Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

P3

4303 chữ

"Mọi người nghe lệnh." Một giọng nói trầm thấp vang lên. “Con mồi đã vào bẫy.” Người nói chuyện là một người đàn ông. Khuôn mặt bình thường, không có gì đặc biệt, bình thường như bao người khác. Nhưng không cảm giác được bất cứ tia tình cảm nào từ hắn ta, giống như là một con rối nhân tọa, ngoại trừ con ngươi màu đen, và vết thương trên mặt. “Cống hiến tín ngưỡng của các ngươi cho đức chúa đi.” Mọi người bắt đầu cầu nguyện. Đây là phiên bản đơn giản của việc hướng thần cầu nguyện. Ngay cả khi chấp hành nhiệm vụ trong lãnh thổ, hắn ta cũng phải tốn thời gian để cầu nguyện. Đây không phải là đơn giản, đây chính là việc thể hiện bọn họ có niềm tin mãnh liệt vào tín ngưỡng của mình. Những kị sĩ này đã đem tất cả dâng hiến cho giáo quốc Silian cùng các vị thần, so với những giáo dân bình thường thì tín ngưỡng của họ càng mạnh hơn gấp nhiều lần. Chính vì thế, những kị sĩ này mới có thể không chút do dự mà làm ra những hành vi tàn nhẫn, cũng sẽ không bởi vậy mà cảm thấy tội lỗi. Một lúc sau, khi tất cả đã cầu nguyện xong, ánh mắt của mọi người đều đã biến thành giống như thủy tinh, lạnh như băng. “Bắt đầu hành động.” Một câu duy nhất. Tất cả kị sĩ đều bình tĩnh vây quanh ngôi làng, khiến người ta cảm thấy đây là thành quả của việc luyện tập thường xuyên. Bọn họ chính là những kị sĩ trong bóng tối của giáo quốc Silian, chuyên thực hiện những nhiệm vụ bất hợp pháp, chỉ nghe thấy tên mà không thấy người, vô tung vô ảnh. Những kị sĩ này là một trong sáu nhóm đặc biệt trực thuộc cơ quan tình báo của giáo quốc. Những nhiệm vụ của Sunlight Scripture bao gồm hủy diệt những làng mạc bán nhân loại. (Chú thích một chút Sunlight Scripture có thể là tên của cái nhóm đang tấn công ngôi làng) Mặc dù những người này thường xuyên phải chiến đấu nhưng nhân số của họ lại khá ít, tính cả đội dự bị, tổng số không đến 100 người. Nói cách khác, cánh cửa để vào Sunlight Scripture là vô cùng hẹp. Đầu tiên ít nhất phải sử dụng được ma pháp tín ngưỡng cấp ba, cũng chính là cấp ma pháp cao nhất của mà một ma pháp niệm chú sư bình thường có thể học được. Ngoài ra còn cần thể năng ưu việt, tinh thần kiên cường, cùng với tín ngưỡng thâm hậu. Tóm lại, đây là những tinh anh trong số tinh anh. Nhìn những thủ hạ trước mắt, người đàn ông nhẹ nhàng thở ra. Mỗi người phân tán ra đều có vị trí và vai trò riêng, kế tiếp rất khó để có thể nắm giữ tất cả hành động của mọi người. Nhưng hắn đối với cá lồng giam tuyệt đối này không hề có chút lo lắng (Lồng giam tuyệt đối là cái trận hình mà đám này đang triển khai). Đội trưởng của Sunlight Scripture, Nigan Goodrich Luin, trong lòng cảm thấy an tâm về nhiệm vụ lần này. Sunlight Scripture bọn họ không am hiểu hành động bí mật cùng dã chiến, bởi vậy đã bỏ qua bốn lần cơ hội. Mỗi lần truy tung nhóm của Gazef đều phải rất cẩn thận, tránh bị