Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xém chết

Tiểu thuyết gốc · 2604 chữ

Ầm ! Ầm ! Ầm !

Một tiếng nổ lớn vang khắp học viện khi nắm đấm mang theo toàn lực của Lâm Thần va chạm trực tiếp lên mặt tiền của Tắc Tinh khiến hắn bay về sau không hề có chút sức lực phản kháng.

Cú đấm trực tiếp khiến toàn bộ học viên năm nhất hoảng sợ cực độ, khi mà các nam thành niên đều vô thức ôm mặt, các em gái trẻ thì hét toáng lên hô hào, tạo ra một khung cảnh đầy hỗn loạn.

Tắc Tinh gã khi này đang dính chặt vào tường như được dán keo cùng với đó là các đường nứt vỡ lan khắp bức tường tựa như mạng nhện, chiếc hộp nhỏ cũng bị bung ra để lộ hai chiếc nhẫn đầy tinh xảo sáng lấp lánh đẹp đến kinh người.

Lâm Thần vừa hờn dỗi nhưng không kém phần tức giận nhìn về hướng cô gái đang che mặt hai mắt mở to kinh ngạc, rồi hắn đơ người.

"Ủa !? Đây không phải Lệ Thảo! "

Chỉ thấy đó là một cô gái trẻ có cơ thể gần giống với nàng ấy, gương mặt cũng xinh đẹp vô cùng,hơi khó xử hắn gãi đầu như thể mình vừa bú đá nhìn về phía người đang dính trên tường trong lòng lo lắng không kém.

"Thế thằng giòi nào kia !"

Chỉ thấy khi ánh mắt hắn liếc mắt qua nơi khói bụi đang dần tản đi một gương mặt cũng hiện ra bên trong đó, gã có gương mặt vô cùng giống với Tắc Tinh nhưng lại có nét trẻ con hơn lúc ấy Lâm Thần liền vô chán.

"Võ Tắc Thông ! Em trai ruột của Võ Tắc Tinh!" Giọng điệu hệ thống lúc này vang lên.

"Chết cha đánh lộn người rồi ! " Hắn sợ hãi kêu lên một tiếng.

Có lẽ bởi vì lúc mái tóc dài che mất nên hắn mới nhìn lộn, ngoài ra sau khi bĩnh tĩnh lại thì hiện tại hai người bọn họ cũng đã qua năm ba thì sao xuất hiện ở đây được, nhưng mọi chuyện đã xảy ra việc hắn đấm em trai Tắc Tinh gần chết là thật.

Khi Lâm Thần còn đang gào thét trong lòng thì bất chợt một tiếng động lớn vang lên như tiếng còi xe lạn rộng ra khắp học viên, khi mà vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì ngay sau đó một đội bảo vệ xuất hiện tay cầm dùi cui, mặc áo giáp chạy tới.

Lâm Thần lúc đó nhìn về nơi tiếng động phát ra thì thấy đó là một tên nhóc cầm một chiếc điều khiển có cái nút màu đỏ rất to đang bấm nút liên hồi phía dưới ống quần tên đó cũng đang không ngừng chảy nước vì sợ hãi miệng hét lớn.

"Có biến thái ! Học viện có biến thái ! Hấp diêm trẻ em, bắt cóc người già, khoe thân trước thiên hạ !!!"

"Đệt !" Lâm Thần mặt cau lại khó tin trước những gì mình nghe được, nhưng không thể phủ nhận điều đó hắn khi này thật sự trần truồng thẳng em lắc lư lủng lẳng, về phần mấy cái còn lại là sai thôi.

Đội bảo vệ khi này bao vây lấy Lâm Thần bên trong chỉ dui cui vào mặt hắn.

Một kẻ trong số đó bước lên nói "Giơ tay lên để nhận lịch từ pháp luật !"

"Ạch... ta..ta" Lâm Thần xua tay cố gắng lên tiếng giải thích thì toàn bộ bảo vệ lúc này lao về phía hắn, làm Lâm Thần phải ra tay né đòn liên tục.

"Má nó!" Lâm Thần khi này đang bị nhóm người vây quanh dùng dùi cui đập liên tục, cung may với linh hồn Chiến Sĩ cấp 7 hắn vẫn có thể né tránh một cách lưu loát.

