Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 24: Lão đại

Phiên bản Dịch · 2408 chữ

Chương 24: Lão đại

Cây cung kêu cót két một tiếng, liền sau đó ba mũi tên nhỏ được bắn ra găm vào mình con rắn khổng lồ.

- “Hí!”

Con thủ lĩnh gầm lên một tiếng giận dữ.

Mặc dù mũi tên nhỏ rất mạnh, nhưng thiệt hại do nó gây ra vẫn bị hạn chế. Nó tức giận vì sự khiêu khích táo bạo của đối thủ, tất nhiên, trong các cuộc tấn công trước đó nó sẽ “kiêu ngạo” mà tự động phớt lờ đối phương.

Con rắn lớn trong trạng thái bị kích thích không trở nên to hơn mà hình dạng cơ thể co lại, chỉ trong nháy mắt nó đã nhỏ như một con rắn xanh bình thường, liền sau đó cái đuôi đập mạnh xuống đấy và dựng lên trời.

-Hả? Hóa ra là thuật biến hình.

Nguyên Thần Phi lẩm bẩm.

Quái vật dưới cấp mười thường không có kỹ năng gì nổi trội, nhưng sau khi được thăng cấp lên hàng thủ lĩnh chúng sẽ có được một hoặc hai kỹ năng. Một trong những kỹ năng mà con rắn khổng lồ này có được là thuật biến hình. Kỹ năng này không phải là biến hình đơn giản của cơ thể, mà thuộc tính của nó cũng sẽ thay đổi theo sự biến đổi của hình dạng.

Khi nó trong tư thế một con trăn, sức mạnh của nó sẽ được cải thiện nâng mạnh lên rất nhiều, vì vậy lúc tấn công lén trước đó nó đã thành công đánh Nguyên Thần Phi. Khi nó biến thành một con rắn nhỏ, tính linh hoạt của nó lại được cải thiện rất nhiều.

Nguyên Thần Phi vừa khai màn đã tặng cho nó ba mũi tên. Mặc dù sức mạnh của cái nỏ không lớn, nhưng chí ít đã làm nó bị thương và bị thương thì sẽ đau. Vì vậy, con rắn theo bản năng đã chọn thu hẹp và sử dụng hình thể linh hoạt hơn để tránh các cuộc tấn công tiếp theo.

Nhưng nó rõ ràng là nó đã chọn sai.

Mặc dù trí thông minh của quái vật cấp hai đã được cải thiện, nhưng nó vẫn không vượt qua trí óc con người. Đôi khi, tự cho mình là thông minh lại bị chính sự thông minh đó giết chết.

Nhìn con rắn khổng lồ co lại, Nguyên Thần Phi liền nở một nụ cười.

Thanh kiếm trong tay đang bùng phát ngọn lửa sáng rực.

Về sức mạnh thì liệt hoả trảm còn lớn hơn!

Con rắn không chứng kiến Nguyên Thần Phi chiến đấu với quái vật mèo trước đó, không ngờ rằng thanh đao lửa của đối thủ còn hung dữ hơn mũi tên. Thấy thanh đao lửa quét qua mình, nó cố gắng vung cơ thể định bụng tránh đòn, nhưng khi nó hất mình lên không trung để lẩn tránh thì liền bị ba con gà chọi lao tới và chặn đứng con rắn từ ba phía.

Luận về sức mạnh thì gà chiến chắc chắn không phải là đối thủ của rắn thủ lĩnh, nhưng vẫn có thể chặn nó vài chiêu, đặc biệt là trên cơ sở con rắn này đã biến thành con rắn nhỏ. Con quái thú thủ lĩnh đã bị một con gà chọi tấn công, mặc dù nó đã nhanh nhẹn đẩy bay đối thủ, nhưng chuyển động vẫn chậm hơn một bước. Liệt hỏa trảm của Nguyên Thần Phi đã nhanh hơn nó và chém một nhát vào giữa thân con rắn nhỏ.