phát hiện. Nếu cơ hội lần này bị bỏ lỡ, loại truy tung này sẽ còn kéo dài không ngừng nữa. “Lần sau…thật muốn mời nhóm khác hỗ trợ, giao luôn cho họ phụ trách.” Có người lên tiếng trả lời Nigan, giọng đầy vẻ bực bội. “Đúng vậy, chúng ta am hiểu chính là tiêu diệt.” Người lên tiếng là một đội viên phụ trách lưu lại bảo vệ cho Nigan. “Chỉ một điểm này xem ra thì nhiệm vụ làn này có vẻ dị thường. Rõ ràng đây là một nhiệm vụ quan trọng, cho dù được Windflower hỗ trợ cũng không lạ…” “Đúng vậy, không biết tại sao lần này chỉ có chúng ta hành động, nhưng có thể coi đây là một kinh nghiệm không tồi. Lấy việc lẻn vào trận địa của địch làm một khâu huấn luyện xem như không tồi. Không, có lẽ đây là mục đích của phía trên.” Miệng nói như vậy nhưng Nigan rất rõ ràng sẽ không có nhiệm vụ nào giống như vậy nữa. Nhiệm vụ lần này “Ám sát chiến sĩ mạnh nhất vương quốc, các quốc gia lân cận cũng không ai có thể địch nổi- Gazef Stronoff.” Nhiệm vụ này không giống với nhiệm vụ bình thường của Sunlight Scripture, phải giao cho nhóm do những ke mạnh nhất của giáo quốc tạo thành- Black Scripture. Nhưng là không có biện pháp. Do đặc thù bí mật của nhiệm vụ mà không thể nói cho thuộc hạ biết, nhưng Nigan biết nguyên nhân trong đó. Black Scripture sắp phải ứng phó với sự sống lại của Dragon King of Ruin, hiện tại đang phải bảo vệ cho thần khí “Kei Seke Coke”, mà Windflower cũng phải toàn lực đuổi bắt kẻ phản bội đã cướp đi thần khí của công chúa Miko, không có dư lực mà giúp đỡ. Nigan bất giác chạm vào vết thương trên mặt. Hắn ta hồi tưởng lại quá khứ, lần chật vật trốn chạy duy nhất của mình, hiện lên trong đầu khuôn mặt của một cô gái, kẻ đã cầm một thanh Ma Kiếm tạo nên vết sẹo này. Nguyên bản chỉ cần sử dụng ma pháp trị liệu là có thể hoàn toàn chữa khỏi mà không lưu lại bất cứ dấu vết gì, nhưng hắn muốn lưu lại thất bại đau đớn này để giáo huấn chính mình. “Đáng giận…Blue Rose” Blue Rose cùng với Gazef đều là người của vương quốc. Chỉ không thể tha thứ là nàng ta cũng là một thần quan. Chỉ là tín ngưỡng một vị thần khác. Nàng ta còn ngăn cản ý đò công kích những làng mạc bán nhân loại của Nigan. Cô cũng chính là kiểu người mà Nigan ghét nhất, nhân hậu và ngu ngốc. “…Kẻ yếu muốn sống sót phải tìm mọi cách tự bảo vệ bản thân. Ngay cả điều này cũng không hiểu, thật muốn đấm phát chết luôn.” Tựa hồ như phát hiện lửa giận trong mắt đội trưởng, người thuộc hạ liền xen miệng. “Chính là vương quốc cũng rất ngu xuẩn đấy.” Nigan không trả lời, nhưng khá là đồng ý với cách nói này. Gazef rất mạnh, cho nên mới phải làm cho hắn yếu đi, loại bỏ vũ trang của hắn. Vương quốc được chia thành quốc vương và quý tộc hai phái, không ngừng tranh đoạt quyền lực. Bởi vậy chỉ cần tiêu diệt nhân vật vô cùng quan trong theo phe quốc vương là Gazef, phe quý tộc lập tức sẽ hành động. Cho dù là bị gián điệp nước khác giật dây kích động thì vẫn sẽ thực