Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1662 chữ

Chỉ có võ lực, mới có thể xưng vương!

“Tôi muốn gặp Hàn Niệm, tôi muốn video call với con.” Hàn Tam Thiên nói, anh muốn bảo đảm lúc này Hàn Niệm vẫn bình yên vô sự, chỉ dựa vào ảnh chụp nhất định không được.

Nam Cung Chuẩn đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, gần như đụng vào chóp mũi của Hàn Tam Thiên, vô cùng tức giận nói: “Nhớ kỹ, anh chỉ là một con chó, chó không có tư cách bàn điều kiện với chủ nhân nhé. Tôi kêu anh làm cái gì, anh nhất định phải làm cái đó.”

Ánh mắt Hàn Tam Thiên nhìn thẳng vào Nam Cung Chuẩn, sau khi biết tình cảnh của Nam Cung Chuẩn, anh tự cho là bản thân có vốn liếng nói điều kiện với Nam Cung Chuẩn, bởi vì Nam Cung Chuẩn cần phải dựa vào anh để đạt được địa vị cao hơn ở nhà họ Nam Cung.

“Nam Cung Chuẩn, anh có thể dùng Hàn Niệm áp chế tôi, nhưng mà tôi cũng có thể cho anh hai bàn tay trắng. Nếu anh muốn chứng minh bản thân ở trước mặt gia chủ nhà họ Nam Cung, thì nên đáp ứng điều kiện của tôi.” Hàn Tam Thiên dùng thái độ

Nam Cung Chuẩn sắp cắn nát răng hàm, anh ta muốn không chế mọi mặt của Hàn Tam Thiên, lợi dụng Hàn Niệm khiến cho Hàn Tam Thiên ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng mà hiện tại, anh ta lại có một loại cảm giác bị áp chế.Đây không phải là kết quả mà Nam Cung Chuẩn muốn, cũng không phải là chuyện anh ta có thể chấp nhận.

“Anh có tin bây giờ tôi điện thoại kêu người ta phế bỏ tay của Hàn Niệm không?Cánh tay nhỏ của đứa bé, có lẽ rất dễ dàng tách ra thành từng đoạn.” Nam Cung Chuẩn uy hiếp nói.

Lòng Hàn Tam Thiên đang run rẩy, nhưng mà anh biết, nếu như cứ thỏa hiệp Nam Cung Chuẩn như vậy, sau thì sẽ càng thêm không có tư cách bàn điều kiện với Nam cung Chuẩn.Anh nhất định phải đánh cược một lần, đánh cược Nam Cung Chuẩn không dám làm thế.

“Mạng của con gái tôi trong mắt anh không đáng một đồng, nhưng sự coi trọng của gia chủ Nam Cung, anh nhất định phải lấy bằng được.Anh có thể cứ việc thử một lần, cứ việc lấy tương lai của anh ra đánh bạc.” Vẻ mặt Hàn Tam Thiên bình tĩnh nói.

Nam Cung Chuẩn giận sôi máu, anh ta thật không ngờ nói vậy cũng không uy hiếp được Hàn Tam Thiên.

Cho dù Hàn Niệm chết, Nam Cung Chuẩn cũng không quan tâm, thế nhưng anh ta không thể vì vậy mà hủy diệt địa vị của mình ở nhà họ Nam Cung.

“Hàn Tam Thiên, anh chính là cha của đứa bé, anh cần gì ác như vậy? Đứa bé chỉ là đứa nhỏ chưa tới một tháng tuổi.” Nam cung Chuẩn nói xong, lấy điện thoại ra, cố ý để cho Hàn Tam Thiên nhìn ảnh chụp của Hàn Niệm trong điện thoại di động.

Trong trái tim Hàn Tam Thiên đang rỉ máu, đứa nhỏ chưa tới một tháng tuổi, thế mà không có người thân bên cạnh. Tuy rằng đứa bé chưa có tư duy, không biết mình đang đối mặt với chuyện gì, nhưng mà để cho đứa nhỏ gặp phải sự nguy hiểm này, người làm cha như Hàn Tam Thiên cũng không tròn trách nhiệm.

Tất cả mọi chuyện, chính là tại anh mới dẫn đến có sự này.

Thế nhưng...anh phải cứu đứa nhỏ, nhất định phải cứu cho bằng được!

“Lựa chọn duy nhất của anh, đó là đồng ý với tôi. Nếu không hôm nay anh sẽ mất hết mặt mũi, bị người ta cười nhạo.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Trán Nam Cung Chuẩn nổi gân xanh, ước gì có thể giết Hàn Tam Thiên.

Đã trả cái giá đắt là hủy toàn bộ Địa Tâm, nếu như anh ta không làm được gì thì rõ ràng sẽ bị người ta lên án, ông nội Nam Cung Bác Lăng cũng sẽ bất mãn anh ta,

Đây là hậu quả Nam Cung Chuẩn tuyệt đối không chấp nhận.

Hít sâu một hơi, Nam Cung Chuẩn không thể không thỏa hiệp nói: “Được, chỉ cần anh khiến tôi hài lòng, tôi đồng ý điều kiện của anh.”

“Giết, hay là không giết?” Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói.

Nam Cung Chuẩn nhíu mày, bản lĩnh của Hàn Tam Thiên anh ta đã được nhìn thấy, nhưng mà người Nam Cung Phong tìm đến, cũng nhất định không thể đối phó dễ dàng được. Tuy nhiên nhìn vào bộ dạng của Hàn Tam Thiên, giết hay không giết, tựa như chỉ cần anh muốn hay không thôi.

