Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 33: Chơi trò chơi ( hạ )

Phiên bản Dịch · 2053 chữ

Chương 33: Chơi trò chơi ( hạ )

Trên bầu trời đầy sao ảo, nhóm năm người vẫn đang nghiên cứu cách khởi động máy bay chiến đấu của mình. Hệ thống lái của máy bay chiến đấu rắc rối nằm ngoài sức tưởng tượng. Nó trông không giống một trò chơi chút nào mà giống như một hệ thống máy bay chiến đấu thực sự. Hầu hết các chức năng của nó mọi người thậm chí còn nhìn không hiểu biểu thị ý nghĩa gì. Nhưng may mắn thay, có sách hướng dẫn bên cạnh, mọi người vừa phải lái chuyên cơ trong khi lật giở xem các hướng dẫn. Máy bay chiến đấu vô tận lao về phía trước như đàn kiến, nhưng máy bay chiến đấu nọ vẫn bay lên bay xuống và dường như đang chiến đấu.

Lý Chiến Quân nhìn vào sách hướng dẫn đến phát ngấy, lúc sau liền ném cuốn sổ tay đi rồi chỉ đơn giản nằm ườn dựa vào cửa sổ:

- Hoá ra chúng ta chỉ là một trong số những NPC tầm thường nhất trong hàng loạt quân cờ phải không? Học lái máy bay chiến đấu siêu phức tạp, nhưng sau tất cả lại để cho người chơi điều khiển, vậy thì còn ý nghĩa gì nữa? Chỉ một phát súng liền khiến chúng ta nổ tung xác? Nếu vậy tại sao chúng ta phải học tập chăm chỉ? Cứ ngồi yên đợi kết quả là được.

- Nói chí phải.

- Vẫn là Lý lão đại nói có lý.

Đoàn Phong và Chương Vi hoàn toàn tán đồng với quan điểm trên bởi họ đọc sách hướng dẫn tới nhức cả đầu rồi.

Chương Trình thấy vậy liền hỏi:

- Nguyên lão đại, cái sách hướng dẫn này thực sự viết rất khó hiểu ...

Nguyên Thần Phi vẫn đang lật giở cuốn sách của mình:

- Chiến Quân nói rất đúng. Chúng ta chỉ tới đây lấy số lượng thôi. Ngay cả khi bay được lên thì cũng chỉ bay qua và bắn hai phát đạn, rồi bị phía bên kia bắn hạ. Trong trò chơi này, vai trò của chúng ta không chỉ nhỏ bé như hạt cát, mà có khi còn chẳng bằng hạt cát ấy chứ. Vì vậy, nếu các ngươi không muốn học thì cũng không ảnh hưởng gì đâu, chỉ cần ở đó cho qua thời gian thôi, đợi khi nào người chơi thất bại và trò chơi kết thúc thì mọi người sẽ quay lại mặt đất.

Nghe thấy vậy ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm, duy chỉ có Chương Trình vẫn đang chăm chú đọc sách nói:

- Nhưng lão đại vẫn đang học?

Nguyên Thần Phi trả lời:

- Đầu tiên ta phải nói với các ngươi rằng tất cả thông tin ta biết là sẽ có một số phần thưởng nho nhỏ cho công việc bán thời gian làm việc NPC ở đây, vì vậy ta đã đưa các ngươi đến. Ngoài điều đó ra cụ thể xảy ra những việc gì ta cũng không rõ. Nhưng ta nghĩ vì Thần là người chơi và mong chúng ta tham gia, nên họ không có lý do gì chấp nhận việc chúng ta không làm gì trong suốt thời gian trò chơi diễn ra. Tất nhiên, bây giờ mới là giai đoạn khởi đầu, chưa hành động gì vẫn tạm chấp nhận được, nhưng qua một lúc mà vẫn không nhúc nhích thì không hay lắm đâu. Thử nghĩ mà xem nếu ta là người chơi, ta muốn mục tiêu bị ta chọn chí ít cũng phải biểu hiện tốt một chút.

- Có thì đã sao nào? Còn không có thì sao?

Đoàn Phong hỏi một câu hết sức ngớ ngẩn.

Nguyên Thần Phi trả lời:

- Đây là thế giới thực và thế giới trò chơi. Dù là thật hay là trò chơi vẫn nên tuân theo quy tắc riêng của nó ... Thực lực càng lớn, giá trị càng lớn.

Mọi người đã hiểu.

Không ai quy định họ phải làm gì trong trò chơi này, nhưng rõ ràng, nếu họ có thể làm gì đó sẽ nhận được kết quả tốt hơn.

