Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

P2

4036 chữ

Lễ tang được tổ chức tại khu nghĩa trang chung của cả thôn nằm ở bên ngoài. Khu nghĩa trang được bao bởi hàng rào gỗ cũ nát, bên trong có nhiều những bia mộ hình tròn có khắc tên người đã mất. Trưởng thôn đứng bên trongg hàng rào, đọc một bài tế an ủi vong linh những người đã mất, trong miệng nói ra rất nhiều tên của những vị thần mà Ainz chưa từng nghe thấy trong trò chơi trước kia, cầu nguyện cho linh hồn được an nghỉ. Tựa hồ bởi vì nhân lực không đủ, cho nên chỉ có thể chôn cất một phần. Từ quan điểm của Ainz thì chôn cất những người chết ngay trong ngày mất của họ có phần hơi gấp gáp, nhưng nơi này không hề có tôn giáo của thế giới trước, có lẽ làm như vậy được cho là bình thường. Tất cả những người sống sót đều tập trung tại đây, bao gồm cả hai chị em Enri Neumu và Emmott Nemu. Ainz chắc chắn rằng cha mẹ của hai đứa trẻ cũng được chôn cất vào hôm nay. Ainz đứng cách đó không xa, bên dưới chiếc áo choàng, bàn tay đang cầm một cây đoản trượng tầm 30cm. Thanh đoản trượng được chế tác từ ngà voi, phần đầu được trang trí bằng vàng, và phía tay cầm có khắc rất nhiều kí hiệu, tỏa ra khí tức thần thánh. Tên của cây trượng là [Trượng Hồi Sinh] ([Resurrection Wand]). Cây trượng nay có tác dụng hồi sinh người đã chết. Ainz tất nhiên không chỉ có một cây trượng này, cậu có nhiều đến nỗi hồi sinh toàn bộ dân làng đã chết còn dư giả. Căn cứ theo lời trưởng thôn thì thế giới này không tồn tại ma pháp hồi sinh cho người chết. Nếu như sử dụng cây trượng hồi sinh thì có thể sáng tạo kì tích ngay tại thôn trang này. Nhưng sau khi lời cầu nguyện chấm dứt, lễ tang cũng sắp kết thúc. Aizn chậm rãi đem đoản trượng cất vào trong hòm đạo cụ của mình. Có thể hồi sinh người chết, nhưng cậu quyết định không làm như vậy. Không phải bởi vì những linh hồn người chết thuộc về phạm vi cai quản của Thần thuộc tôn giáo nào đó, đơn giản bởi vì cậu cảm thấy không nhận được bất kì chỗ tốt nào. Có thể làm cho người ta tử vong, cũng có thể hồi sinh người chết. Loại nhân vật như vậy rất dễ bị lôi cuốn vào những phiền toái không nhỏ. Cho dù lấy điều kiện không tiết lộ bí mật hồi sinh người chết cho người khác thì cũng rất khó để bảo vệ bí mật này. Có thể đương cự lại cái chết, đó là sức mạnh mà ai cũng thèm muốn. Nếu là trong hoàn cảnh khác thì có lẽ có thể sử dụng năng lực này, nhưng hiện tại thông tin không đầy đủ, do đó không sử dụng là một quyết định đúng đắn. “Có thể cứu được ngôi làng này, nên cảm thấy thỏa mãn a.” Ainz thấp giọng lẩm bẩm, nhìn về phía Tử Vong kị sĩ. Tử vong kị sĩ này rất kì lạ. Nếu như ở Yggdrasil, trừ khi sử dụng phương pháp triệu hồi đặc biệt thì những quái vật được triệu hồi đều có thời gian tồn tại nhất định. Bởi vì Ainz không sử dụng bất cứ phương pháp triệu hồi đặc biệt nào, Tử vong kị sĩ hẳn là phải biến mất rồi, nhưng hắn vẫn đang còn tồn tại. Tuy rằng có rất nhiều phỏng đoán khác nhau, nhưng hiện tại, thông tin chưa đủ, hiện tại chưa thể có được câu trả lời. Trong lúc tự hỏi, hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh Ainz. Đó là Albedo, và một ma vật (Bản Eng là Being Magical, không