phong ấn ở đâu để có thể tìm được, dù tìm được cũng không thể làm được gì. Giáo chủ bấm độn tiên đoán thử xem, ngài biết rằng sự trỗi dậy của bóng đêm sớm muộn cũng tới; dấu hiệu đen tối của hắc ám chúa tể đang dần lộ diện trong mờ nhạt. Ứng phó với vụ này thật không đơn giản và đầy hiểm hóc. Rồi ngài nhớ lại sự tấn công toà lâu đài của chúng trăm năm trước đầy sự u ám và nguy hiểm. Nền trời lúc đó hình xoắn ốc đen trắng đến kinh người xám xịt. Ngài nói với các pháp sư rằng:

_ Ta cần phủ kín ngăn chặn bọn hắc đạo từ thế giới đen tối vào và chôn vùi chúng, trong vũ trụ sâu thẳm lắm nhiều điều bí ẩn. Đây là con đường độc đạo dẫn thế lực đen tối đến quấy phá các thế giới bất ổn.

_ Vâng ! Thưa ngài ! Hội phù thuỷ chúng ta có nhiệm vụ bảo vệ trật tự thiên hà và vũ trụ mà. - Một thuật sĩ đáp, rồi nói:

_ Dạo đây, bọn phù thuỷ đen luôn tìm đủ cách để đánh thức bọn tà đạo này sống dậy. Không biết chúng có ý đồ gì đây.

Giáo chủ giọng rầu:

_ Điều đó làm ta thấy rất đau đầu, các bí thuật khó hiểu đó cần phải tìm được người giải mã. Làm chúng thoắt ẩn hiện mà chúng ta không thể biết được khó nắm bắt.

_ Vâng ! Thưa ngài, tôi cũng thấy vậy, để nắm bắt vấn đề cần phải đưa ra các biện pháp phù hợp để nắm vững. Chớ chủ quan vì nó rất nhạy cảm dễ làm xáo động lên nhiều vấn đề. - Vị pháp sư với tấm áo choàng trắng đáp.

_ Phải ! Ta nghĩ có thể phe phù thuỷ đối lập có khả năng đã nhúng tay vào cái kết ấn này rồi. Tất nhiên chúng ta không thể nhìn thấy hay cảm nhận được, vì có bí thuật khắc chế nào đó. - Giáo chủ lo ngại.

_ Không thể nào ! - Các thuật sĩ không tin, còn các pháp sư thì hơi kinh ngạc với nơi được đặt bùa chú phong ấn cấp cao này.

_ Ý ngài là dù chúng ta có làm thế nào cũng không thể ngăn chặn tuyệt đối. - Vị pháp sư lôi điện ngờ vực.

Pháp sư hệ hoả thì:

_ Ừm ! Chúng đúng là rất khó hiểu hoạt động bí ẩn từ nửa sau thời giáo chủ đệ tam tiền nhiệm bao nhiêu rối ren nảy sinh từ đó do ngài có sự sai lầm trong điều hành.

_ Được rồi ! Dù muốn hay không cũng phải dọn cái này đã thưa ngài. - Thuật sĩ áo xanh cất lời.

_ Được thôi ! Sau đó ta sẽ đặt lên ngọc bảo hộ để không cho bọn hắc đạo từ đây mà ra. Tuy nhiên có khả năng phong ấn không thể chịu đựng quá lâu sẽ nổ tung lúc nào đó. - Giáo chủ lắc đầu, ngài tiếp:

_ À ! Anh Hagat này, anh là một trong những thuật sĩ hộ vệ thuộc bộ an ninh do cô Amisa cai quản. Anh sẽ cùng hai người là Fate (pháp sư) và Rato ( phù thuỷ) canh gác nơi này nhé. Lúc này hiện Rato và Hagat không ở đây, nên anh hãy nói cho họ biết. Tất nhiên cũng phải báo cho cô Amisa một tiếng để cỗ sắp xếp.

_ Rõ ! - Hagat vòng tay trước ngực trong bộ đồ màu đen dài chấm đất với mái tóc màu nâu bạc.

Giáo chủ tiếp tục:

_ Chúng ta bắt đầu đi !

_ Rõ ! - Tất cả cùng đáp.

Giáo chủ giương cây trượng sao mười cánh lên cao, các thuật sĩ và pháp sư đứng thành vòng tròn lớn. Chính giữa là cái phong ấn đang phập phồng như mực nước mấp mô vậy. Mọi người người lấy kiếm thần hay thần trượng pháp khí thậm chí đũa thần giương cao lên. Tất cả gồm mười người tính cả giáo chủ, ai cũng trong bộ trang phục áo chùng dài đầu đội nón chóp nhọn. Phong ấn rung động dữ dội như muốn nổ tung muốn thổi bay tất cả.

Thuật sĩ thấy thế thét lên:

_ Bọn hắc ám đang công kích đấy, chúng lại muốn xưng bá gây ồn như trước kia.

Giáo chủ hô lớn:

_ Bắt đầu niêm ấn !

Các pháp sư thuật sĩ hô vang:

_ Rõ !

Mười tia sáng phóng tới trước rất mạnh mẽ, ngôi sao vàng năm cánh hiện ra ở phía trước làm nên vòng cung hộ vệ. Ngôi sao sáu cánh ở trên đầu và dưới chân phát sáng chiếu vào nhau làm sáng bừng cả khu tăm tối trong vũ trụ ánh vàng. Cây quyền trượng sao mười cánh vàng của giáo chủ có viên ngọc thần màu đỏ sáng chói. Ánh sáng chói loà trắng xoá bừng lên phủ kín không gian, ai nấy đều hứng khởi vì công việc đã hoàn tất.

Vừa lúc đó cánh cửa không gian từ trong khoảng không bỗng nhiên hiện ra, phù thuỷ cai quản không gian hiện diện. Mọi người đều nhìn về hướng cánh cổng màu vàng nhạt, ai cũng kinh ngạc.

