Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô gái trên đồng hoa Hướng Dương

Tiểu thuyết gốc · 1547 chữ

*Nếu có ai đó hỏi tôi rằng: "Cuộc đời bạn có điều gì đáng nhớ?"

Có lẽ tôi sẽ ngao ngán lắc đầu mà bảo: "chẳng có gì ngoài bi kịch và tuyệt vọng..."

Bi kịch?

Tuyệt vọng?

A đúng rồi! Vẫn còn...còn một thứ nữa chứ! "tình yêu"! Là nó, phải rồi! Chính là nó! Thứ bắt đầu và cũng là thứ kết thúc cuộc sống của tôi.*

Chương mở đầu: Cô gái trên đồng hoa Hướng Dương

*"Ta vì tình mà bước đi theo con đường vô tình

Vì cứu một người mà sẵn sang hủy diệt tất cả"*

Câu nói này tôi chẳng nhớ mình đã nghe ở đâu, chỉ biết rằng nó cứ văng vảng trong tiềm thức và khơi gợi quá khứ tàn khốc của chính mình. Nó cứ chợt đến rồi chợt đi như một cơn gió thoảng qua tai.

Ngước lên bầu trời, hôm nay nắng đẹp thật...đẹp thật... cũng đẹp như ngày hôm đó. Ngày mà tôi gặp em giữa cánh đồng hoa Hướng Dương. Em nổi bật với mái tóc màu hạt dẻ cùng đôi mắt xanh xa xăm huyền bí. Chiếc váy mỏng khẽ tung lên theo gió và đôi môi em khẽ nhẹ mơ màng. Tôi đắm chìm trong mơ mộng nghĩ đến ngày được khóa bờ môi em. Nhưng đời chẳng như mơ vì tôi chỉ là thằng...

À mà tôi đang miên man gì ấy nhỉ? Chả biết nữa! hihi, xin lỗi các bạn nhé! Nhiều lúc cứ như một thằng khùng ảo tưởng về quá khứ ấy. Mà có khi là khùng thật! tôi cá là các bạn sẽ nghĩ như vậy khi nghe câu chuyện của tôi. Mà có lẽ nãy giờ chẳng ai hiểu tôi đang nói gì đâu nhỉ? Được rồi, để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện nhé! Câu chuyện về một thế giới thần tiên bí ẩn mang tên Runetera.

Tôi là một nhà khảo cổ, và câu chuyện này có lẽ bắt đầu nên bắt đầu kể từ lúc tôi nhận được một bức thư thông báo về chuyến đi khai quật lăng mộ của một Pharaoh vô danh nào đó. Tuy chỉ là một vị Pharaoh vô danh nhưng nó mang lại cho tôi một sự phấn khích tuyệt vời. Đơn giản vì những điều huyền bí của kim tự tháp đã cuốn hút lấy tâm trí này từ khi tôi còn thơ bé. Và cũng dễ hiểu vì đây là cuộc khai quật đầu tiên của tôi kể từ khi tốt nghiệp.

Chuyến hành trình của tôi đáng ra chẳng có gì để nói. Nó chán ngắt và cực kì vô vị, chẳng như tôi tưởng tượng. hơn 20 tiếng ngồi trên máy bay và 4 tiếng đồng hồ lê lết trên sa mạc gần như hút cạn sức lực của tôi - khởi đầu chẳng mấy suôn sẻ. tôi còn tưởng tượng mình sẽ được khai quật 1 kim tự tháp khổng lồ, nhưng khi đến nơi thì ra lại là 1 vách đá khô khốc với 1 miệng hang nhỏ xíu chỉ vừa đủ chui lọt người qua. Vậy ra đây là nơi tôi bắt đầy công việc? Nhưng chẳng sao! Nó vẫn là đam mê của tôi mà!

Mặc kệ cảm giác mệt nhọc sau một chuyến đi dài, mặc kệ cái nắng của sa mạc đang gay gắt trên đỉnh đầu, tôi như tràn đầy sức sống và gần như muốn bắt tay vào công việc ngay lập tức. nhưng điều đó có lẽ là không thể đối với các thành viên khác, họ đã quá mệt mỏi sau chyến hành trình dài và đang cần sự nghỉ ngơi. Chúng tôi chọn 1 ốc đảo gần đó làm ngôi nhà cho đêm nay - một ngôi nhà không có nóc.

Khi đêm đến, lửa trại bùng lên, một anh bạn mang đàn guital và thế là tiếng nhạc vang ca giữa trời đêm yên tĩnh. Chúng tôi ca hát đến khi lửa trại gần tàn. Lúc đó cũng gần 11 giờ đêm, giày ai nấy vác, lều ai nấy về, ngủ nghỉ lấy sức cho chuyến thám hiếm định mệnh ngày mai. Đêm đó không hiểu sao tôi không thể nào chợp mắt được, phần vì háo hức, phần vì nghi ngờ "Tại sao một Pharaol lại được chôn cất ở một nơi kì lạ như thế này? Chẳng phải tất cả các Pharaoh đều cho xây lăng mộ của mình từ lúc mới lên ngôi đó sao? Và tại sao một vị Pharaoh lại chọn nơi chôn cất nằm cách xa "thung lũng các vị vua" như vậy?' những câu hỏi cứ quay cuồng trong đầu và tôi chìm vào ảo mộng lúc nào chẳng hay.