"Gào!"

Con rắn rít lên một tiếng khủng khiếp, cơ thể nhỏ bé của nó đột nhiên quẫy mình biến lớn hơn. Vốn dĩ có thể chém đứt đôi con rắn nhưng người tính chẳng bằng trời tính, ai ngờ thanh đao lại bị mắc kẹt ở thân thể nó, ngay một giây sau đó con thủ lĩnh dùng cái đuôi với sức mạnh khổng lồ của mình quét một cú lên người Nguyên Thần Phi khiến anh bay ra xa, ngay tới đao cũng không nắm vững.

- Đệch! Hẳn là dùng chiêu này.

Nguyên Thần Phi không ngờ rằng đối thủ lại dùng cách này để đối phó với nhát đao chí mạng kia.

Nhưng dẫu sao nhát đao này vẫn gây đả thương nghiêm trọng tới con rắn, nó đau đớn dùng đôi mắt dữ tợn nhìn Nguyên Thần Phi, cái đuôi rắn khổng lồ vỗ xuống đất làm cuộn lên một đám bụi lớn, thậm chí nhóm Thần Phong đang giao đấu với ba con quái vật phổ thông cũng giật mình thảng thốt.

Quá nguy hiểm! Con rắn này cũng mạnh dữ!

Nguyên Thần Phi không nhanh không chậm rút ra thanh đao thứ hai. Anh vốn chuẩn bị hai thanh đao để phòng bị cho trường hợp bất lợi như thế này. Cúi xuống nhìn vết thương trên ngực đang đau như xé da xé thịt, quả thực cái đuôi của con rắn quét đòn tấn công vừa rồi không hề nhẹ. Nhưng cũng may Nguyên Thần Phi là huấn luyện viên dã thú săn mồi cấp bốn, sinh mạng cũng qua bốn lần tiến hóa nên vết thương này anh vẫn có thể chịu đựng được.

Anh nhếch miệng lên cười nói:

- Tiếp tục.

Con rắn lao về phía trước thay cho lời đáp khiêu chiến của Nguyên Thần Phi. Cái đuôi lớn của con rắn thêm lần nữa cuộn lên đồng thời mang theo một trận bão cát. Đây có lẽ là kỹ năng thứ hai của quái vật rắn. Khi biến thành con rắn khổng lồ nó dùng đuôi quét tấn công, khi thu cơ thể nhỏ lại cái đuôi của nó biến thành nhọn hoắc như cái gai tấn công đối thủ, về bản chất thì đều sử dụng cách thức lấy đuôi tấn công.

Đây là một con rắn không có độc vì vậy sức mạnh chiến đấu của nó tập trung vào cơ thể, bất luận là dùng thuật biến hình hay đuôi rắn thì sức mạnh không hề bị đánh giá thấp. Ba con gà chiến đồng loạt lên nhưng vẫn bị sức mạnh cực đại của cái đuôi đập cho từng con bay tung lên trời. Chỉ dùng đúng một cái đuôi đã hất bay ba con quái thú hàng tinh anh.

Quả nhiên uy lực như vũ bão của hàng thủ lĩnh không chỉ là tin đồn. Đúng vào lúc nó đang dùng đuôi quét tấn công chiến thú, Nguyên Thần Phi đã bật nhảy lên cao rồi lại sử dụng chiêu liệt hỏa trảm.

Anh đang tính chuyện được ăn cả ngã về không, ai sợ ai chứ!

Vào thời khắc quyết định đó Nguyên Thần Phi quyết sống mái một phen với đối thủ.

Trước khi nhận được liệt hỏa trảm thì ba con gà chọi là con át chủ bài và đứng chiến tuyến tấn công chính, còn anh chỉ ở phía sau yểm trợ, nhưng từ sau khi nhận được kỹ năng nghề chéo này, Nguyên Thần Phi - người giờ đây có sức mạnh tấn công tốt liền biến lành nhân vật chủ chốt trong trận đấu, đồng thời ba con gà chiến trở thành binh nhì hỗ trợ anh và đỡ đòn mỗi lần con quái thú rắn trở mình tấn công. Có ba con gà chiến thay mình đỡ đòn nhận thương tích nên Nguyên Thần Phi chẳng ngại gì mà không xả thân hết mình cho trận đấu.