Lâm Thần vừa lui vừa né không hề ra đòn đáp trả, trong lúc ấy một chiếc dùi cui từ đâu thò ra đánh về phía đầu hắn, với giác quan nhạy bén hắn quay người lại túm lấy dùi cui nói.

"Khoan dừng tay ta là học viên ! "

Lâm Thần đang nói cũng là lúc một tiếng hét vang lên, vẫn là tên nhóc cầm bộ điều khiển ấy "học con mẹ mày ! đã già con dê, đánh chết mịa nó thẻo dái nó !".

Lâm Thần nghe xong liền cay cú nhìn về hướng tên nhóc đó chuẩn bị nói gì đó thì từ đâu một cây dùi cui gõ vào đầu hắn.

Binh!

"Au!"

Hắn hét toáng lên ngay khi ăn trọn một cú đánh vào đầu liền bị đánh bật ra, cố đè nén cơn đau hắn sờ lên đầu mình khi này đã sưng phù lên thành một cục, bực tức chỉ tay về tên nhóc đó.

"Câm mồm ! Để bố nói tao hiếp... đánh cả mày giờ!".

Tên trẻ trâu nghe xong liền nhếch mép chỉ thẳng ngón tay giữa về phía hắn "mày ngon vào đây mà đánh!" .

Hắn nhìn một màn này thì càng điên hơn, sức chịu đựng cũng có giới hạn liền vận linh lực vào nắm tay nhìn về hướng mấy tên bảo vệ chỉ toàn là chiến sĩ cấp độ một, hai mà đánh tới.

Binh binh bốp !

Liên tục là những cú đấm uy lực được tung ra đấm vào bụng vào lưng tay, chân của đám bảo vệ, hắn rất thù dai nên riêng tên lấy dùi cui gõ hắn thì bị Lâm Thần toàn lực đấm vào đầu ngất ngay tại chỗ.

Nhìn lũ bảo vệ nằm la liệt dưới chân, hắn lúc này nhìn về phía tên nhóc kia cười nhan hiểm xông tới định bụng vả mặt mấy cái thì từ phía xa một bóng đen vụt tới đưa chân sút vào bụng hắn.

Dù bất ngờ nhưng hắn vẫn kịp lướt mắt nhìn sang dù qua hai năm nhưng hắn vẫn nhận ra người đó là cô Linh phụ trách quản lí khu năm nhất, trong tình thế nguy cấp Lâm Thần giơ tay phải lên lạc ấn cũng sáng theo phủ lấy toàn bộ cánh tay hắn cản lấy cú đá của một Binh Tướng.

Khi cú đá chạm vào cánh tay hắn làm Tuyết Linh khi này liền cảm thấy giống như đạp phải một tấm sắt cứng cáp vô cùng nhìn về phía cơ thể trần truồng nàng đỏ mặt quay đi khi nhìn thấy con sâu to dài ngoe nguẩy, nhưng với sức mạnh lớn hơn nàng vẫn dễ dàng đạp bay Lâm Thần về sau.

Ầm!!!.

Lâm Thần khi này trượt dài trên đất nơi mà hắn đi qua sàn gạch như bị sới tung lên mãi khi đâm vào một bức tường mới dừng lại ho ra một bụng nước Lâm Thần chống tay xuống đất toàn thân mệt mỏi khó tả cánh tay khi này cũng run lên bần bật. Tất cả khi này đều há hốc sợ hãi phải biết cô Linh hiện tại đã là binh tướng cấp năm vậy mà tên kia vẫn có thể cản lại.

Nhìn Lâm Thần vẫn có thể đứng vững nàng tiếp tục vận linh lực vào đôi chân thon dài lao tới, nhìn một màn này làm hắn toát mồ hôi hột nhanh chóng giơ tay trái lên vẫn chuyển thánh ấn, chỉ thấy từ lồng ngực hắn một màu xanh chảy dài theo đường máu đi về lòng ban tay ngay sau đó tạo thành một hình tròn nhỏ từ đó một cái cây nhỏ mọc lên vừa kịp lúc cú đá đạp tới.

Binh...!!!

