Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh Mẽ

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

Tu luyên thành quả trông thấy rõ, càng ngày càng hưng phấn.

Đổi tiếp bốn ngày trong không gian, lấp đầy đan điền hai phần mười Nội Thủy nội công, Cảnh Vĩ tính ra đến nay chính thức đã tiến vào không gian được hai mươi ngày.

Hai mươi ngày chỉ chuyên tâm tu nội công nhưng nhất tâm nhị dụng cũng không phải xếp xó, vẫn diễn luyện viên mãn thêm một thế chưởng Lợi Thiệp Đại Xuyên, còn lĩnh ngộ đến Thế cảnh chiêu thức Thời Thừa Lục Long kèm theo với thần thông Chiến Trường Áp Chế.

Lợi Thiệp Đại Xuyên, sắc bén vô ngân, cắt chém mọi thứ, chưởng pháp đánh ra phá hủy bằng chân nguyên nội kình cắt chém sắc bén, không gì không thể cắt phá, viên mãn thuần thục.

Thời Thừa Lục Long, chưởng pháp cương mãnh đột tiến, xuất kích, thân pháp hùng dũng cường nhân, phút chốc có thể đánh phá tất cả cũng có thể chu du ngoạn vực.

Thần thông Chiến Trường Áp Chế, tương tự như một lĩnh vực thô sơ, trong một khu vực không gian nhất định nhận quy tắc áp chế, hết thảy lực lượng của kẻ địch sẽ giảm xuống một khoảng, phần giảm chính là số lực lượng cơ sở bản thân đang có, phạm vi chiến trường 1km, thời gian kéo dài 10s, thời gian hồi phục 60 phút, tăng lên mức độ am hiểu võ học của thế này sẽ tăng lên thời gian khoảng cách áp chế.

Hiện tại Cảnh Vĩ có 150K tấn công lực và 720 tấn khí lực, nếu dùng ra có thể giảm đi tấn công cơ sở của địch nhân, phối hợp với huyết mạch đại địa hiện nay đã tinh tiến, độ rộng 2km trong 2 phút giảm 2% công phá của địch nhân đánh đến.

“Đi ra, đại chiến với tên kia một trận xem thế nào”

Hệ thống nhìn Cảnh Vĩ liên tục tu luyện không nghỉ quả thật có loại vui buồn lẫn lộn, nó cũng không muốn ký chủ vì nhiệm vụ mà điên cuồng như vậy, dù sao thời gian còn trẻ còn dài, tháng ngày không thiếu, không có gì phải vội.

Tính ra thì thực tế cũng chỉ ngày hôm kia mới thăng cấp lên Tụ Khí, qua một ngày hôm qua, cho đến hiện tại hôm nay đã là Thông Mạch.

Ra khỏi không gian, xung quanh hàng ngàn vạn giọt nước trầm trọng mang theo kịch độc cùng sức công phá khủng khiếp liên tục dội đến.

Cảnh Vĩ hai tay điều chuyển, từ dưới lên trên, lại trên xuống dưới, chưởng bàn xoay vần kéo theo một giọt nước, hai giọt nước, ngàn giọt nước, vô vàn nước tụ lại thành dòng bị chưởng lực điều chuyển uốn quanh thân thể như đại xà, rồi song chưởng vỗ ra, rắn nước thành vòng lại nát thành từng hạt nhỏ như ám khí bắn ngược trả về Thôi lão tổ.

Đúng là chưởng pháp chiêu số “Cuồng Long Loạn Vũ”

“Ầm…” ngàn vạn giọt nước bị đánh ngược về phía mình, Thôi gia lão tổ cũng giương tay đánh ra, hai người đều lui lại ba bước.

Cảnh Vĩ mừng rỡ, chống đỡ được a, còn Thôi lão tổ lại nhíu mày nhìn lĩnh vực của mình bị trọng thủy tàn phá.

“Ám Dũng Lưu Lãng”

Thôi gia lão tổ lại bấm pháp quyết, trong không gian linh vực tất cả sương mù hơi nước tụ tập thành sóng trào dâng cao tràn ngập cả thế giới, nhưng nơi đi qua hủy diệt tất cả, tất cả linh vực giới chỉ còn sóng nước lưu động.

Cảnh Vĩ toàn thân cuốn động, liên hoàn song chưởng vỗ mạnh vào dồn dập sóng trào dâng đến, chỉ thấy liên tục đại cự lực đẩy lui mình, mỗi cơn sóng kéo đến lại lui vài bước, liên tục trăm bước mới ngừng thân tại một khoảng không, xung quanh tất cả đã bị hồng thủy đen sì chất độc dìm ngập.

Hai tay đẩy ra, sóng nước ngược chiều cuốn trả về Thôi gia lão tổ.

“Mang …” chấn động thanh âm, chưởng pháp Giao Long Phiên Thiên đánh trả, sóng nước tốc độ gấp đôi dồn về chính chủ.

Lại lần nữa Thôi gia lão tổ bị chưởng lực đẩy lui.

“Cực Hàn Thiên Âm Thủ” Thôi gia lão tổ pháp quyết bấm vận, cả thế giới hắc thủy tụ lại thành một cự quỷ bàn tay, bàn tay lớn vài trăm mét che đậy bầu trời, khóa chặt mục tiêu, ngón tay nhọn hoắt như vuốt quỷ chộp lấy Cảnh Vĩ.

