Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1469 chữ

Nhưng gã biết người này không có khả năng là Hàn Tam Thiên

Hàn Tam Thiên sẽ không xuất hiện ở đây, cũng không có thân thủ mạnh mẽ như

vậy.

“Không, không nhiều lắm, nơi này rất thần bí, hơn nữa không chỉ tôi, mọi người ở đây chỉ biết về khu B." Địa Thủ kinh hãi

"Khu B?" Hàn Tam Thiên nhíu mày.

"Anh vừa tới nên không nghe qua Địa Tâm còn có khu A nữa, chẳng qua người trong khu A khác với chúng ta, họ có địa vị cao hơn" Địa Thử nói.

Địa vị cao hơn?

Ông nội có khả năng bị nhốt ở khu A không?

Hàn Tam Thiên khống chế cảm xúc của mình, tới giữa sân.

Tiếng xích sắt ma sát như âm thanh đập vào trong lòng mỗi người.

Khi Hàn Tam Thiên ngồi về vị trí cũ, mọi người nhẹ nhàng thở ra, chẳng qua xung quanh cách anh mười mét vẫn không có người nào.

Không ai dám tới gần, đối bọn họ mà nói, Hàn Tam Thiên có uy hiếp hơn Yuri.

Địa Thủ lau mồ hôi lạnh, cả người thoát lực.

Đây chỉ nói với người này mấy câu thôi, nếu gã muốn ra tay, Địa Thử tin chắc mình chết lâu rồi.

Khủng bố!

Cực kì khủng bố!

Địa Thử chưa từng cảm nhận qua áp bách mạnh mẽ như thế, thậm chí gã còn nghĩ Hàn Tam Thiên mà tới gần mình hơn nữa gã càng tiến tới tử vong thêm một bước.

Hàn Tam Thiên ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, sở dĩ anh không muốn lộ thân phận với Địa Thử bởi vì anh cảm nhận được mình được Địa Tâm đối đãi đặc thù, nếu Địa Thử biết anh là ai, Địa Thủ không nhất định có thể che dấu tốt quan hệ của hai người, mà việc này nhất định có khả năng hại Địa Thử.

“Đ- má, lá gan của mày lớn thật, dám đối mặt với gã.” Quan Dũng trở lại bên người Địa Thủ, sùng bái nói..

Địa Thử tìm một góc, ngồi bệt xuống, chân nhũn oặt, gã không cứng như vẻ ngoài.

“Gã nói gì với mày vậy?” Quan Dũng tò mò hỏi.

“Gã hỏi tôi có hiểu về Địa Tâm hay không." Địa Thủ nói.

Quan Dũng cau mày, nói: “Người này chẳng lẽ muốn vượt ngục sao? Xem thái độ Địa Tâm đối với gã, gã sớm hay muộn cũng chết ở đây thôi, sao có thể thoát được."

Địa Thủ không phản bác, cho dù Địa Tâm không nhằm vào người này, muốn chạy cũng khó như lên trời, đừng nói giờ gã được đãi ngộ đặc thù, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào gã đây, dưới tình huống như này sao có thể vượt ngục được.

Lúc này, đợt rung chuyển lại xuất hiện.

Quan Dũng hùng hổ nói: “Cũng không biết những người này là nghĩ như thế nào, dám xây dựng dưới lòng đất, không sợ bị sụp sao? Nếu bị chôn sống ở chỗ này thì chết quá thảm rồi."

Dư chấn vẫn còn, nhưng không có bất kỳ ai có biểu hiện sợ hãi. Rõ ràng mọi người đã quen với chuyện này, qua loa bình thường như ăn cơm uống nước. Điều này khiến Hàn Tam Thiên càng cảm thấy lạ.

Động đất nhiều lần như vậy, sao Địa Tâm vẫn có thể kiên cố không rung lắc như thế? Hơn nữa nếu như vị trí hiện tại của bọn họ thật sự ở dưới mặt đất, cường độ động đất nhất định sẽ không thể nào yếu như vậy.

Trừ phi, cái gọi là Địa Tâm, hoàn toàn là do bọn họ hiểu sai, hoặc là một cái tên đánh lạc hướng.

Thời gian hóng gió kết thúc, những người khác chạy nhanh như làn khói, hình như không muốn ở cùng một chỗ với Hàn Tam Thiên.

Chẳng mấy chốc, hiện trường chỉ còn lại một mình Hàn Tam Thiên, Đối mặt với tình huống này, Hàn Tam Thiên cũng chẳng biết làm sao.

Trước khi đến đây anh cho rằng tính cách những người này đều cực kỳ hung hãn, nhưng không ngờ rằng cả đám lại đều là trứng mềm, thật sự khiến người ta không tưởng tượng được.