Cú đá đạp thẳng vào đầu Lâm Thần nhưng lúc đó một lớp chắn vô hình đã xuất hiện cản lấy cú đá, nhìn đôi chân trắng trẻo dừng ngay trước mắt Lâm Thần thở dài một hơi may mắn.

Rồi chớt chú ý tới điều gì đó bởi cô Linh khi này đang mặc một bộ đồ công sở nên hắn dễ dàng nhìn sâu vào bên trong nơi có một chiếc quần lót sọc trắng có thắt nơ.

Thấy ánh mắt đó Cô Linh vội vàng thu chân lại nhảy về sau khép đôi chân mình lại cả cơ thể run nhẹ, uất hận nhìn về phía hắn, thấy thế hắn cười khoái trá bởi cái quần này hắn đã được đụng tới vào hai năm trước vậy mà giờ cô ấy vẫn còn dùng đến bơi giờ.

Nhìn thấy cảnh này toàn trường lại được phen hú hồn bởi tên này đã đỡ được liên tiếp hai đòn thật trâu bò đó là điều mà mọi người ở đây đang suy nghĩ.

Bỗng Lâm Thần lúc này vẫy tay "Cô ơi! Là em! "

Tuyết Linh ngây người ra sau đó nói "em nào !? Ngươi là kẻ gian đột nhập thì có!".

Nói xong nàng tiếp tụp vận linh lực để chuẩn bị sút tung đầu hắn, Lâm Thần khi này hoang mang rồi sực nhớ ra là do mái tóc quá dài của mình che đi gương mặt nên vội vàng vạch tóc sang hai bên nói tiếp.

"Em ! Là Đại Lâm Thần đây!" .

Cô Linh khi ngày khựng lại nhưng đôi chân vẫn dần tích tụ năng lượng, Trong lúc đó các học viên thì vẫn chăm chú nhìn đợi để xem khoảnh khắc hắn bị sút vỡ đầu, thì liền bị bất ngờ chân cô vậy mà đang dần hạ xuống.

Tuyết Linh hai mắt rực sáng nhìn chăm chú lên gương mặt anh tuấn ấy, gương mặt đã trưởng thành hơn qua hai năm mất tích, nào còn cái dáng vẻ nghịch ngợm tươi cười, thường xuyên phá phách, nhưng nàng vẫn nhận ra bơi khi nhìn vào bờ vai nơi có một dấu răng sớm đã thành sẹo mà đỏ mặt.

Dấu răng vào ngày hôm đó bị nhóm ba người đột nhập bỏ thuốc đánh bị thương vô tình gặp được Lâm Thần đi ngang, bên trong gian phòng nàng cắn chặt răng lên đôi vai hắn để giữ chút tỉnh táo cuối cùng, không ngờ dấu răng ngày ấy vẫn còn.

Rồi tiếp tục là một tràng màn kinh ngạc khi này Tuyết Linh bất chợt ôm hắn vào lòng, Lâm Thần cũng sửng sốt không kém nhưng miễn là được ôm mĩ nữ thì hắn không chê liền vòng tay ôm lấy eo thon của mĩ nữ.

Diễn biến xảy ra quá thành làm mọi người choáng ngợp không biết đường mà lần.

Chuyển cảnh sau một khoảng thời gian tại phòng họp học viện, Lâm Thần sớm đã thay một bộ quần áo, tóc tai sạch sẽ đang ngồi họp, xung quanh là mấy vị giáo sư và vài ba cô giáo trẻ, không thể thiếu đó là bác lao công đang ngồi giữa chính diện.

Dù có chút lo lắng nhưng hắn vẫn mỉm cười nụ cười có chút ép buộc, theo như vài thông tin Hắn biết được kể từ lúc mình mất tích học viện đã cho tăng cường đội bảo vệ, đặt thêm quy tắc, làm thẻ học sinh nói chung là rất nhiều bộ điều khiển trong tay tên nhóc đó chỉ là một số ích trong rất nhiều cách.

Ngoài ra ngồi trong bàn học hôm nay hắn cũng phát hiện thiếu rất nhiều cái tên hỏi thì mới biết, sau cuộc tấn công giao long đại thắng long tộc đã mở một cuộc ăn mừng lớn mà hầu như mọi thế lực trong đất liền đều được mời.

