Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 32: Trơi chò chơi ( thượng )

Phiên bản Dịch · 2085 chữ

Chương 32: Trơi chò chơi ( thượng )

Nguyên Thần Phi dĩ nhiên không nhận Lý Chiến Quân làm đồ đệ mà Lý Chiến Quân cũng chỉ đùa thôi. Có một cơ số người sinh thời không chịu khuất phục dưới chướng người khác và Lý Chiến Quân chính là mẫu người như vậy. Ngoài anh ra thì hội Chương Trình cũng thế. Bọn họ cũng có khát vọng và muốn tự mình lập nên một khoảng trời riêng. Nguyên Thần Phi cũng không ngăn cản họ, cuộc sống hợp rồi tan là chuyện bình thường. Trong cuộc sống không thể đoán trước được sinh tử này thì tình huống trên thậm chí còn dễ xảy ra hơn. Lập một nhóm cùng nhau chiến đấu rồi trở thành huynh đệ tốt vĩnh viễn không rời xa... tất cả đều là lừa gạt. Hôm nay không biết trước được chuyện ngày mai thì làm sao có thể lâu dài mãi mãi được? Nằm mơ giữa ban ngày!

Do đó Nguyên Thần Phi vốn không có ý định lập nhóm lâu dài. Anh chỉ muốn kết giao với vài người bạn có thể tin tưởng tạm thời, không ỷ lại vào ai và cũng không kỳ vọng vào ai. Khi cần thiết thì có thể gặp nhau, khi không cần thiết thì ai làm việc người nấy. Ngay cả tới Lưu Lê anh cũng không nhận vào nhóm, chính bởi anh sợ sây dưa lâu không thể cắt đứt quan hệ với cô, càng lúc càng rối rắm. Nếu không muốn sống với một cô gái cả đời, thì hãy chịu trách nhiệm một chút đừng để cho đối phương ảo tưởng về tương lai. Tiến xa quá sẽ ảnh hưởng tới mục đích của Nguyên Thần Phi.

Từ lúc anh biết mình sẽ phải đối mặt với thế giới mới này, trong thâm tâm anh luôn tự nhủ con đường sau này sẽ chỉ mình mình cô đơn, bất kể là huynh đệ hay đệ tử thì cũng chỉ là tạm thời. Có thể là bạn, nhưng không cầu sống chết có nhau.

Năm người đã tụ tập đông đủ, Nguyên Thần Phi đưa họ rời khỏi toà tháp. Trước đó anh chưa nói sẽ dẫn mọi người đi đâu, đợi tới nơi thì họ mới ồ lên.

- Công viên giải trí? Hẳn là anh đưa chúng tôi tới công viên giải trí?

Chương Vi kinh ngạc nhìn công viên giải trí trước mặt.

Không nhớ ở thành phố Văn An có một công viên giải trí sao, nó được xây dựng từ khi nào vậy?

- Công viên giải trí không được sao?

Nguyên Thần Phi cười vui vẻ đáp lại:

- Suốt ngày chém chém giết giết không mệt à. Lúc cần nghỉ ngơi thì vẫn cần thư giãn chút xíu. Đi thôi, xoã nào.

Nói rồi liền bước vào trong.

- Ôi vãi! Ta còn tưởng ngươi đưa chúng ta đi săn mob cơ ai ngờ lại tới công viên giải trí!?

Lý Chiến Quân sốt ruột nói.

- Săn mob?

Nguyên Thần Phi nhìn anh rồi cười đáp:

- Ngươi nghĩ đây là trò chơi thật sao?

- Hả? Đây không phải là trò chơi Chức Thần sao?

Lý Chiến Quân khó hiểu nói.

- Đúng!

Nguyên Thần Phi gật đầu:

- Đây đúng là trò chơi Chức Thần, là Thần đang chơi trò chơi. Vậy còn chúng ta thì sao? Chúng ta là gì chứ?

Nhóm Lý Chiến Quân nhìn nhau trong lúc đó không biết nói gì.

Nguyên Thần Phi đáp gọn:

- Chúng ta là những quân cờ!

Anh nhấc tay lên chỉ thẳng mặt Lý Chiến Quân nói không hề khách khí:

- Ngươi tốt hơn hết nên hiểu rõ điều này, trong trò chơi này thì Thần mới là người chơi còn chúng ta chỉ là quân cờ thôi, là npc, là quái thú hoặc là bất cứ thứ gì họ muốn biến chúng ta thành. Săn mob ư? Xin lỗi nhé, mob thì có đấy nhưng không phải chúng ta săn bọn chúng mà bọn chúng săn chúng ta!

Nguyên Thần Phi vừa nói vừa bước vào công viên giải trí trước.