biết dịch thế nào nên dùng tạm) hình thể cung con người không sai biệt lắm, bên ngoài mặc một bộ đồ Ninja màu đen. Tám cái chân chính là tám lưỡi dao vô cùng sắc bén. "Eight-legged Spiderblade Assassin? Albedo, đây là. . ." (Tạm dịch: Nhện sát thủ tám chân) Ainz nhìn xung quanh, thôn dân tựa hồ không chú ý đến chỗ này. Albedo thì cũng không có gì lạ, nhưng có một ma vật như vậy xuất hiện ở đây, cho dù hiện tại là lễ tang, cũng sẽ trở thành nơi thu hút sự chú ý. Lúc này Ainz mới nhớ ra loại Nhện sát thủ này có khả năng tàng hình. “Bởi vì hắn muốn gặp Ainz đại nhân, cho nên thần mới dẫn hắn lại đây…” “Phục vụ cho Momonga đại nhân là vinh hạnh của…” “… Bỏ qua những lời khách sáo đi. Ngươi chính là quân tiếp viện sao?” “Đúng vậy, ngoài thần ra còn có hơn 400 binh lính khác, tùy thời có thể tấn công ngôi làng này.” Tấn công ngôi làng? Làm sao lại biến thành như vậy? Nghĩ thầm như vậy, Ainz không nhịn được mà thấp giọng lầm bầm--- Sebastian thật sự không phải nhân tuyển tốt để truyền đạt tin tức. “…Không cần tấn công nữa, vấn đề đã được giải quyết rồi. Chỉ huy của các người là ai?” “Là Aura đại nhân và Mare đại nhân. Demiurge đại nhân và Shalltear đại nhân đang phòng thủ bên trong Nazarik, Cocytus đại nhân thì cảnh giới phía bên ngoài.” “Như vậy sao…Số lượng nhiều chỉ làm vướng bận. Ngoại trừ Aura và Mare tất cả các người đều phải rút lui. Tộc nhện sát thủ lần này đến đây bao nhiêu?” “Tổng cộng có 15 tên.” “Như vậy các ngươi cùng với Aura và Mare lưu lại chờ lệnh đi.” Tên nhện sát thủ gật nhẹ đầu, biểu thị đã hiểu. Ainz nhìn về phía lễ tang. Lúc này mộ huyệt đang được lấp đầy bởi những xẻng đất, hai cô gái khóc không ngừng. Cảm nhận được tang lễ chưa thể nào chấm dứt ngay được, Ainz chậm rãi đi về phía ngôi làng. Đi theo sau là Albedo và tên Tử vong kị sĩ. Tuy rằng bị tang lễ cắt ngang, nhưng Ainz vẫn giành nhiều thời gian để học tập thêm kiến thức của nơi này. Khi cậu rời khỏi nhà trưởng thôn thì trời cũng đã ngả dần về chiều rồi.. Xem ra việc đóng vai anh hùng cứu mĩ nhân mất khá là nhiêu thời gian. Nhưng đoạn thời gian này không hề uổng phí, nhất là khi càng tìm hiểu về thế giới này, cậu nhận ra những chuyện không biết ngày càng nhiều. Có thể thu thập được những thứ hôm nay cũng khá là đủ rồi. Ainz nhìn bầu trời chiều đầy xinh đẹp, đồng thời tự hỏi những chuyện sẽ phải làm. Tùy ý hành động tại một thế giới xa lạ là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Biện pháp tốt nhất là thu thập đấy đủ tin tức trước, che dấu thân phận, giữ bí mật hành động. Nhưng là khi ra tay giải cứu thôn trang này, thân phận đã lộ ra ngoài ánh sáng rồi. Cho dù đem toàn bộ kị sĩ kia giết chết, thì những kị sĩ khác của quốc gia cũng sẽ tìm ra được chân tướng. Ở thế giới kia, khoa học hình sự khá là phát triển, thế giới này phương pháp điều tra tuy khác nhưng cũng được coi là phát triển rồi. Cho dù không có phương pháp điều tra tiên tiến, chỉ cần còn một thôn dân may mắn sống sót, thì sẽ có ngày sẽ tra ra được thân phận của Ainz.Vì đế tránh cho tin tức bị lộ, cũng có thể đưa toàn bộ dân chúng nơi này về Nazarik, nhưng vương quốc chắc chắn sẽ không để yên cho chuyện này, rất có thể