Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo Vật Và Yêu Thú

Tiểu thuyết gốc · 2892 chữ

Hôm nay thôn An Nội có đoàn thương nhân 20 người nam nữ đi qua, cách ăn mặc nghe nói đến từ phương bắc Mạc châu, nơi đó nắng nóng dân phong bưu hãn, nhưng đặc biệt lại sản sinh ra mấy chục loại linh dược độc hữu, nên người phương bắc lấy đó làm buôn bán xuống phía tây này. Cảnh Vĩ đứng trên núi nhìn xem trưởng thôn đón tiếp đoàn người kia, nhà hắn hiện nay kinh doanh mở quán rượu nhà trọ cho thuê, nên đã nhìn thấy thôn trưởng dẫn năm người trong đoàn người đi về phía nhà mình.

Tại khách điếm nhà Thổ Lão Tam, chính là cha của hắn, trong phòng lúc này có năm người, bốn nam một nữ đang tụ tập với nhau, trận pháp được mở ra, hiển nhiên năm người này đều là tiên tu hoặc võ giả.

“Trên bảo đồ hiện rõ nơi đây chính là sáu ngàn năm trước cất giấu Tụ Bảo bồn, Tụ Bảo tụ bảo, tên như ý nghĩa, nghe đồn vật này năm đó là pháp khí thượng cổ, có khả năng hư không tạo vật, cho vào một mà lấy ra mười”- một người đàn ông trung niên có râu lên tiếng nói.

“Mất công chúng ta dò xét ba năm mới truy tra Pháp khí của thánh vực năm đó hiện tại chính là ở thôn này hoặc ở mấy thôn phụ cận xung quanh, nếu lần này thành công tìm được pháp khí chúng ta liền có thể trở lại trung nguyên, còn hơn thế liền một bước lên trời”- một nữ nhân trẻ tuổi ăn mặc nóng bỏng đáp lời.

“Bảo đồ sách sử chúng ta đã xem và nghiên cứu không biết bao nhiêu lần, theo đại ca thì tụ bảo bồn này có thể được giấu ở đâu?” – một tên tráng hán nhìn đàn ông trung niên hỏi.

“Tứ ca trước khi đến đây có lẽ không biết, trên đường đi lúc trà trộn vào đám thương nhân, lão đệ ta đã thu thập được rất sách sử của vùng này, biết được bốn thôn này trong lịch sử hơn một nghìn năm gần đây đi ra tám trăm vị Vực Tiên cảnh tu sĩ, về võ đạo có đến hơn sáu nghìn vị võ đạo Động Thiên cảnh giới Tinh Vực cấp, gần nhất sáu năm nay lại xuất hiện song sinh thiên linh căn dị chủng băng phong, còn có thêm mấy nghìn người cực phẩm căn cốt, hơn mười nghìn người võ đạo thiên cốt, chỉ mấy thôn nhỏ quanh đây mà có thể nói tàng long ngọa hổ, thiên kiêu lớp lớp chuyển ra, cứ vài chục năm đến trăm năm lại có một đợt sóng trào”- một trung niên văn sĩ trẻ tuổi nói.

“Lão nhị ngươi thấy việc này thế nào?”- trung niên nhân quay về một người trầm ngâm dáng vẻ có bệnh hỏi.

“Giờ kết luận ở đây có tụ bảo bồn hay không thì còn sớm, sáu nghìn năm vật đổi sao dời, năm đó nơi đây thật là thánh địa di vật hạ lạc hay không đã tra không rõ, nhưng đất này sinh ra thiên tài nhiều như vậy có thể nói là địa linh nhân kiệt, ắt có bảo vật nơi đây”

Trong đêm tại thôn An Ngoại ở bên cạnh, một tiếng la thảm thiết khiến xung quanh hàng xóm người ở bừng tỉnh, một trung niên thợ săn nghe tiếng cầu cứu thì vội vàng đuổi đến xem hàng xóm của mình bị sao, chỉ thấy hàng xóm một nhà mười người đã chết sạch, cạnh đó là một con Lợn yêu to lớn khổng lồ, đầu mọc sừng như tê giác, lỗ mũi phì phì, răng nanh vểnh lên từ hàm, đuôi dài cả mét, dữ tợn khủng bố, máu thịt còn từ mồm nó nhều nhào chảy ra vương vãi, hiển nhiên không khó suy đoán cả nhà này đã bị nó sát hại ăn thịt, yêu tộc tu luyện dám vào địa bàn nhân tộc ăn thịt người, quả nhiên là muốn chết.

“Súc sinh, dám vào thôn hại nhân mạng, hôm nay ngươi phải chết”—trung niên nhân gầm thét, từ bên hông rút ra đại đao.

“Eng éc…” Lợn Yêu nhân tính hóa đáp lại một cách khinh bỉ.