hiện. Bởi vì bản thân Gazef vốn là một bình dân, dựa vào kiếm thuật siêu việt mà một bước lên trời, do đó bị các quý tộc vô cùng căm ghét. Cho nên mới xảy ra tình huống này. Át chủ bài cực mạnh của vương quốc săp bị chôn vùi trong tay chính người của vương quốc. Nigan xem đây là một hành động vô cùng ngu xuẩn. Silian quốc giáo tuy chia thành sáu phái khác nhau, nhưng khi hành động sẽ hỗ trợ lẫn nhau. Một lí do là vì bọn họ có chung tín ngưỡng, lí do khác là mọi người đều biết rằng thế giới này tồn tại rất nhiều chủng tộc cùng quái vật, nếu không đoàn kết rất dễ gặp nguy hiểm. “Điều quan trọng là con người cần phải nghe cùng một lời dạy và đi lên cùng một con đường. Nhân loại không nên đấu tranh với nhau mà cùng nhau bắt tay khai sáng một con đường mới đúng.” Gazef phải chết để thực hiện mục đích này. “…Có thể xử lí hắn sao?” Nigan không cười nhạo sự lo lắng của thuộc hạ. Con mồi lần này là đội trưởng cực mạnh của vương quốc, cơ hồ không có đối thủ trong nước cũng như quốc gia lân cận- Gazef Stronoff. So với nhiệm vụ tập kích một ngôi làng Goblin khổng lồ, hơn nữa đem tất cả tiêu diệt còn khó hơn. Bởi vậy, vì loại bỏ sự bất an của thuộc hạ, Nigan binh tĩnh trả lời. “Không có vấn đề. Hắn ta hiện tại không mang theo bảo vật quốc gia. Không có loại bảo vật này, muốn giết hắn quả thực dễ như trở bàn tay…Không, phải nói là ngoại trừ cơ hội này, căn bản là không có cách giải quyết hắn.” Đội trưởng của kị sĩ vương quốc Gazef Stronoff là người sở hữu danh hiệu chiến sĩ mạnh nhất. Hắn ta lợi hại như vậy, trừ bỏ kiếm thuật cao siêu, hẳn là còn lí do khác. Đó chính là ngũ đại bảo vật truyền đời của vương quốc. Mặc dù hiện tại chỉ còn biết đến bốn bảo vật, nhưng những bảo vật này hắn ta đều được phép trang bị. [Gauntlet of Endurance] (Găng tay chịu đựng) cung cấp sức chịu đựng vô tận. [Amulet of Immortality] (Bùa bất diệt) có thể trị liệu không ngừng nghỉ. Được làm bằng thép và vô cùng kiên cố, [Guardian Armor] (Áo giáp của người thủ hộ) có thể ngăn cản một kích trí mạng. Và [Razor Edge] (Lưỡi dao), một thanh kiếm thần kì có khả năng cắt giáp như cắt giấy. Cho dù Nigan cũng không thể chính diện quyết đấu mà đánh bại Gazef Stronoff được trang bị những bảo vật trên. Không, không một nhân loại nào có khả năng ấy. Nhưng hiện tại hắn ta không có những bảo vật này, cơ hội thắng chính là mười phần. “Hơn nữa…Trên tay chúng ta còn một con át chủ bài. Đây là một cuộc chiến không có khả năng thất bại.” Nigan lấy tay đè chặt lồng ngực. Bởi vì trên thế giới này có ba loại ma pháp đạo cụ vô cùng mạnh mẽ. Một loại là từ năm trăm năm trước, di vật của những kẻ thống trị thế giới này trong thời gian ngắn- Eight Kings of Desire (Tám vị vua của Desire). Một loại khác là trước thời kì Eight Kings of Desire, tộc rồng thống trị thế giới, trong đó kẻ có đẳng cấp cao nhất- Long Vương (Vua Rồng) sử dụng ma pháp sáng tạo ra bí bảo của long tộc.

