Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25: Đạo đức mới

Phiên bản Dịch · 2494 chữ

Chương 25: Đạo đức mới

Con thủ lĩnh thứ hai nằm trên một con sông nhỏ.

Nguyên Thần Phi dẫn đầu nhóm Thần Phong đi tới đó, nhìn vào chiếc máy tính bảng và nói:

- Ở đây cũng có một con quái thú thủ lĩnh, lát nữa nó xuất hiện thì chúng ta lại giống ban nãy, ta sẽ đối phó với con thủ lĩnh, còn các ngươi đối phó với đám lâu la.

- Nhất trí!

Cả ba đồng loạt đáp.

Vào thời điểm này, ba người họ cũng nhìn ra vài điều, lão đại của họ rõ ràng không có hứng thú với quái thú phổ thông, mà chỉ chuyên tìm săn giết con tinh anh. Về lý do là bởi vì những con quái vật cao cấp cho nhiều nguyên liệu tốt hơn, nguyên tắc này bất cứ ai từng chơi trò chơi đều biết. Vấn đề là lão đại sao lại vội săn tinh anh tới vậy? Luyện level trước không phải tốt hơn sao?

Chỉ tiếc rằng Nguyên Thần Phi không nói năng gì khiến mọi người cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Cũng may là Nguyên Thần Phi nhìn ra tâm tư của bọn họ, sau khi suy ngẫm liền nói:

- Không giấu mọi người, vượt qua cấp ba giết quái thú sẽ không có điểm kinh nghiệm nữa.

- Hả?

Cả hội ngạc nhiên tròn mắt kinh hô.

Nguyên Thần Phi tiếo tục nói:

- Không những không có kinh nghiệm mà còn chẳng nhận được chút lợi lộc nào.

- Lão đại, anh biết những điều này chẳng nhẽ anh đã...

Chương Vi ấp a ấp úng hỏi lại.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Cấp bốn giết quái thú cấp không sẽ không có cách nào nhận được năng lượng.

Mặc dù nhiều sinh vật trên thế giới đã được thăng cấp, nhưng tốc độ có nhanh có chậm và còn nhiều sinh vật khác vẫn ở trạng thái cấp không, điều này đòi hỏi nhiều thời gian hơn để nâng cấp.

Đặc biệt là côn trùng.

Những những loài này sẽ rất đáng sợ khi chúng lớn lên, nhưng cũng do đó mà sự phát triển của chúng đặc biệt khó khăn.

- Cấp bốn, chẳng trách lại ghê gớm tới vậy.

Chương Vi phụng phịu.

Chương Trinh thắc mắc hỏi:

- Tại sao tôi lại có cảm giác kể cả khi chúng ta lên cấp bốn cũng không có thực lực mạnh mẽ như lão đại?

Nghĩ về mức độ tăng cường do hai lần phổ cập mang lại, Chương Trình vẫn cảm thấy rằng anh ta có tăng cường thêm hai lần nữa chắc cũng chỉ đánh ngang cơ với Nguyên Thần Phi. Nhưng anh có lẽ đã quên mất việc lão đại của mình còn có ba chiến thú tinh anh. Wtf, đường đường là một chiến binh khiên mà thuộc tính lại ngang bằng với một pháp sư triệu hồi, đây đúng là chuyện nực cười! lại thêm chiêu liệt hỏa trảm của Nguyên Thần Phi, Chương Trình cảm thấy Nguyên Thần Phi không chỉ dừng ở cấp bốn đơn giản như vậy. Thế nhưng anh vẫn giữ nhất mực tuân theo nguyên tắc thói quen cũ là chuyện của cấp trên thì không nên hỏi nhiều, cho nên thức thời không hỏi.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Vì vậy, ta không quan tâm đến việc thúc đẩy tăng level nhanh chóng. Trò chơi thì mọi người đều biết rồi đấy, càng về sau càng khó cày. Săn quái vật cấp cao có cơ hội nhận được một số vật liệu tốt, vì vậy ta muốn nhân cơ hội này để săn nhiều quái thú hơn. Còn phần việc của các ngươi đi theo bên ta là để dọn dẹp mấy con tiểu quái phổ thông kia. Vừa là để cùng ta chia sẻ áp lực, vừa để giúp ta trấn áp cấp độ.

