Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1177 chữ

Chương 4 :

" Tôi dĩ nhiên biết là em " Sở Ly cười mê hoặc, lâu như vậy không gặp, cô vẫn ngốc nghếch như vậy.

" Có rảnh không, gặp nhau đi "

Sở Ly liếc nhìn ghi chú lịch làm việc, 30 phút sau là họp, buổi chiều còn có tiệc dạ hội.

" Rảnh, gặp nhau ở trường cũ đi, tôi cũng muốn về thăm trường. "

[...]

Đại Học Thanh Hoa, Chu Tuyết nhìn xung quanh hoàn cảnh quen thuộc, thời gian trôi thật nhanh, tưởng chừng chỉ mới đây không ngờ đã qua 3 năm. Gốc cây cổ thụ khi xưa nay đã lớn chọc trời, thân cây còn có dấu vết mấy năm trước cô cùng Cố Minh Thành để lại.

Thân cây sần sùi mơ hồ có thể thấy được dòng chữ " Mãi yêu em, Chu Tuyết " nhìn những thứ này cô thỉ cảm thấy cay mắt!.

Lời hứa của anh thật không đáng tin, thế mà em vẫn tin nó suốt 4 năm yêu nhau..

' Két '

Một chiếc xe audi màu đen dừng trước mặt cô, bánh xe ma sát tạo ra âm thanh chói tai. một người đàn ông trẻ tuổi bước ra, hắn mặc tây trang màu trắng, đeo kính đen che đi nữa khuôn mặt. Dù vậy nhưng vẫn nhìn ra người này bất phàm, toàn thân khí chất nho nhã giống như công tử cổ đại.

" Tuyết, lâu rồi không gặp " Sở Ly kéo kính đen ra, đôi mắt hẹp dài đen nhánh nhìn Chu Tuyết, đủ loại cảm xúc phức tạp từ đôi mắt anh, quá lộ liễu khiến Chu Tuyết đỏ mặt.

" Sở Ly " Chu Tuyết nhã nhặn cười đáp lại, người đàn ông này lúc trước đã từng giúp đỡ cô rất nhiều, ấy vậy mà khi cưới chồng cô lại vứt bỏ tình bạn của hắn. Nghĩ tới điều này Chu Tuyết hổ thẹn vô cùng.

" Xin lỗi "

" Có gì phải xin lỗi, em sống tốt, tôi rất vui! " Sở Ly ấm áp xoa đầu Chu Tuyết đến bù xù, anh vẫn có thói quen như vậy, thích xoa đầu cô.

" Tôi cùng Cố Mặc Thành đã chia tay, nghe nói anh làm ở công ty luật sư, cho nên tôi muốn nhờ anh giúp tôi xử lý chuyện ly hôn với anh ta "

Sở Ly ánh mắt ngạc nhiên " Em và Cố Mặc Thành ly hôn? "

" Ân " Chu Tuyết thần sắc có chút ảm đạm.

Sở Ly là người hiểu chuyện, anh không có hỏi lý do tại sao, khi cô muốn nói thì sẽ nói. Có một điều anh chắc chắn, chính là cô không sai, người sai chắc chắn là Cố Mặc Thành.

" Được, chuyện này em yên tâm để anh xử lý. Hôm nay là ngày gặp lại nhau, bỏ qua những chuyện phiền não đi. "

" Được "


Hai người giống như quay lại lúc còn trẻ, thoải mái vô tư, chơi đến 11h trưa mới dừng lại.

" Em đói chưa? Gần đây có quán lẩu rất ngon"

Ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy lúc này về cũng không vui vẻ gì, nên đồng ý với Sở Ly.

Đến nhà hàng lẩu, Chu Tuyết tình cờ chạm mặt với Cố Hân, em họ của Cố Minh Thành.

