Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Vận Sử Dụng

Tiểu thuyết gốc · 2378 chữ

Trong sân thư viện của thôn An Nội, một trung niên nhân vạm vỡ đứng trên đài cao nhìn xuống phía dưới mấy nghìn đứa trẻ đang xếp hàng ngay ngắn phía dưới, giọng nói ồm ồm vang vọng tứ phương truyền xa vào tai của từng người.

“Các ngươi hiện nay đã năm tuổi, lại không có linh căn hay tốt căn cốt, không được lựa chọn vào tiên môn hay võ phái, cả đời này chỉ có thể ở lại trong thôn hoặc nếu muốn đi ra phát triển thì chỉ có thể đi con đường đọc sách thi đậu làm quan, hay luyện chút võ tiến quân doanh cống hiến cho triều đình, chọn con đường nào là do các ngươi tiếp nhận, bắt đầu từ mai các ngươi sẽ được trong thôn tiên sinh dạy chữ, sau đó học cao dần lên, việc này là tự nguyện bản thân các ngươi, bản thân có thích đi học hay không hoặc do cha mẹ các ngươi quyết định có đi học hay tiếp tục luyện võ dù thành tựu có hạn”- Trung niên nhân này chính là trưởng thôn An Nội, một thân cao lớn vạm vỡ, khí huyết tràn đầy, Cảnh Vĩ nhìn thì quả nhiên là một võ nhân Đoán Thể cảnh giới thứ năm, Luyện Huyết cảnh.

Đứng phía dưới là hơn một nghìn bảy trăm đứa trẻ 5 tuổi như Cảnh Vĩ, đồng niên kỷ của hắn có hơn chục người linh căn và hơn trăm người căn cốt cực phẩm, được các đại môn phái tiên võ hoặc cơ cấu triều đình đón nhận đi hàng năm rồi, lại có hơn trăm người nữa linh căn và căn cốt thuộc hàng trung thượng đẳng cũng được các trung tiểu môn phái và quân doanh triều đình đến nhận đi, số còn lại này chính là căn cốt trung phẩm trở xuống tới không có căn cốt bị từ chối lưu lại, hôm nay là ngày bọn hắn đi học chữ đầu tiên, đúng, chính là ngày khai giảng.

Trường học ở đây chỉ có năm khóa tương ứng với năm năm từ năm tuổi đến chín tuổi, sau đó thì bọn nhóc sẽ tự chọn con đường kiếm sống của mình.

Cảnh Vĩ dựa vào trí tuệ người trưởng thành, lén nhìn tứ ca, ngũ ca học hành nên đã học thông viết thạo chữ của nơi đây, nhưng không một ai biết vì hắn không biểu hiện ra, hắn nhờ dựa vào tứ ca ngũ ca đi học đọc sách, vốn đã dò xét xong chương trình năm năm, quả thật là đơn giản đến cực điểm, trừ sơ luyện vài môn võ công thì các môn văn hóa chỉ có năm quyển sách dạy chữ nghĩa và lịch sử văn hóa mà thôi, mỗi năm một quyển, hắn chủ yếu đến trường hôm nay vì muốn vào thư viện của thôn để đọc sách, nơi đây sách sử rất nhiều, ghi lại vô vàn vấn đề của thôn xóm đến châu phủ, quốc gia, hay các dị tộc bên ngoài.

Bắt đầu từ hôm đó trong trường học của thôn An Nội lại có thêm một học sinh cá biệt, lên lớp chuyên trốn học, đi một bữa nghỉ bốn bữa, đến bữa đi học thì không vào lớp mà vùi đầu vào trong thư viện đọc sách truyện, tất nhiên thế giới này giáo dục là không bắt buộc nên cũng không có ai quản lý hắn, miễn ngươi không phá phách ảnh hưởng tới người khác thì các ngươi thích làm gì thì làm.

Không đến đi học sau mù chữ cũng không ai quản, ai ham học thì sau năm năm có thể thi đến cấp độ cao hơn bái nhập môn gia hoặc thư viện, hay các cơ cấu khác.

Nhờ đọc sách trong thư viện mà một năm nữa qua đi, Cảnh Vĩ cùng hệ thống càng hiểu hơn về hệ thống tu luyện của thế giới này, riêng nhân tộc có Tiên Đạo và Võ Đạo tu luyện, có thể tu một loại cũng có thể kiêm tu cả hai, Tiên đạo thì bao la rộng lớn, gồm rất nhiều mặt như kiếm tu, phù tu, đan tu, nho gia, luyện khí, đạo gia, huyền môn, cổ trùng, độc thuật, nguyền rủa..v…v...chỉ cần có linh căn còn lại dựa theo bản thân ngươi thích gì thì tu nấy.

Võ đạo thì ngược lại, không cần linh căn nên toàn dân đều có thể tu tập, chỉ là căn cốt khác nhau thì việc tu luyện cũng khác nhau, võ đạo chỉ chuyên tu ý chí, kéo theo tiến cấp thì thân thể, khí huyết lực đạo cũng tăng theo, còn ý chí là cái gì thì có hơn trăm cách giải nghĩa, không biết đâu là đúng là sai, đến hiện tại vẫn đang tranh luận nảy lửa.