- Hóa ra là vậy.

Nghe Nguyên Thần Phi nói vậy Chương Trình mới thở phào một cái.

Con người luôn có giá trị lợi dụng. Chẳng có giá trị gì lợi dụng mà cứ thế nhận bừa đệ tử chẳng khác nào lạm phát hoặc là có ý đồ gì đó không hay. Hai điều trên Chương Trình không muốn phát sinh ra điều nào cả, vậy nên khi nghe Nguyên Thần Phi trả lời liền yên tâm hơn hẳn.

Ngược lại Đoàn Phong lại thiếu hiểu biết nói:

- Vậy thì chúng tôi chẳng há là không nhận được chút lợi lộc gì sao, vả lại không đi theo anh cũng có thể săn được quái thú phổ thông.

Thiếu niên cậu thật sự chẳng biết cách nói chuyện gì hết!

Chương Trình chỉ hận không đạp được cho cậu ta một phát mà chỉ trừng mắt tức nhận nhìn Đoàn Phong.

May mắn thay, Nguyên Thần Phi dù sao cũng không phải là quan chức chính thức thực sự, cũng không phải là người vĩ đại bất khả xâm phạm, lắng nghe đối phương nói như vậy liền cười trả lời:

- Ngươi nói rất đúng, các ngươi đã muốn đi theo ta thì ít nhiều cũng có ý nghĩ muốn nhận được lợi lộc, chí Ít cũng phải tốt hơn tình hình mà các ngươi có trước đó. Hợp tác với ta, ta có thể mang lại cho các ngươi rất nhiều lợi ích. Thứ nhất, các ngươi không cần lo lắng trong lúc chiến đấu bỗng nhiên có quái thú thủ lĩnh hay quái thú tinh anh tập kích khiến cả nhóm phải bàng hoàng không biết đối phó kiểu gì. Bởi nó vốn là điều mà chúng ta phải đối mặt, chỉ có điều những con mạnh đều giao cho ta. Cũng có nghĩa các ngươi đi theo chiến đấu với ta về cơ bản sẽ không lo lắng phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Thứ hai, ta sẽ chỉ điểm cho các ngươi vài điều. Có thể ba người sẽ cảm thấy những lời khuyên này chẳng có giá trị gì cả, nhưng với quan điểm của ta thì ngược lại là giá trị nhất...

Anh chưa nói dứt ý thì liền bị Chương Trình ngắt lời:

- Lời khuyên vô cùng quan trọng, đây chính là giá trị lớn nhất.

Lão đại đang nói chuyện không được tùy tiện ngắt lời, nhưng nếu là nịnh hót thì được chấp nhận và nếu có đế lời tiếp thì cũng không thành vấn đề. Chương Trình hiểu rõ điều này hơn ai hết nên liền tỏ thái độ ngay lập tức. Đương nhiên anh vốn cũng đã nghĩ như vậy ngay từ đầu. Lời khuyên vô cùng quan trọng! Chỉ cần có phương pháp đúng đắn thì sẽ đi đúng hướng và ra đối sách chính xác!

Nguyên Thần Phi tiếp tục nói:

- Thứ ba, nếu các ngươi đi theo ta thì dù có xảy ra bất kể chuyện gì ta cũng sẽ giúp một tay. Dĩ nhiên, các ngươi đùng có tùy tiện đi gây chuyện là được. Cuối cùng là khi chúng ta quen nhau lâu thì nếu ta có bảo bối ngon chẳng nhẽ lại không nhường chút cho mọi người, tin chắc lúc đó ai nấy cũng đều được thơm lây. Đương nhiên là dã tâm cũng đừng có lớn quá, đến lúc đó ta không đáp ứng được.

Nguyên Thần Phi nói năng rất rành rọt khiến Chương Trinh vô cùng tán thành.

