Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Cực Dược Đỉnh ( 1 )

Tiểu thuyết gốc · 1992 chữ

Đầu giờ thìn,thái giám trong cung đã có mặt tại khách sảnh của thái phó phủ, với một vị thái phó có tầm ảnh hưởng lớn tới vương triều như hắn, thì mấy vị thái giám nội cung này cũng chỉ biết ngoan ngoãn truyền chỉ chứ không dám có ý đồ vòi vĩnh như mỗi lần truyền thánh chỉ tới các vị quan lại khác.

theo chân thái giám dẫn đường,đại nam tiến về hậu cung,dọc theo con đường lát đá là những bức tường cao hơn ba trượng phía trên tường thành,cách một đoạn lại có một vọng gác,mỗi vọng gác lại có ba hoàng y cấm vệ canh gác,dọc đường hắn đi cũng như vậy,nhưng mỗi tốp lính lại dẫn theo một con chó săn hung dữ,đường vào quốc khố như thiên la địa võng chờ sẵn những kẻ nào có ý đồ đột nhập,nửa canh giờ sau trước mặt hắn là một đại môn to lớn,trước cửa đại môn,thái tử đang đứng đó chờ hắn.

- mời thái phó.

thái tử nhìn hắn mỉm cười chắp tay chào rồi phất tay,lúc này tám hoàng y vệ bước tới mở cửa,hai cánh đại môn được tám hoàng y vệ lực lưỡng đẩy ra,trước mặt hắn lúc nào là một gian nhà đá trống rỗng,nhưng bên trong lại là một lối đi ngầm xuống dưới,thái tử dẫn hắn xuống đứng trước thạch môn ba chiếc chìa khoá được hắn lắp vào,lúc này thạch môn từ từ chuyển động chạy sang ngang,nếu có kẻ nào đột nhập mà không có chìa khoá,thì chỉ có dùng sức phá vỡ thạch môn mà thôi,nhưng phía sau thạch môn lại là một tấm thiết bản dày mấy tấc bảo vệ,cửa mở ra hắn định đi tiếp.

- thái phó chờ chút,dưới này toàn cơ quan ám khí, để ta khoá lại đã,

đại nam gật đầu rồi nhìn theo động tác của hắn,thái tử cắm hai chìa khoá bên hai bức tường rồi một cái hắn cắm xuống đường đi,lúc này mới gật đầu mời đại nam tiến lên,

- khoảng cách chỉ có chục trượng thôi,nhưng nếu kẻ nào tham khi vừa mở thạch môn ra mà chạy vào,thì người hắn một là thành con nhím,nếu thân pháp có cao cường né được thì chỉ chạy tới giữa thạch đạo là bị hai bức tường đá ép thành thịt xay.

vừa nói thái tử vừa chỉ lên vách đá.những vế ố đen xì chằng chịt,thật ra là vết máu của những kẻ đạo tặc có ý đồ với quốc khố, giờ thì hắn hiểu vì sao mà mở cửa đá ra lại là một con đường hơn chục trượng nhưng lại nhìn thấy đầu bên kia là cả một đống châu báu.

Thái tử cùng đại nam tiến vào trong quốc khố,thật sự hắn bị choáng ngợp trước kho của cải này,có lẽ đây là của cải mà trần triều tích cóp mấy trăm năm mà có được,nhưng giờ lại về trong tay hồ triều.bước vào trong quốc khố,là một gian nhà đá mỗi chiều cũng rộng chừng hai chục trượng trên là mái vòm được khảm các viên minh châu lấy ánh sáng,đồng châu báu như một ngọ núi nhỏ trước mặt hắn,dưới các chân tường là những hòm được chất cao hơn trượng,trên các giá là các các loại sách quý và các bức hoạ được cuộn lại để trong ống quyển,thật sự hắn tò mò để muốn biết quốc khố ngày xưa như thế nào,chứ khi bước vào đây thật sự hắn cũng không biết phải lấy một món đồ gì nữa,binh khí thì hắn đã có rồi,với hợp kim của cả ngàn năm sau thì hắn tin là thời này không thể có vũ khí nào hơn được lạc hồng thương của hắn.

lượn vòng quanh đống châu báu,hắn ngắm ngía và mở các rương châu báu dưới chán tường ra,những thỏi vàng nhìn thật bắt mắt,nhưng cũng chỉ còn hơn tháng nữa là hồ tộc cũng chỉ còn được hưởng ba phần mười chỗ châu báu này,còn lại bẩy phần thuộc về quốc dân,thuộc về chính phủ mới xắp thành lập, nhưng ba phần bảy đó cũng đủ cho hồ tộc không cần làm gì tiêu vài trăm năm cũng không hết.

