Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1395 chữ

"Thấy chưa, đây là địa vị của tao ở Địa Tâm, không ai coi trọng mày cả, bọn họ đương nhiên sẽ nghĩ mày phải chết trong tay tao." Yuri đắc ý giang tay, hưởng thụ cảm giác vinh quang khi được mọi người vây quanh, gã cười thỏa mãn.

Hàn Tam Thiên chống tay trên mặt đất, cảm giác tê dại do luồng điện mang lại vẫn chưa mất, mà Yuri đã bước lại gần anh.

Nếu không thể đứng lên, anh sẽ chết trong tay Yuri.

"Mày.... Mày nghĩ vậy sao?" Hàn Tam Thiên nghiến răng nghiến lợi.

“Sao, giờ nói lắp rồi à, chẳng lẽ mày cho rằng mày là đối thủ của tao sao?” Yuri khinh bỉ.

Hàn Tam Thiên hít một hơi thật sâu, gầm lên một tiếng không rõ nghĩa.

Vẫn chưa biết tung tích của ông nội.

Tô Nghênh Hạ vẫn còn đang đợi anh!

Anh không thể chết ở đây được.

“Mình không thể chết, tuyệt đối không thể chết ở chỗ này." Hàn Tam Thiên run rẩy đứng dậy, chẳng qua trạng thái hiện tại của anh dù có đứng dậy được nhưng vẫn bị kẻ khác coi như đang giãy dụa trước khi chết mà thôi.

Địa Thử ngoài lồng sắt nhìn thấy hình ảnh này thì không nhịn được thở dài, gã biết Hàn Tam Thiên không cam tâm, nếu thua vì không có thực lực, vậy thì gã đó lên chấp nhận,

Nhưng tình hình hiện tại do Địa Tâm nhúng tay nên mới thay đổi chiến cuộc, mới khiến Hàn Tam Thiên rơi vào tuyệt cảnh, cho dù gã là một người đứng xem cũng không chấp nhận được kết cục như này.

“Vì sao Địa Tâm muốn làm như thế, vì sao phải giết cậu ta!” Đôi tay nắm chặt song sắt của Địa Thủ đã trắng bệch, hiển nhiên lúc này gã đang trong trạng thái phẫn nộ.

Quan Dũng thấy thế nhanh chân tới nhắc nhở Địa Thủ: “Mày bình tĩnh chút, đừng vì người ngoài mà khiến Địa Tâm để ý,chẳng phải mày nói muốn mang tao ra ngoài sao?”

Quan Dũng không hiểu mình có giá trị như nào cũng như nhiệm vụ của Địa Thủ ra sao, gã chỉ biết Địa Thử sẽ mang theo gã vượt ngục, cho nên gã đã dặt toàn bộ hy vọng của mình lên trên người Địa Thủ, vì thế gã không muốn Địa Thử manh động vì một người xa lạ.

Những lời này làm Địa Thử bình tĩnh hơn chút, gã tới nhà tù Địa Tâm trừ việc khiêu chiêu bản thân còn mang theo nhiệm vụ quan trọng là tìm hiểu Hàn lão gia đang ở nơi nào. Nhưng giờ chưa có một tin tức nào, sao gã có thể vì một kẻ lạ không quen biết mà thất thu được.

“Yên tâm đi, tao sẽ không đắc tội với Địa Tâm vì cậu ta đâu.” Địa Thủ thờ ơ.

Lúc này Yuri đứng trên sàn đấu đột nhiên hét lên với những người phạm nhân xung quanh: “Bọn mày muốn thằng này chết như thế nào?”

“Vặn cổ nó.”

“Đập gãy chân nó, để nó biết mày lợi hại như thế nào, đừng giải quyết nhanh gọn.”

“Để cho nó biết đau khổ là như thế nào, cho nó quỳ xuống đất xin tha.”

Tiếng la hét khắp nơi, Yuri nghĩ một chút xong nói với Hàn Tam Thiên: “Ý tưởng của bọn họ đều rất khá, nhưng tao càng thích thất khiếu chảy máu hơn, mày biết cảm giác xuất huyết bên trong là như thế nào không? Là kiểu từng tia máu vỡ vụn ra, nghe nói rất tuyệt.”

Yuri sở dĩ nói luyên thuyên nhiều với Hàn Tam Thiên như vậy vì gã biết rõ roi điện sẽ có tác dụng trong bao lâu, hắn bấm thời gian chuẩn để cho Hàn Tam Thiên

Nói xong câu này, Yuri nắm tay thành quyền, đấm tới ngực Hàn Tam Thiên.