Loại cuối cùng là trụ cột của giáo quốc Silian, từ sáu trăm năm trước, sáu vị thần buông xuống để lại. Chính là ba loại này. Mà Nigan sở hữu, đúng là một trong số bảo vật của giáo quốc Silian, cũng chính là át chủ bài cho nhiệm vụ lần này. Nigan nhìn bao cổ tay làm bằng thép trên cổ tay mình. Phía trên đó hiện lên một con số, biểu thị thời gian đã đến. “Như vậy…Hành động bắt đầu.” Nigan cùng với tên thuộc hạ bắt đầu phát động ma pháp. Tất cả đều phát động ma pháp cao cấp nhất có thể- Triệu hồi thiên sứ. “Như vậy…Chính xác là có người.” Gazef ở trong chỗ tối, nhìn những bóng người vây xung quanh làng. Trong phạm vi nhìn được, có ba người. Ba người bảo trì khoảng cách với nhau, từ từ tiếp cận ngôi làng. Trên tay chúng không có vũ khí, cũng không có trang bị hạng nặng. Cũng không đại biểu như vậy là dễ đối phó. Rất nhiều ma pháp niệm chú sư không thích sử dụng trang bị hạng nặng, chỉ sử dụng các loại trang bị nhẹ nhàng. Những người này dường như là như vậy. Bên cạnh mỗi người đều có một thân hình sáng lóa và có cánh, cho thấy đây là loại ma vật nào (Ma ở đây là ma pháp, không phải ma quỷ nhé) Thiên sứ. Thiên sứ là ma vật được triệu hồi từ dị giới, nhiều người tin tưởng họ chính là sứ gải của thần. Đặc biệt là ở giáo quốc Silian. Mặc dù không cách nào chưng minh thật giả, nhưng thần quan của vương quốc đã kết luận, thiên sứ là ma vật được triệu hồi. Tuy rằng chuyện tranh luận này là một lí do chiến tranh giữa vương quốc và giáo quốc, nhưng Gazef cho rằng thiên sứ có phải là sứ giả của thần hay không không quan trọng, quan trọng là nó mạnh yếu thế nào mà thôi. Theo như Gazef biết, thiên sứ cùng đẳng cấp với ác ma, so với những ma vật được ma pháp triệu hồi cùng đẳng cấp gọi đến thì mạnh hơn một ít. Còn có năng lực đặc thù, thậm chí có thể sử dụng ma pháp, Gazef tổng hợp lại đánh giá thì thiên sứ được quy thành đối thủ khó giải quyết. Nhưng cũng phải xem là loại thiên sứ nào, không phải thiên sứ nào cũng khó chiến thắng. Những thiên sứ lần này được trang bị giáp che ngực sáng bóng, trên tay cầm thanh kiếm lửa dài. Gazef không biết gì về loại thiên sứ này. Ainz ở bên cạnh quan sát tất cả, nhưng cậu không biết nhiều lắm, do đó không thể đánh giá sức mạnh của những thiên sứ này, liền hướng về phía Gazef hỏi: “Những thiên sứ này từ đâu đến vậy? Mục tiêu là gì? Thôn này hẳn là không đáng giá bao nhiêu đi.” “Ngài Gown, ta không hề có chút manh mối nào…Nếu không phải là tiền tài thì đáp án chỉ có một thôi.” Ánh mắt của Ainz và Gazef chạm nhau. “Đúng là kẻ thù của đội trưởng sao?” “Thân ở vị trí này, có kẻ thù cũng không có cách nào tránh được. Nhưng…Thật sự là đau đầu. Từ việc đối phương có nhiều ma pháp niệm chú sư có thể triệu hồi thiên sứ mà xem thì đây hẳn là người của giáo quốc Silian. Hơn nữa tiến hành nhiệm vụ đặc thù hẳn là đội tình báo…được gọi là Six Scriptures. Vô luận là nhân só hay năng lực thì đối phương đang