Anh nghĩ ngợi một lúc rồi nói:

- Nếu đi theo anh thì có bắt buộc 24/24 phải kè kè bên cạnh không?

Nguyên Thần Phi lắc đầu:

- Không bắt buộc. Để có được sức mạnh, không phải là muốn nổi tiếng vượt trội hơn người sao? Làm nhân vật nhỏ và phải cúi đầu trước sức mạnh một thời gian ngắn không sao, nhưng mãi mãi phải cúi đầu trước người khác thì kể cả có sức mạnh vượt trội đến đâu cũng chẳng có ý nghĩa gì hết. Cấc ngươi có thể đi cùng ta để nâng cấp bản thân, nếu có một ngày cảm thấy bản thân đã đủ mạnh thì có thể tách ra làm lão đại riêng, trước đó nói với ta một câu là được, ta không gò bó chuyện đấy đâu.

Nghe xong những lời này Chương Trình thở phào một cái:

- Được! Vậy thì cứ quyết như vậy đi.

Đúng như những gì Nguyên Thần Phi nói, trong giai đoạn này những ai chịu bỏ sức nỗ lực thì phần lớn đều là người có dã tâm. Một chốc làm kẻ nhỏ bé không vấn đề, nhưng cả đời không ngóc đầu lên được thì tuyệt nhiên không.

Nguyên Thần Phi cho mọi người cơ hội tự do phát triển, đủ lông đủ cánh thì tự động rời nhóm và cả ba đều đồng ý với chuyện này rồi đi theo anh. Quyết định vậy đi!

Đúng lúc đó có một con chó hoang nhao ra, là một con quái vật hàng phổ thông. Ba người định lên xử nó thì Nguyên Thần Phi nói:

- Không cần, con này giao cho ta.

Hả?

Chẳng phải nói quái thú phổ thông giao cho nhóm Thần Phong giải quyết sao?

Nguyên Thần Phi chỉ vào con chó rồi soạt một cái cả người cả thú đều biến mất. Nhưng sau đó một giây thì lại thấy Nguyên Thần Phi cùng chú chó đó quay trở lại. Chỉ có điều giờ đây con quái thú cẩu đã không còn nhìn mọi người bằng ánh mắt giận giữ mang đầy sát khí ban đầu mà vẫy đuôi xem chừng rất thân thiết với Nguyên Thần Phi.

Chương Vi trợn tròn mắt ngạc nhiên bước tới:

- Anh lại vừa mới thu phục một bảo bối?

Nguyên Thần Phi gật đầu.

Huyết Hồn thu được từ con rắn thủ lĩnh anh đã dùng để nâng cấp không gian chiến đấu. Bây giờ có thể thu nhận bốn chiến thú. Mặc dù con thứ tư này chỉ có một phần tư sức mạnh bình thường, nhưng tốt hơn là không có gì, mà nó cũng là chiến thú cấp hai.

Ba con gà chọi của Nguyên Thần Phi lại bị dính một số vết thương sau khi trải qua trận chiến vừa rồi, vì vậy anh phải điều khiển thêm một con để giúp ba con gà chiến giảm áp lực. Về sức mạnh, con chó cấp hai này không tốt bằng ba con gà cấp một, nhưng thắng thua cũng không quan trọng.

Bởi vì tốc độ dòng thời gian của không gian đấu tay đôi khác với bên ngoài, cho dù bên trong có sử dụng bao nhiêu thời gian, thì bên ngoài cũng chỉ như vừa mới trôi qua một tích tắc, do đó Nguyên Thần Phi vào ra nhanh chóng như chớp. Lý do cho điều này là để tránh trường hợp người huấn luyện thú sử dụng không gian đấu tay đôi để thoát khỏi sự truy đuổi. Tuy nhiên, nếu anh có đủ kỹ năng, anh có thể dành thời gian để hồi máu trong không gian đấu tay đôi. Tiền đề là anh không thể sử dụng bất kỳ loại dược nào trong không gian đấu tay đôi cũng như phải đối mặt với một cuộc tấn công bất ngờ từ quái thú.