Nhưng thật ra điều này cũng không khó hiểu. Cho dù trước đây có tính cách mạnh thế nào, sau khi bị phòng tạm giam của Địa Tâm tra tấn đều sẽ ngoan ngoãn mà nghe lời.

Địa Tâm giống như một cửa hàng mài giũa. Bất kể trước kia bọn họ tài năng cỡ nào, kiêu ngạo ngông cuồng cỡ nào, một khi ở lại chỗ này một hai năm đều sẽ trở nên khôn khéo hơn. Dù sao cũng không có ai muốn tự nhiên lại chịu khổ, ai cũng không muốn chịu sự tĩnh mịch cô độc thế này.

Trở lại phòng phạm nhân, Hàn Tam Thiên tháo cái che đầu xuống. Bởi vì trên mặt từng bị Yuri đá một cước nên bị thương rất nghiêm trọng, vì vậy đã sắp không thấy rõ gương mặt thật sự của anh.

Về vấn đề từng cân nhắc lúc trước, Hàn Tam Thiên có thể kết luận sự việc rất lạ, nhưng phải làm sao chứng minh điều này là đúng là một vấn đề vô cùng khó khăn. Dù gì bây giờ anh đã hoàn toàn mất đi tự do, dẫu có không gian hoạt động nhất định nhưng cũng vô cùng có hạn.

Hàn Tam Thiên cực kỳ xem trọng khu A được Chuột Chũi nhắc tới. Nếu Hàn Thiên Dưỡng không xuất hiện ở khu B, nếu ông thật sự ở Địa Tâm thì chắc chắn khu A là chỗ giam giữ ông.

Lúc này Hàn Tam Thiên cảm thấy vô cùng bất lực. Đối mặt với Địa Tâm, bất kể anh có bao nhiêu sức mạnh cũng không sử dụng được. Anh không thể nào dùng sức của một người chống lại toàn bộ Địa Tâm.

Hàn Tam Thiên từng nghĩ sẽ lôi kéo thêm nhiều người ở nơi này, nhưng cuối cùng có ai đáng để tin tưởng. Đây cũng là một vấn đề khó, một khi bị phản bội, phía Địa Tâm càng không thể buông tha cho anh.

Vì vậy hiện tại mỗi bước của Hàn Tam Thiên đều phải cực kỳ cẩn thận, tuyệt đối không thể có chút sơ suất nào.

Khoảng thời gian sau đó, Hàn Tam Thiên giống như những người khác, mỗi khi đến thời gian hóng gió đều sẽ ra ngoài đi bộ

một vòng, sau khi hóng gió kết thúc sẽ trở lại phòng phạm nhân tổng kết tất cả cảm nhận của mình. Điều duy nhất khác biệt với người bên ngoài chính là anh đeo kích chân, mỗi lần xuất hiện tất nhiên sẽ khiến người ta kinh ngạc khiếp sợ.

Hình tượng ác ma của anh đã hoàn toàn được đắp nặn ở Địa Tâm, không ai dám gây sự, dù sao cả Yuri cũng bị anh đánh

đến trọng thương.

Không biết trôi qua bao lâu, với Hàn Tam Thiên mà nói thfi đằng đẵng buồn chán, bởi vì anh không thể nào biết cuối cùng đã trôi qua bao nhiêu ngày. Chuyện nhỏ như cả mấy ngày cũng không biết rất dễ khiến người ta cảm thấy mất phương hướng.

Hôm nay, vẫn chưa tới thời gian hóng gió, của phòng phạm nhân của Hàn Tam Thiên đột nhiên lại mở ra, điều này khiến trong lòng Hàn Tam Thiên trầm xuống.

Yên ổn một khoảng thời gian, điều nên tới đúng là vẫn phải tới.

Hai người cầm súng điện trong tay áp giải Hàn Tam Thiên ra khỏi phòng phạm nhân, đi thẳng tới võ đài trên mặt đất.

Chẳng mấy chốc, phạm nhân từ bốn phương tám hướng lại tụ tập lại, nhưng lần này, không ai dám coi thường Hàn Tam Thiên, ngược lại cảm thấy bị ai thay đối thủ của anh.

Người mà ngay cả Yuri cũng bị đánh trọng thương, nếu ai lên võ đài, chẳng lẽ không bị anh ngược đãi ngược lại?

"Không biết là tên đáng thương nào phải đánh nhau với anh ta?"

"Bây giờ ở Địa Tâm, e rằng không có ai là đối thủ của anh ta."

"Danh hiệu kẻ mạnh nhất của Yuri đã đổi sang anh ta. Tôi đoán có lẽ đối thủ của anh ta sẽ bị hù chết luôn."

Đối với việc không liên quan đến mình, những người khác đều cảm thấy đây là một trò hay đáng chế giễu, dù sao kẻ bị thương không phải mình.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.