Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Cực Dược Đỉnh ( 2 )

Tiểu thuyết gốc · 1913 chữ

Nắp hộp ngọc mở ra,một mùi hương thơm ngát toả ra khắp không gian xung quanh hắn,nhìn vào hộp ngọc lúc này có bốn ngăn,mỗi một ngăn là một món đồ,ngăn đầu tiên hắn nhìn thấy là một khoả châu to như trái bóng bàn màu xanh da trời,bên trong khoẻ khoả châu đó là một con kim long đang cuộn tròn nằm ngủ,trên hai cánh nó một chiếc bị gãy,máu đang nhỏ xuống đông thành vũng ở bụng nó, hắn lại nhìn sang ngăn thứ hai một cuốn sách mỏng bìa được làm bằng hoàng kim,trên tấm bìa được khắc lên dòng chữ " Thái Cực Dược Phương Phổ" hắn lại nhìn sang ngăn thứ ba ở trong ngăn thứ ba này là một vật nhìn giống như lư hương,phía dưới lại như một chiếc đỉnh,màu sắc của vật này là hai màu trắng đen như hai con rắn quấn quanh vật đó,trên vật này ngoài các đồ hình các loại cây thân gỗ còn có các loại hoạ tiết khác hình cây cỏ,con vật và chim muông.hắn nhấc vật đó lên thì dòng chữ nhỏ li ti hiện ra "Thái Cực Dược Đỉnh" hắn đặt nó xuống rồi lại nhìn sang ngăn thứ tư,ngăn thứ tư cũng lại là một khoả cầu,nhưng khoả cầu này bùng nhùng như một bóng nước,bên trong có có một ngọn lửa hắc ám đang chạy loạn xạ,như muốn phá vỡ khoả cầu để chạy ra ngoài.

nhìn hết mọi vật hắn bắt đầu trầm ngâm,không biết giá trị của các vật này như thế nào,tự nhiên ném vào đây thuỷ tinh cung lại mở nó ra, đã mở ra rồi thì thôi, đằng này mở ra trong đó lại không có lấy một cái tờ giấy nào dạng như " đọc kỹ hướng dẫn sử dụng,trước khi dùng" như mỗi món hàng ở tương lai vẫn hay có.

cầm lên cuốn thái cực dược phương phổ hắn mở lại xem " cái đẹt" lại thêm một lần thất vọng nữa,trên dược phổ ngoài trang bìa bên trong là những trang lụa mỏng vàng ươm không một dòng chữ, một đồ hình nào cả. cầm lại cái dược đỉnh thử dùng thần thức tiến vào xem sao, nhưng khi tia thần thức hắn tiến vào thì lại bị nó chặn lại, giống như hắn nghĩ đó là bức tường vô hình hắn cố bước tới nhưng lại là tường đá làm cho hắn húc sưng trán lên. bất chợt hắn nghĩ hay là lại thử nhỏ máu xem sao, nói là làm hắn mang hộp ngọc dời khỏi thức hải rồi cắn nhẹ ngón tay nhỏ máu lên dược đỉnh, lúc này dược đỉnh như một cục nam châm bay lên dính chặt vào vết thương của hắn,như một chú đỉa tham lam được một bữa tiệc ngon nên cố gắng hút càng nhiều càng tốt,lúc này máu huyết trong người hắn cuồn cuồn tuôn về phía dược đỉnh,hắn cố gắng vận chuyển chân nguyên ngăn lại,nhưng hắn càng ngăn nó càng hút mạnh hơn.

- cái đệt,lại chơi dại nữa rồi.

trong lòng hắn thầm cả kinh, tinh huyết của hắn thì cuồn cuộn chảy, mà cái dược đỉnh thì ngày lại càng phình to ra, như không có dấu hiệu ngừng lại, máu mất càng nhiều mắt hắn càng hoa lên đầu óc hắn choáng váng " thế là xong,vậy là đi ma cao kéo nhị rồi" hắn chuẩn bị bước vào cõi vô thức thì đột nhiên dược đỉnh ngừng thôn phệ,nó rơi xuống đất, lúc này nhìn nó cao tầm hai mét đang ở trước mặt hắn, hắn cũng không thèm quan tâm,vội vận chân nguyên hồi phục lại thể lực, hơn canh giờ sau thì hắn đã thanh tỉnh,nhưng máu huyết mất hơn một phần ba, ăn gì cho hồi đây..chẳng lẽ giờ này lại phi lên đè thánh ngâu ra đòi nàng song tu cùng hắn.