Trong cơn mơ, một giọng nói lạ lẫm mà thân thương văng vẳng bên tai tôi:

- Thức dậy đi con, định mệnh của con là đứng lên chiến đấu để bảo vệ một thế giới hòa bình, chứ không phải là kẻ hèn nhát trong xó bếp tìm hiểu về những thứ rác rưởi đã qua.

Đi dạo hai vòng quanh bờ hồ và đến vòng thứ 3 đột nhiên tôi ngã sấp mặt ngay dưới gốc cây dừa. Một thứ gì đó đã cản bước chân của nhà khảo cổ. nó là gì? Một cái túi à? Quái lạ, nãy giờ tôi có thấy nó đâu? hai vòng quanh hồ tại sao bây giờ nó mới xuất hiện? Tò mò tôi mở thử ra xem. Chẳng có gì ngoài 1 cục đá chỉ cỡ 2 đốt tay. Tiện tay tôi nhét luôn vào túi vì nghĩ có lẽ nó sẽ hữu ích vào một lúc nào đó.

Thôi! Về lều và ngủ thôi nào! – tôi vươn vai và uể oải lết về lều của mình. Nhưng khoan đã! Cái gì kia?

Trong cái hang động nhỏ chợt lóe lên một tia sáng nhạt màu tím nhạt màu tím. Hoa mắt à? Không, tôi không nghĩ vậy. nó rất rõ ràng trước mắt cơ mà! Làm gì có chuyện hoa mắt. Thuật tay vớ lấy con dao treo trước lều, thu hết cam đảm, từng bước chậm rãi tiến vào hang.

Càng vào sâu trong hang, ánh sáng càng rõ ràng, gần như có thể thấy rõ mọi thứ xung quanh như ban ngày. Trên thành hang, hai con quái vật được khắc họa như hai thế cực đấu chọi nhau. Không! Hình như đây là hai vị thần thì phải. Một bên là thần trí tuệ với cái đầu chó rừng cùng quyển sách và quyền trượng trên tay. Bên còn lại có lẽ là thần chiến tranh với thân hình lực lưỡng của một con cá sấu cùng món vũ khí quái lạ hình bán nguyện như thanh đao hai lưỡi có tay cầm ngay chính giữa. dưới chân ông thần còn có những kẽ xơ xác quỳ khóc như van xin được sống.

Chiếc quyền trượng được khắc tinh tế đến từng chi tiết, và đây cũng là nơi xuất phát của thứ ánh sáng tím kia. Tôi nhìn 2 món vũ khí. Chiếc quyền trượng được gắn vào 3 viên đá chạy dọc theo lưỡi rìu (tôi gọi như vậy vì đầu quyền trượng là một lưỡi rìu có bề ngang tầm trung). Còn thanh đao hai lưới kia chỉ khảm hai viên đá ở hai bên lưỡi dao mà thôi. Sao kì lại vậy nhỉ? Tại sao lại không cân đối? như vậy cuộc chiến đâu công bằng? khoan đã! Không phải! Không phải là chỉ có hai viên đá. Mà là thiếu mất một viên, rõ ràng ngay chỗ tay cầm, 2 mũi dao đối nhau tạo nên 1 hoa văn có lỗ tròn. Có khi nào? Không lẽ...? Là nó! Đúng rồi! Có thể là nó. Tôi lục hết túi này đến túi nọ để tìm kiếm một thứ – viên đá trong chiếc túi lúc. Thân trọng từng chút một, tôi đưa tay gắn viên đá vào viết lõm giữa hai mũi dao.

"TÁCH" – một tiếng đông phát ra nhẹ nhàng như cũng đủ làm bạn giật mình trong không gian yên tĩnh này.

Tôi bước lùi lại và chờ đợi. Đợi một điều kì diệu nào đó chăng? Có vẻ còn con nít quá! Nhưng không ngờ nó lại là thật. thanh đao bắt đầu tỏa sáng – một thứ ánh sáng đổ thuần khiết của địa ngục. Hai hình khắc bắt đầu chuyển động và chiến đấu dữ dội, chúng gầm lên rồi lao vào nhau, mỗi lầm hai vũ khí chạm nhau, các tia sáng đỏ-tím lẫn lộn lại bắn tung tóe ra xung quang. Quá sợ hãi, tôi chỉ biết ôm đầu trốn vào một góc và ngất đi lúc nào không hay biết.

Khi thức dậy, tôi thấy mình nằm trên một thảm cỏ xanh. Hang động biến mất, những hình điêu khắc và trận chiến kì lạ của hai vị thần cũng không còn. Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Tôi gắng gượng ngồi dậy, hít một hơi thật sâu và bắt đầu nhìn xung quanh. Và cũng chính lúc này đây, cô gái ấy xuất hiện – cô gái hoa giữa đồng hoa Hướng Dương.

Bạn đang đọc Cô gái trên đồng hoa Hướng Dương sáng tác bởi thuần_diệp_thương_bích

Truyện Cô gái trên đồng hoa Hướng Dương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thuần_diệp_thương_bích
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.