Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ trọng đỉnh phong, lại đến Huyền Vũ các (1)

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Triệu Phọng và Triệu Vũ Phi cùng sánh vai trở về, khiến cho rất nhiều đệ tử Triệu tộc trên đường đều nhìn với ánh mắt khác thường, trong những ánh mắt đó, có hâm mộ, có ghen ghét, thậm chí còn có mập mờ.

Trên khuôn mặt trắng trẻo như ngọc trác của Triệu Vũ Phi bỗng nhiên nổi lên một tí ửng hổng, khẽ liếc trộm Triệu Phong một cái, chỉ thấy hắn vẫn bình tĩnh như thường, thậm chí còn không cảm thấy lo lắng chút nào.

Điều này không khỏi khiến nàng cảm thấy thất vọng và thất bại

Trong số những thiếu niên cùng tuổi trong Triệu tộc, chỉ có mình Triệu Phong là vẫn giữ được vẻ điểm tĩnh trước thiếu nữ thiên tài xinh đẹp này, điều này khiến Triệu Vũ Phi càn thấy rất bất lực.

Về đến nhà, Triệu Phong nói sơ qua về những “kỳ ngộ” xảy ra trong Hoành Vân Thiên Lâm với phụ thân Triệu Thiên Dương.

Đương nhiên, hắn đã lược bỏ tình tiết bị Triệu Thiên Kiếm thuê người ám sát và chuyện gặp phải hung thú cao cấp, chỉ kể rất hời hợt.

Dù vậy, Triệu Thiên Dương cũng sợ đến run người, thầm vuốt mồ hôi lạnh.

Trở về phòng, Triệu Phong thở phào một hơi nhẹ nhõm, lẩm bẩm:

- Triệu Thiên Kiếm phái người ám sát thất bại, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, trước hết ta phải che giấu thực lực, tùy thời hành động.

Lần võ hội gia tộc này, hắn không khiêu chiến Triệu Lân Long, cũng bởi vì nguyên nhân này.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, đem toàn bộ tâm thần dung nhập vào không gian trong mắt trái, thăm dò một việc khác.

Trong không gian đen kịt, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc đã dài đến năm thước tám có thể thấy được tu vi của Triệu Phong trên cơ bản đã chạm đến ngũ trọng đỉnh phong.

Nhưng trọng điểm mà Triệu Phong quan tâm cũng không phải là chuyện này.

- Hiện ra cho ta!

Tâm thần Triệu Phong tập trung, vô thức mở mắt trái ra

Vụt...

Quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc đột nhiên biến mất, trong không gian đen kịt độ nhiên biến thành một đoạn hình ảnh

Trong đoạn hình ảnh này, có hai luồng hư ảnh một lớn một nhỏ: lớn chính là hung thi cao cấp khổng lồ “Thanh Nhãn Cự Lang”, nhỏ chính là một thiếu nữ trẻ tuổi, thoạt nhìn không lớn hơn Triệu Vũ Phi bao nhiêu.

Tiếp đó, trong đoạn hình ảnh đột nhiên xuất hiện một màn kinh người: Thanh Nhãn Cự Lang và thiếu nữ trẻ tuổi gần như đồng thời nhảy lên, hai đạo thân ảnh lướt qua nhau.

Thiếu nữ trẻ tuổi uyển chuyển nhẹ nhàng, phảng phất như dung nhập vào trong thiên địa không thể nắm bắt, vừa đẹp mắt lại vừa tự nhiên.

Trên người nàng xuất hiện một luồng ánh sáng xanh kỳ dị, so với Võ Đạo Nội Kình của Võ giả còn rực rỡ gấp mười lần, theo thân thể mềm mại uyển chuyển và cánh tay ngọc lộ ra cử chỉ kỳ lạ của nàng, đột nhiên luồng sáng dung nhập vào hoàn cảnh tự nhiên đó.

Chỉ thấy nàng đánh ra một chưởng, luồng ánh sáng màu xanh đột nhiên biển ảo, tạo thành một trận lốc sắc bén, bộc phát lực lượng kinh khủng không thể tưởng tượng, ngay lập tức xé nát đầu của Thanh Nhãn Cự Lang, luồng lực lượng này thậm chí còn vượt qua giới hạn của nhân loại.

- Thiếu nữ trẻ tuổi kia, rốt cuộc có địa vị gì, phóng mắt khắp thành Vũ Dương, e rằng cũng không có người nào có thể tiếp được một chiêu này của nàng

Triệu Phong hít sâu một hơi.

Trong không gian đen kịt, tình cảnh vừa rồi lại được chiếu lại nhiều lần.

Triệu Phong tập trung tinh thần, từ những vị trí, góc độ khác nhau, quan sát thiếu nữ trẻ tuổi kia xuất thủ một cách chi tiết.

Dần dần, hắn dường như đã hiểu ra

Một kích thoạt nhìn như tùy tiện của thiếu nữ đó không ngờ lại ẩn chứa rất nhiều huyết diệu, vượt xa cấp bậc Võ giả.