Thuật sĩ áo xanh lên giọng:

_ Ồ ! Phù thuỷ cai quản không gian vĩnh cửu đã đến.

Phù thuỷ không gian vòng tay trước ngực cúi người chào:

_ Hạ thần kính chào giáo chủ, mọi người vất vả rồi. Cánh cổng sẽ đưa mọi người về lâu đài.

Giáo chủ đáp:

_ Tốt lắm Yuko à ! Cảm ơn cô nhiều, niêm ấn cánh cổng không gian đen tối thật phức tạp và khó khăn. Bọn hắc ám ngày càng trỗi dậy đáng sợ, ta ngại rằng chúng lại gây đảo điên thế giới như hàng trăm năm trước.

Phù thuỷ vĩnh cửu trả lời:

_ Dạ ! Hạ thần cũng nghĩ vậy, chúng ta cần có kế hoạch triệt để không để bọn chúng lộng hành nữa.

Giáo chủ gật gù.

Tất cả cùng bước vào cánh cửa không gian rồi biến mất khỏi nơi đặt kết trận địa. Từ lãnh địa đến nơi đặt phong ấn xa cả mấy ngàn năm ánh sáng, còn đi qua cổng không gian chỉ chớp mắt là tới. Bước qua cánh cửa là họ đến trước lâu đài tức khắc, cô pháp sư Amisa đang điểm danh quân đội an ninh bên trong căn hầm không gian. Thấy có tín hiệu từ cây quyền trượng của mình hoá nhỏ đeo trước ngực. Cô nói với với tư lệnh quân đoàn:

_ Này, anh Ara hãy thay tôi tiếp tục duyệt binh và điểm danh thay tôi. Giáo chủ đã về cùng với những hộ pháp của ngài.

Người tư lệnh này tầm tuổi trung niên dáng người cao ráo, tóc để dài trong bộ áo choàng đen.

_ Rõ ! Thưa trưởng ban ! 

Cô Amisa hoá thành tia sáng đi mất hiện diện trước mặt giáo chủ như cơn gió, đặt tay trước ngực cúo chào kính cẩn:

_Kính chào ngài đệ tứ, công việc thế nào rồi ạ !?

Giáo chủ và những người đồng hành là các hộ pháp theo bên ngài để phụ trong phong ấn. Giáo chủ đáp:

_ Vâng ! Khá tốt, bọn hắc ám muốn phá vỡ ấn chú để xâm lược tấn công chúng ta từ thế giới đen tối. Dù phù thuỷ không gian là người cai quản mọi sự liên kết thế giới và bảo vệ hàng ngàn năm nay. Nhưng không thể loại trừ chúng sẽ đi con đường xâm nhập mờ ám để hoành hành như mấy trăm năm trước.

Cô Amisa gạt mái tóc dài của cô do cơn gió thổi tung bay. Thuật sĩ Hanro lên tiếng:

_ Vâng ! Giáo chủ dự định sẽ đề cử ba người trong bộ an ninh của cô canh gác, tránh bọn phù thuỷ đen lại tới phá hoại tiếp tay cho bọn hắc đạo. 

Cô Amisa hơi kinh ngạc chút, suy nghĩ giây lát:

_ Ồ ! Được ! Vậy ngài đệ tứ chọn ai vậy?

Giáo chủ nói:

_ Chúng ta sẽ nói chuyện ấy khi vào bên trong, ở đây tai mắt lắm.

Cô pháp sư gật và cùng mọi người vào bên trong. Cánh cửa toà lâu đài mở ra, họ cùng vào ngồi vào các ghế đại biểu để hội đàm. Cô pháp sư Amisa vung tay làm toàn thể ghế bàn hội động tạm dời đi thay thế vào đó là những chiếc ghế gỗ được đặt theo hình vòng cung hướng lên bục hội đường lưng về phía cửa ra vào toà lâu đài. Giáo chủ ngồi một mình nhìn xuống đối diện với cái vòng cung ấy, ngài còn làm thuật triệu hồi hai người khác là ông Raman và bà Riana cùng đến tham gia cuộc bàn luận. Họ là những người tin cẩn và thân cận nhất của ngài hàng trăm năm qua, tính từ khi ngài kế nhiệm ngai vị gần một ngàn năm trước. Thấy mọi người đã tề tựu đầy đủ thuật sĩ Hagat liền dùng bùa ngăn cách để ngăn không cho cuộc họp này không ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài làm thành căn phòng kín. Bùa ngăn cách do thuật sĩ Haro tạo ta để không cho bên ngoài biết đến, anh đưa bàn tay phải lên, bàn tay phát sáng hiện vầng sáng bao bọc bàn tay. Toàn bộ bên trong phòng đã được đóng lại cách âm cách biệt tuyệt đối. Bà Riana, ông Raman, cô Amisa cùng anh thư ký ngồi ở vòng ghế trên và mười vị thuật sĩ cùng pháp sư hộ pháp thì ở vòng ghế sau.

Các thuật sĩ và pháp sư hộ pháp cần thiết đều đã tề tựu đúng theo ý giáo chủ và các thành viên đều chấp nhận điều này. Họp hội kín này là để có kế hoạch loại bỏ nội ứng phe hắc đạo ẩn nấu trong hội đồng ma thuật tối cao.

Giáo chủ thấy ai nấy đã sẵn sàng ổn định, ngài vào việc luôn.

Ông Raman - thuật sĩ kiêm đại pháp sư tiếp quản phương Nam:

_ Ồ ! Ngài đã về sau khi phong ấn cánh cửa ra vào thế giới ở không gian đen vũ trụ. Địa phận cấm kỵ mà ngay cả phù thuỷ không gian cũng khó mà nắm bắt rõ hay có thể bọn hắc đạo giở đủ trò này nọ.