Tuy Hàn Tam Thiên đã đứng lên, nhưng cơ thể nhũn oặt, hiển nhiên anh chưa khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

Trong mắt mọi người, một quyền này của Yuri đủ để Hàn Tam Thiên bị thương nặng thậm chí mất mạng, nhưng Hàn Tam Thiên lại tấn công lại một quyền.

“Thằng nhóc này vẫn còn giãy dụa cơ à, buồn cười thật."

"Gã dám đối cứng với Yuri, đúng là người mới, không rõ Yuri mạnh như thế nào."

"Chết nhanh như thế chẳng vui gì cả."

Thời điểm mọi người chế diễu Hàn Tam Thiên, hai quyền đã đối đầu.

Yuri vốn tự tin nổi quyền của mình sẽ hạ gục Hàn Tam Thiên, những phút giây gã nhìn thấy ánh mắt của đối phương, gã mới biết mình suy nghĩ ngu xuẩn như thế nào.

Yuri cảm thấy nắm tay mình như đánh vào tường đồng vách sắt, không thể khiến Hàn Tam Thiên lung lay một bước nào, ngược lại gã cảm thấy một lực cản cực lớn, thậm chí làm cho khớp xương của gã vỡ vụn.

Cảm giác kinh hoảng tràn ngập trong tâm trí Yuri, vì gã đã thấy được đôi mắt kia như đang cười.

Không sai, đôi mắt đó đầy ý cười.

Cậu ta cười cái gì!

Một người cận kề cái chết sao có thể cười.

Trong nháy mắt Yuri sởn gai ốc, lông tơ dựng đứng lên.

Một loại bất an xuất hiện.

Gã nghe thấy Hàn Tam Thiên nói: "Tiếc thật đó."

Ba chữ này khiến Yuri xuất hiện cảm giác muốn chạy trốn.

Nhưng quyền chưa đánh xong, gã không thể ngăn cản bản thân theo quán tính lại lại phía sau.

Nhưng ngay lúc này, một lực truyền tới từ nắm đấm, ngăn chặn quán tính lúc nãy, thậm chí có xu thế chèn ép.

Giờ khắc này, trong mắt mọi người Hàn Tam Thiên đã chết chắc rồi.

Nhưng chỉ có người trong cuộc là Yuri mới hiểu, gã không thể so thực lực đơn thuần với đối phương, hơn nữa giây tiếp theo gã sẽ rơi vào cảnh bị đả kích mãnh liệt.

Người này khôi phục nhanh hơn dự định!

Yuri lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi là gì.

Cũng là lần đầu tiên cảm thấy nguy cơ khi thực lực không đủ.

Tại Địa Tâm này, Yuri lấy tư cách cường giả ở đây gần mười năm, chưa có ai là đối thủ của gã.

Nhưng hôm nay lại có một kẻ da vàng trên cơ gã.

“Đừng.” Hàn Tam Thiên chưa tấn công, Yuri đã xin tha.

Việc này khiến đám người xung quanh không hiểu nổi, rõ ràng Yuri đang thắng, sao gã lại nói "đừng"?

"Yuri nói cái gì vậy."

"Chẳng lẽ gã không muốn thằng nhóc kia chết nhanh sao?"

"Chẳng lẽ bị giam lâu như thế, gã không muốn giết người?"

Trong lúc mọi người đang đoán già đoán non, thì sự thực đã hiện ra trước mắt mọi

người.

Cơ thể Yuri như con diều đứt dây bay ngược ta sau, còn Hàn Tam Thiên như bảo săn bám sát con mồi của mình.

Trong khoảnh khắc Yuri bay lên không trung, Hàn Tam Thiên đánh liên hoàn vào người gã.

Râm!

Thân thể to lớn của Yuri ngã xuống rất, Hàn Tam Thiên đạp một chân lên ngực gã, gã đã không thể cử động được, máu tươi trong miệng tràn ra, hình ảnh này làm cho đám phạm nhân quan sát tê dại cả da đầu!

Người kia... có thể đánh chết Yuri?

Vị tướng quân trên võ đài không ai địch nổi - Yuri vậy mà bị đánh bại thê thảm như

thế.

Đám người khinh thường, trào phúng Hàn Tam Thiên đẹt có cảm giác lạnh sống lung.

Bọn họ sợ lời của mình bị Hàn Tam Thiên nghe thấy.

Bọn họ sợ Hàn Tam Thiên ghi hận mình, nên làm gì giờ!

Giờ phút này đám phạm nhân xung quanh đồng loạt không dám nhìn Hàn Tam Thiên, tiếp xúc với tầm nhìn của anh.

Chỉ có Địa Thử hưng phấn nhìn Hàn Tam Thiên, cả người như sôi trào, người có thể nghịch chuyển tuyệt cảnh này trong lòng Địa Thủ đã có địa vị ngang hàng với Hàn Tam Thiên.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.