sẽ coi như một vụ bắt cóc tập thể. Cho nên cậu mới xưng danh và tha cho mấy tên kị sĩ đó. Làm như vậy có hai mục đích. Thứ nhất, chỉ cần Ainz không trốn trong Nazarik thì tin tức không sớm thì muộn cũng sẽ lộ ra ngoài. Trong trường hợp đó, tốt nhất là do mình chủ động thả ra. Mục đích thứ hai là muốn thả ra tin tức có người tên là Ainz Ooal Gown đã ra tay cứu vớt thôn dân, giệt sát những kị sĩ. Mục tiêu là cho những người chơi Yggdrasil biết đến tin tức này. Ainz muốn một chỗ ở trong vương quốc, đế quốc, hay giáo quốc. Nếu có người chơi khác tại ba quốc gia này, nhất định sẽ có manh mối gì đó. Nếu Ainz sử dụng toàn bộ tổ chức tại Nazarik đi thu thập thông tin thì sẽ tốn không ít thời gian, hơn nữa phiêu lưu quá lớn. Nếu như giao cho nhân vật như Albedo, rất có khả năng sẽ dẫn đến những địch thủ không cần thiết. Theo như những gì vừa thu thập được thì gia nhập một trong ba quốc gia đó có rất nhiều chỗ tốt. Hơn nữa vì để cho Lăng mộ ngầm vĩ đại của Nazarick độc lập thì có một bên thế lực ủng hộ là điều cần thiết. Chính là chưa biết được thực lực của các quốc gia này thì không thể khinh thường bọn họ. Nhất là còn chưa biết được kẻ mạnh nhất thế giới này là ai thì càng không thể khinh thường. Có lẽ tại đây có kẻ nào đó còn mạnh hơn cả Ainz. Trở thành thành viên của một quốc gia mặc dù có nhiều khuyết điểm nhưng ưu điểm cũng rất lớn. Vấn đề là nên lấy thân phận gì để gia nhập đây? Nô lệ- không cần, cảm ơn rất nhiều. Cậu sẽ không trở thành một nhân viên của công ty đen tối (Black-heart: Tâm địa đen tối) như công ty của Meromero (Câu này có vẻ chả ăn nhập gì, có lẽ là mình hiểu sai). Cho nên cậu mới quyết định đưa bản thân ra trước các thế lực, quan sát phản ứng cùng ưu đãi, sau đó mới quyết định gia nhập vào nơi lí tưởng nhất. Đây chính là nguyên tắc cơ bản khi tìm kiếm một công việc. Như vậy thì khi nào bắt đầu di cư đây. Ở tình huống khuyết thiếu thông tin thì rất dễ để lộ ra nhược điểm của mình. Nghĩ như vậy, Ainz lắc đầu, tựa hồ có chút mệt mỏi. Trong vài giờ vừa qua, cậu đã sử dụng não của mình quá nhiều. Cậu không muốn suy nghĩ thêm nữa. “Ai…Dừng ở đây thôi. Chuyện nên làm đều đã xong, Albedo, trở về thôi.” “Đã biết.” Albedo trả lời, giọng nói tràn đầy vẻ khẩn trương. Ở một thôn trang không chút nguy hiểm nào, hẳn là không có lí do để cho Al phải đề phòng như vậy. Như vậy thì chỉ có một lí do mà thôi. Ainz thấp giọng hỏi Albedo: “Ngươi ghét nhân loại sao?” “Em không thích nhân loại. (Không biết chap trước xưng hô thế nào tạm thời chỗ này xưng Em cho nó ngọt). Nhân loại là loại sinh vật hạ đẳng yếu ớt. Nếu như gom chúng lại và dẫm bẹp giống như những con ấu trùng thì nhìn cũng được…tất nhiên là có hai cô gái là ngoại lệ.” Giọng nói của Albedo ngọt ngào nhưng nội dung lại rất tàn nhẫn. Nhớ đên khuôn mặt thiên sứ của cô nàng, Ainz cảm thấy những lời này không phù hợp chút nào, vì vậy nhắc nhở cô nàng một chút: “Như vậy à…Ta có thể hiểu cảm giác của ngươi. Nhưng ta hi vọng ngươi khi ở đây thì bình tĩnh một chút. Bởi vì kiềm chế hành động của bản thân cũng rất quan trọng.” Nhìn Albedo ra sức gật đầu mà Ainz cảm thấy đau đầu. Ở hiện tại thì vấn đề yêu-ghét của Albedo