Khởi lên huyết mạch thiên phú bổ trợ, cùng với thần thông Chiến Trường Áp Chế, Cầm Thiên Thủ, thân hình như chiến thần ngự long, lao đến Thôi gia lão tổ, tay phải đánh ra Thời Thừa Lục Long, tay trái tung ra súc thế chưởng pháp Tiềm Long Vật Dụng, cùng lúc hai chiêu thôi phát.

“Ngâm…Ngang…ang..âm..”

Náo động tiếng vang, Cầm Thiên Thủ va chạm Cực Hàn Thiên Âm Thủ nổ bung, sóng xung kích dư lực đánh lả tả khắp linh vực của Thôi Lão tổ, phía dưới hai người chịu dư lực cũng đều lung lay như thuyền trong bão.

Ở phía dưới trong lĩnh vực, lại là hai thân mình va chạm, chưởng lực đối thủ quyết, võ nhân kháng tiên giả, Thông mạch đánh Linh Tiên, cách 5 cấp nhỏ và hai đại giai.

Hai tay pháp quyết của Thôi lão tổ chặn lại tay trái tung chưởng của Cảnh Vĩ cũng tạo thành xung kích tràn ra, hai vụ nổ chạm nhau, dư lực vô cùng vô tận, cuồng bạo lan tràn, chỉ phút chốc hắc thủy lĩnh vực Linh Vực vỡ vụn biến mất.

Không gian xung quanh Cảnh Vĩ lại trở về trong Ninh châu thành, Thôi gia sơn trang.

Cuồng bạo lực đạo hai người giao thủ lúc này khiến cho sơn trang trận pháp sụp đổ liên tục, ánh sáng trận pháp chớp lóe vụt tắt, kiến trúc hủy diệt lả tả.

Sau cú đụng nhau, va chạm của các loại thần thông công pháp, Thôi gia lão tổ một tay nổ nát đến vai, bay ngược trăm mét đâm nát cả mỏm núi, Cảnh Vĩ lại không trọng thương nhưng thân hình cũng bị đánh bay ngược, trong ngực dâng lên khí tức nhộn nhạo khó áp chế, vội vận lên tư thế chưởng pháp Ly Long Vu Lục thần thông Hồi Khí Quy Nguyên chống cự.

Dừng lại thân hình, nhìn Thôi gia lão tổ bị đánh lún vào trong núi thành hang động, lại thấy Ninh châu thành liên tục bảy tám đạo khí tức khủng bố áp đến, liền quyết đoán lướt đi, thân hình như Du Long phi độn, chớp mắt đã Thần Hành Thuấn Di mấy chục km, bỏ lại sau lưng một đám người tiến đến chỉ thấy một dấu chấm đen phía chân trời tiêu biến, tốc độ cực nhanh.

Cảnh Vĩ rời đi liền nhìn vào hệ thống định vị, điểm đỏ mục tiêu vẫn còn chứng tỏ Thôi lão tổ không chết thì âm thầm đáng tiếc, nhưng chỉ giây lát sau điểm đỏ bỗng dưng vụt tắt.

Thôi lão tổ bị đánh lún vào núi, mất một bên vai thương thế cực trọng, may mà lúc bị đánh bay có pháp bảo Hỗn Nguyên Dù chống đỡ giảm bớt va chạm, nếu không hiện tại chỉ sợ thân thể bị hủy hết, khó nhọc đứng dậy lấy ra đan dược chữa thương thì bỗng thấy một luồng ám kình hùng hậu phát tác, phút chốc tàn phá, thân thể như nhà tranh trong mưa bão, giờ lại có quả bom nổ, phút chốc vỡ vụn, nguyên thai, thần hồn bị ám kình chấn động vỡ nát, không kịp thoát xác trọng sinh.

Ninh châu thành vụt đến mấy chục người khí tức đều ở Động Thiên và Linh Tiên cảnh, chỉ thấy Thôi gia lão tổ mới đứng dậy xong cả người đã rung động nổ nát thì cực kỳ kinh sợ.

Cảnh Vĩ bản thân không dừng, liên tục phi độn long du, thân hình lướt qua không trung rừng rậm, ngự không mà chạy, hướng về phía cực đông Ninh châu, mục tiêu cuối cùng, Thôi Linh Tuyết ở tại Thái Huyền môn.

Liên tục chạy gần hai tiếng với tốc độ cao, vượt quãng đường hơn 300km, Cảnh Vĩ đã tiến vào khu vực quản lý của Thái Huyền môn.

Thái Huyền môn bản môn trú địa rộng 400km2, núi non san sát, sơn thủy hữu tình, nằm gọn sâu trong núi rừng, bao quanh là sâm lâm dài cả trăm km.

Đây là Siêu cấp Tiên môn đại phái, một trong bát đại môn phái của Liệt Quốc, có tổng bộ tại nơi này, còn chi nhánh tỏa khắp các châu phủ đều có, cả trú địa khắp nơi là trận pháp, to thì bao trùm cả môn phái, vừa thì một ngọn núi, một cái hồ, nhỏ thì bao trọn một động phủ của từng người.

Ở đây chỉ có tu giả, không có phàm nhân, chính thức đệ tử chỉ có tu tiên giả, võ nhân được thu vào chỉ để phục vụ giúp việc cho môn phái và các vị đệ tử.

“Người tới dừng bước”

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.