Hai bên đánh qua đánh lại như chơi bóng khiến cho nhóm ba người sợ xanh mặt.

Khi thấy con rắn lúc biến lớn khi lại thu nhỏ cơ thể, uy lực cũng theo đó mà biến đổi theo. Khi biến lớn cơ thể nó nặng và đòn đánh đủ để dẹp một đội quân, lúc biến nhỏ thì động tác trở nên mau lẹ linh hoạt, thậm chí còn nhanh hơn cả con yêu quái mèo. Kiểu này nếu nhóm ba người phải đối phó với con thủ lĩnh chắc chưa đến môt phút toàn bộ nằm sạp đất. Chỉ có Nguyên Thần Phi mới có thể đánh ngang cơ với con rắn, hai bên tấn công qua lại đều chằn chặn.

Không chỉ vậy, nếu liệt hỏa trảm phát huy toàn bộ sức mạnh chém vào con rắn liền khiến nó bị thương hết chỗ này đến chỗ khác. Ban đầu, nó vẫn còn chơi trò ú tim, lúc biến to khi lại thành nhỏ không ngừng biến đổi để tìm cơ hội. Sau đó lại không dám biến nhỏ lại nữa, vì rắn nhỏ tấn công mạnh nhưng khả năng chịu đòn lại khá yếu, chỉ có cơ thể rắn khổng lồ mới chống cự lại được những đòn tấn công mạnh. Đấu thêm một lúc thì cục diện có vẻ nghiêng về phía Nguyên Thần Phi khi con rắn thương tích đầy mình đã bắt đầu kêu gào và thấm mệt, xem chừng sắp không đỡ lại được nữa.

- Wtf, đúng là quá mạnh!

Đoàn Phong ngây ngốc xem trận đấu kịch tính.

- Cẩn thận!

Chương Trình vội lao qua đẩy Đoàn Phi ra xa đồng thời đỡ hộ cậu một đòn tấn công của con chó:

- Trong lúc chiến đấu đừng có phân tâm. Có mất mặt không cơ chứ, chỉ là ba con quái thú phổ thông cũng không giải quyết nổi, còn chẳng thể giúp ích được gì cho lão đại nữa.

Cái con người này quả là biết ăn nói, nhất là câu cuối còn cố tình nói lo khiến Nguyên Thần Phi ở đằng xa nghe thấy khóe miệng giật giật liên hồi.

Bị Chương Trình khích tướng cho một câu, nhóm ba người liến hăng máu trở lại, dồn hết sức lực đồ sát quái thú.

Đoàn Phong ban đầu bị gặp trở ngại vì chấn thương, nhưng trong trường hợp này, anh ta thậm chí đã quên đi nỗi đau từ vết thương cũ. Bắn ba mũi tên liên tiếp trúng phóc đoạt mạng đối thủ. Cuối cùng anh ta đã giết được một con tiểu quái, và khi chỉ còn thừa lại hai con thì việc xử trí chúng cũng dễ dàng hơn nhiều. Sau một hồi nỗ lực cuối cùng cũng miễn cưỡng giết thành công quái thú.

Đợi khi cuộc chiến kết thúc, quay đầu nhìn lại Nguyên Thần Phi cũng đã đánh thắng và thu kiếm về.

Khiến ba người kinh ngạc là Nguyên Thần Phi đang cười. Cười rạng rỡ không khép được răng lại. Lão đại lạnh lùng khi nãy biến đâu mất rồi, sao giờ đây lại thành ra ngô ngố như vậy? Cả ba người bọn họ nhất loạt khó hiểu, chẳng nhẽ là do sự biểu hiện xuất sắc của nhóm khiến anh vui vẻ tới vậy?