Bà Riana - Phù thuỷ kiêm giáo viên Học viện ma thuật nổi tiếng tiếp lời:

_ Dù sao thì theo tôi thấy dàn lại thuật ấn là hợp lý để ngăn ngừa chúng. Nhưng vậy, tôi vẫn không mấy an tâm hoàn toàn vì bọn kia đủ trò từ trước đến giờ làm tôi thấy cần đưa ra phương pháp kỹ lưỡng hơn.

Giáo chủ tán thành.

Ông Raman hỏi:

_ Vậy ngài định chọn ai sẽ canh gác phong ấn khoảng thời không ấy !?

Giáo chủ đáp:

_ Tôi đã có lựa chọn rồi, đó là anh Hagat đây. Cuối cùng là cô Fate thuộc đội pháp sư an ninh và anh Rato thuộc nhóm phù thuỷ hộ vệ.

Ông Raman trầm trồ:

_ Ồ ! Họ đều là những pháp sư ưu tú dày dạn kinh nghiệm, là những chiến binh phù thuỷ khá chuẩn mực. Họ có thể làm tốt nhiệm vụ quan trọng này.

Bà Riana và cô Amisa không có thêm ý kiến gì trong vụ chọn người canh gác. Bà đổi chủ để sang phe phù thuỷ đen và các vấn đề tồn đọng:

_ Dạo gần đây nhiều phi vụ nhức nhối không thể diễn tả bằng lời, nhiều dấu hiệu ma thuật đen ở nhiều thế giới khác nhau đã được các nhóm phù thuỷ kèm theo sự giúp đỡ của tinh linh và yêu linh đã có kết quả. Theo tôi nhận thấy thì có sự can thiệp bất hợp pháp của bên ngoài trong lãnh thổ chúng ta cai quản ngày càng đáng quan ngại. Cần phải có biện pháp đập tan sự rắc rối ấy mới có thể yên bình được.

_ Phải ! Theo tôi nhận thấy thì sự trỗi dậy của các thế lực hắc ám đang tới gần đánh dấu thời kỳ hỗn loạn sẽ bắt đầu. Lúc đó mọi thứ sẽ chìm vào bóng tối cùng với sự bành trướng điên cuồng. - Ông Raman nhận định.

Thuật sĩ Hagat:

_ Vậy tôi và hai người khác sẽ canh gác không phận đã định đó ngăn sự can thiệp phá bỏ phong ấn đó.

_ Ừ ! - Giáo chủ nhắm mắt ậm ừ.

Bà Riana lắng nghe mọi người trò chuyện từ nãy giờ, trông bà có vẻ rất chú tâm quan tâm đặc biệt. Các vụ biến động vừa qua làm bà tỏ ra khó chịu, bức bối chỉ muốn làm rõ trắng đen để có thể yên tâm trong mọi sự. Cô Amisa gạt mái tóc búi tó của cô đi một số sợi bám víu lấy đôi mắt. Giáo chủ vẫn tiếp tục câu chuyện với các thuật sĩ và các thành viên có mặt để có thể đưa mọi thứ sắp xếp lại.

Giáo chủ vắt mái tóc dài bạc như cước ra sau vai, râu của ngài rung rinh cùng với sự oai vệ của ngài. Ngài lắng nghe từng câu chữ của mọi người góp ý kiến để có thể bàn tính công việc. Thời kỳ ngài cai trị từ khi lên ngôi đến đây thường xuyên những biến động lớn nhỏ suốt cả ngàn năm nay. Là một người đứng đầu thần giáo nên mọi thứ cần phải được xét xem kỹ lưỡng trước khi phán xét.

Ông Raman nêu ra ý kiến:

_ Thưa đức ngài giáo chủ, gần đây các vụ xung đột trong cộng đồng cùng biến động tuy đã được dẹp yên. Nhưng dù vậy vẫn không tránh được những sự tái diễn lại tương tự đó mới là điều tôi muốn nói đến.

Giáo chủ đồng ý với ý của đại pháp sư, đây là điều mà ngài phải trăn trở suốt hàng trăm năm nay. Chúng luôn tạo ra những bùa thuật bí thuật cao tay để giới phù thuỷ trắng phải suy nghĩ, mà kẻ làm điều đó lại thuộc phe đối lập.

Anh thư ký đứng dậy lên tiếng:

_ Thưa mọi người, đây là thư từ quốc vương Hoả quốc đến chúng ta, họ muốn ta cử người đến hỗ trợ họ.

Ai nấy đều thấy sửng sốt vì lâu nay Hoả quốc trong năm quốc gia là Thuỷ, Lôi, Phong và Thổ. Họ đều có khả năng theo tên gọi của nguyên tố tự nhiên đó.

Ông Raman hỏi:

_ Vậy thông điệp thư nói gì?

Giáo chủ cùng tất cả mọi người đều chăm chăm chú ý đến anh thư ký Arita.

_ Dạ ! Theo như thông tư thì nước họ có sự can thiệp ngầm nào từ phe hắc ám Metalita, muốn chúng ta đưa quân sang hỗ trợ. 

_ Ồ ! Ta nghĩ phe hắc đạo đó chỉ xúi giục bên trong nội bộ chứ không đánh chiếm thực sự. Vụ này cũng từng xảy ra gần như tương tự dưới thời ngài đệ tam còn làm giáo chủ của chúng ta khoảng thể kỷ thứ 6 thì phải dù có hơi khác tí. - Ông Raman nhớ lại ngàn năm trước khi đó ông chỉ là một thuật sĩ thuộc hội đồng chưa nhận làm thêm đại pháp sư như hiện giờ.

Thuật sĩ Hagat tiếp lời:

_ Ừ ! Những vụ rắc rối này chẳng làm sao, tôi nghĩ cần phải có sự tuyển chọn các pháp sư đủ khả năng giúp họ dẹp loạn.