chiếm ưu thế lớn. Gazef nhún vai, tỏ vẻ khó giải quyết. Tuy rằng khuôn mặt vẫn giữ được sự bình tĩnh nhưng nội tâm cũng hết sức lo âu, phẫn nộ. “Bọn chúng khá là mất công khi sử dụng lũ quý tộc để tháo bỏ toàn bộ trang bị của ta. Nhưng nếu bọn rắn độc ấy thực hiện trong cung thì đó mới thực sự là phiền toái, có thể ở bên ngoài thì cũng coi như là may mắn đi. Chẳng qua không nghĩ rằng giáo quốc Silian cũng chú ý đến ta như vậy.” Gazef hừ một tiếng. Nhưng nhân thủ không đủ, lại không có bất cứ chuẩn bị gì, quả thực là vô kế khả thi, không làm được gì. Nhưng nơi này hẳn là còn một lá bài tẩy nữa. “…Đó la Thiên thần của lửa (Archangel of Fire, Angel là thiên sứ, Archangel là thiên thần, cao cấp hơn thiên sứ)? Bề ngoài nhìn rất giống, nhưng…Tại sao nơi này lại xuất hiện ma vật giống như vậy…Cũng là do ma pháp triệu hồi về sao? Nói như vậy…” Gazef dời ánh mắt về phía Ainz đang lẩm bẩm một mình, mang theo chút hi vọng hỏi: “Ngài Gown, xin hỏi ta có thể thuê ngài không?” Ainz không trả lời, nhưng Gazef có thể cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt của đối phương dưới lớp mặt nạ. “Tiền thù lao sẽ không làm ngài thất vọng.” “…Ta từ chối.” “…Chỉ cần kị sĩ do ngài triệu về kia cũng được.” “…Điều này cũng không thể.” “Như vậy sao…Thế thì căn cứ theo pháp luật của vương quốc, cưỡng chế triệu tập thì thế nào?” “Đó là một lựa chọn ngu xuẩn…Ta không có ý định nói ra lời này, chẳn qua nếu ngươi nghĩ có thể sử dụng quyền lực của quốc gia thì ta sẽ có hơi chút chống cự đấy.’ Hai người nhìn nhau chằm chằm, cuối cùng người phải dời mắt trước là Gazef. “…Thật sự đáng sợ. Còn chưa giao chiến với đám người giáo quốc Silian thì đã bị diệt sạch.” “Diệt sạch…Thật sự là một câu nói đùa. Nhưng vô cùng cảm kích vì ngươi có thể hiểu ý của ta.” Gazef nheo mắt lại, cẩn thận quan sát Ainz và cúi đầu nói lời cảm ơn. Những lời vừa rồi không phải là nói đùa, trực giác của Gazef nói rằng cùng với ma pháp niệm chú sư này là địch là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Hơn nữa, trực giác khi gặp nguy hiểm còn đáng tin cậy hơn những ý tưởng kém cỏi. Người này đến cùng là thần thánh phương nào? Gazef một bên tự hỏi, một bên nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ quỷ dị của Ainz. Phía dưới lớp mặt nạ kia là khuôn mặt như thế nào? Là người quen sao? Có phải… “Làm sao vậy? Trên mặt nạ của ta có gì sao?” “A, không có, chẳng qua ta cảm thấy chiếc mặt nạ này rất đặc biệt. Bộ dáng của nó chỉ dùng để khống chế ma vật kia sao? Như vậy nó hẳn là một đạo cụ đặc biệt…Phải không?” “Cái này sao? Chính là một đạo cụ vô cùng hiếm có và đắt tiền, có thể nói nó là độc nhất vô nhị trên thế giới này.” Nếu sở hữu ma pháp đạo cụ đắt tiền, chứng tỏ năng lực bản thân cũng rất mạnh. Dựa theo đạo lí này mà nói thì Ainz phải là một ma pháp niệm chú sư rất mạnh mẽ. Đối với việc không thể đạt thành hiệp nghị với Ainz, Gazef có chút