Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1468 chữ

Tất cả mọi người chứng kiến sự việc tựa như xem một vở kịch, nhưng lúc này đây, Chuột Chũi đang dùng cả hai tay giữ hàng rào sắt, khuôn mặt toát lên vẻ lo lắng.

Bây giờ, đã xác nhận được người đàn ông đeo mặt nạ Hàn Tam Thiên, gã tự nhiên lo lắng về tình hình hiện tại của Hàn Tam Thiên và gã biết rằng Hàn Tam Thiên sẽ không bao giờ chọn giết Đao Thập Nhị. Bởi nếu như vậy, chính là anh đang chống lại mệnh lệnh của Địa Tâm.

Thậm chí hình phạt của Địa Tâm dành

cho Hàn Tam Thiên là như nào, gã cũng không phải là điều mà gã có thể tưởng tượng được.

"Không có gì thú vị cả, chuyện này lại chẳng liên quan đến cậu, cậu lo lắng cái | rằm à?" Quan Dũng từ xa đã nhìn ra vẻ

mặt lo lắng của Chuột Chũi, nói một cách khinh bỉ. Việc này cũng không quan trọng gì với gã ta, đứng ngoài an phận xem kịch là được rồi, cũng không biết gã ta lo lắng cái gì?

"Tự bản thân là một vị bồ tát bùn, thế mà vẫn còn tâm trạng quan tâm đến chuyện của người khác. Tại sao Địa Tâm lại không ném cậu vào đấu trường." Quan Dũng mặc dù rất mong muốn như thế, nhưng thời khắc này, gã ta lại không muốn để Chuột Chũi chết.

Trên vũ đài, người của Địa Tâm tiến đến Hàn Tam Thiên một cách thận trọng, dòng điện thì liên tục đánh vào Hàn Tam Thiên.

Cảm giác bị sốc này tăng lên nhưng không tăng mạnh cơ thể của Hàn Tam Thiên đang dần thích nghi.

Những cú sốc điện lặp đi lặp lại không làm tê liệt cơ thể anh. Khi Hàn Tam Thiên từ từ di chuyển các ngón tay, anh vẫn linh hoạt như mọi khi.

Nhưng những người trong cuộc không biết điều này. Bọn họ nghĩ rằng Hàn Tam Thiên có thể đứng vững chắc chắn được là bởi sự kiên trì, và anh ta sẽ sớm gục ngā.

Giết hay không giết, Hàn Tam Thiên đã cân nhắc.

Ở một vị trí đặc biệt, có một người đàn ông đang tươi cười nhìn vào tình cảnh này và nghĩ Hàn Tam Thiên sẽ sớm trả giá cho sự không nghe lời của anh ta. Đây là bài học ông ta đã dạy cho Hàn Tam Thiên.

Vì Hàn Tam Thiên được huấn luyện để trở thành một con chó ngoan ngoãn, ông ta phải cho anh biết rằng anh khi ở trung tâm thì không có khả năng chống cự.

"Tất cả mọi thứ ở đây, tôi đều đã nói qua. Tôi muốn cậu sống, cậu mới được sống, và nếu tôi muốn cậu chết, cậu mới có tư cách để chết."

"Tiếp theo, tôi sẽ cho cậu thấy cái giá của việc không nghe lời."

Người đàn ông hận không thể sử dụng loa để ra lệnh cho đối thủ của mình: "Cho tôi lên, để anh ta thấy cái giá của sự khánh lệnh!"

Nghe xong mệnh lệnh, những tên thủ hạ không dám ngần ngại nữa và lao về phía trước.

Trong suy nghĩ của mọi người, Hàn Tam Thiên sẽ phải trả giá đắt cho sự kháng lệnh của mình.

Nụ cười tự tin trên khuôn mặt của người đàn ông thanh tú thậm chí còn sống động và tinh tế hơn.

Nhưng điều xảy ra tiếp theo là làm cho xung quanh chiếc lồng sắt không ngừng kinh hô lên.

Biểu cảm của người đàn ông kia thậm chí còn ảm đạm đến mức che phủ những đám mây đen.

Hàn Tam Thiên không bị ảnh hưởng về sự nhanh nhẹn do cú sốc điện. Một khi những tên đó đến gần, chúng sẽ bị Hàn Tam Thiên đẩy lùi.

Hơn nữa, Hàn Tam Thiên hoàn toàn không ngơi tay, mỗi khi anh tung ra cú

đấm mạnh, chúng sẽ bị đánh chết hoặc ngất đi.

Hơn chục người ngã dưới chân Hàn Tam Thiên trong chưa đầy một phút.

Tất cả những điều này, đá lửa điện, làm cho mọi người sinh ra một cảm giác không thật, như nhìn thấy một ảo ảnh.

"Điều này......"

