Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lang băm chính hiệu đầy nhiệt huyết

Tiểu thuyết gốc · 1582 chữ

Bạch Tuyết khuôn mặt xấu hổ nhìn Bực rồi lại quay sang nhìn chú chó nhỏ đang lè lưỡi nằm bất tỉnh trên núi thức ăn, lúc này trong lòng Bạch Tuyết tràn ngập rối bời. Chính nhờ lòng tốt của Bạch Tuyết mà giờ chú chó nhỏ đã ngất xỉu.

Nhìn về mặt tích cực thì nhờ sự bất cẩn của Bạch Tuyết đã giúp chú chó nhỏ chìm vào giấc ngủ mà từ hôm qua đến giờ cậu vẫn chưa có. Tuy vậy, dám chắc lần sau có cho vàng đi nữa cũng chẳng ai muốn Bạch Tuyết giúp ngủ ngon như chú chó nhỏ giờ phút này đâu. Dù có hiệu quả vượt trội so với thuốc an thần thuốc ngủ cả đấy, nhưng thôi cảm ơn.

-Tui biết lỗi rồi. Gầu. Cho tui xin lỗi.

Bực nhìn Bạch Tuyết chán nản:

-Bà xin lỗi lộn người rồi. Gâu. Bà nên xin lỗi chú chó nhỏ ấy chứ làm gì mà xin lỗi tôi.

Bạch Tuyết nhìn chú chó nhỏ:

-Nhưng bây giờ cháu bé đang ngủ làm sao mà nghe lời xin lỗi của tôi được. Gâu.

Bạch Tuyết thắc mắc khiến Bực trở nên gắt gỏng:

-Đã sai thì phải thể hiện bản thân có lỗi. Gấu gấu. Lát nữa nhóc cún tỉnh lại bà xin lỗi lần nữa có sao đâu.

Bạch Tuyết nghe theo lời Bực ngồi xuống bên cạnh chú chó nhỏ ngủ say, giọng hối hận:

-Cháu bé à, là cô có lỗi. Gâu. Cháu hãy tha lỗi cho cô nha. Là do cô bất cẩn, lần sau nếu mà cô nhét miếng kẹo cao su vào thức ăn thì sẽ nhớ và báo cho cháu biết. Gâu gâu.

Bạch Tuyết nói chuyện với chú chó nhỏ mà khiến hai chị em bên cạnh toát mồ hôi hột:”Chẳng lẽ còn có lần sau nữa hả trời”.

-Lần sau cái gì mà lần sau. Gấu gấu. Chẳng có lần sau nào nữa hết, bà xin lỗi lại đi.

Bực chán nản tiếp tục phát nản với cô chó lông trắng.

-Cô hứa lần sau sẽ không bao giờ nhét đồ ăn bậy vào thức ăn của cháu đâu. Gâu.

Bạch Tuyết lần nữa theo lệnh Bực cúi đầu xin lỗi với chú cún ngất xỉu.

Đốm Cô Nương thấy Bạch Tuyết đã xin lỗi chú chó nhỏ thì mở giọng thay cô chó lông trắng mà xin phép Bực.

-Thôi Bạch Tuyết đã biết lỗi bản thân rồi, Bực đừng tức giận nữa. Gâu.

Cả Đốm Mặt cũng thấy tội tội cho Bạch Tuyết:

-Anh Bực à, dù sao anh cũng biết chị Bạch thường hay quên mà. Gâu. Anh tha lỗi cho chị ấy đi. Chị Bạch đã biết lỗi của mình rồi.

Thấy cả hai chị em chó đốm đều lên tiếng giúp đỡ Bạch Tuyết, lại thêm vẻ mặt biết lỗi của Bạch Tuyết, Bực khuôn mặt liền trở nên hòa hoãn chút ít. Dù sao bản thân chú chó mực biết Bạch Tuyết là cô chó hay quên mà.

“Ai dà. Chỉ mong bà ta đừng hay quên như lần này là được rồi”, Bực thở dài thầm nghĩ.

Bạch Tuyết nhìn Bực có vẻ như đã hết tức giận, đuôi cô chó liền vẫy lia lịa. Bạch Tuyết khôi phục vẻ mặt yêu đời ban đầu.

-Do tui là nguyên nhân khiến cháu bé bất tỉnh nên tui xung phong kiếm thuốc cho cháu bé. Gâu gâu.

Bạch Tuyết giọng hồ hởi, bộ dạng quyết tâm cho dù có xông ra máu lửa cũng sẽ tìm về liều thuốc chữa bệnh cho chú chó nhỏ. Nói rồi, Đại Bạch Tuyết nhanh chóng chạy ra ngoài hẻm nhỏ để lại Bực và hai chị em chó đốm hiện tại vẫn còn đang ngẩn ngơ với lời nói của cô nàng Bạch Tuyết chưa kịp phản ứng.

-Chị hai ơi, không phải em vừa nghe chị Đại nói sẽ mang thuốc về chứ. Gâu.

Đốm Mặt không tin vào điều mắt thấy bèn hỏi Đốm Cô Nương.

-Ha ha, bản thân chị cũng nghe như vậy. Gâu.

Đốm Cô Nương cười méo mặt trả lời em mình.

-Anh Bực à, thử đấm vào mặt e một cái xem đây có phải là… Gâu gâu… Đau quá.

Đốm Mặt chưa kịp nói hết câu bèn đau đớn ôm mặt.

-Chú đau à?

Bực đấm ngay chóc vào đốm đen to tướng trên mặt chú chó đốm rồi hỏi với âm thanh bình thản không thể nào bình thản hơn được nữa.