Trưởng ban nữ pháp sư bộ an ninh là cô Amisa:

_ Được thôi ! Chúng ta sẽ họp mặt để đưa ra quyết định, và không thể không cho bộ pháp thuật và hội đồng biết vì sẽ bị dị nghị. Đây là thẩm quyền của đại hội đồng nên chúng ta không thể tự ý quyết định lúc này được, nên cần chú ý việc thực tại hơn.

Giáo chủ tán thành:

_ Ừ ! Việc này quan trọng có liên quan đến hội đồng tối cao và bộ pháp thuật nên phải bàn qua với họ. Còn giờ hãy tiếp tục câu chuyện tối mật nào.

_ Được ! - Mọi người đều đồng ý.

Cô Amisa nói:

_ Vâng, Hairest trong bộ hoá trang là Hina - nữ sinh trung học đã có phát hiện quan trọng về các dấu vết ma thuật đen liên quan đến sự hiện diện của phù thuỷ đen và cho thấy khả năng đen tối còn tiềm ẩn đâu đó chưa ló dạng. Dù lâu đài tia chớp của bộ pháp thuật đã cho chỉ thị tìm ra chân tướng mà chúng vẫn cứ tìm cách luồn lách khỏi sự truy bắt của chúng ta. Chúng đụng chạm làm cho các phù thuỷ mọi nơi phải kiến nghị lên cao mà chưa có điểm dừng lại nên tôi khẩn thiết phải sớm chấm dứt vụ này.

Bà Riana đứng lên:

_ Theo lời quả cầu thuỷ tinh báo cáo các linh thể của thần gương đã bắt đầu hành động rồi, cụ thể nhất là yêu linh Yatoka đã chính thức ra quân.

Giáo chủ trầm ngâm:

_ Ừm ! Ta hiểu, vụ gây rối đã làm họ phẫn nộ nên đã hành động. Vậy chúng ta cũng phải giúp họ một tay để thần giáo ta trở lại yên bình, lãnh địa như trước.

_ Vậy trong tất cả mọi người đây, tôi sẽ chọn vị trí từng người để có thể mở lưới trời lớn đưa tên phiền toái ra khỏi chúng ta. - Ông Raman trịnh trọng.

_ Ừm ! Tôi nghĩ hắn làm nội gián ở trong ta đã khá lâu giờ mới hành động. Voremo - thủ lĩnh phù thuỷ đen đã thực sự cho kẻ đó ẩn mình rất tốt đấy. - Bà Riana tỏ vẻ phiền phức.

Giáo chủ tỏ ra ngẫm ngợi nghe mọi người bàn luận, cuộc tranh luận sôi nổi xoay quanh các vấn đề an ninh cùng những phi vụ còn tồn đọng kéo dài.

Tư lệnh Ara duyệt binh ở không gian lâu đài lần cuối quân số lần cuối rồi sắp xếp đội hình để phân công từng đội nên làm gì. Ở ngoài không gian một vài pháp sư đang cùng nhau bay lượn tuần tra tiến độ để xem có chỗ nào phải bổ sung thêm điều gì không.

🔹

Chị em Jane đang học ở trường, các tán lá bàng mùa thu ngả vàng sau một mùa hè nóng nực đã hạ nhiệt được thời gian. Nền trời có nắng cùng các áng mây che phủ nửa trắng nửa xám. Đôi khi gió thổi thoảng qua làm cho tia sáng mặt trời bị ch đi đôi chút để lại nóng râm mát mẻ. Khí hậu thanh mát được thừa hưởng bởi giao mùa giữa mùa hạ và mùa đông. Màu nắng tươi đẹp làm nên cảm xúc nhộn nhịp trong tim. Vài chú chim nhỏ sa xuống nền sân trường nhặt nhạnh những gì trên sân, vừa lúc bác bảo vệ đi qua cũng là lúc các con chim tung cánh bay lên.

Được một lúc tiếng trống đã vang lên báo giờ ra chơi, các cô cậu học trò ùa ra như chim vỡ tổ. Các trò chơi hay mọi trò mà họ có thể nghĩ ra để làm toàn sân trường trở nên náo nhiệt. Chị em Jane cũng cũng cùng các bạn lớp mình vui đùa, họ trải chiếu dưới tán cái cây bàng trò chuyện và ăn một ít trái cây hay bánh ngọt. Với Hina thì cô vẫn chú ý đến mọi hoạt động của ba chị em nhưng làm ngơ tránh ánh mắt tò mò không cần thiết. Năm học này, cô đã bớt lạnh lùng hơn năm học trước và đã chơi thân với nhóm chị em Jane. Thân thế thực sự thì cô không thể nói ra vì đây là nhiệm vụ bí mật của cô. Trước đây, cô thường thoắt ẩn thoắt hiện như bóng hình với đôi mắt sắc lạnh.

Đến trước tiết học thứ tư của buổi học khi đang ngồi ở hành lang lớp nhìn ra sân trường, một tinh linh bé nhỏ đến báo với cô có chuyện cần bàn. Cô đã dùng linh thể để nói chuyện, không ai có thể nhìn thấy và biết đến cuộc trò chuyện này. Dù nói chuyện vậy nhưng cô vẫn hoạt động bình thường nên chẳng ai biết cả.

_ Có chuyện gì vậy, cô Hara?

Tinh linh đáp:

_ Thưa cô, anh Rito pháp sư muốn báo lại với cô về kết quả của sự nối kết liên quan thế lực phù thuỷ hắc.

_ Ồ ! Tốt lắm, hãy nhắn với anh ấy là tôi đã có sự chuản bị sẽ cùng anh giải trừ các điều đó.

Tinh linh biến đi mất.