Hội Lý Chiến Quân quay sang nhìn nhau ai nấy đều bàng hoàng.

Lúc sau Chương Trình mới lên tiếng:

- Lão đại không thể vô duyên vô cớ dẫn chúng ta tới đây được, chúng ta vào trong xem thử sẽ biết thôi.

Nói rồi cả bốn người cùng bước vào trong.

Vừa bước vào công viên giải trí liền có một chú hề cao lớn bước tới nghênh đón họ.

Chú hề này thực sự rất cao, khoảng hai mét bảy hai mét tám, lắc người và nhảy về phía Nguyên Thần Phi:

- Ồ, cuối cùng cũng đã có bạn đến chơi với ta. Xin chào, ta là giám đốc của công viên giải trí này. xin hỏi vị khách trẻ tuổi cần gì?

Nguyên Thần Phi cung kính đáp lễ lại chú hề rồi nói:

- Giám đốc thân mến, tôi muốn tìm một công việc part time.

- Ố, quả là trùng hợp làm sao, chỗ ta đang cần nhân viên đây.

Chú hề vui vẻ đáp lại:

- Vậy ngươi định làm việc gì nào?

- Xin hỏi ở đây trò chơi nào là nặng đô nhất?

Nguyên Thần Phi hỏi.

- Ừm... để ta nghĩ xem.

Chú hề rất nghiêm túc nghĩ một lát rồi mới bật tay đánh tách một cái đáp:

- Lôi đình chiến cơ! Phải, chính là trò này.

Chú hề hưng phấn dang rộng cánh tay ra rồi quay một vòng:

- Chỉ có một chiếc máy bay, xuyên qua những quả bom vô tận dội xuống như mưa, cẩn thận tránh mọi viên đạn, và cực kỳ khó khăn để tránh những viên đạn đó, chỉ với một chút bất cẩn có thể khiến ngươi mất mạng, có thể nói trò này khó vô cùng.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Vậy cho chúng tôi nhận việc đi.

- Ngươi chắc chắn chưa? Nên biết nếu không hoàn thành được trò chơi này thì sẽ "ngỏm củ tỏi" đó!

Chú hề hài hước nói.

- Dĩ nhiên rồi, tôi quết định!

Nguyên Thần Phi đáp với giọng chắc nịch.

Sau đó anh nhìn hội Lý Thần Quân rồi ra hiệu cho họ nhận nhiệm vụ này.

Đoàn Phong nghe thấy chết liền căng thẳng hẳn lên kéo tay Nguyên Thần Phi:

-Lão đại, hay là suy nghĩ kĩ lại xem thế nào? Chơi trò chơi mà cũng phải chơi đến chết thì không ổn lắm thì phải?

Chương Vi cũng nói thêm vào:

- Phải đấy, nếu không được thì tìm trò nào dễ dễ chút mà chơi, sao cứ phải chọn độ khó cao nhất như vậy. Không chết trên vài trăm ván cũng khó, mà còn phải chơi suốt tới hết ván thì không thể tưởng tượng nổi.

- Bảo mấy người chơi thì cứ chơi đi đừng có nhiều lời. Không muốn làm thì cửa ra đằng kia kìa. Nhân đây cũng nói thêm một câu, cơ hội như này ... sẽ không có nhiều đâu.

Nghe thấy vậy ai nấy cũng nhìn nhau. Cuối cùng cũng vì tin Nguyên Thần Phi nên đều gật đầu đồng ý. Nguyên Thần Phi bèn nói với chú hề:

- Chúng tôi chuẩn bị xong rồi.

- Ok!

Chú hề cười một tiếng rồi nói:

- Trò chơi, Lôi đình chiến cơ chính thức bắt đầu!

Vừa dứt lời, mọi người chợt thấy khung cảnh trước mặt dần thay đổi, chỉ trong phút chốc đã ở trong một khoang máy bay kỳ lạ được bao quanh bởi những ngôi sao lớn và một nhóm đông các máy bay chiến đấu dưới Dải ngân hà.

- Đây là...

Chương Vi kinh ngạc cất lời.

- Đừng lo lắng, chỉ là một game chiến đấu cấu hình ảnh ảo thôi.

Giọng nói của Nguyên Thần Phi văng bên tai.

Chương Vi nhìn xung quanh và thấy không xa cửa sổ khoang máy bay, trong một chiếc máy bay chiến đấu khác thấy Nguyên Thần Phi đang vẫy tay với mình. Nhìn chếch thêm một phía liền nhìn thấy Lý Chiến Quân, mỗi người một chuyên cơ riêng hoành tráng vô cùng.