uể oải. Nhưng nội tâm cũng hi vọng là một mạo hiểm giả, hắn ta ít nhất có thể nhận ủy thác. “Tiếp tục như vậy cũng không có ý nghĩa. Như vậy xin ngài bảo trọng. Lại cảm ơn vì đã cứu ngôi làng này.” Gazef gỡ bao tay kim loại xuống, nắm chặt lấy tay Ainz. Nguyên bản thì Ainz cũng muốn bỏ bao tay ra cho hợp lễ nghi, nhưng cậu không làm như vậy. Gazef cũng không thèm để ý, cầm chặt bàn tay của Ainz mà nói: “Bảo vệ thôn dân vô tội khỏi bị giết hại thật sự vô cùng cảm ơn. Còn có…Mặc dù khá miễn cưỡng, nhưng hi vọng ngài có thể bảo hộ cho thôn dân nơi này. Ta hiện tại không có đồ vật gì có thể trả cho ngài, nhưng xin ngài nhận lời thỉnh cầu của ta…tất cả nhờ ngài.” “Chuyện này sao…” “Nếu như ngài đến vương thành, ta cam đoan nhất định sẽ đưa thứ mà ngài mong muốn. Ta lấy danh nghĩa Gazef Stronoff xin thề.” Gazef định buông tay, quỳ xuống cầu xin, nhưng Ainz đã đưa tay ra ngăn lại. “…Không cần làm như vậy…được rồi, ta nhất định sẽ bảo vệ những thôn dân này. Ta lấy tên Ainz Ooal Gown xin thề.” Nghe được đối phương lấy danh tính phát thệ, Gazef khẽ thở phào một cái. “Cảm ơn ngài, như vậy ta sẽ không có lo lắng phía sau lưng, có thể dũng cảm mà tiến tới.” “…Trước đó, xin hãy mang theo vật này.” Ainz lấy ra một vật, đưa cho người đang cảm thấy cao hứng Gazef. Đó là một bức tượng điêu khắc kì quái, không thấy có chỗ nào đặc biệt. Nhưng… “Chỉ cần là lễ vật của ngài, ta đều vui vẻ nhận lấy. Như vậy ngài Gown, mặc dù có chút thất lễ, nhưng ta xin phép đi trước.” “Không đợi đến ban đêm rồi lao ra sao?” “Đối phương có ma thuật [Nhìn ban đêm]…đối với chúng ta vô cùng bất lợi, nhưng không có hại gì với họ. Hơn nữa…cũng muốn cho ngài quan sát cuộc chiến diễn ra thế nào.” “Thì ra là thế, thật không hổ là đội trưởng kị sĩ của vương quốc, có thể suy nghĩ sâu xa như vậy, khiến cho ta bội phục. Như vậy thì chúc ngươi thành công, ngài đội trưởng.” “Ta cũng chúc ngài lên đường bình an.” Ainz im lặng nhìn theo bóng lưng Gazef dần nhỏ lại. Albedo cảm thấy có cái gì đó thay đổi bên trong chúa tể của cô, nhưng cô không hỏi đến. “…Haiz…Đối với lần đầu gặp mặt thì sự đồng cảm của ta chỉ có thể coi nhân loại giống như những con côn trùng bé nhỏ…Nhưng tiếp xúc một thời gian ngắn làm cho ta lại coi bọn họ giống như những động vật nhỏ.” “Đó có phải là lí do ngài dùng danh hào cao quý của ngài phát thề cam đoan sao?” “Có lẽ…Không bởi vì hắn ta quyết tâm đối mặt với cái chết của mình.” Người đội trưởng kị sĩ này có một quyết tâm mà Ainz không có. Cậu khao khát có một quyết tâm như vậy. “Albedo, ra lệnh cho những tôi tớ kia, xác nhận mai phục xung quanh, một khi phát hiện liền làm cho bọn chúng mất đi ý thức.” “Lập tức đi ngay…Ainz đại nhân, trưởng thôn bọn họ đang đến.” Ainz quay đầu nhìn về phía Albedo, nhìn thấy trưởng thôn cùng hai gã thôn dân đi về phía này. Bọn họ chạy đến bên cạnh Ainz, thở hồng hộc, khuôn mặt mang theo vẻ kích động cùng lo