Tiếng trống vang lên ngay sau đó báo giờ vào lớp. Các học sinh từ mọi nơi ở sân trường trở về lớp bắt đầu tiết học mới. Hina năm học này lại ngồi cùng bàn với Jane ngay ở gần cửa lớp. Cô đăm chiêu về lời mà cô tinh linh Hara nói với mình. Trong dòng suy nghĩ đang tuôn chảy thì giáo viên bước vào, lớp trưởng hô cả lớp đứng dậy. Thầy giáo với bộ comple đeo kính đứng trên bục rất nghiêm trang. Thầy dáng người vừa phải khoác trên vai phải chiếc cặp màu đen. Đây là tiết học hoá học, thầy sẽ gọi học trò lên hỏi bài cũ trước khi vào bài mới.

Vài ngày sau đó vào ban đêm, Hina đang ở bên trong tầng hầm chế thuốc phép trong bộ áo chùng thì chiếc trượng thần bỗng phát sáng nằm trên chiếc bàn bên cạnh. Cô thấy thế cảm thấy lạ kỳ:

_ Gì vậy ta? Ánh sáng màu nâu vàng này là từ bộ pháp thuật, không biết có chuyện gì?

Lại bên chiếc trượng thần một luồng sáng làm hiện ra một bóng hình người là ảnh ba chiều :

_"Chào cô Hina, cô hãy đến lâu đài tia chớp nhé. Chúng tôi muốn giao nhiệm vụ này cho cô vì chỉ có cô mới có thể thực hiện. Dù Hairest là chính thể của cô, nhưng cô ta lại có nhiệm vụ của mình thuộc công vụ rồi."

_ Dạ ! - Hina tròn mắt đáp.

_ Ừ ! Dù biết cô đang với công vụ hoá thân thành nữ sinh trung học, nhưng hiện tình hình hiện tại phải triệu cô gấp. Hãy thu xếp đến đây sớm nhất có thể nhé !

_ Rõ ! - Hina vòng tay trước ngực đáp.

Luồng sáng ba chiều từ chiếc thần trượng biến mất. Cô nghĩ rất lung:

Lâu đài tia chớp chắc đã nhận biết điều gì rồi nên mới gọi mình gấp vậy.

Cô biến làm hai người để cùng thực hiện cho nhanh gọn, người thì thu xếp mọi việc để đến lâu đài còn người kia thì điều chế các thủ thuật để thực hiện thuốc phép gặp riêng vị pháp sư. Có gì các bên liên lạc qua thần giao cách cảm. Người thực hiện thu xếp thì lấy ra một số thứ trong hộp đựng màu nhiệm, còn người còn lại thì nhóm bếp bằng củi để đun thuốc trong vạc. Nước thuốc trong vạc đang sôi sùng sục như muốn làm tan chảy mọi thứ. Cô bỏ vào các loại thuốc cùng các thảo dược đặc biệt. Luồng xuống bùng lên từ bên trong vạc phóng lên làm tất cả trắng xoá.

Phía trên chiếc vạc đang bốc khói nghi ngút hiện ra các sắc màu ngũ sắc vây quanh làn khói. Thấy màu ngũ sắc hiện trên màn khói sôi bốc lên, cô rút đũa thần ra làm nó hoá thành chùm sáng nối kết giữa vạc thuốc và ngũ sắc trên khói sôi. Đưa tay lên niệm lập tức chính giữa vạc phát luồng sáng chiếu xuyên qua chùm sáng. Hina rất tỏ vẻ hài lòng với thành quả này, thuốc phép đã hoạt động. Cũng lúc này một tia sáng phóng vút đi lên nền trời đêm đó chính là chân thân khác của cô. Ánh quang trên nền trời loé sáng mờ mờ ảo ảo là lối đi vào thế giới khác. Ánh trăng mờ nhạt nấp mình sau những áng mây nhạt. Ánh quang ấy ngoại trừ các pháp sư - phù thuỷ và những người có khả năng mới nhìn ra, người bình thường thì tất nhiên không thể. Hina đã hoàn thành thuốc giờ cô dùng dịch chuyển tức thời đến hội ngộ với Yatoka - yêu linh hỏi xem tình hình thế nào rồi. Nhưng, Yatoka lại không có nhà mà chỉ có hai con gia tinh ( yêu tinh gia đình các pháp sư) canh gác. Thấy Hina hiện ra bằng tia sét trên cao xuống, mở cửa bước ra.

Hina hỏi:

_ Chào Hano và Tafu, cho tôi hỏi thăm tý?

Hai con gia tinh với đôi tai nhọn hoắt bé nhỏ nhìn lên:

_ Ồ ! Chào cô Hina, chủ nhân chúng tôi đang có chút công chuyện phải ra ngoài. Chúng tôi hiện thời là thần giữ cửa tại đây bảo vệ nơi đây.

Hina gật:

_ Ừ ! Đây là lãnh địa gương thần do cô ấy tiếp quản mà.

Nói rồi, cô liền ngả tay ra biến ra tờ giấy nhắn lại đưa cho hai con gia tinh:

_ Đây là thông thư tôi muốn gửi cô ấy, nhờ hai người chuyển giúp tôi, thư này chỉ có cô ấy mở ra được thôi vì tôi phong ấn lại rồi.

Hai con gia tinh chăm chú nhìn ánh mắt của Hina thẫn thờ.

_ Ừ ! Hãy chuyển cho cô ấy vì đây là công chuyện cần kíp. Tạm biệt hai người nha.