" Chị dâu " Cố Hân gọi

" Tôi nói chứ mấy ngày nay sao anh hai lại tâm trạng không tốt, thì ra là cô ăn chơi với đàn ông bên ngoài " Cố Hân bất mãn nói

" Cố Hân, ăn nói cho đàng hoàng. Đây là bạn học cũ của chị "

Cố Hân bị ông bà Cố chìu hư, càng lớn càng lộ thói ngang ngược.

" Từ hồi chị lấy anh tôi tới giờ làm gì có bạn bè, bây giờ ở đâu lòi ra một người chị nói ai tin? "

Sở Ly vừa đi gọi món quay trở lại thì nghe như vậy, lửa giận đốt lên, anh không nể nang gì xô ngã cô ta xuống đất.

" Ai nói con cháu nhà họ Cố danh giá? Hôm nay được chứng kiến, quả nhiên đều là lời lẽ trát phấn lên mặt "

Cố Hân mới 17 tuổi, ăn mặc trưởng thành thế nhưng là còn trẻ con, ánh nhìn xung quanh tụ tập khiến cô ta đỏ bừng cả mặt, uất ức rơi nước mắt.

" Các người giỏi lắm! tôi không tha cho các người đâu "

Nói xong cô ta nhanh chóng rời đi, bị phá hỏng tâm trạng thế này, ăn lẩu cũng không ngon miệng gì được. Cuối cùng Sở Ly đưa cô trở về. Vừa bước vào nhà đã cảm thấy không khí lạnh lẽo lạ thường.

Nhìn qua mới thấy Cố Minh Thành sắc mặt khó coi ngồi trên ghế. Chu Tuyết không quan tâm đi tiếp, thấy vậy Cố Minh Thành cả người càng u ám.

" Chu Tuyết, cô vừa đi đâu? " sáng ra không thấy cô đâu, cơm nước cũng không có. Tới bây giờ anh vẫn chưa bỏ gì vào bụng. Nhưng anh còn khó chịu hơn khi nghe tin Cố Hân nói Chu Tuyết đi chơi với đàn ông, trông cười nói vui vẻ lắm. Vào lúc đó anh cảm thấy cơn giận xông lên não, xâm chiếm cả thân thể mình.

" Tôi đi đâu không liên quan tới anh ".

Nhìn biểu cảm lạnh nhạt của Chu Tuyết, Cố Minh Thành nghiến răng, âm thanh nghe rõ được anh đang tức giận :

" Chu Tuyết, Tôi còn chưa chết mà em đã muốn gả cho người khác rồi "

" Ngài Cố, chúng ta đã cắt đứt rồi "

" Em còn chưa ly hôn với tôi được ngày nào, thì ngày ấy em vẫn là vợ của Cố Minh Thành này! "

Chu Tuyết hoảng sợ nhìn bộ dáng hung thần của anh tiến lại gần, hơi thở như dã thú bao vây lấy cô, cô chán ghét cảm giác này. Thấy Chu Tuyết bài xích chính mình, Cố Minh Thành lửa giận càng lớn. Anh cưỡng ép giữ chặt hai cổ tay thon dài của cô, bàn tay siết chặt khớp hàm bắt cô há môi, nhưng Chu Tuyết quá cường nghạnh, hàm răng cắn chặt cánh môi mỏng đến rỉ máu, đau đớn thế mà cô vẫn kiên trì không nhả ra.

" Em điên rồi! Mau nhả ra! "

Cố Minh Thành thả lỏng bàn tay, ngón tay thô ráp bôi lên vết thương sâu hoắm do răng cắm vào. Chu Tuyết hai mắt ửng hồng, cường nghạnh đến mức khiến người ta đau lòng.

" Em bây giờ ngay cả hôn tôi cũng không muốn, tôi đã khiến em chán ghét đến vậy ư?"

Cô Minh Thành hai mắt u ám xoay lưng rời đi, sau cùng còn để lại âm thanh đóng cửa rõ lớn " Rầm "

Bạn đang đọc Chồng, Tim Anh Mấy Ngăn? sáng tác bởi QuânHoaTiênTử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuânHoaTiênTử
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.