tĩnh tâm lại lúc này hắn bỗng thấy có mối liên hệ với dược đỉnh,hắn dùng thần thức tiến vào dược đỉnh bên trong dược đỉnh là một một không gian không rộng lớn lắm,giữa không gian đó là một đài sen bằng lam ngọc,ở trên một đài sen là một thân hình nữ tử nàng đang ngồi xếp bằng,mắt nhắm lại như đang tu luyện vậy, trên người nàng đều một màu vàng chói lọi, trên đầu là một vương miện nhỏ xinh cài trên tóc,trên thân nàng là một dải lụa quấn ngang ngực cũng màu vàng,dưới chiếc eo thon và cái bụng phẳng lì trắng như bạch ngọc là một nội khố có những tua rua hình thoi buông xuống cũng màu vàng, trên hai bắp tay nàng cũng được trang trí bằng hai vòng vàng có hoạ tiết, ở hai cổ tay nàng cũng là hai hộ uyển bằng hoàng kim,nhìn nữ tử đang lim dim nhắm mắt,ngực đang phập phồng theo hơi thở hắn khẽ hắng giọng.

nữ tử mở mắt nhìn thấy hắn vội vàng đứng dậy chắp tay.

- chủ nhân.

- chủ nhân, ai là chủ nhân của nàng.

- ngài là chủ nhân của ta, là chủ nhân thứ hai.

- vậy chủ nhân trước của nàng đâu.

- chủ nhân trước của ta vẫn lạc rồi.

bóp trán suy nghĩ,hắn thấy cũng lạ,nếu có chủ nhân vẫn lạc sao lại có hộp ngọc,sao mọi thứ lại xắp xếp ngăn nắp như vậy chứ, lại còn hút máu hắn tí nữa thì hắn đi tong.

- nói càn.

- thái cực không dám.

- sao lại không dám,tinh huyết của ta bị hút tí nữa thì hương tiêu ngọc vẫn, có gì ngươi không dám, mà khí linh là gì.

- chủ nhân,khí linh là linh khí của các bảo vật,qua nhiều thời gian được người sử dụng tự mở ra linh trí, thái cực là một trong những bảo vật đó.

- vậy sao lại hút tinh huyết của ta.

- bẩm chủ nhân, thái cực cũng không rõ đã ngủ say bao nhiêu lâu, cũng không biết xuất thân của mình ở nơi nào,chỉ biết lúc gặp chủ nhân trước cũng giống như chủ nhận hiện tại, đều phải nhỏ máu nhận chủ,và đều có tinh huyết long tộc trong máu, thời gian đi theo ngài thái cực cũng không rõ lắm,nhưng chỉ nhớ có một ngày chủ nhân cũ đã không còn cần tới thái cực nữa,nên đã phong ấn trong hộp ngọc, thời gian trôi qua,tia tàn niệm và máu huyết của chủ nhân cũ cũng đã biến mất,nên thái cực lâm vào ngủ say,khí linh cũng ảm đạm dần, may giờ có chủ nhân nhỏ máu kịp lúc nên thái cực mới lại hấp thu để tỉnh lại đứng trước mặt chủ nhân như thế này.

- vậy ta hỏi nàng ( mịa nó, thấy gái đẹp dù ko phải người nó cũng ngọt ngào được luôn,đúng là con của hắc thạch có khác ) thái cực dược đỉnh có nghĩa là gì?

- bẩm chủ nhân thái cực dược đỉnh là dùng để luyện ra dược dịch và dược đan, dược dịch và dược đan thì dùng để chữa bệnh, chữa thương, giúp võ giả tăng cường thể lực, tăng cường cảnh giới, tăng tỉ lệ đột phá cảnh giới lên cao hơn. ngoài ra còn có các tính năng khác như cải tạo thân thể,giữ thanh xuân,kéo dài tuổi thọ.... tuỳ theo các loại dược phối với nhau qua dược phương mà tạo thành..