Hina vẫn đứng nguyên một chỗ, bóng hình dần mờ nhạt rồi mất hút trong cơn gió. Cánh cửa nhà Yatoka dần dần khép lại. Hina đã hoá thân thành cơn gió đi đến gặp các vị pháp sư bàn chuyện, để cùng tìm ra điều cần làm. Còn bản thể khác của cô thì đến trước toà lâu đài ở thế giới khác diện kiến người của bộ pháp thuật nhận nhiệm vụ mà họ đưa ra, giáo chủ hiện thời ở trong văn phòng mình theo thần giao cách cảm hay gương thần báo nên biết có gì đã đến. Chủ nhiệm Bộ pháp thuật thấy Hina đến bên ngoài cánh cửa tia chớp thông qua thần gương.Ồ ! Cô ấy đã đến rồi 

"Mời cô vào" - Chủ nhiệm dùng thần giao cách cảm nói với cô thông qua tâm trí.

Liền sau cách cảm đó, hai cánh cửa có hình tia chớp tự động mở ra. Hina bước vào. Ngay bên trong cánh cửa là bờ sân hai bên có hai dãy được trồng nhiều loại cây phủ xanh rợp bóng. Đi thẳng một đoạn là tới văn phòng làm việc chính của họ. Họ có quyền gần như hội đồng cấp cao có thể đưa ra quyết định mọi công việc. 

Hina rảo bước nhanh đến trước văn phòng, một phù thuỷ an ninh đưa tay mời cô. Chủ nhiệm niềm nở:

_Chào cô, cô mới tới. 

_ Dạ ! Chào chủ nhiệm ạ !

Chủ nhiệm trong bộ trang phục màu nâu dài chấm gót chân, trên đầu đội chiếc nón chóp nhọn cùng màu. Trông bề dáng trung tuổi với mái tóc dài chấm lưng trịnh trọng:

_ Tôi muốn cô đến để nhận nhiệm vụ liên quan đến các vụ việc gây xáo trộn. Hãy điều tra và tìm hiểu kỹ cho tôi, tôi muốn các vụ việc này sớm đưa ra ánh sáng.

_ Rõ ! - Hina vòng tay trước ngực. Cô hoá thành ngọn lửa rồi tắt ngúm. Vừa lúc bên ngoài có nhóm thuật sĩ cùng các pháp sư đi lại bằng cơn gió bay qua toà lâu đài, họ là những người vãng lai. 

Ngọn núi đá ngay đối diện với ngọn núi Henaki đặt toà lâu đài nằm cách xa vài cây số bọc giữa là thị trấn có người dân sinh sống. Toàn cảnh thị trấn như hình chữ U được phủ xanh bởi cây cối và đồng cỏ. Đây là nơi mà người đá và người thú sinh sống hay á nhân ( nửa người nửa thú), họ được giáo chủ ban cho đặc ân là có thể nguyện ước điều gì đó và có thể biến hình. Đôi khi làng phù thuỷ cũng đến đây để san sẻ cùng họ hoà nhập. Xưa kia họ bị kỳ thị bởi người dân và bị xua đuổi, nhưng khi giáo chủ đời thứ tư lên ngôi cách đây một ngàn năm trước đã giúp họ hoà nhập cộng đồng đó là ngài đệ tứ hiện đang cai trị ở toà lâu đài. Cánh đồng nước và hồ ao gần đó do người cá cai quản, họ được tạo ra từ các một vị pháp sư và thần mạnh nhất trong thời loạn thế ở thời cổ xưa với các tinh linh để chống lại các thế lực đen lúc bấy giờ, cũng là thời mà các phù thuỷ vĩnh cửu ra đời ( thời huyền sử).

Bên trong cái hang động trong núi có một người đàn ông vạm vỡ có mái tóc cắt ngắn cầm theo cái búa lớn, anh ấy đang muốn đào lớp núi đá chắc chắn này. Trông anh thật to khoẻ như lực sĩ mạnh, thực tế anh là người đá. Anh muốn tìm ra viên thần ngọc đã bị đánh mất hàng ngàn năm trước, khi đó từng có cuộc chiến với quỷ rồng vào buổi đầu trung cổ. Tông chủ phái âm dương sư cũng muốn tìm hiểu thực hư vì sao trong trận đánh thời kỳ đó vào cuộc huyết chiến đó có bí ẩn gì. Cuộc chiến huyền sử này rất cam go và quyết liệt mà thần giáo phải chịu tổn thất lớn. Sau khi giáo chủ đệ nhị kế vị đã khôi phục đưa mọi thứ trở lại ổn định phát triển nhất chưa từng thấy.

Anh chàng người đá đã dùng nắm đấm của anh làm cho cả ngọn núi rung chuyển để ra một đường hầm xuống phía dưới sâu. Dưới đây có một dãy hành lang bí mật bị che lấp đi, trong đó có một khung xương người biết hoạt động. Tuy vậy, đó từng là một pháp sư thời cổ từng chiến đấu với thế lực tà quỷ. Dù không nguyên vẹn thân hình nhưng được duy trì bằng một loại bí thuật nào đó, loại phép duy trì linh thể và ý thức qua hàng ngàn năm.

Bộ xương trố mắt kinh ngạc hỏi:

_Anh là ai? Tôi thấy là lạ?

Người đá đáp:

_ Thưa ! Con là Hore thuộc tộc đá nhân tìm kiếm lại bảo vật đã mất trong truyền thuyết thời huyền sử.

Bộ xương ngơ ngác nhìn:

_ Vậy anh tìm để làm gì?

Người đá thẳng thắn:

_ Dạ thưa, tình hình lãnh địa chúng ta dạo này luôn xảy ra những rắc rối huyền hoặc do sự quấy rối bí ẩn. Con muốn tìm ra nó để đưa thế giới trở lại bình ổn như trước.

Bộ xương trầm trồ:

_ Ồ ! Vậy hả? Tốt quá ! Xin tự giới thiệu là pháp sư Hikamasa - người từng chiến đấu với ác quỷ bảo vệ lãnh địa này.

Người đá ngạc nhiên:

_ Ồ ! Ngài là pháp sư lừng danh mà lịch sử nhắc đến trong truyền thuyết huyền sử.

