Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Sử. (P2)

Phiên bản Dịch · 1517 chữ

Vậy phụ thân và mẫu thân vì sao không lập tức đào tẩu chứ?

Lâm Dịch lập tức có chút khó hiểu truy hỏi.

Lâm Cường thần sắc ảm đạm lại lần nữa lắc đầu:

- Sự tình, không đơn giản như con tưởng tượng.

- Đúng vậy, dị năng thức tỉnh và chiến văn thức tỉnh của con tạm thời đã bị vật đó áp chế, trong ngắn hạn sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng bản thân vật đó, thực sự đã mang đến cho con nguy cơ rất lớn.

- Cái gì?

Lâm Dịch nghi hoặc.

- Lực lượng của vật ấy thật sự quá mạnh mẽ, lúc ấy ở vào tình huống khẩn cấp, cha căn bản không kịp ngẫm nghĩ gì nữa, nhưng một hài đồng ba tuổi làm sao có thể khống chế năng lực của nó? Tuy rằng bởi vì quan hệ đến máu của con, con đã trở thành chủ nhân của nó, nhưng lúc chủ nhân không có cách nào khống chế bảo vật, thì sẽ phát sinh một chuyện cực kỳ đáng sợ -- cắn trả.

- Cắn trả?

Lâm Dịch ánh mắt ngưng tụ, hơi lộ ra hoảng sợ.

- Đúng vậy, cắn trả.

Lâm Cường nhẹ gật đầu.

- Khi lực lượng của chủ nhân hoàn toàn không cách nào khống chế lực lượng bảo vật, liền sẽ gặp phải tình trạng bị cắn trả, chính là, bị bảo vật điều khiển! Trở thành Khí Sử.

- Khí Sử?

Biểu lộ của Lâm Dịch lại lần nữa hoảng sợ.

Lâm Cường nhẹ gật đầu:

- Khí Sử là chỉ nhân loại bị bảo vật điều khiển, trong thần khí hoặc thứ thần khí bình thường có được lực lượng mạnh mẽ, đều có khí linh của mình cả. Những khí linh này, biểu hiện trên trình độ rất lớn là di truyền từ trên một đời, hoặc khiến chủ nhân sinh ra cảm xúc nổi bật, nói thí dụ như thị sát khát máu, tà dị. . .

Lâm Dịch nghe vậy thân thể lập tức chấn động! Nghe xong lời Lâm Cường, hắn hôm nay rốt cục minh bạch vì sao khi mình sử dụng chiến văn đạt đến cực hạn lại xuất hiện cổ cảm xúc tà dị thị sát khát máu không hiểu thấu, rất có thể là do khí linh của vật kia ảnh hưởng!

- Mà lúc đó, trong nháy mắt khi đeo vật đó cho con, cha và mẫu thân con liền cảm ứng được một cổ cảm xúc thị sát khát máu tà dị đến cực điểm, đồng thời, cũng nghĩ đến khả năng con sẽ bị cắn trả, nhưng không có cách nào, tình huống ngay lúc đó, đã không để cho chúng ta nghĩ nhiều nữa.

- Nhưng mà, sau khi người bình tĩnh lại, cha và mẹ của con, vẫn không khỏi bắt đầu lo lắng, con có thể trở thành Khí Sử hay không ?

Lời của Lâm Cường không khỏi khiến Lâm Dịch có chút khẩn trương, sau khi hít sâu một hơi, Lâm Dịch truy vấn lấy:

- Về sau thì sao? Cắn trả có xảy ra không?

Lâm Cường nhẹ gật đầu:

- Cắn trả vẫn xảy ra, con lúc đó, mặc dù mới ba tuổi, nhưng đôi mắt kia, còn vẻ tà dị và thị sát khát máu trong đó, khiến cha và mẹ của con cũng không khỏi kinh hãi. Cũng may, bản thể con chỉ có ba tuổi, thật sự quá yếu ớt, tuy rằng về mặt năng lượng so với cha và mẫu thân con cường đại hơn nhiều, nhưng lúc đó con và vật đó mới vừa vặn kết hợp, không hoàn toàn phù hợp với thân thể của con, cho nên, cha còn có thể miễn cưỡng ngăn chặn con, nhưng nếu qua một thời gian ngắn nữa, chỉ sợ tất nhiên không dễ dàng. . .

Lâm Dịch không khỏi hoảng sợ, một hài tử ba tuổi có được vật như vậy, có thể khiến một gã cường giả trung tinh vị thượng giai chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn? Vậy lực lượng mà vật kia có được, là một loại khổng lồ thế nào?

Lâm Dịch hoàn toàn không cách nào tưởng tượng.

- Về sau thì sao?

Lâm Dịch nhịn không được lại lần nữa truy vấn. Hắn đang rất hiếu kỳ, về sau đến tột cùng xảy ra chuyện gì, khiến hắn miễn đi vận mệnh trở thành khí sử, cùng với việc mẹ hắn rời khỏi gia đình...