- khoan đã, ngươi nói dược phương có phải là dược phổ " thái cực dược phương phổ"

- dạ vâng chủ nhân.

- vậy sao ta vừa xem thì trong không thấy gì,một vết mực cũng không có.

- chủ nhân, thật ra dược phổ và dược đỉnh là một, thái cực vốn thân là từ dược phổ sinh ra mà dược phổ lại nằm trong dược đỉnh, nên khi dung nhập thái cực dược phương phổ với thái cực dược đỉnh thì thái cực dược phương phổ chỉ còn là cái xác không giá trị gì cả.

- vậy khi ta muốn luyện dược thì lấy đan phương ở đâu ra.

- bẩm chủ nhân, vì ngài là chủ nhân của dược đỉnh, mà thái cực lại là khí linh nên thái cực có trách nhiệm đi theo từng cảnh giới của chủ nhân mà đọc các dược phương khi chủ nhân cần, chủ nhân cứ hỏi là thái cực sẽ trả lời ngài tên loại đan dược và phương thức luyện đan hay các loại thảo dược để phối hợp luyện ra đan dược hay dược dịch đó.

- vậy giờ ta đang ở cảnh giới gì, và cần loại đan dược nào?

- bẩm chủ nhân, cảnh giới gồm có các loại sau: phàm nhân cảnh, vương nhân cảnh, đế nhân cảnh, địa nhân cảnh, thiên nhân cảnh, khi chủ nhân tới thiên nhân cảnh thì bị thiên địa bài xích,mỗi loại cảnh giới giới lại có ba kỳ đó là sơ trung và cao, từ đế nhân cảnh tới thiên nhân cảnh,mỗi lần chủ nhân đột phá là phá vỡ quy tắc thiên địa,lúc đó quy tắc bị đảo lộn sẽ sinh ra lôi hoặc hoả tấn công để vá quy tắc,nếu người nào mà không chống lại được sẽ vẫn lạc, khi đó năng lượng của bản thân người đó sẽ bị giải phóng ra để vá lại quy tắc bị thiếu hụt đó, mỗi một người đột phá thành công thì phiến thiên địa đó lại thiếu đi một quy tắc,phiến thiên địa nào càng nhiều người đột phá thì thiếu hụt càng lớn,dẫn tới linh khí càng mỏng,rồi tới một lúc nào đó nó sẽ tự biến thành phàm giới,

- giống thế giới này của ta.

- thái cực cảm nhận thì không phải,dường như thế giới này của chủ nhân đang bị phong ấn, cũng không rõ vị đại năng nào phong ấn mà tất cả linh khí đều bị ngập sâu dưới thuỷ cường vạn dặm.

đại nam giật mình,vậy là đúng rồi,hèn chi cổ đại có thánh có thần, có những võ kỹ bay lượn xuất ra chưởng kình,vậy mà càng sau này càng biến mất, không thấy tung tích đâu nữa.

- vậy giờ ta làm sao để tu luyện đây, linh khí mong manh,đan dược lại không có.

- có một cách khác để luyện nữa chủ nhân, đó là luyện bằng tín ngưỡng lực, tín ngưỡng lực là một loại năng lượng xuất phát từ tinh thần của mỗi người, nó khác với linh khí là chủ nhân phải hấp thu,còn tín ngưỡng lực nó vượt qua mọi thời không,mọi không gian để thấm lên người người được tín ngưỡng, nó còn có cách gọi khác là để người khác yêu quý mình,nghĩ tới mình,gọi tên mình, tín ngưỡng lực chỉ có tác dụng một chiều, người tín ngưỡng chủ nhân thì chủ nhân sẽ tăng thêm năng lượng nhưng vì năng lượng đó được rút ra từ tinh thần lên người đi tín ngưỡng chủ nhân sẽ bị gi thọ nguyên, cảnh giới của chủ nhân càng cao thì người đi tín ngưỡng giảm thọ nguyên càng lớn, có thể là vài năm cũng có thể là vài chục năm.

- vậy cảnh giới của ta giờ là gì?

hắn đăm chiêu hỏi tiếp:

- thái cực nhìn cảnh giới bây giờ của chủ nhân đang là đế nhân cảnh sơ kỳ, chủ nhân mới đột phá cách đây không lâu,và cảnh giới mới vừa được củng cố.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.