Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1424 chữ

Chương 5

Chu Tuyết bất lực trượt xuống tường, hơi thở đàn ông của hắn vẫn còn quanh quẩn bên sóng mũi. Lần đầu tiên cô thấy Cố Minh Thành có một mặt như vậy, hắn đã triệt để thay đổi, không còn là chồng cô lúc trước nữa.

Bên trong phòng tối om, Cố Minh Thành nới lỏng cổ áo, đang là mùa đông lạnh giá nhưng hắn lại cảm giác toàn thân khô nóng, vào cái khoảng khắc được đến gần cô, chạm vào làn da mềm mại, hương thơm cơ thể dịu nhẹ xộc vào khoang mũi, hắn có một cái điên cuồng ý nghĩ: ' giam giữ cô, chỉ để cô cho một mình hắn "yêu thương" '

"Reng.. reng.."

Tiếng chuông điện thoại làm đầu óc hắn thanh tĩnh phần nào, hắn bật máy.

"Thành, khụ.. Khụ.."

"Hâm Đình? Sao vậy?"

"Em bệnh rồi, anh ở cùng em có được không?"

Cố Minh Thành nhíu mày, vừa định từ chối thì chợt nghĩ tới những lời chiều nay Cố Hân nói. Tưởng tượng cái cảnh Chu Tuyết ở bên tên đàn ông lạ mặt kia rồi còn cười nói vui vẻ. Anh đổi lời:

"Được, em nằm yên đó tôi qua ngay"


Nằm trên giường Tống Hâm Đình vui vẻ cười, cô ta vội vàng tắm rửa quấn khăn tắm, tiếp đó lại cẩn thận son một lớp son mỏng dưỡng bạc hà lên môi, Tống Hâm do dự gì đó, cuối cùng vẫn kiên quyết kéo tủ nhỏ dưới bàn ra. Một lọ thuốc bột màu trắng không có tên nhãn sản xuất, Tống Hâm Đình bôi nó lên môi còn ẩm ướt của mình. Bột trắng nháy mắt liền hóa thành chất lỏng trong suốt, khô dần trên môi cô ta..

Khi nghe được tiếng xe dưới lầu, Tống Hâm tắt đèn phòng rồi nằm gọn gàng lên giường.

"Hâm Đình, dậy uống thuốc"

"Thành, em mệt quá" Giọng nữ nghe rất suy yếu, Cố Minh Thành chỉ thấy bóng đen trên giường trắng, anh vội bước đến.

"Cảm giác thế nào?"

"Thành.." Hai tay Tống Hâm ôm cổ anh, kéo anh nằm lên giường, bất ngờ không kịp phản ứng, Cố Minh Thành đã cảm giác trên môi lành lạnh.

Anh! Bị cưỡng hôn?


Nói ra thật ngại.. Đã 26 tuổi nhưng anh chưa từng bị cưỡng hôn bao giờ.

Tống Hâm cạy môi anh ra, chiếc lưỡi ấm nóng như con lươn chui vào, Cố Minh Thành hơi nghi hoặc, anh có cảm giác đắng đắng, vị đắng rất ít khó mà nhận ra được. Bàn tay anh đặt trên đầu vai Tống Hâm, hơi lạnh từ lòng bàn tay khiến Tống Hâm run rẩy.

"Được rồi, hôm nay em sao thế?"

"Thành, em muốn" Tống Hâm nũng nịu nói

"Không được, đừng làm rộn, em đang bệnh còn gì!"

Tống Hâm ánh mắt lấp lóe "Anh cũng muốn em mà" nói xong cô lại đẩy ngã anh, há mồm cắn lên xương quai xanh của Cố Minh Thành.

Cố Minh Thành cơ thể có chút nóng, dưới cơ thể mềm mại như không xương của Tống Hâm lại càng khô nóng hơn. Anh đột nhiên biến sắc, bên dưới sao lại nổi phản ứng?

Cảm nhận được đũng quần của ai kia cứng rắn, Tống Hâm nổi nụ cười thỏa mãn. Hôm nay cô ta phải giữ anh ở lại, tuy cô ta tự tin Cố Minh Thành vẫn yêu mình, nhưng tình yêu của đàn ông mà.. Dễ đổi thay, chưa nắm chắc trái tim của họ thì không có gì chắc chắn được.

Cố Minh Thành choáng váng đầu óc, hơi thở của hắn trở nên gấp gáp hơn.

Không thể như vậy! Hắn không thể tiếp tục lại phạm vào sai lầm!

Cuối cùng vẫn là lý trí chiến thắng con tim.. Hắn như điên cuồng xâm phạm thân xác Tống Hâm, cuộc hoan ái không có sung sướng mà chỉ có đau đớn! Tống Hâm bất tỉnh không biết bao nhiêu lần.


Chu Tuyết phát hiện Cố Minh Thành ra ngoài, nhưng cũng không quá quan tâm. Đến 12h khuya cô không tự chủ được đi vào phòng ngủ của anh, phát hiện anh còn chưa về. Chu Tuyết nháy mắt ảm đạm xuống. Mặc dù không còn yêu, nhưng khi biết chồng mình lại lần nữa phản bội mình. Cảm giác này không dễ chịu.