không có vấn đề gì, nhưng tương lai thì chưa chắc. Hiểu biết về vấn đề yêu thích của thuộc hạ cũng là một trong những công việc tất yếu phải làm. Ainz sau khi ghi nhận thành kiến với nhân loại của Albedo, cậu bắt đầu đi tìm trưởng thôn. Bởi vì phép lịch sự tối thiểu, trước khi rời đi cũng nên thông báo cho đối phương một tiếng. Cậu lập tức nhìn thấy trưởng thôn. Ông ta mang theo vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đứng ở góc quảng trường cùng vài thôn dân đang nói chuyện. Nhìn thoáng qua có vẻ là chuyện nghiêm trọng. Biểu tình của vị trưởng thôn khá là gấp gáp. Lại có chuyện gì phiền toái sao? Ainz nén lời tạm biệt xuống. Khi đã ra tay cứu một ai đó thì nên làm đến cùng của sự việc. Cậu tiến lại gần hỏi: “…Có chuyện gì sao?” Trưởng thôn giống như thấy được tia hi vọng, khuôn mặt sáng hẳn lên. “A, Ainz đại nhân. Kì thật là có một vài người cưỡi ngựa, bê ngoài giống như kị sĩ đang tới gần…” “Thì ra là thế…” Trưởng thôn lo lắng nhìn về phía Ainz, những thôn dân khác cũng có biểu cảm tương tự. Thấy thế, Ainz nhẹ nhàng nhấc tay, biểu hiện trấn an mọi người: “Giao cho ta đi. Lập tức tập trung những người dân còn sống sót đến nhà của trưởng thôn, ta cùng trưởng thôn đi xem sao.’ Tiếng chuông vang lên, thôn dân bắt đầu tập hợp lại. Tử vong kị sĩ đến phía sau lưng trưởng thôn để đề phòng, còn Albedo thì đứng phía sau Ainz chờ lệnh. Ainz vì tiêu trừ lo lắng của trưởng thôn, lấy giọng chắc nịch nói: “Xin yên tâm, lần này là miễn phí.” Trưởng thôn không tiếp tục run rẩy nữa mà nở nụ cườ khổ. Có lẽ ông ta đã chuẩn bị tinh thần đặt cược tất cả trên người Ainz. Không bao lâu sau, trên con đường đi đên ngôi làng phát hiện vài tên kị binh. Những kị binh này xếp thành một hàng, chậm rãi tiến về phía quảng trường. “…Trang bị không thống nhất, dường như khá là bừa bãi…Không phải quân đội chính quy sao?” Ainz quan sát trang bị của kị binh, trong đầu hiện lên nghi vấn. Những kị sĩ lần trước trên khải giáp có quốc huy của đế quốc, mỗi người đều được trang bị một thanh kiếm cùng một bộ giáp đầy đủ. Nhưng kị binh lần này có mặc giáp nhưng cũng là trang bị tự do. Có người mặc giáp da, có người không mặc áo giáp ngoài, để lộ ra áo giáp lưới bên trong. Có người đội mũ giáp, có người không mang. Nếu nói đến điểm chung thì những người này đều để lộ ra khuôn mặt. Mỗi người cùng trang bị một cây kiếm giống nhau, trừ cái đó ra thì có người mang theo cung tiễn, người thì có một cây thương, thậm chí có cả chùy gai, đủ các loại vũ khí. Có thể phỏng đoán đây là một tập hợp những lão binh. Nói khó nghe một chút thì đây là một đoàn lính đánh thuê. Đội kị binh cưỡi ngựa tiến vào quảng trường. Nhân số ước chừng hai mươi người, tuy rằng có điểm đề phòng tử vong kị sĩ, nhưng vẫn xếp hàng chỉnh tề trước mặt Ainz và trưởng thôn. Từ bên trong đội ngũ, một người đàn ông cưỡi ngựa tiến lên phía trước. Hắn ta tựa hồ là đội trưởng, giữa những kị sĩ này vẫn nổi lên vẻ nhanh nhẹn và ngoại hình dũng mãnh. Đội trưởng liếc mắt qua trưởng thôn, lưu lại một chút trên người tử vong kị sĩ, sau đó chuyển hướng qua người Albedo, nhìn chăm chú một lúc lâu. Nhưng khi xác nhận đối phương không nhúc nhích, lập