Vì vậy, mọi người tiếp tục lật đọc sách hướng dẫn.

Tuy nhiên, thông số kỹ thuật của hơn chục trang viết khó hiểu như trong báo cáo hội nghị cấp cao và cần phải hết sức kiên nhẫn nghiên cứu, nhưng nào ngờ tham vọng được bay trên trời đã "tịt ngóm" khi đối mặt với các văn bản giống như sách kinh thánh, cuối cùng bốc hơi hoá thành hư vô.

Lý Chiến Quân là người đầu tiên chào thua, anh tức tối ném cuốn sách hướng dẫn đi:

- Không được đâu, từ nhỏ ta đây vốn đã chẳng thích học, ngay cả trung học còn bỏ dở chưa học xong thì làm sao mà có đủ IQ đọc hiểu cái thứ rối rắm này chứ.

Người thứ hai bỏ cuộc là Chương Vi.

Cô gái nhỏ này vốn đã chẳng có suy nghĩ trở thành nhân vật lớn, đã như vậy rồi thì “ngọc rởm” chẳng có giá trị thì có tu luyện cũng chẳng sáng nổi.

Tiếp đó tới Đoàn Phong, bạn gái cậu đã bỏ cuộc rồi thì mình cũng tung hê tất cả mà chịu thua thôi.

Chương Trình là một trong bốn người kiên trì lâu nhất. Sau nhiều lần nghiên cứu, anh thực sự đã tìm ra một số sự thật và đã điều khiển được máy bay chiến đấu của mình.

Chương Trình hét lên trong phấn khích:

- Tôi di chuyển, tôi di chuyển được rồi!

Mọi người cùng nhau vỗ tay cổ vũ.

Khoảnh khắc tiếp theo, anh liền đâm sầm vào máy bay chiến đấu bên cạnh.

Out!

Cả hội im bặt.

Nguyên Thần Phi vẫn tiếp tục đọc hướng dẫn.

Anh dù sao cũng là một sinh viên nổi tiếng sáng dạ học giỏi, mặc dù nghề nghiệp không đúng với trí tuệ, nhưng khả năng học tập và hiểu biết cơ bản vẫn còn đó. Sách hướng dẫn cũng đủ chi tiết, miễn là anh có đủ kiên nhẫn thì học kiểu nhỏ giọt vẫn còn hơn là không cố gắng chút nào. Tuy nhiên, tham vọng của anh cao hơn Chương Trình. Ngay cả khi đã khởi động máy bay chiến đấu, nhưng vẫn chưa vội cho bay mà tiếp tục nghiên cứu tiếp.

Trên bầu trời đầy sao, các máy bay chiến đấu do các vị Thần là người chơi điều khiển vẫn nằm dọc nằm ngang, dường như không có chút mệt mỏi nào, các máy bay chiến đấu lao ra từ trong hố ngày càng nhiều hơn, càng lúc càng nhanh hơn và không có dấu hiệu kết thúc. Nguyên Thần Phi cũng theo đó mà dần nổi hứng thú.

Cuối cùng, anh bắt đầu khởi động chiếc máy bay chiến đấu.

Máy bay chiến đấu chầm chậm được nâng lên khỏi mặt đất.

- Yeah!

Ba người còn lại cùng nhau cổ vũ nhiệt liệt.

Chiếc máy bay chiến đấu mà Nguyên Thần Phi lái đáng tin cậy hơn so với Chương Trình. Mặc dù chậm nhưng lại rất ổn định, ít nhất là không chệch tay lái đâm vào các máy bay chiến đấu bên cạnh.

Nguyên Thần Phi duy trì tốc độ bay rất chậm, từ tốn bay và bay mãi cho đến khi dần tiếp cận chiến trường.

Thật thú vị, máy bay chiến đấu mà người chơi đang lái dường như nhận thức được sự xuất hiện của anh, liền không khách khí dội một quả bom tấn công. Nguyên Thần Phi bị bất ngờ nhưng phản xạ theo bản năng điều khiển chiếc máy bay tránh đẹp cú bom vừa rồi.

Hô!

Anh đã tránh được.

Anh thực sự đã tránh được.

Là máy bay chiến đấu của NPC, vấn đề lớn nhất là họ không bao giờ né được sự tấn công, điều đó luôn luôn là quyền của người chơi.

Nhưng lúc này, Nguyên Thần Phi đã làm được điều không thể đó.

Đột nhiên anh chợt hiểu ra điều gì rồi hướng mắt nhìn về chiếc máy bay xa.