_ Phải ! Dù thân thể ta không còn, đây chỉ là loại phép duy trì linh thể và ý thức thôi. - Cái xác khẳng khái đáp lại.

_ Con hiểu ! Đó là loại phép bí ẩn không phải ai cũng biết. - Người đá ngồi xổm xuống vuốt cằm đăm chiêu.

_ Ừa ! À ! Mà ta nghe rằng ngài tông chủ của thập sư tộc muốn tìm hiểu lại các vấn đề này thì phải. Ông ta cũng muốn tìm lại các linh vật cổ để lập sự kết nối gì đó. - Bộ xương lọc lại trí nhớ.

_ Vâng ! Thời đại hiện nay lắm chuyện huyền hoặc, phức tạp cùng với các tệ nạn do tiêu cực mà ra. Gần đây thường xảy ra những điều ngoài ý muốn, kẻ thù cứ lén lút bày trò. - Người đá trầm ngâm mặc lòng.

Bộ xương gật gật rồi hắng giọng:

_ Ừhm ừhm ! Phiền thật, nhưng ta tin rằng ngày mà thần giáo chúng ta trở lại chỉ là vấn đề thời gian dù chưa biết đích xác lúc nào. Theo như ta đoán thì thế lực hắc ám đang có xu hướng mạnh dần lên, sự trở lại của chúng có khả năng sẽ sớm xuất hiện. 

Người đá tiếp lời:

_ Đây cũng là do có sự tiếp tay của bọn hắc phù thuỷ nên có thể đó là chuyện sớm muộn.

Bộ xương gãi cằm:

_ Đúng là lo lắng thật, chúng chắc có thể sẽ nhằm vào chúng ta đầu tiên. Mọi người trong cộng đồng thì không ai tin hay nửa vời nên khó lòng thuyết phục họ. Khi chúng tấn công đánh chiếm mới vỡ oà thì quá muộn.

_ Vụ này nhức đầu thật ! Cần phải có biện pháp gì đó để ngăn sự đe doạ và sự nghi binh lạnh này bằng chiêu trò tung hoả mù này. - Người đá nghiến răng kèn kẹt vẻ bực tức căm giận.

_ Được rồi ! Vùng núi này là làng của người đá và người thú sinh sống mà đối diện với ngọn núi có toà lâu đài của các vị phù thuỷ mạnh nhất. - Bộ xương tự hào.

_ Vâng ! Giáo chủ và bộ an ninh luôn cho đi ra soát các vụ gây chuyện không hay, toàn chuyện nhàm chán. - Người đá lắc đầu ngán ngẩm.

Bộ xương không nói gì thêm nữa, thay vào đó đưa cho anh người đá một thanh ngọc thạch anh hình thoi, nó là viên ngọc từng được dùng trong cây quyền trượng ông từng chiến đấu vào thuở đó.

_ Đây là... - Người đá thắc mắc.

_ Ừ ! Nó là thần ngọc bán dẫn thạch anh của ta, nó sẽ giúp anh trong việc tìm kiếm cái cần tìm. Nó có khả năng nhạy cảm để hỗ trợ cho anh, hãy nhận lấy.

_Thật ạ? Vậy sau khi xong việc con sẽ hoàn trả lại cho ngài. -Người đá thắc mắc.

_ Uh ! Hãy thực hiện điều con muốn, khi nào xong việc hoàn lại cũng được. - Bộ xương ân cần.

_ Con cảm ơn ạ ! - Người đá kính cẩn.

_ Hẹn tái ngộ, chúc anh thượng lộ bình an. - Bộ xương vui vẻ cười.

Người đá trở đi ngoái đầu lại giơ tay chào từ biệt, anh vừa bước khỏi căn hầm cánh cửa đá bỗng hiện ra sập lại. Anh ra khỏi núi thì thấy một số cây chổi bay trên trời trên đó là các pháp sư tuần tra đang bay qua lại tìm kiếm dấu hiệu khả nghi, có người còn đứng trên chổi khi đang bay nữa. Người chỉ huy là vị tư lệnh Ara đứng trên chiếc vòng phép có hình con chim đang vẫy cánh chỉ đạo hành trình. Đội tuần tra theo sau vị tư lệnh nhìn ra các bên xem tình hình.

Người đá tặc lưỡi nghĩChậc ! Đội tuần tra đang làm nhiệm vụ chống các thế lực đen và xâm nhập bất hợp pháp, không biết đến lúc nào tình hình mới yên ổn thật sự đây.

Bỗng dưng gió thổi mạnh bất thường làm xáo trộn công việc của họ, những chiếc chổi suýt té xuống đất do cơn cuồng phong không rõ lý do gì. Nền trời đã trở nên đen hơn các bột quang ma thuật bị ảnh hưởng của sóng trường này làm tắt đi, tất cả tối sầm. Vị tư lệnh không chút sợ hãi thét lên hạ lệnh nhanh chóng thông qua miệng với sóng cảm ứng để mọi người có thể nghe thấy, trừ người không thuộc đội theo ông làm nhiệm vụ.

_ Dàn dựng kết giới củng cố đội hình.

_ Rõ ! - Tiếng đáp lại y hệt vậy. 

Dù trong tối đen như mực họ dùng cảm ứng thông linh cảm ứng để có thể tập hợp lại, nhãn thuật thông qua tâm thức đã được khởi động để nhìn rõ trong đêm đen. Trong đội quân họ cho đưa ra các kỹ thuật nhìn thấy bằng tâm so với mắt vì sẽ có trường hợp cần, quan trọng họ tạo kỹ thuật nào đó mà không bị ảnh hưởng bởi tà thuật của địch. Tư lệnh lấy làm lạ bởi tự dưng lại nổi gió không rõ nguyên nhân, lại làm tắt mất bột ma thuật làm ban đêm cũng sáng tờ mờ. Ông cho đây chắc chắn có kẻ nào đó gây ra điều dị thường này. Ông chắc mẩn suy xét:

_ Chắc đây là một trò gì đó không hay, hãy cẩn thận phòng thủ. - Ai nấy đều đã chuẩn bị tư trang tinh thần sẵn sàng đợi lệnh.