lúc này trước mặt hắn là một hộp vuông bằng hồng ngọc,trên hộp lại có những đồ hình kỳ dị mà hắn chưa nhận thức được nó là hình gì cả,một hộp bằng ngọc nhưng lại không có chỗ mở ra,cầm thì rất nặng tay dường như bên trong cũng đặc chứ không rỗng,cầm lên hộp ngọc cảm giác mát lạnh truyền vào tay hắn,không biết đồ hình kia ý nghĩa là gì nhưng hắn có cảm giác thúc giục hắn nên lấy hộp ngọc này.

- ta chọn hộp ngọc này.

nhìn hộp ngọc không có gì đặc sắc lắm ngoài những đồ hình được khảm trên đó,thái tử gật đầu.

- mời thái phó cứ tự nhiên,của cải trong này tuy nhiều nhưng ít nữa cũng sẽ là của quốc dân nên nếu thái phó thích cứ lấy nhiều hơn chiếc hộp ngọc đó cũng không sao.

khẽ gật đầu,đại nam vừa tung tung hộp ngọc trên tay vừa đi xem các thứ đồ khác để trên giá, châu báu xếp thành đống như vậy có muốn cũng chẳng được,chẳng lẽ lại bới ra,nếu dùng sức thì tới bao giờ mới xong,mà nếu dùng võ kỹ chẳng phải khai ra với thái tử năng lực của hắn hay sao,tiếp tục đi xem lúc này có một chiếc hòm hé mở,trong đó phát ra kim sắc loá mắt,hắn mở ra xem thì là một chiếc áo không biết được làm bằng gì dệt thành,nhưng hắn lại cảm giác có một chút linh khí gì đó mỏng manh thẩm thấu trên bàn tay hắn mát lạnh, lấy trong đống châu báu một cái truỷ thủ bằng vàng hắn đâm mạnh vào chiếc nội y thì nó không hề hấn gì, trên nội y chỉ có một vết xước nhỏ vài khắc sau đó thì biến mất,biết là bảo vật quý giá có thể là hộ giáp tốt nên hắn cầm lấy.

- ta lấy cái này cho thánh ngâu.

hắn vừa nói xong thái tử ho nhẹ,hắn không biết sao tự nhiên thái phó lại quan tâm tới vị hoàng tỉ của hắn nhiều như vậy.

- thái phó cứ lấy thôi,người đâu.

lúc này hai hoàng y vệ chạy vào.

- thái tử cho gọi.

- mang hai vật này cùng với một rương hoàng kim tới phủ thái phó.

hai gã hoàng y vệ hướng tới đại nam cung kính đưa hai tay ra nhận đồ,tồi để trên một rương hoàng kim khênh ra ngoài.

- tình hình phản thần sao rồi.

- mấy tên gần kinh thành thì đã xử lý tốt,kẻ chết trên mình vợ,kẻ thì uống rượu ngã xuống hồ chết..còn vài tên nơi biên ải tây bắc có lẽ vài ngày nữa mới có tin tức.

- thái phó định việc như thần,hắc y vệ xử lý tốt đẹp côg việc còn có thu được thư tín bọn chúng liên lạc với nhau định trong ứng ngoài hợp tạo phản,mạc viễn bị thủ tiêu rồi,nhưng còn anh hắn là mạc thuý và nguyễn huân đang cầm một vạn binh lực trấn giữ ải chi lăng,nếu không làm tốt việc này chỉ sợ hắn tạo phản sớm thì lại thêm binh đao lay động lòng dân,hoặc là hắn đầu hàng minh triều dẫn quân xâm lấn thì sẽ nguy hại tới hoàng triều,phụ hoàng đã cấp tốc sai mười hắc y vệ mang theo chiếu chỉ tới điều về kinh nhận chức dọc đường sẽ diệt trừ tại chỗ,trên đường qua vũ cao điều tả tướng thánh dực quân hồ vấn và năm ngàn tinh binh lên nắm quyền thay thế,cũng là tăng thêm thực lực trấn giữ ải chi lăng của của hồ quốc ta.

đại nam gật đầu.