Triệu Phong đã lĩnh ngộ được vài điều trong đó, xem như có chút thu hoạch

Lúc này, trên cơ bản thì hắn đã có thể mô phỏng ra chiêu thức của thiếu nữ kia, học được chút da lông bên ngoài.

Mặc dù chỉ là một chút bề ngoài, nhưng một chiêu mà Triệu Phong mô phỏng ra thậm chí có thể so với một kích tiểu thành của võ học cao cấp.

Điều này khiến hắn vô cùng mừng rỡ.

Nếu như có thể học được tinh túy trong một chiêu của thiếu nữ đó, chẳng phải là có thể vượt qua võ học đỉnh cấp bình thường hay sao?

Nghĩ đến đây, Triệu Phong càng lúc càng kích động.

- Không bằng đặt tên chiêu này là “Huyền Phong Chưởng” đi.

Đến khi trời tối, Triệu Phong đã dần dần lĩnh ngộ được chiêu thức đó.

Huyền Phong Chưởng, tên đọc cũng như Toàn Phong Chưởng, có ý cảnh giống như mũi nhọn xoay tròn.

Chỉ vì một chưởng này ẩn chứa rất nhiều điều huyền ảo cao thâm, cho nên trong thời gian ngắn, Triệu Phong không thể lĩnh ngộ được, vì vậy mới gọi là “Huyền Phong Chưởng”.

Cho đến tận khuya, Triệu Phong mới cảm thấy có chút mệt mỏi.

Thì ra, không gian trong mắt trái cũng không thể duy trì việc lĩnh ngộ mà không có giới hạn.

Đợi đến khi hắn dừng lại thì quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc lại xuất hiện, kích thước không thay đổi, nhưng đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

- Sử dụng loại phương pháp lĩnh ngộ này sẽ tiêu hao tinh thần lực của ta

Triệu Phong liền có kết luận

Tiếp đó, hắn lại bắt đầu tu luyện Lăng Độ Khí Quyết.

Hôm nay thi đấu trở về, Triệu Phong đã nhận được một viên “Uẩn Huyết Đan”, viên thuốc này có công dụng tăng cường, xúc tiến tu vi Võ giả.

Đan dược không thể so với thiên tài dị bảo, thường ẩn chứa tạp chất và độc tính, mà dược lực thì lại càng tinh thuần, thích hợp để hấp thu hơn.

- Ta còn ba gốc dược liệu ngàn năm, giá trị so ra còn cao hơn Uẩn Huyết Đan.

Triệu Phong suy nghĩ một chút, liền dùng viên Uẩn Huyết Đan trước.

Rất nhanh, dược lực của Uẩn Huyết Đan trọng cơ thể liền phát huy tác dụng, sản sinh một cỗ dược lực huyết khí, rất giống với khí huyết nhân thể và Võ Đạo Nội Kình

Triệu Phong vội vàng thúc dục Lăng Độ Khí Quyết, cố gắng hấp thu dược lực.

Bởi Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt tới ngũ trọng đỉnh phong, tu vi so với thực tế còn cao hơn, hấp thu dược lực cũng rất dễ dàng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Triệu Phong trên cơ bản đã hấp thu hết dược lực của Uẩn Huyết Đan, cảm thấy tố chất thân thể và Võ Đạo Nội Kình của mình lại tinh tiến thêm một phần.

Khẽ nhắm mắt lại, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc trong không gian ở mắt trái đã kéo dài đến năm thước chín.

- Ngũ trọng đỉnh phong! Dược hiệu của Uẩn Huyết Đan này cũng không tệ lắm.

Triệu Phong hài lòng gật đầu.

Tu vi ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, phóng mắt khắp đệ tử Triệu tộc, cũng chỉ có một mình Triệu Lân Long là có thể sánh ngang hắn.

Thời gian vẫn còn sớm, cho nên Triệu Phong lại ở trong đình viện thử “Huyền Phong Chưởng” mà mình lĩnh ngộ được tối qua

Bịch...

Thân hình hắn đột nhiên lăng không nhảy vọt lên, bên ngoài cơ thể cuộn trào một luồng khí tức màu xanh nhạt, cấp tốc xoay tròn, sau đó ngưng tụ tại lòng bàn tay, tuân theo một quỹ tích kỳ lạ, chậm rãi vỗ ra một cái.

Rắc rắc...

Một nhánh cây to bằng bàn tay nhô ra giữa không trung, thoáng chốc đã hóa thành mảnh vụn.

Một chưởng này của Triệu Phong cũng không phải quá cương mãnh, cũng không phải do hắn dùng sức chấn nát nhánh cây, mà bởi vì bên trong ẩn chứa lực lượng cắt xé và xoáy tròn.

- Quả nhiên kỳ lạ, hiện nay, uy lực của một chiêu này đã tiếp cận võ học cao cấp đại thành rồi

Triệu Phong vô cùng mừng rỡ.

Trong lúc Triệu Phong đang cố gắng tìm hiểu “Huyền Phong Chưởng” thì một âm thanh mềm mại quen thuộc của nữ tử truyền đến.

- Phong ca, ta có thể vào được không?

Hả?

Triệu Phong đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó lại nhíu mày.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 1272

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.