Sự thực là họ ảo tưởng sức mạnh quá đà rồi. Nguyên Thần Phi cười là bởi sau khi giết con thủ lĩnh anh liền nhận được một viên Huyết Hồn. Xác suất chỉ có một phần mười vậy mà không ngờ lại nhận được một viên, đây là lý do khiến Nguyên Thần Phi cứ đứng đó cười ngây ngốc mãi không khép nổi miệng lại. Ngoài Huyết Hồn ra thì anh còn nhận được một nguyên liệu đặc biệt - một viên tinh hoa kết tủa được sinh ra từ mật rắn của quái thú rắn thủ lĩnh.

Mật rắn không giống mắt mèo. Nó có thể được sử dụng để tạo ra các dụng cụ giải độc hiếm có, có thể vô hiệu hóa tất cả các sự tấn công mang độc tính của quái thú dưới cấp độ mười, thậm chí còn giảm hiệu quả độc tố trong đòn tấn công mang độc của những quái thú cấp mười và hàng thủ lĩnh trở lên. Nó còn có thể dùng để chế tạo dược và có hiệu quả khá ổn. Nhưng để chế tạo ra bích độc châu còn cần những nguyên liệu khác từ con thủ lĩnh, còn nếu chỉ để chế dược thì mật của một con rắn là đủ. Dù có nói thế nào thì đây cũng là một bảo bối!

Cùng lúc nhận được Huyết Hồn và vật liệu đặc biệt quả nhiên người tốt thì sẽ được báo đáp mà.

Ừm, mà cũng có thể là vì cả ba con người "vui tính" kia nữa.

Nghe nói người ngốc thường có phú của người ngốc, bởi nếu bọn họ không may mắn một chút thì có lẽ đã ôm nhau chết khô từ lâu rồi. Nói trắng ra nếu bộ ba Thần Phong này không gặp được Nguyên Thần Phi đã ngỏm từ tám kiếp trước rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người được cứu mà bản thân anh cũng nhận được Huyết Hồn, thậm chí nếu khi nãy không nhờ ba người họ giúp sức đánh hạ từng con quái thủ phổ thông không cho chúng bổ trợ con thủ lĩnh thì Nguyên Thần Phi cũng khó lòng giành chiến thắng.

Nghĩ tới đây anh liền nảy ra ý định nhận họ về dưới chướng của mình.

Sau khi ngẫm ngợi anh liền nói:

- Làm tốt lắm, chúc mừng các ngươi vượt qua bài khảo sát.

- Yeah!

Cả ba đồng loạt hô lên sung sướng.

Cái phao cứu trợ hiếm hoi này cuối cùng cũng đã đồng ý, họ dại gì mà không bám chặt vào.

Nhưng nếu họ biết đi cùng Nguyên Thần Phi sẽ gặp những trắc trở gì thì e rằng cũng chẳng nghĩ như vậy.

Nguyên Thần Phi nói tiếp:

- Nếu đã vậy thì mọi người đi cùng ta nhé!

- Đi đâu?

Nhóm ba người đồng loạt hỏi.

- Rời khỏi khu vực này và tìm kiếm quái thú.

- Ồ, vậy thì không cần đi khỏi đây đấu, tôi biết có rất nhiều mèo và chó lưu manh ở đây, thậm chí còn cả những nhà nuôi ngan ngỗng...

Chương Vi thao thao bất tuyệt.

Nguyên Thần Phi ngắt lời cô:

- Chúng ta sẽ không đối phó những con quái thú đó.

- Tại sao?

Chương Vi khó hiểu.

- Cô là lão đại hay tôi là lão đại?

- ...

Câu trả lời của anh khiến cả bọn đứng hình.

Vừa lên chức lão đại vài phút trước chưa ấm chỗ vậy mà anh đã nhâp vai nhanh đến chóng mặt!

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.