Sau khi khống chế thành công con chó, bốn người cùng nhau đi đến bãi biển. Bởi vì chỉ có một chấm đỏ ở đây nên họ không mất quá nhiều thời gian để tìm kiếm con thủ lĩnh. Đó là một con rùa già đang nằm trên bờ sông miệng đang nhai nhai cái gì đó, nhìn kĩ bên dưới lớp vỏ rùa dày của nó hẳn là một cơ thể người. Bên cạnh nó còn có hai con quái thú phổ thông khác.

- Chậc!

Chương Vi hơi lợm giọng nói:

- Mấy con quái thú chết tiệt này!

Nguyên Thần Phi ngược lại rất bình tĩnh:

- Người ăn quái vật, quái vật ăn người, hà cớ phải ngạc nhiên đến vậy.

- Này, sao anh lại nói đỡ cho lũ quái vật đó vậy chứ?

Chương Vi trợn mắt lên quá. Chương Trình đứng bên cạnh giật nảy mình vội ngăn lại thầm nghĩ mấy đứa trẻ này vẫn chưa thích nghi được với việc làm đệ tử!

Nguyên Thần Phi cũng chẳng kiêng dè đáp:

- Ta chỉ đang nói sự thực mà thôi. Thời đại thay đổi rồi, thể chế cũ đã bị đào thải và đạo đức xưa kia cũng nên sửa đi.

- Sửa kiểu gì?

Chương Trinh lại khá quan tâm tới vấn đề này.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Trước đây chúng ta chú ý đến việc bảo vệ kẻ yếu, tôn trọng người già và yêu thương người trẻ, hòa đồng với mọi người, nhưng bây giờ, đạo đức mới đang được thiết lập. Đạo đức này có thể phức tạp hoặc đơn giản. Nói theo cách đơn giản là ... yếu đuối là cội nguồn của tội lỗi!

- Yếu đuối là cội nguồn của tội lỗi!

Cả ba nhất loạt rùng mình một cái.

Nguyên Thần Phi từ tốn rút đao ra vừa nói tiếp:

- Đây là luật rừng, một xã hội đã từng không thuộc về người. Nhưng sau sự xuất hiện của các vị Thần, loài người đã mất đi địa vị cao, thế giới đã trở thành một khu rừng và luật rừng phải trở lại là đạo đức chủ đạo.

- Chẳng nhẽ luật rừng lại không còn nhân tính nữa sao?

Thiếu nữ vẫn một mực khăng khăng.

- Nhân tính đương nhiên vẫn cần phải có, tất nhiên không phải để cho một kẻ yếu có thể tùy tiện đụng tới. Giống như người nghèo không có tư cách để nói tiền là vô dụng, hay thật tội lỗi khi tôn thờ tiền. Ngươi phải có được nó trước đã thì mới có tư cách vứt bỏ nó, không thèm nó hay coi thường nó. Mà trước khi những điều trên xảy ra ngươi phải chiến đấu vì nó, theo đuổi nó và có được nó! Nếu ngươi muốn có nhân tính và đạo đức, thì phải trở nên mạnh mẽ hơn! Nếu không, ngươi chỉ có thể thương hại, nài nỉ, đau buồn và cuối cùng là hy vọng vào người khác ... hoặc mong mỏi trời cao mở lòng! Do đó, lời kêu gọi công lý mạnh mẽ, kẻ yếu cần tự cải thiện biến mình thành kẻ mạnh!

Đây là quan điểm nhân sinh của Nguyên Thần Phi.

Lúc này, anh liếc nhìn Chương Vi và Đoàn Phong với ánh nhìn đầy sâu sắc:

- Các ngươi gặp được ta, đó là may mắn của các ngươi, nhưng thật đáng buồn, hai ngươi thực sự không biết rằng đây là may mắn. Mà may mắn ở đây chính là có một người anh hiểu chuyện!

Nói xong anh bước nhanh về phía con rùa già.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.