Bên kia cũng đang nhìn chằm chằm vào anh, thời gian dường như dừng lại tại thời điểm này, dường như tất cả các máy bay chiến đấu đều dừng tấn công, chỉ có Nguyên Thần Phi và đối phương im lặng nhìn nhau. Sau đó, một chùm ánh sáng chiếu rọi từ chiếc máy bay phía đối diện rồi phi nhanh đến chỗ Nguyên Thần Phi.

Chùm ánh sáng này xuất hiện đột ngột và nhanh chóng khiến Nguyên Thần Phi ý thức được rằng anh không thể trốn thoát, trong khoảnh khắc lọt vào ánh sáng trong luồng ánh kia thì anh đã bị khóa làm mục tiêu tấn công rồi.

Anh nhấn nút khởi động.

Cho dù có thể bắn trúng hay không cũng vẫn phải bắn!

Đùng!

Cột ánh sáng chiếu vào máy bay chiến đấu, trong khoảnh khắc đó đôi mắt của Nguyên Thần Phi chìm vào bóng tối.

Cùng lúc đó, một tiếng cười vang vọng bên tai Nguyên Thần Phi:

- Cuối cùng cũng có một anh chàng vui tính, ta đang mong chờ sự trưởng thành của ngươi đấy.

Một giây sau đó anh đã trở lại công viên giải trí, đứng cạnh Lý Chiến Quân và những người khác, họ cũng đã quay lại cùng với anh.

- Chào mừng quay trở lại, có vẻ như ngươi đã hoàn thành công việc của mình. Hãy để ta xem những người chơi thân yêu đánh giá hiệu suất làm việc của ngươi như thế nào. Ồ, có một người tử vong, lại là một cấp độ tử vong, thêm một cấp độ tử vong, tử vong nữa này...

Chú hề vừa chỉ trỏ vừa nói liên mồm với hội Lý Chiến Quân.

Khi chỉ vào Nguyên Thần Phi bỗng nhiên dừng lại rồi sau đó hào hứng hét lên:

- Cấp độ kỳ vọng? Hẳn là có một cấp độ kỳ vọng? Thực sự có một mức độ kỳ vọng? Một người lần đầu tiên đến công viên giải trí thực sự đã đạt được cấp độ mong đợi! Thật tuyệt làm sao.

Chú hề nhìn Nguyên Thần Phi bất ngờ lao về phía trước khiến thân hình cao lớn đột nhiên gập xém vấp ngã:

- Cậu thật tuyệt vời đấy anh bạn trẻ tuổi.

Lý Chiến Quân tò mò:

- Cái gì mà cấp tử vong với cấp kỳ vọng?

Chú hề nở một nụ cười khinh bỉ:

- Nó biểu hiện cho vị trí của ngươi trong tâm trí của Thần. Cấp độ tử vong có nghĩa là tất cả các ngươi đều có thể chết mà Thần sẽ không bao giờ cảm thấy buồn bã hay đau xót tí gì. Nhưng đối với cấp kỳ vọng thì cho dù hiện tại ngươi chưa quá nổi bật nhưng Thần vẫn có những kỳ vọng nhất định dành cho ngươi và nghĩ rằng ngươi có thể hoạt động tốt hơn trong tương lai. Đối với người mới, đây là một lời khen thưởng không thể tuyệt vời hơn. Sau tất cả, không phải ai cũng có thể khiến Thần mong đợi như vậy đâu!

Chú hề nói rồi cười lớn:

- Như một phần thưởng cho mức độ kỳ vọng, ngươi có thể nhận được ba cơ hội chơi trò chơi miễn phí, trong khi những người khác chỉ có một lần.

- Lại chơi trò chơi sao?

Mọi người đồng thanh kêu lên.

- Ồ, lần này thì khác. Lúc trước là Thần chơi game, còn các ngươi là kẻ bị tiêu khiển. Nhưng lần này, chính các ngươi sẽ chơi game.

Chú hề dang hai tay và nói:

- Chọn bất kỳ trò chơi nào mà các ngươi muốn, các ngươi sẽ thích nó cho mà xem.

Nguyên Thần Phi nói:

- Ta đang vội, cho chơi trò nào trong thời gian ngắn nhất ấy.

- Không thành vấn đề, nếu đã như vậy thì chơi con roulette lớn!

Chú hề hét to rồi biến mất trong không khí mỏng manh, bỗng không gian xung quanh quay vòng tròn rồi thay vào đó xuất hiện một bàn xoay khổng lồ trước mặt họ.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.