Về mức độ thấu hiểu chiêu thức hay công pháp lại chia thành sáu cảnh là “Thế - ý – hình – tâm – pháp - đạo”, võ đạo không cần linh căn nên phổ biến toàn dân nhưng thành tựu lại dựa vào căn cốt và tài nguyên mà quyết định vì thế cường giả võ đạo đỉnh cao cũng không có nhiều.

“Ký chủ một năm nay thực lực tăng nhiều nhưng cảnh giới của thế giới này lại chưa tu tới, sau này luyện động công thì chú trọng luyện hóa khí lực vào da thịt nhằm luyện bì luyện nhục để cảnh giới vững chắc” hệ thống lên tiếng nói, nó mất một năm chỉnh lý cũng đưa ra vài phương án tu luyện cho người có căn cốt hạ hạ phẩm như Cảnh Vĩ.

Đoán thể võ đạo 5 cảnh gồm có luyện “Bì, Nhục, Cốt, Mạch, Huyết”, hắn luyện Hàng Thiên chưởng phần động tác nên khí lực lớn, mạch tượng rộng nhưng bì nhục cốt huyết lại chỉ ở mức bình phàm, cho dù có dùng sức thì trước tiên đã tổn thương thân thể mà chưa biết đánh đấm được tới đâu, mỗi lần luyện Hàng Thiên chưởng hắn cũng chỉ tập được ba chiêu là thở hồng hộc, nghỉ ngơi xong sau đó lại tập tiếp, từ khi sinh ra còn nhỏ yếu chưa biết đi đứng được cho đến nay, nếu hắn lúc không phải chơi cùng lũ trẻ con là sẽ lén trốn đi chỗ vắng người tu tập.

Nhờ có hai muội muội được đón nhập Thái Huyền môn, đạo cô kia để lại một số tiền rất lớn, có được di sản này mà nhờ thế mấy năm nay ngày nào nhà hắn cũng có thịt ăn, cha mẹ được cấp vốn liếng, được tạo điều kiện mở cửa hàng buôn bán ko phải làm nông vất vả, đại tỷ năm nay đến 14 tuổi tuy chưa làm lễ cập kê nhưng đã có mối cưới gả đàng hoàng, tuy không phải quan sai nhưng cũng thuộc diện phú hào thôn trang dư ăn ở, nhị tỷ gần 13 tuổi thì vẫn còn ham chơi, chờ đại tỷ năm sau gả đi mới nhận lễ cưới gả tiếp.

Hắn tư tưởng hiện đại thấm sâu, rất khó để chấp nhận được việc một đứa trẻ vị thành niên mới hơn 14t đã phải làm vợ làm mẹ, nhưng thế giới này chính là vậy, trẻ con trưởng thành sớm, thân thể người ở đây cũng phát triển nhanh hơn ở địa cầu nhiều, thêm nữa là khả năng bản thân hắn cũng ko thay đổi được gì, võ lực quyết định tất cả, hắn còn nhỏ yếu, căn cốt lại phàm nhân, nếu thể hiện ra nổi bật xong bị coi là yêu ma phụ thể, đến lúc đó bị người hàng phục mới gọi là oan uổng đây, dù sao trong nhà có hai vị bát cửu muội cũng là đệ tử tiên môn, tuy tiên phàm cắt đứt nhưng chỉ cần có dư âm cũng đủ tạo phúc cho cả nhà.

Nhìn vào bảng cá nhân, điểm tích lũy của hắn đã có 7452 điểm, tuy không tiêu được gì nhưng năm qua ngoài đổi thành giờ tu luyện tỷ lệ 1:4 nhưng hắn vẫn rất thỏa mãn, hệ thống nói hắn còn quá nhỏ, cơ thể chưa phát dục hết không nên vào siêu cấp không gian tu luyện, nên để vài năm nữa hãy dùng, dù sao quy đổi ra thì cũng được hơn ba năm tu luyện trong đó, tính ra khá là nhiều so với bạn cùng trang lứa vì thời gian trong siêu cấp sẽ không trôi đi ở bên ngoài, nếu hắn vào lúc 14 tuổi thì ra vẫn 14 tuổi nhưng thực lực bạo tăng.

“Hệ thống, ta nói ngươi để cho ta dành điểm tích lũy không tiến vào không gian vội nhưng so với cùng lứa tuổi luyện võ thì cảnh giới ta thua kém bọn họ quá xa, không nói tới những cái kia cực phẩm linh căn hay căn cốt mà chỉ những đứa trẻ có căn cốt trung hạ phẩm cảnh giới cũng hơn ta một bậc rồi, nếu không dùng siêu cấp không gian ta vũ lực chỉ ở lót đáy, thế giới này yêu ma quỷ quái hoành hành, chúng ta làm sao có thể qua nổi”

“Năm năm nay ít nhất ta đã va chạm 8 lần yêu thú, tuy được người đến cứu kịp nhưng dựa người không bằng dựa mình, chúng ta không thể ôm tâm lý may mắn mãi được” Cảnh Vĩ thở dài trong nội tâm giao lưu với hệ thống.