Lâm Cường khẽ thở dài một tiếng, nhìn trăng sáng trên không trung, nói:

- Về sau, mẹ của con làm một quyết định -- quay lại cổ năng.

- Quay lại cổ năng? Vì cái gì?

Lâm Dịch hoàn toàn không cách nào lý giải, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, giữa chuyện mình bị vật kia khống chế, đến việc mẫu thân quay về cổ năng, có liên hệ gì chứ?

Lâm Dịch thật sự không cách nào lý giải.

Lâm Cường chậm rãi nói:

- Con vào lúc đó, tà dị mà thị sát khát máu, chỉ có cha có thể miễn cưỡng ngăn chặn con, mẹ con về mặt năng lượng chênh lệch quá nhiều với cha, căn bản không có biện pháp chế trụ con. Cha và mẫu thân con rất rõ ràng, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp, nếu không, khi vật đó hoàn toàn chính thức khế hợp với thân thể con, sau khi mạt sát toàn bộ ý thức của con, hết thảy đều đã chậm...

- Vì vậy, mẹ của con quyết định quay lại cổ năng, cầu mẹ của nàng, chính là bà ngoại con-- thủy hệ Đại trưởng lão của Cổ năng truyền thừa, cầu lấy vật giống vậy, trợ giúp con phong ấn lực lượng vật kia.

Lâm Dịch lại lần nữa ngạc nhiên, tim đập kịch liệt, thật lâu sau, mới hít sâu một hơi, đè xuống nhàn nhạt mà chua xót nơi mũi, trầm giọng hỏi:

- Vật gì?

Lâm Cường liếc nhìn Lâm Dịch, sau đó cúi đầu xuống, chậm chạp từ trong lòng lấy ra một vật, Lâm Dịch xem xét, lập tức ánh mắt ngưng tụ. Lâm Cường lấy ra đấy, chính là tinh lam sắc cầu thể phong cách cổ xưa lấy ra ngày đó...

- Chính là nó?

Lâm Dịch nhìn Lâm Cường.

Lâm Cường thì nhẹ gật đầu, thần sắc ảm đạm nhìn tinh lam sắc cầu thể đã hoàn toàn mất đi quang mang trong sáng. Trên hình cầu vẫn gồ ghề, cổ mị lực lúc trước, lúc này đã hoàn toàn biến mất. Dù xem, thế nào cũng chỉ là một khỏa lam sắc cầu thể thô bỉ xấu xí .

- Tên của nó gọi là Tinh Lam Lưu Ly Cầu, nó là một kiện thứ thần khí.

- Thứ thần khí? !

Lâm Dịch lập tức bị chấn trụ! Hắn vô luận như thế nào cũng không cách nào tưởng tượng, một khỏa cầu xấu xí thô bỉ như vậy, lại có thể liên lạc một chỗ với mấy chữ thứ thần khí vốn tỏa ra vô hạn hấp dẫn.

- Đúng vậy... Thủy hệ thứ thần khí -- Tinh Lam Lưu Ly Cầu.

Lâm Cường chậm rãi nhẹ gật đầu, chợt lại cẩn thận dùng khăn tay bọc nó lại, để vào trong ngực, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Dịch, chậm rãi nói:

- Lúc ấy cha và mẫu thân con đã không có phương pháp khác rồi, chỉ có thể nghĩ đến phương pháp này, chỉ có dùng Tinh Lam Lưu Ly Cầu hoàn toàn phong ấn lực lượng vật đó lại, mới có thể cứu con.

- Cho nên, nàng trở về, nói mọi chuyện cần thiết cho bà ngoại con, thủy hệ Đại trưởng lão của cổ năng truyền thừa.

- Nàng sao phải rời khỏi chúng ta?

Sau khi khiếp sợ, Lâm Dịch vẫn nghi hoặc hỏi. Dù sao, nếu là bà ngoại, như vậy nàng có gì do gì để một nhà mình tách ra chứ? Dù sao, mình cũng là ngoại tôn của nàng a

Lâm Cường nghe xong vấn đề của Lâm Dịch, biểu lộ lại lập tức biến thành âm trầm, trong thanh âm mang theo hận ý:

- Bởi vì... Cha không phải người của cổ năng.

Lâm Dịch lại lần nữa ngây người, hoàn toàn không cách nào lý giải nhìn Lâm Cường.

Lâm Cường sắc mặt âm trầm, toàn thân cao thấp đột nhiên bắt đầu nổi lên chấn động, Lâm Dịch lúc này chân thực cảm nhận được, cổ hơi thở kia khổng lồ như thế! Mặc dù mình bây giờ là hạ tinh vị hạ giai, y nguyên cảm giác được ở trước mặt cổ lực lượng này, chính mình căn bản ngay cả một tia chống cự cũng không có! Loại cảm giác này thật giống như... Giống như ngày đó khi còn ở bát cấp gặp phải uy áp của Bố Lan Đặc vậy!

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.