Mà nghĩ tới đây Lâm Thần lại nhớ lúc vẫn còn trong trạng thái tuyệt vời kia, Lạc Lối và Vô Thương cũng từng nhắc hắn phải chú ý Long tộc dường như bọn chúng đang có một âm mưu nào đó vậy.

Ngồi trong bàn họp một lúc thì rốt cuộc cũng bàn vào việc chính từ vị trí mấy lão già có người đứng lên phát biểu, đa phần là các câu hỏi điển hình như trong hai năm qua hắn đi đâu, có biết tung tích của Văn Khôi không và rất nhiều câu hỏi khác, Lâm Thần cũng chỉ bịa chuyện đáp qua loa rồi buổi họp cũng kết thúc.

Sau khi rời khỏi buổi họp hắn cùng Tuyết Linh đi dạo trên đường nơi dẫn tới khu học viên năm ba, vừa đi hắn liền hỏi ngay đến chuyện của Lệ Thảo và thở phào vì biết được nàng ấy đã được tìm thấy không lâu sau khi hắn biến mất.

Đi thêm một đoạn nàng liền giới thiệu về môi trường học ở năm ba.

"Học viện năm ba chia làm ba lớp cơ bản gồm lớp dạy tu luyện, lớp chế tạo và gần đây đã thêm một lớp học mới gọi là lớp bùa pháp em hãy chọn một hướng đi phù hợp cho mình !"

Vốn ban đầu nàng muốn giới thiệu hắn tới lớp chế tạo nhưng khi nhìn thấy sức mạnh đáng kinh ngạc của hắn nàng vẫn muốn để Lâm Thần tự chọn thì vẫn hơn.

Lâm Thần khịt mũi nói dõng dạc "trẻ con mới chọn người lớn dọc tất ! "

Linh phì cười chỉ tay về trán hắn đẩy nhẹ "em học hết được sao hi hi !"

Lâm Thần cũng chẳng thấy buồn cười chỉ thấy hắn nắm lấy tay Tuyết Linh kéo sát lại gần mình, đã qua hai năm nên cơ thể hắn cũng phát triển hiện tại còn cao hơn nàng tận nửa cái đầu cúi xuống ghé sát vào tai nàng thì thầm.

"Ta không chỉ muốn học hết mà còn mong được mở thêm một lớp riêng cho hai chúng ta cơ!".

Nàng nghe xong liền đỏ rực hai má đẩy hắn ra nhìn một cách bực tức dễ thương vô cùng, hai cặp ngực cũng đung đưa theo đó, làm Lâm Thần thấy lâu này mình đã không được chạm vào nó rồi.

Đi mãi rốt cuộc tới được khu năm ba bước vào sân trường làm hắn cảm thấy vô cùng xa lạ, bởi khuôn viên trường khác hoàn toàn với khu năm nhất, khi nó đã không còn chỉ là nơi để tản bộ nghỉ mát, đâu đầu cũng thấy người luyện võ, người lắp ráp chế tạo như đang xếp hình lướt qua mắt hắn.

Với sự xuất hiện của Lâm Thần cũng gây nên vài sự chú ý dù không lớn lắm chỉ có vài ba người, nhưng sau một lúc thì họ cũng tiếp tục quay lại công việc.

Bên cạnh đó là một khu chuyên về vẽ bùa pháp nơi này khá là ít người nhưng lại yên tĩnh yên bình vô cùng, hắn gặp lại cô gái Vương Ngọc Ánh nàng khi này trông càng ngày càng xinh đẹp với bộ ngực cao vút đã phát triển hơn so với lần đầu tiên gặp mặt.

Ngoài ra vì bước vào khu vực học tập mới nên nhà trường cũng đã phân lại số phòng mới cho toàn bộ học viên, mà khi qua thống nhất thì hắn sẽ ở căn phòng số 2023.

Lâm Thần vừa bước vừa nghĩ hắn rốt cuộc đã quay lại khoảng thời gian dài bên trong mảnh kì thư, có thể nói đây là một loại cảm giác khó tả, không nói nên lời, hắn cuối cùng cũng đã có thể gặp lại tất cả mọi người.

Bạn đang đọc Chiến Thần Sắc Dục sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.