Chương Vi nghe thấy tiếng của anh mình đang hỏi:

- Chúng ta chỉ cần lái chiếc máy bay này là được sao? Làm thế nào để điều khiển nó bây giờ?

Nguyên Thần Phi đáp:

- Ta mới chơi lần đầu, cũng không rõ lắm, từ từ nghiên cứu, ta thử trước xem sao.

Nguyên Thần Phi nói rồi nhấn nút, anh nhìn theo một tên lửa từ máy bay chiến đấu phóng vào vũ trụ và phát nổ mang đến ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc.

Lý Chiến Quân sốt sắng nói:

- Ngươi không biết cách vận hành mà vẫn chọn chơi trò này à? Hơn nữa lại còn là cấp khó nhất? Ngươi bị điên sao? Ngộ nhỡ thất bại sẽ chết cả lũ đấy.

- Được rồi, được rồi, ta biết, ngươi nghĩ ta muốn tự tử sao?

Nguyên Thần Phi vẫn chậm rãi từ tốn, anh thích nhìn cảnh bọn họ cuống quýt lên.

Chỉ có Chương Trình vẫn bình tĩnh:

- Lão đại đã dám chơi rồi chắc chắn có cách của mình. Phải không?

Nguyên Thần Phi đang định trả lời bỗng nhiên nhìn thấy cái gì đó liền nói:

- Ồ, trò chơi sắp bắt đầu rồi mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhé, chiến cơ sắp khởi động.

- Vãi, tôi vẫn chưa biết cách lái chiếc máy bay này như thế nào cơ!

Mấy người họ đều cuống cả lên.

- Đã nói rồi phải từ từ nghiên cứu mà.

Nguyên Thần Phi mỉm cười.

Tiếng cười của Nguyên Thần Phi vừa vang lên thì tất cả các máy bay chiến đấu được phái đi cùng một lượt. Mọi người đều bận rộn chân tay nghiên cứu máy bay chiến đấu của mình để xem các chức năng được sử dụng như thế nào. Vì vậy, tất cả mọi người trên máy bay chiến đấu lúc thì bắn laser lúc thì thả bom tên lửa, bắn như thể chưa bao giờ được vui như thế. May mắn thay, đây là một trò chơi, và mọi người không phải lo lắng về hậu quả. Đồng thời, có một máy bay chiến đấu ở đằng xa đang bay chậm về phía họ.

Ở đầu bên kia của hội Nguyên Thần Phi đang có một số lượng lớn máy bay chiến đấu lao về phía trước. Hai bên bắt đầu giao tranh đến toé lửa khi giáp nhau. Mặc dù phía bên kia chỉ có một máy bay chiến đấu, nhưng nó lại di chuyển rất linh hoạt. Trong làn mưa đạn vẫn lên xuống tránh đạn nhịp nhàng, đồng thời phản công lại khiến hàng loạt máy bay chiến đấu bị bắn hạ dưới từng cú bắn chuẩn xác.

- Wa, chiến cơ đó lợi hại ghê nha!

Chương Vi buột miệng thốt lên.

- Phải đấy, chiếc máy bay chiến đấu đó quả thực rất linh hoạt. So với nó, chúng ta cứ ngu ngốc như một con heo vậy.

Đoàn Phong nói góp vào.

- May là chúng ta đông.

Lý Chiến Quân cũng thêm một câu.

Đằng sau họ, một số lượng lớn máy bay chiến đấu không ngừng di chuyển phóng ra khỏi hang động như ong vỡ tổ, chúng bay về phía trước và thậm chí một số đông lô cốt trên không cũng lũ lượt xuất hiện. Nếu ví những máy bay chiến này là gia súc, thì nhóm năm người vẫn đang cố gắng tìm ra cách điều khiển máy bay chiến đấu của họ chỉ đơn giản là một con ốc sên đậu trong không gian.

Nhưng mọi người đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Tại sao có rất nhiều máy bay chiến đấu lao về phía trước phía họ còn phía đối diện chỉ có một chiếc?

Trong tâm trí chợt loé lên ánh sáng như hiểu ra điều gì, Chương Vi lắp bắp:

-Chẳng nhẽ ... chẳng nhẽ...

Nguyên Thần Phi mỉm cười và nói:

-Bây giờ đã hiểu chưa? Trò chơi Chức Thần là Thần đang chơi, và chúng ta chỉ là npc.

Chính xác, họ đến với trò chơi này giống như npc.

Thần mới là người chơi trò chơi này.

Cái gọi là khó khăn cao nhất cũng ám chỉ Thần. Ngược lại, cũng là độ khó thấp nhất của nhóm Nguyên Thần Phi.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.