-Gấu. Tất nhiên là đau. Anh còn hỏi nữa?

Đốm Mặt vừa ôm mặt vừa bực tức nói.

-Vậy chú em vẫn còn tỉnh chán. Gâu.

Đốm Mặt im lặng không nói nên lời.

Bực không đáp lời Đốm Mặt, chỉ chăm chú nhìn ra phía đầu con hẻm,”Chỉ đừng mong lần này cô ta không đem về chai thuốc diệt cỏ hay chai thuốc xịt muỗi là được rồi, cho dù nó vô dụng vẫn tốt hơn”, Bực thầm mong đợi điều kỳ diệu xảy ra trên người Bạch Tuyết.

Vốn mỗi lần ra khỏi nhà là y như rằng Bạch Tuyết lại tha về cái gì đó vô cùng đáng sợ xen lẫn trong đống thức ăn, ra ngoài tìm được bịch phân bò cô chó lại nói rằng bao bánh xốp socola, đem về chai nước rửa chén lại nói là nước sốt ăn chung với xương gà, chỉ có lúc cực may cô ấy mới tìm được thuốc.

Đó là lần tìm thuốc chữa chứng đau đầu cho Đốm Mặt, quả thật sau nhiều lần lục lọi nhiều bãi rác thì Bạch Tuyết đã tìm được, nhưng mà do bất cẩn công thêm con mắt kém nên Bạch Tuyết cầm nhầm lọ chứa viên thuốc xổ bên cạnh, lại còn là thuốc xổ đã hết hạn nữa mới đau, bản thân Đốm Mặt lại bị bệnh nên không để ý nữa chứ, lần đó Bực và Đốm Cô Nương chạy đi tìm thuốc mà không về ngăn kịp thì chắc Đốm Mặt đã miễn phí vé đi máy bay một chiều thẳng lên thiên đường một đi không trở lại nữa rồi.

Thời điểm ấy Bực và Đốm Cô Nương chỉ về kịp lúc Bạch Tuyết chưa kịp tọng hết viên thuốc xổ đã hết hạn vào miệng Đốm Mặt. Thời điểm ban đầu thấy Bạch Tuyết cho Đốm Mặt uống thuốc thì lòng thở phào nhẹ nhõm:”May quá, Bạch Tuyết đã mang thuốc về cho Đốm Mặt rồi”.

Thế nhưng cả hai dần trở nên bán tín bán nghi khi thấy khuôn mặt mệt mỏi của Đốm Mặt càng lúc tái đi. Bực và Đốm Cô Nương cảm thấy điều không ổn không hẹn nhau mà ngay lập tức xông về phía xốc cả người Đốm Mặt cho đến khi chú chó đốm nôn ra bãi thức ăn chứa vài viên thuốc Bạch Tuyết mang về, chỉ khoảng vài viên. Bực ước tính còn khoảng mấy chục viên đang nằm trong bụng Đốm Mặt hào hứng chờ đợi tiêu hóa góp phần cải thiện sức khỏe chú chó đang bị bệnh. Đốm Mặt đã nuốt hơn nửa lọ thuốc xổ hết hạn rồi. Cũng may lần đó Đốm Mặt không qua đời, nhưng thay vì nằm vài ngày là khỏi, Đốm Mặt lại phải nằm la liệt trên giường non nửa năm, suốt ngày lại phải đề phòng phần dưới phản chủ bắn đạn nữa chứ. Bây giờ chắc chắn rằng, Đốm Mặt thà chết còn hơn phải lần nữa trải qua cảm giác địa ngục ấy.

Đó là một phần nguyên nhân khiến cho Đốm Mặt rất sợ Bạch Tuyết, thậm chí trong lòng chú chó đốm còn ví von cô nàng lông trắng là sứ giả khủng bố nữa chứ.

Nhưng có một điều vô cùng kỳ lạ, không biết tại sao bình thường Bạch Tuyết luôn mang thức ăn ngon về nhà. Mỗi khi tâm trạng Bạch Tuyết hưng phấn thì cô chó lông trắng lại đem về toàn đồ kỳ dị trên trời dưới đất hiếm có khó tìm.

Hai chị em chó đốm và Bực quá hiểu Bạch Tuyết rồi. Đốm Cô Nương thận trọng:

-Chúng ta cùng nhanh chóng tìm trong đống thức ăn có gì giúp ích cho chú nhỏ hay không. Nếu Bạch Tuyết mà về thì chú chó nhỏ có thể gặp nguy hiểm về tính mạng. Gâu gâu gâu.

Bực và Đốm Mặt đều thận trọng gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị bắt đầu lao vào núi thức ăn tìm kiếm, cả sáu con mắt chốc chốc lại dáo dác quan sát đầu con hẻm nhỏ, lòng thầm mong sứ giả khủng bố một lúc lâu sau mới nên trở về, thậm chí quên luôn việc tìm thuốc mà đi chơi đến sáng mai rồi hãy về cũng được.

Phải nói rằng Bạch Tuyết là cô chó đầy nhiệt huyết, làm gì cũng đầy quyết tâm, ngay cả lúc cứu người thì cô sử dụng trăm phần trăm công lực, riêng hại người thì cô chó lại sử dụng năm trăm phần công lực. Bực và hai chị em chó đốm chẳng biết nói sao đây.

Nếu trong giới y học thì Bạch Tuyết được mệnh danh là lang băm, không phải là lang băm bình thường mà còn là hàng chính hiệu, là lang băm độc nhất vô nhị, không thể nào giả mạo được.

Bạn đang đọc Chú Chó Lucky sáng tác bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.