- nếu như vậy,cũng là một cách tốt để trấn áp vây cánh của bọn hắn ở dưới trướng,rắn bị chặt đầu,hi vọng bọn dưới quyền sẽ lấy đó làm gương mà không dám vọng động, nguyên đệ giờ cũng đang rất bận với công việc có lẽ không rảnh để làm thêm những việc khác, hồ quốc ta là một hải quốc,toàn bộ mặt phía đông đều là biển,nên vấn đề phát triển lực lượng thuỷ quân là rất trọng yếu,ta cũng đã nghiên cứu qua một số thuỷ quân của các nước lân bang,đây là sơ đồ chế tạo tàu chiến cho hồ quốc,trấn hải tần ở cửa bạch đằng giang là vị trí trọng yếu cửa ngõ phòng thủ thuỷ quân phía bắc,cũng là nơi nơi nước sâu chiến thuyền lớn dễ ra vào,rất tốt để làm nơi lập căn cứ thuỷ quân,cũng lại gần nguồn nhiên liệu cho chiến thuyền chạy, sau khi nguyên đệ chế tạo song tên lửa và đại pháo thì,chiến thuyền đó sẽ là nỗi khiếp sợ với bất cứ thuỷ quân của nước nào muốn tới nhòm ngó, dịch lên phía bắc lại là quần đảo,vừa kín đáo ẩn nấp,lại dễ dàng cho thuỷ quân tập trận,trên các hòn đảo đó,bố trí các máy bắn đá và hoả dược thì đó sẽ là hố tử thần cho rợ phương bắc có ý,còn trên bộ lợi dụng bờ nam của các con sông biên giới,và sường núi,xây dựng các tường thành phòng thủ,sau này đặt các đại pháo thì cũg sẽ là cối xay thịt với rợ phương bắc..

hắn cũng không nói gì với thái tử nữa,lúc này cũng ra tới bên ngoài hoàng cung,hắn lên ngựa về phủ.

phía sau thái tử đang cúi đầu tiễn.

thu hộp ngọc và nội y giáp vào hộ uyển hắn ngả mình lim rim,vừa về tới phủ hắn vội vào phòng rồi đóng cửa lại,đẩy giường ra hắn lại xuống địa động dưới mặt đấy,lấy ra rô bốt cứu hộ hắn lập trình chế độ xây hầm ngầm rồi leo lên tảng đá bên ao nước.bỏ hộp ngọc ra khỏi hộ uyển hắn bắt đầu nghiên cứu, hắn xoay các hướng rồi đưa về phía ánh sáng mà vẫn không nhìn thấy một chút manh mối nào,khe hở cũng không,vết nối cũng không có,kể cả lỗ khoá cũng vậy.nhưng lúc này đồ hình trên mặt hộp có một lỗ nhỏ xíu trên mắt của một con rồng,nếu nhìn không kỹ thì ai cũng chỉ nghĩ đó là đồng tử trong mắt rồng,nhưng lúc nghiêng ở ánh sánh chiếu vào thì đó lại là một cái lỗ sâu mỏng manh.từ võ kỹ tới công pháp và huyết mạnh hắn giờ đều gắn với một chữ long,nên hắn chợt nghĩ, liệu hình con rồng này có liên quan tới hắn không,hắn liền vận công bức ra một giọt máu nhỏ xuống cái lỗ đó,giọt máu lập tức bị hút xuống,nhưng hắn chờ mãi mà cũng không có động tĩnh gì.bực mình hắn dùng thần niệm thu vào trong thức hải,lúc này hộp ngọc được hắn quẳng vào trước cửa của thuỷ tinh cung,nó nằm trỏng trơ trên nền đá,nhưng cũng đúng lúc này chín ngọn tháp kia đột nhiên lại sáng dần lên rồi các vòng tròn bằng sét xuất hiện,các vòng sét lớn dần rồi lại kết nối với đỉnh của thuỷ tinh cung,một tia sét từ đỉnh của thuỷ tinh giáng lên hộp ngọc,hộp ngọc bay lên,vị trí con mắt đó đang không ngừng hấp thu tia sét, hộp ngọc sáng lên, ,các đồ hình hỗn độn trên mặt hộp ngọc bắt đầu theo một trật tự chuyển động,như các hình vỡ nát trong một trò chơi xếp hình được xếp lại hoàn chỉnh,luồn sét cũng biến mất,hộp ngọc rơi xuống rồi bắt đầu được mở ra,khi hộp ngọc mở ra hết thì lúc này những vật trong mắt hộp ngọc hiện lên trước mắt đại nam.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 504

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.