lắng. Trưởng thôn lập tức mở miệng, quên cả việc điều chỉnh hô hấp bản thân. “Ainz đại nhâ, chúng ta phải làm gì? Tại sao Ngài đội trưởng kị sĩ lại rời khỏi làng, không ở lại bảo vệ chúng ta?” Trong lời nói của trưởng thôn, ngoài sự sợ hãi còn mang theo cảm xúc phẫn nộ. “…Đó là chuyện hắn cần phải làm, trưởng thôn…Mục tiêu của đối phương chính là hắn, nếu vẫn còn ở chỗ này, chỉ làm cho ngôi làng này biến thành chiến trường, huống hồ đối phương cũng sẽ không thả cho các ngươi con đường sống đâu. Bọn họ không ở lại, cũng là vì các ngươi mà thôi.” “Hóa ra ngài đội trưởng kị sĩ rời đi là vì lí do này…Nhưng chúng ta vẫn phải tiếp tục ở lại đây sao?” “Không cần, sau khi loại bọ vị đội trưởng kia, mục tiêu tiếp theo sẽ là các ngươi. Chỉ cần chúng ta vẫn còn nằm trong vòng vây của bọn chúng, chúng ta sẽ không có chỗ nào để trốn cả. Nhưng…đối phương sẽ dốc toàn lực công kích nhóm của vị đội trưởng kia, đến lúc đó chính là thời cơ tuyệt vời để chạy trốn.” Nguyên nhân chính là như thế, vị đội trưởng mới gióng trống khua chiêng mà chạy trốn. Mục đích là đem mình làm mồi, dụ dỗ quân địch toàn lực công kích. Nghe ta ý tứ phần thắng của vị đội trưởng là không cao, trưởng thôn mặt đỏ tới mang tai mà cúi thấp đầu, vì chế tạo cơ hội chạy trốn cho thôn dân mà người đội trưởng không tiếc mạng sống bước về phía chiến trường. Ngay cả điều ấy cũng không nhận ra, lại còn hiểu lầm đội trưởng, còn tức giận lung tung nữa. Trưởng thôn cảm thấy hổ thẹn chính mình. “Ta thế mà đoán bừa…hiểu lầm người tốt…Ainz đạ nhân, chúng ta phải làm như thế nào đây?” “Tuy rằng chúng tôi sống ở ngoài bìa rừng, nhưng không có gì đảm bảo là sẽ không bị quái vật tấn công. Chính là suy nghĩ nơi này vô cùng an toàn, ngay cả phương pháp tự vệ cũng không có, kết quả là chẳng những mất đi hàng xóm thân yêu mà còn trở thành gánh nặng…” Không chỉ trưởn thôn, mà những thôn dân phía sau đêu lộ ra biểu tình hối hận. “Đó cũng là chuyện bất đắc dĩ. Đối phương là quân nhân, nếu ra tay chống cự, trước khi ta tới được nơi nay, có lẽ tất cả các ngươi đều trở thành vong hồn rồi.” Mặc dù Ainz nói ra lời an ủi nhưng không có vẻ gì những thôn dân kia nghe được. Kì thật, bất kể ai mở lời an ủi cũng không thể vãn hồi lại bi kịch. Chỉ có thể cầu mong thời gian sẽ xóa nhòa hết thảy. “Ngài trưởng thôn, thời gian không còn nhiều nữa. Vì không làm phí một phen tâm ý của vị đội trưởng, chúng ta phải nhanh chóng hành động mới được.” “Như vậy…Ainz đại nhân, chúng ta phải làm như thế nào?” “…Ta sẽ lưu ý mọi biến hóa, sau đó tìm thời cơ bảo hộ mọi người thoát khỏi đây.” “Lúc nào cũng phiền đến đại nhân, thật sự là…” “…Không cần để ý. Bởi vì ta có ước định với vị đội trưởng kia…Tóm lại trước hết tập hợp toàn bộ thôn dân đến căn nhà nào đó tương đối lớn. Ta sẽ dùng ma pháp để phòng ngự.”

Bạn đang đọc Chúa Tể của MARUYAMA Kugane, MIYAMA Fugin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.