Xem đao, “Liệt Thiên trảm” chỉ thấy đại đao vung lên, ánh đao như chớp chém về yêu thú, trung niên nhân võ công phải nói khá cao, bộ đao pháp luyện cũng đến viên mãn cực cảnh.

“Keng…” lưỡi đao chạm vào thân thể Lợn yêu, nhưng không như mường tượng đem nó chém thương mà bị da dày cơ thịt phản lực đẩy lùi ra, yêu Lợn không chút hề hấn gì, nó hung tính cuồng phát, thân mình như thiểm điện khổng lồ chớp mắt lao tới đâm vào trung niên kia.

“Làm càn, Cuồng Loạn trảm”- liên tiếp xuất ra bốn đao ngăn cản thế tới của Lợn yêu nhưng không thành

“keng keng keng keng” bốn tiếng như kim thiết đụng nhau vang lên, Lợn yêu không hề hấn gì trái lại trung niên nhân, võ giả thợ săn của thôn lại bị một đụng bay lên trời, thân thể cánh tay gãy xương vặn vẹo dị dạng, cả người đã mất đi chiến lực, vô lực hoàn thủ, khi rơi xuống còn bị Lợn yêu một đuôi vụt trúng, khí tuyệt bỏ mình. Lợn yêu đi đến cạnh hắn, há mồm nhai ngấu nghiến thôn phệ.

“Lớn mật dám sát hại Tô huynh”

“Giết nó trả thù cho Tô huynh đệ”

“Súc sinh hôm nay ngươi phải chết”

Ba thân ảnh như chớp lao đến khi nghe động tĩnh, nhưng do ở cách khá xa nên lúc tới thì đã thấy thảm cảnh của đồng bạn, đang bị Lợn yêu ăn thịt. Lợn yêu mắt đỏ hung quang nhìn chằm chằm ba người, bốn chân cọ đất, cái đuôi vung vẩy, nó cũng biết sắp có đại chiến xảy ra.

“Là Yêu Thể cảnh tầng năm yêu thú, Yêu Huyết cấp”- một nam nhân vạm vỡ nói.

“Làm chết nó, dám vào thôn ăn người, hôm nay phải dóc thịt lột da, tra tấn nó, muốn nó sống không bằng chết”- một nam nhân khác thân hình thô to khàn khàn nói.

Ba người này hiển nhiên đều là võ giả cao cấp trong thôn, cấp độ Đoán Thể ngũ cảnh - Luyện Huyết cảnh, lấy ba đánh một hiển nhiên yêu thú hôm nay phải chết.

“Đào Lãng Trảm” – một người vung đao công tới, đao pháp lực lượng dập dờn như sóng dâng, hiển nhiên là một môn có thành tựu cao đao pháp.

“Tù Thiên chưởng” “Kinh Hồn quyền” hai người còn lại cũng không chậm trễ dùng ra tuyệt học phối hợp vây công Lợn yêu, Lợn yêu gầm rú nhức óc, to lớn thân hình lao đến, lấy phần sừng đầu đón đỡ Tù Thiên chưởng, dùng thân mình đỡ lấy Đào Lãng Trảm đao, lại vung móng chân trước chống lại nắm đấm Kinh Hồn Quyền.

“Ầm Ầm Ầm” chỉ thấy ba người bị đẩy lui, thân hình không khống chế được mà bắn ngược lùi lại, kéo thành rãnh sâu trên mặt đất, duy còn Lợn yêu vẫn bình yên vô sự.

Ba người kinh hãi tột độ, phải biết Luyện Huyết võ giả lực lớn ba nghìn cân, ngang với siêu nhân trên trái đất, lại thêm chưởng pháp, quyền pháp đao pháp tuyệt học tăng phúc hai chục lần, ba đòn vừa rồi mỗi đòn đều đã có sáu bảy mươi tấn lực lượng đánh đến, ba người là hơn hai trăm tấn nhưng cũng vẫn bị yêu thú đẩy lui mà nó thì không hề hấn gì.

Lợn yêu không để ba người hồi phục, nó như chớp húc đến người cầm đao, trung niên nhân cầm đao gầm lên “Đoạn Lãng trảm” đao phong ù ù nặng nề, không khí bị chia cắt, thân đao chém trúng sừng lợn kêu vang “Keng…” một tiếng, thanh đao bay đi rời khỏi tay, một cánh tay của trung niên nhân vật ra đằng sau hiển nhiên đã bị đã bị đụng gãy, thân hình cũng bị hất tung lên trời, rơi xuống trúng vào sừng lợn, thân thể bị xuyên qua khí tuyệt bỏ mình.