Trầm mặc một lát hệ thống đáp lại

“Ký chủ có biết vì sao ta để ngươi không dùng điểm đổi lấy phần thưởng thời gian trong siêu cấp không gian sao”

“Vì sao?”

“Vì điểm đó chính là khí vận, chúng ta những năm qua gặp nguy nhưng không hiểm vì không tiêu hao khí vận, chỉ khi ký chủ tiêu hao khí vận, thực lực có thể tăng thêm nhưng sau đó hiểm nguy ùn ùn tự nhiên kéo tới, có thể nói là vận đen đủi không giải thích được”

“Ký chủ có biết ngươi là đời thứ mấy ký chủ của ta không?”

Nghe hệ thống đáp hỏi, Cảnh Vĩ cũng dâng lên linh cảm chẳng lành

“Ta là đời thứ mấy?”

“Thứ chín, trước đó tám người sở hữu ta tuy ai cũng thành tựu rộng lớn nhưng thọ mệnh đều không quá một nửa của tu vi, người đầu tiên ở thế giới nguyên thủy, sở hữu ta mà chỉ dùng trăm năm đã đưa thế giới nguyên thủy thành trung cấp tu tiên giới, thế nhưng hắn ở chân tiên cảnh thọ mệnh ba vạn tuổi lại chỉ sống được hơn nghìn năm mà chết dưới thiên kiếp”

“Người thứ hai ở thế giới hiện đại hơn địa cầu, hắn thành tựu siêu cấp 3S niệm lực, vô địch tinh không, đưa thế giới từ hiện tại lên tinh tế cấp 2, tuổi thọ của nhân loại cấp 3S lên đến hai vạn năm nhưng hắn cũng chỉ sống được một nghìn năm, trong lúc du ngoạn tinh không va chạm đến ba con Tượng Thạch thú, đại chiến một trận giết hai trọng thương một nhưng bản thân cũng thương nặng mà vài năm sau qua đời”

“Người thứ ba ở thế giới thuần tu tiên, hắn tu đến cảnh giới Đạo Tổ cấp đầu tiên, chính là Thiên Pháp Tổ cảnh giới, thọ nguyên vô tận nhưng cũng chỉ sống hơn hai nghìn năm, sau đó gặp phải ma giới xâm lấn vũ trụ, chiến tử trong một chiến dịch phòng thủ vị diện, nếu muốn tưởng tượng tên Thiên Pháp tổ này chiến lực mạnh như thế nào thì chính là trước đây ở địa cầu có tiểu thuyết huyền huyễn trong đó có người tên Họ Bạch Tên Thuần, nếu phải so sánh thì bốn người như họ Bạch kia mới có thể đánh ngang tay với hắn vậy”

….

“Người thứ tám ở huyền huyễn thế giới là kẻ có cảnh giới cực cao đã đến Đạo Tổ cấp thứ hai chính là Dựng Pháp Tổ cảnh, chiến lực của người này nếu để ngươi tưởng tượng thì chính là mười mấy tên Đế cấp như Hoang Đế cũng chỉ làm trọng thương được hắn, vậy nhưng hắn cũng chỉ thọ được năm ngàn tuổi sau đó trong tinh không va chạm Đạo Yêu cấp thứ hai Xà Quái, Thượng Nguyên Yêu, đại chiến một trận giết chết quái vật kia nhưng sau đó cũng trọng thương mà giải thể, tuy không chết nhưng phục bút cũng khó mà tu trở lại thành cường giả như ban đầu được”

“Theo như ngươi nói thì dường như dùng điểm đổi thành thời gian tu luyện trong không gian sau đó tuy đều là kẻ mạnh, nhưng lại không thể thọ lâu”

“Đúng thế, tám người kia kể từ lúc đổi điểm, tu luyện tiến nhanh, ngày đi vạn dặm, vượt qua cả cường giả kỷ nguyên trước nhưng bọn hắn liên tục va chạm chiến đấu, có thể nói từ khi tu luyện chính là liên miên vô tận chém giết, chỉ hít thở không khí cũng kéo thù hận thu hút địch nhân, tuy đánh nhau thu hoạch toàn thắng không bại, nhưng một khi trọng thương thì lại là kết cục tử vong giải thể”

“Ký chủ ngươi ít nhất tận hưởng 40 năm cuộc sống người thường an nhàn, sau đó ngươi hãy dùng điểm đổi thành tu luyện, ngươi sẽ biết cảm giác liên tục vô tận chiến đấu là như thế nào? Chí ít ta không muốn nhìn thấy ký chủ ngươi tử vong mà giải trừ quan hệ, ta không tin ta luôn là cái mang vận rủi đến cho các ngươi” – nói xong là một hồi trầm mặc của hệ thống.

“Nhưng nếu không tu luyện, chúng ta có thể sống không quá hai mươi năm trên thế giới này” Cảnh Vĩ tâm tình cũng không tốt, không biết nói gì hơn.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.