tức lấy ánh mắt lợi hại nhìn về phía Ainz. Dù bị một ánh mắt sắc bén nhìn vào, Ainz vẫn giữ được sự bình tĩnh vốn có. Đơn giản bởi vì loại ánh mắt này không thể làm cho cậu nổi lên bất cứ gợn sóng gì. Không phải Ainz không sợ ánh mắt này, đơn giản bởi vì tác dụng của khối thân thể bất tử này thôi. Có lẽ cũng bởi vì có thể sử dụng năng lực của Yggdrasil đã đem đến cho cậu một sự tự tin tuyệt đối. Giống như là quan sát đủ rồi, đội trưởng nói với giọng tràn đầy khí thế. “…Ta là đội trưởng đội kĩ sĩ của vương quốc Re-Estize, Gazef Stronoff. Tuân mệnh quốc vương đi chinh phạt những kị sĩ đế quốc làm loạn, ta đến đây để tuần tra. Âm thanh vững vàng, hùng hậu vang vọng khắp quảng trường, phía sau lưng Ainz, trưởng thôn thấp giọng lẩm bẩm: “Một kị sĩ trưởng…” “Trong thông tin cung cấp cho ta không có người này đi.” Ainz thầm nhủ, mang theo giọng trách cứ, hỏi trưởng thôn: “Hắn ta là người thế nào?” “Căn cứ theo lời của những thương nhân, hắn ta chính là quán quân trong một giải đấu giành cho những kị sĩ bảo vệ quốc vương, hiện tại hắn ta là một trong những đội trưởng dưới sự chỉ huy trực tiếp của quốc vương, chỉ huy một đội lính tinh nhuệ.” “Người này thực sự lợi hại như vậy…?” “…Không biết. Tôi cũng cchir nghe nói như vậy thôi.” Ainz liếc mắt nhìn, trước ngực mội kị sĩ quả nhiên có một huy chương giống nhau như đúc. Cùng với huy chương của vương quốc trong miệng trưởng thôn giống nhau. Tuy là như thế nhưng trước mắt, thông tin còn chưa đầy đủ cho nên không thể hoàn toàn tin tưởng. Ánh mắt Gazef nhìn về phía trưởng thôn “Ngươi hẳn là trưởng thôn của nơi này. Có thể nó cho ta biết người bên cạnh ngươi là ai được không?” “Không cần phiền phức như vậy. Xin chào vương quốc kị sĩ trưởng, ta gọi là Ainz Ooal Gown, là một ma pháp niệm chú sư. Vì gặp ngôi làng này bị tấn công nên ta ra tay giải cứu.” Ngăn cản trưởng thôn mở miệng, Ainz nhẹ nhàng hành lễ, bắt đầu tự giới thiệu. Gazef nghe vậy lập tức xuống ngựa, áo giáp trên người phát ra tiếng loảng xoảng, đứng trên mặt đất cúi đầu thật sâu: “Cảm ơn vì đã cứu thôn trang này, ân này thật không biết phải báo đáp thế nào mới phải.” Không khí xung quanh khẽ chấn động. Thân là một đội trưởng kị sĩ, người đàn ông này rõ ràng thuộc giai cấp đặc quyền, thế nhưng lại có thể đối với một người không rõ thân phận như Ainz biểu lộ thái độ tôn kính, ở một thế giới phân chia giai cấp rõ ràng thế này quả là đáng kinh ngạc. Có thể nói, không chỉ tại quốc gia này mà là toàn bộ thế giới này, nhân quyền còn chưa được xác lập rõ ràng. Thậm chí vài năm trước còn có tình trạng buôn bán nô lệ giữa các quốc gia. Cho dù hai người địa vị không giống nhau, Gazef vẫn có thể xuống ngựa hướng Ainz cúi đầu hành lễ, có thể thấy được nhân cách của người này. Một đội trưởng kị sĩ của vương quốc, thâ phận của hắn hẳn là không giả. Ainz phán đoán như thế. “…Không cần khách khí. Kì thật ta cũng vì thù lao mà làm việc, cho nên không cần nói lời cảm tạ.” “A…Thì ra là như vậy. Xem ra ngươi là một mạo hiểm giả nổi tiếng…Nhưng thứ lỗi cho ta kiến thức hạn hẹp, ta chưa từng nghe qua danh tự của ngươi.” “Ta đang trên hành trình, vừa lúc đi ngang qua, cũng không phải