Phải biết võ giả đến Luyện Huyết cảnh toàn thân da thịt xương máu đều cứng cỏi vô song, ẩn chứa vô tận lực lượng, võ giả luyện huyết tích huyết trọng sinh, chỉ cần không bị đánh nát thì còn một hơi cũng có thể hồi phục lại, thế nhưng lúc này chỉ một húc đã không chống đỡ nổi, đủ thấy cự lực của Lợn yêu lớn và lợi hại như thế nào.

Trong chớp mắt chiến đấu, một người đồng bạn bỏ mạng, hai vị trung niên nhân kia trong lòng hồi hộp hoảng sợ, nhưng bọn hắn không rút lui mà hung tính còn bạo tăng.

“Yêu nghiệt đáng chết” “Súc sinh đền mạng”

“Phá Thiên Chưởng” “Toái Sơn quyền”

Lợn yêu hai chân sau đứng thẳng lên như người, thân hình cao đến 5m, nó xoay tròn toàn thân như cuồng phong đón đỡ đòn đánh của hai người kia.

“Ầm…Ầm..” quyền chưởng đụng vào thân thể xoay tròn tạo cuồng phong của lợn yêu, nhưng nó không hề hấn gì mà ngược lại hai người một cánh tay bị va chạm nát bét thành huyết vụn, thân thể bay ngược ra xa.

“Tôn huynh mau chạy, đi tìm Tĩnh Thiên ty các đại nhân nói rõ tình hình”

“Ngươi đi, ta ở lại chặn nó”

“Không có thời gian, ta chưởng pháp còn một chiêu “Tấn Thiên chưởng” dùng chân cước có thể cầm chân đánh lui được nó, đây là cách duy nhất” Vạm vỡ nam nhân không dung cự tuyệt ngữ khí nói ra, nam nhân còn lại ánh mắt bi thương nhưng kiên quyết rời đi gọi cứu viện, chỉ chớp mắt đã biến mất, Lợn yêu muốn truy đuổi nhưng bên cạnh lại nghe một tiếng gầm rú lên, song chưởng thô cuồng cự lực mãnh liệt bắn đến, nó vẫn trong dạng đứng thắng, bèn lấy hai chân trước thò ra chặn lại chưởng của người kia.

“Oanh…” vạm vỡ nam nhân cả người lật ngược bay về sau rơi xuống đất, xương cốt nát vụn, da thịt nứt toác, huyết chảy đặc sệt, Lợn yêu hạ mình xuống bốn chân chạm đất, hai chân trước có chút run rẩy, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, ánh mắt nó lóe lên nhân tính khinh miệt tiến tới hưởng dụng con mồi.

Một giờ sau, nam nhân kia dẫn theo 4 người, 3 nam một nữ trở lại hiện trường, cánh tay gãy đã được cố định, bốn người kia quan phục huyền bào có các dải băng phát sáng, bên ngực trái phải thêu hai chữ “Tĩnh Thiên” chính là người của Tĩnh Thiên ty.

“Đây chính là nơi Yêu vật vào thôn, đã thôn phệ một nhà mười người lớn nhỏ, lại đánh chết ba vị võ nhân Luyện Huyết cảnh, trọng thương vị này, từ chiến đấu có thể thấy được nó tu vi cũng đang là Yêu huyết cảnh”- một nam tử tuổi tầm ba mươi sau khi xem xét chiến trường dấu vết nói ra.

“Đáng chết, ta phải săn giết nó”- thanh niên khác âm trầm nói.

“Con Lợn yêu này phải chăng có huyết mạch thiên phú, tranh đấu ngang cấp giết người dễ như ăn cơm uống nước”- nữ nhân nhíu mày đưa ra ý kiến.

“Nó mời rời đi không quá hai mươi phút, chắc trốn vào trong rừng ở quanh đây, mời Ninh cô nương sử dụng truy tung thuật tìm ra nó, ta sẽ chính tay đánh chết nó, à không, ta phải mang nó về ngày đêm tra tấn cho nó muốn sống không được muốn chết không xong”- thanh niên trẻ tuổi sau lưng đeo hai thanh đại đao nặng vài trăm cân nhìn nữ nhân nói.

Tiếp đến cô gái họ Ninh dùng tiên pháp truy tung thuật đuổi theo Lợn yêu, bốn người còn lại cấp tốc đi bên cạnh, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp đến nơi yêu Lợn đang nằm nghỉ.

Thấy có người đuổi đến vây sát, Lợn yêu mở mắt hung quang nổi lên, nó nhích thân mình dậy, bày sẵn tư thế chiến đấu.