“Anh có tự tin tới vậy?” Nam Cung Chuẩn không chắc chắn nói.Lúc này ngay cả anh ta cũng có chút nghi ngờ Hàn Tam Thiên đang nói khoác lác.

“Không phải tự tin, mà là có sức mạnh.”

Hàn Tam Thiên nói.

“Được.” Nam Cung Chuẩn sảng khoái nói: “Chỉ cần anh giết người đó, sau này muốn nhìn thấy Hàn Niệm, tôi lập tức cho anh nhìn.”

“Thành giao.”

Người nòng cốt của gia tộc Nam Cung có rất nhiều, ngoại trừ hai người cạnh tranh với Nam Cung Chuẩn ra, còn có chị gái và em gái. Toàn bộ gia tộc Nam Cung có bốn mươi thành viên quan trọng, vì vậy mỗi khi ăn cơm, đều giống như buổi tiệc trong nhà hàng.

Lúc Nam Cung Chuẩn dẫn theo Hàn Tam Thiên xuất hiện, không ít người chỉ trỏ Hàn Tam Thiên, hầu như ai ai cũng dùng ánh mắt khinh miệt nhìn vào anh, đây là sự xem thường từ trong xương cốt tỏa ra, giống như trong mắt bọn họ, Hàn Tam Thiên chỉ là người hạ đẳng.

“Nam Cung Chuẩn, đây là người em tìm về sao, nhìn qua thật vô dụng.” Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp chân đi cao gót nện bước đi đến trước mặt Nam Cung Chuẩn, khinh thường đánh giá Hàn Tam Thiên nói.

“Chị, bề ngoài chỉ là biểu hiện giả dối thôi, không giống những người miệng cọp gan thỏ.” Nam Cung Chuẩn thản nhiên nói. Người phụ nữ đứng ở trước mặt anh ta tên là Nam Cung Lưu Ly, cũng là chị gái của anh ta.Chỉ có điều lập trường của người chị gái nàynghiêng về phía em trai của anh ta là Nam Cung Yến, vì vậy Nam Cung Chuẩn không có quá nhiều hảo cảm với cô ta.

Nam Cung Lưu Ly lắc đầu đành cười.Cô ta thật sự không nhìn ra Hàn Tam Thiên có chỗ nào đặc biệt, anh trông giống công

tử bột hơn.

“Có phải miệng cọp gan thỏ không tôi không biết, nhưng mà dáng người của anh ta, ngay cả tôi chắc cũng đánh không lại nhỉ. Tất nhiên, chiến trường của tôi, đó là ở trên giường.” Nam Cung Lưu Ly vừa cười vừa nói.Cô ta là một người phụ nữ cực kỳ dâm đãng, hơn nữa cô ta cũng không che giấu hứng thú của mình về phương diện đó. Hầu như người của nhà họ Nam Cung đều biết, Nam Cung Lưu Ly rất thích bao nuôi mấy trai bao có cơ bắp.

Nam Cung Chuẩn cảm thấy buồn nôn.Sau này nếu ai cưới phải người phụ nữ Nam Cung Lưu Ly này, chắc là đã làm chuyện thất đức mười đời.

“Chị, ông nội đâu?” Nam Cung Chuẩn hỏi.

“Ông nội và Nam Cung Yến đang ở phòng sách.Em cũng biết ông nội vẫn luôn tương đối coi trọng Nam Cung Yến.Em và Nam Cung Phong cũng chỉ làm nền cho nó nổi bật mà thôi.” Nam Cung Lưu Ly nói.

Vẻ mặt Nam Cung Chuẩn không phục. Nam Cung Yến nhiều lắm cũng chỉ là từng tiếp xúc với nơi đó mà thôi, cũng vì lý do này mà được Nam Cung Bác Lăng coi trọng, điều này đối với anh ta là không công bằng.

“Chẳng qua là Nam Cung Yến gặp vận may mà thôi.” Nam Cung Chuẩn khinh thường nói.

Nam Cung Lưu Ly nghe vậy, khẽ cười nói: “Vận may của nó đúng thật là mạnh hơn so với em. Nghe nói dạo gần đây nó mang về một tin tốt, nơi đó có một nhân vật lớnsẽ đích thân đến nhà họ Nam Cung một chuyên sau một thời gian ngắn nữa.Việc này em có thể làm được sao?”

“Cái gì?” Nét mặt Nam Cung Chuẩn khiếp sợ. Nam Cung Yến lại có thể mời nhân vật ở nơi đó đến nhà họ Nam Cung, điều này sao có thể?

“Đừng có há miệng lớn như vậy, chị đã nói rồi, em và Nam Cung Phong đấu không lại anh ta đâu, có cái gì kỳ lạ đâu?" Sau khi Nam Cung Lưu Ly nói xong, cất bước xinh đẹp như mèo bước đi, về lại vị trí của mình.

Mặt Nam Cung Chuẩn trầm như nước. Nếu như chuyện Nam Cung Lưu Ly vừa nói là đúng thì việc anh ta vất vả khổ cực tìm Hàn Tam Thiên, chẳng phải là không có được gì hay sao?

Hàn Tam Thiên ở bên nghe hai người đối thoại, trên mặt không hề biểu lộ gì, nhưng trong lòng đã rung động.

Nơi đó trong miệng Nam Cung Lưu Ly, chẳng lẽ là nơi ông nộiViêm nhắc tới sao?

Nếu như đúng là nơi đó, vậy anh có thể mượn cơ hội này, tiếp xúc với người ở nơi đó, có lẽ có thể hiểu được rốt cuộc cơ thể anh đã xảy chuyện gì mà có luồng sức mạnh này.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.