Đúng như ông nghĩ, các bóng đen ẩn hiện xung quanh tập kích đội quân do ông chỉ huy. Ngay lập tức ông dùng thần giao cách cảm:

"Mọi người chuẩn bị chiến đấu, kẻ địch tấn công tập kích".

Ai nấy đã sẵn sàng khí thế chống địch, kẻ thù là những pháp sư thuộc phe phù thuỷ bóng tối. Đội quân đã rút ra các thần khí hay pháp khí chiến đấu, có viên ngọc ẩn trong các binh khí phép thuật. Cuộc xung đột giữa hai bên: các phù thuỷ ánh sáng và bóng tối tranh đấu. Thế lực đen với nhiều bí thuật lạ lẫm với ưu thế áp sát, chúng vây lấy tất cả trong vòng vây, chúng tạo ra những sóng mờ để cản trở các binh khí phát huy tác dụng. Chúng không cho phía bạch phù thuỷ đường tiến cũng như lui làm nên vòng vây xiết chặt.

_ Các ngươi chạy đâu, cơn gió lúc nãy đã đưa các ngươi đến vùng không gian khác rồi, lâu đài phù thuỷ không còn ở đây đâu. Để xem các ngươi đủ khả năng thoát khỏi không, muốn đối đầu với chúng ta mơ tưởng. - Hắc thuật sĩ như gầm lên trong bộ trang phục đen kín mặt.

Phe phù thuỷ đen dàn dựng thế trận mới muốn nhốt tất cả vào trong cái lỗ đen, trong này chứa khí độc cùng ngọn lửa màu đen bao quanh rất khó chịu. Nó gần giống như hoả ngục thuộc địa ngục vậy lạnh lẽo nữa.

Thấy tình thế nguy ngập khó có thể có viện binh nên vị pháp sư lôi điện trong đoàn quân phải ra tay trong bóng tối. Dung tâm thuật cảm ứng kết hợp pháp sư lôi điện dùng thuật ẩn hình ra tay tung đòn, anh đưa hai tay ra tung lưỡi tầm sét vào kẻ địch. Một số tên trong kẻ địch bị sét đánh rơi xuống mà cũng do yếu tố bất ngờ. Tư lệnh Ara bị phe pháp sư hắc đạo bao vây trong kết giới bóng tối, được gọi là địa ngục đen giữa không trung không thể nào thoát ra khỏi.

_ Chúng bay làm vậy có ý gì? - Pháp sư lôi điện lên giọng quát lớn.

_ Vui chơi chứ sao, ta muốn các ngươi vui vẻ chút đỉnh, ha ha ha ! - Hắc thuật sĩ lấy tay chùi miệng tiếp gầm lên cùng điệu cười khinh khỉnh:

_ Ta muốn làm bốc hơi thử một đội quân xem sao, dù sao chỗ này sẽ không dễ gì có viện binh từ lâu đài đâu. Ha ha ha ! Hãy thưởng thức mùi vị mà bọn ta từng nếm trải hàng ngàn năm qua. Mà ngươi khá khen đấy bất ngờ tung đòn sấm sét trong khi ẩn thân vô hình, giỏi đấy ! Nhưng giờ sẽ không còn cơ hội đó nữa đâu, xuống địa ngục hết đi ! 

Các tia sáng màu đen, tím từ cây đũa thần của hắc thuật sĩ phóng tới bủa tạo nên cơn mưa tia sáng, các tia sáng này giống như những viên đạn nếu trúng phải không chết cũng trọng thương. Các pháp sư phe ánh sáng đánh trả bằng cây gậy binh khí hay đũa thần với bọn phe bóng tối đó là những người còn sót lại chưa bị bắt trong trận đồ. Cuộc đấu cam go giữa hai phái chính và tà liên tục không ngưng nghỉ. Hắc pháp sư thấy cứ kéo dài hoài không ổn nên dùng chiêu thuật ra:

_ "Phi đạn ma thuật" - Các tia sáng hình viên đạn phóng tới tấp phe ánh sáng trong đó kèm theo các khí độc nữa. Dù có đỡ được đạn thì cũng không tránh được khí độc khi nó chạm vào bất kỳ ai hay cái lá chắn nào. Chẳng bao lâu, không khí chết người lan toả làm cho phe phù thuỷ trắng chìm trong ngộp thở và có người bị tan biến trong đó. Cả tiểu đội hơn ba chục người giờ còn mười lăm. Cả nhóm hắc đạo giờ tỏ vẻ hào hứng lắm khi có thể trả đũa oán giận. Chúng có loại bí thuật riêng làm khí độc không ảnh hưởng hay dù trúng cũng chẳng bị gì.

Cả bọn cười sặc sụa:

_ Bọn ta rất hào hứng thấy bọn bạch phù thuỷ như vậy đấy ! Giờ đố ai có thể đến cứu nhỉ, ha ha ha !!!

Phe phù thủy đen thắng thế trong trận tập kích này, chúng cảm thấy khoan khoái vô cùng tận khi làm cho phía đối địch phải ngã mũ. Không một ai biết điều này vì yếu tố không thể ngờ tới, chỉ chờ đợi kỳ tích xuất hiện mà thôi. Các chiêu thù tàn độc của phe hắc đạo ngày càng ác nghiệt đến ghê người cùng với sự ẩn hiện khó nắm rõ nữa.

Bạn đang đọc Cô Nàng Phù Thuỷ của Cô Phù Thuỷ Tuổi Teen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi annakunama
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.