là nhân vật gì nổi tiếng.” “…Thì ra là đang trên đường. Tuy rằng chậm trễ hành trình của một mạo hiểm giả vĩ đại vô cùng có lỗi, nhưng có thể cho ta biết chuyện gì xảy ra cho những kẻ tấn công không?” “Rất hân hạnh, đội trưởng kị sĩ. Đại bộ phận kị sĩ tấn công nơi này đã chết, số còn lại cũng không thể gây thêm sóng gió gì. Còn cần giải thích thêm không?” “Chết…Là do ngươi ra tay sao, ngài Gown?” Nghe thấy Gazef xưng hô, Ainz phát hiện thế giới này xưng hô theo kiểu của phương tây, không phải cách xưng hô của người Nhật. Cũng chính là tên + họ, mà không phải là họ + tên ( Người châu Á có thói quen gọi Họ và Tên, còn người Âu-Mỹ thì là Tên và Họ). Điều đó giải thích tại sao trưởng thôn lại có biểu hiện như vậy khi mình nói trưởng thôn có thể gọi mình là Ainz. Hai người không quen biết lại có thể xưng hô với nhau bằng tên, đích xác là sẽ xuất hiện cái vẻ mặt như vậy. Ainz phát hiện ra sai lầm của mình, nhưng vẫn mang theo tâm lí da mặt dày của nhân loại, che giấu đi chuyện này. “…Đúng, mà cũng có thể nói là không.” Gazef nhạy bén nhận ra hàm ý trong câu nói của Ainz, ánh mắt nhìn về phía tử vong kị sĩ, nơi mà hắn ngửi thấy mùi huyết tinh nhàn nhạt. “Có hai chuyện ta muốn hỏi…Kia là?” “Hắn là kị sĩ do ta triệu hồi.” Gazef thở dài một tiếng, ánh mắt sắc bén một lần nữa tỉ mỉ quan sát Ainz từ đầu đến chân. “Như vậy…Cái mặt nạ này là?” “Bởi vì thân phận ma pháp niệm chú sư, nên ta phải sử dụng nó.” “Có thể lấy xuống được không?” “Thứ cho ta cự tuyệt. Nếu tên kia…” Ainz đưa tay chỉ hướng tử vong kị sĩ “thoát ra khỏi tầm kiểm soát thì khá là phiền toái đấy.” Trưởng thôn cùng những dân làng kia đều biết sức mạnh của tử vong kị sĩ, tất cả đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Có thể cảm nhận được biểu tình của trưởng thôn cũng như biến hóa của không khí xung quanh quảng trường, Gazef gật đầu: “Thì ra là thế, như vậy thì không cần bỏ nó xuống đâu.” “Cảm ơn.” “Như vậy…” “Tuy rằng không tiện mở miệng, nhưng thôn này vừa bị đế quốc kị sĩ tấn công, nếu các vị mang theo vũ khí tiến vào, có thể làm thôn dân nhớ lại kí ức đáng sợ đó. Nếu có thể mời quý vị đem toàn bộ vũ khí bỏ lại tại góc quảng trường, để làm cho các thôn dân ở đây yên tâm.” “Ngài nói đúng. Nhưng thanh kiếm này là vũ khí quốc vương ban cho, không có mệnh lệnh của quốc vương, tuyệt đối không thể gỡ xuống.” “Aizn đại nhân, thật ra thì không cần…” “Thật vậy sao, trưởng thôn?...Như vậy xin thứ lỗi cho yêu cầu vô lí của ta.” “Yêu cầu của ngài là vô cùng chính xác, nếu đây không phải thanh kiếm do quốc vương ban tăng, ta sẽ không do dự mà tháo nó xuống. Như vậy hãy cùng nhau ngồi xuống, cho ta nghe một chút tình hình cụ thể tại nơi này. Giờ mới để ý, hiện tại cũng khá muộn rồi, có lẽ ta sẽ nghỉ ngơi lại trong làng một đêm…” “Đã biết, xin mời đến nhà của tôi…” Khi trưởng thôn vừa nói được một nửa, một gã kị sĩ vội vàng chạy vào quảng trường. Bộ dạng có vẻ gấp gáp, có chuyện quan trọng cần báo cáo. “Đội trưởng! Xung quanh xuất hiện rất nhiều người. Bọn chúng đang dần ba vây và tiếp cận ngôi làng.”

Bạn đang đọc Chúa Tể của MARUYAMA Kugane, MIYAMA Fugin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.