Không có nói nhảm, đại chiến lập tức nổ ra, cô gái kia là tu tiên giả cảnh giới Hóa Đan ngũ cảnh Kim Đan cấp, pháp thuật vung ra từ băng sương đến vây trói, bất động, làm chậm, tiên khí phi kiếm từ xa công kích lợn yêu, ba thanh niên một người dùng song đao, một người dùng chỉ pháp âm nhu, một người dùng độc chưởng, lại thêm nam nhân gãy tay dùng quyền pháp, năm người vây công, Lợn yêu lại càng hung mãnh, nó kháng nhiễm tiên pháp, lại da dày thịt béo lực lớn vô cùng, sau mười phút cuồng chiến đánh chết nam nhân gãy tay và thanh niên dùng độc chưởng, đánh trọng thương nát vụn cốt cách của thanh niên chỉ pháp, đục xuyên trước ngực một lỗ của thanh niên cầm song đao, cô gái họ Ninh chỉ kịp cứu lấy thanh niên cầm đao ngực đang ào ạt đổ máu, sau đó không ngừng mà chạy thoát.

Luyện huyết cảnh huyết như thân thể, điều khiển tùy tâm nhưng lúc này lại chảy ra không ngừng, mặc cho nàng kia đút vào linh đan, đan dược chữa thương cũng không thể tự hồi phục.

Tĩnh Thiên ty trong phòng, thanh niên song đao đã cứu về được một mệnh đang thoi thóp trên giường, cô gái họ Ninh thì tường thuật lại mọi chuyện.

“Trấn thủ đại nhân, sự việc là như vậy, cùng cảnh giới tranh đấu nhưng chúng ta hoàn toàn không hàng phục được nó, mời trấn thủ đại nhân ra tay”

“Được, ta sẽ cùng các ngươi làm thịt con súc sinh này”- một nam nhân hùng dũng ngồi trên ghế, giọng nói trầm ổn, khuôn mặt quắc thước nghe chuyện thì lên tiếng.

Nhưng liên tiếp năm ngày truy tung tranh đấu lại vẫn để Yêu Lợn gây án bỏ trốn, nó liên tiếp sát hại mười mấy gia đình trong thôn An Ngoại, đụng độ tám lần với vị Trấn thủ sứ kia nhưng đều bỏ trốn thành công để lại vị kia cuồng nộ gào thét, không còn phong thái trầm ổn thường ngày.

“Bày trận, đặt bẫy, phong ấn thuật, vây khốn, dùng chiến thuật vây sát, thế mà chúng ta chết mất mười người nhưng vẫn thể bắt được con yêu thú kia, nó thân mình như cuồng phong đụng đâu nát đó, lại qua ngày ngày càng thông minh hơn tránh được truy tung, càng ngày càng khó tìm khó bắt, lại vẫn cứ ở đây gây án ăn người coi thường chúng ta, giờ phải làm sao” –trong phòng một người nam nhân mệt mỏi lên tiếng.

“hay chúng ta bẩm cáo lên Phủ thành, xin đại nhân điều người xuống, không tin không có ai hàng phục được súc sinh này”

“Nhưng nó chỉ là Yêu Huyết cảnh, chúng ta vận dụng đến cấp độ Trấn thủ sứ, Trần đại nhân tu vi Khí Tức cảnh nhất giai Tụ khí cấp, theo điều luật sẽ không thể xin thêm cứu trợ vượt cấp, nếu không yêu tộc sẽ phái Yêu Tức cảnh cấp độ Tụ Khí đến, vậy tranh đấu phải chăng càng thăng cấp, hơn nữa đây còn là hành vi xâm phạm thiên ước giữa các tộc, dù có người chịu đến thì cũng sẽ bị thiên khiển, thử hỏi trong chúng ta ai dám liều chết từ bỏ tương lai để đến thu phục nó”

“Nhưng cũng không thể để nó hoành hành ăn người, còn đánh chết đồng đội của chúng ta mà không báo thù được”…..liên tiếp các sự tranh luận của mọi người, nam nhân họ Trần là Trấn thủ sứ ở đây lúc này cũng vẻ mặt âm trầm, hiển nhiên sự việc có phần khó giải quyết.

Từ xa xưa nhân tộc chưa phát triển rộng mở như bây giờ, nhân tộc tiên hiền đã ép xuống các tộc loại khác dùng thệ ước thiên đạo, việc tranh đấu sát phạt chỉ được dùng đối thủ hơn một cấp độ, nếu như xuất động cao tầng sẽ phải chịu thiên phạt, tu vi thụt lùi, thân thể tàn phế, vận rủi quấn thân, thiên kiếp giáng lâm, vĩnh thế thần hồn chịu tra tấn đến tan biến mới thôi.

Vì thế ngay cả nội bộ các tộc cũng rất ít khi có chuyện người tu vi cao hẳn sẽ đi tàn sát phàm nhân hay kẻ tu vi thấp hơn, bởi vì làm vậy không khác gì hành vi tự hủy chính mình, trừ khi là tử sĩ bất chấp tính mạng còn lại thì người bình thường ai dám lỗ mãng cho được.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.