"Anh chàng này thậm chí không sợ gì cả! Anh ta vẫn còn sức để chống lại."

"Những người này, không phải tất cả ta sẽ đáng lệnh giết người đều... đã chết!"

Vô số người lúc này cũng phải nuốt một ngụm khí lạnh, kinh hoàng nhìn Hàn Tam Thiên.

Anh ta ... đã giết những người trong này ?

Cho dù người ở đây độc ác đến mức nào trên tay họ đã nhuốm bao nhiêu máu, họ cũng không bao giờ dám gây rắc rối ở Địa Tâm, bởi vì họ biết rằng vẫn còn cơ hội để giết người bên ngoài, nhưng giết người ở Địa Tâm chính là đi vào ngõ cụt, và sẽ phải chịu sự tra tấn đau đớn vô tận trong căn phòng giam cầm.

Vì vậy, khi những người có tính cách bạo lực đến Địa Tâm, sự thù địch của họ đã giảm đi rất nhiều mà lại không nhận ra điều đó.

Việc giết người một cách vô đạo đức như Hàn Tam Thiên là điều mà họ thậm chí không thể ngờ đến.

Và bây giờ, Hàn Tam Thiên thực sự đã làm điều đó!

"Anh chàng này, anh ta không sợ hình phạt của Địa Tâm sao?"

"Theo tôi, anh ta thậm chí không cảm giác gì khi ở trong phòng giam. Bóng tối và sự im lặng vô tận là đủ để tạo ra cơn ác mộng suốt đời."

"Ha ha, bóng tối giống như bị địa ngục nuốt chửng. Địa Tâm sẽ không để anh ta chết, điều đó sẽ khiến anh ta sụp đổ trong bóng tối này."

Những người đang bàn tán rằng Hàn Tam Thiên sẽ bị giam cầm không biết rằng khi Hàn Tam Thiên đến Địa Tâm, anh đã chấp nhận thử nghiệm này.

Loại im lặng đen tối đó thực sự dễ khiến trái tim sụp đổ, nhưng đối với Hàn Tam Thiên, ở trong tâm trí anh, ngay cả trong bóng tối, trái tim anh chính là một thế giới rạng rỡ đầy màu sắc.

Sự giày vò về tinh thần này không đáng nhắc với Hàn Tam Thiên, bởi vì Tô Nghênh Hạ có thể mang lại bình minh cho bóng đêm bao vây anh.

Tại một vị trí đặc biệt, người đàn ông kia nhìn thủ hạ của mình chết trong vòng lồng sắt, nghiến răng đầy thù hận.

Gã ta không ngờ Hàn Tam Thiên có thể chịu được sự tê liệt do dòng điện gây ra, và gã ta cảm thấy thật sự mất mặt bởi sự thất bại do thủ hạ gây ra.

"Mày nghĩ rằng mày đủ tư cách để thách thức tao nếu mày chiến đấu không? Trong tối đa ba tháng, tạo sẽ khiến mày ngoan ngoãn nghe lời, vận mệnh của mày nằm trong tay tao."

"Mày chỉ là một con chó, tao yêu cầu mày làm những gì, mày phải làm điều đó!"

Người đàn ông kia nói xong rồi rút điện thoại ra.

"Cô ta thế nào rồi?" Người đàn ông nói sau khi cuộc gọi được kết nối.

"Cậu chủ, tôi đã cảnh báo cô ta, nếu cô ta không cho thấy giá trị của chính mình, tôi sẽ cho cô ta chết một cách thảm hại, tôi tin rằng cô ta sẽ tìm ra cách." Đầu bên kia của điện thoại nói.

"Nếu cô ta không thể làm được, lập tức đưa kẻ khác đến thành phố Thiên Vân và lật đổ Mặc Dương." Người đàn ông nóivới vẻ mặt thù địch.

"Cậu chủ, nếu vậy sẽ không gây ra động tĩnh quá lớn chứ? Rốt cuộc, thành phố Thiên Vân hiện tại nằm dưới sự kiểm soát của Mặc Dương, và chúng ta phải hành động một cách hèn kém ở Hoa Hạ." Âm điệu được nhấn mạnh trên chữ Hoa Hạ.

"Tao không quan tâm sẽ gây ra động tĩnh lớn như nào, đối với gia đình Nam Cung của tao chỉ là việc nhỏ nhặt, còn phải nhìn sắc mặt của người khác sao?" Người đàn ông nói chắc chắn.

"Vâng, cậu chủ, tôi sẽ làm theo những gìngài nói, nhưng thời gian chưa đến, tôi hy vọng ngài có thể chờ đợi." Người đàn ông nói.

Người đàn ông không trả lời, nên anh cúp điện thoại.

Nhìn vào Hàn Tam Thiên kiêu ngạo trên võ đài, gã ta muốn trực tiếp giết anh.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.