Khi Cố Minh Thành tỉnh lại thì đã hơn 7h30 sáng, hắn giật thót, trên lồng ngực là khuôn mặt của Tống Hâm. Đầu óc kêu ong ong, hắn lại một lần nữa!

Đối với Tống Hâm hắn không biết nên bày ra phương án gì, người làm cho hắn có cảm giác yêu, một người lại cho hắn chân chính một gia đình. Một đêm suy nghĩ hắn đã biết nên chọn ai, hắn chọn Chu Tuyết, so với khoái cảm trên giường thì hắn cần một gia đình hơn. Thế nhưng mà chuyện này lại xảy ra một lần nữa..

"Thành, anh tỉnh rồi" Tống Hâm Đình mơ màng mở mắt, toàn thân cô ta đau ê ẩm, thầm nghĩ thuốc này thật mạnh, nhưng cũng có khuyết điểm là có vị đắng, cũng may là cô dùng ít, nếu không để Cố Minh Thành nhận ra không biết sẽ gây họa gì.

"Xin lỗi Hâm Đình, chúng ta chia tay đi"

Tống Hâm Đình biến sắc, tình huống gì? Không theo kịch bản a!

"Thành, anh nói điên khùng gì đấy?"

"Anh đang nghiêm túc"

"Em không đồng ý! Anh xem em là cái gì? Một món đồ mà anh có thể tùy tiện vứt bỏ?" Tống Hâm Đình đắng cay nói, cô yêu hắn, hy sinh vì hắn không biết bao nhiêu, thậm chí không màng danh phận mà đến với hắn.

"Anh sẽ bồi thường cho em"

Câu nói của anh vừa tuyệt tình lại lạnh lùng, giống như con dao đâm thẳng vào tim cô. Sao anh có thể nói ra nhẹ nhàng như thế?

"Vậy anh yêu ai? Chu Tuyết sao?" Tống Hâm không nén nổi chua xót hai mắt ửng hồng lên.

Cố Minh Thành có chút không biết đáp án, hắn chỉ không muốn ngoài ai khác làm vợ hắn, Chu Tuyết mới là mẫu người vợ lý tưởng trong tưởng tượng, thử nghĩ để cho Tống Hâm Đình làm vợ hắn.. Cô ta không làm nhà loạn lên đã là tốt lắm rồi. Không biết nấu ăn, không biết làm việc nhà, đầu óc chỉ có hôm nay mua gì, hay hôm nay đi đâu chơi!

Hắn rất bận, không có thời gian quản cô vợ như trẻ con này.

"Đừng nói nữa, coi như tôi thiếu cô một ân tình. Về sau nếu có chuyện gì rắc rối cứ tìm tới tôi" nói rồi lại sợ Tống Hâm giở trò gì nên anh đi ngay. Trước khi ra khỏi cửa còn nghe tiếng bật khóc của cô, Cố Minh Thành cảm thấy có lỗi nhưng không còn cách nào khác, hôn nhân của anh với Chu Tuyết đang kề bên bờ vực đổ vỡ.


Sở Ly đón Chu Tuyết đi thuê khách sạn, không biết vì sao cô đột nhiên muốn dọn ra ngoài, cô nghĩ dọn ra ngoài xã tress cũng tốt hơn.

"Ly, anh bây giờ cũng lớn rồi, sao vẫn chưa lập gia đình?" Cô nghi hoặc hỏi, theo lý thì Sở Ly nên lập gia đình sớm hơn cô mới phải. Thời đi học anh cũng rất nổi tiếng vì ngoại hình ưu tú lại có gia thế giàu có, thế vậy mà vẫn ế tới giờ.

Ánh mắt Sở Ly lóe lên tinh quang, môi anh mím lại "Tôi đang chờ"

"Chờ?"

"Ừ, tôi chờ người con gái tôi thích yêu tôi" nói câu này cô thấy anh dừng ánh mắt tại cô khá lâu, ánh mắt này cứ thấy sao sao.. Sau đó Chu Tuyết phản ứng khá ngạc nhiên, giọng nói vô cùng bất ngờ:

"Anh mà cũng yêu đơn phương á?" Chu Tuyết biểu cảm khôi hài, hai mắt trợn tròn lại còn há hốc mồm. Sở Ly vui vẻ cười

"Tôi cũng là người bình thường, yêu đương phương có gì lạ chứ"

"Khụ.. Chỉ là cảm thấy rất kì quái, lại còn có người không thích anh"

Sở Ly con ngươi trở nên thâm thúy, liếc nhìn Chu Tuyết rồi nói nhỏ:

"Em nói đúng, có lẽ cô ấy là một đứa ngốc".

Bạn đang đọc Chồng, Tim Anh Mấy Ngăn? sáng tác bởi QuânHoaTiênTử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuânHoaTiênTử
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.